[Dịch]Thiên Long Lệnh Bài- Sưu tầm
Chương 23 : Thiên Vũ bá đạo
                                            .
                                    
             Lâm Quân nghe tên của 2 người này cũng ngờ ngợ, khi Ngọc Tú nhắc lại thì Lâm Quân đã nhớ ra . 
2 tên này lúc trước cực kỳ nổi tiếng ở DaLat thành, chuyên gia trừ gian   diệt bạo, bảo vệ người nghèo khổ . Kể ra thì cũng khá nổi tiếng, 2 tên   này lúc nào cũng đề cao tinh thần chính nghĩa 1 cách phải gọi là bá đạo  .  Hễ có cái chuyện gì hot hot là thế nào cũng có mặt 2 tên này, từ  chuyện  ông A mất con gà, cho đến ông B bị bắt nạt, từ chuyện cụ C ho ra  máu,  cho đến chuyện chị D bị chồng phản bội . 
Ặc 2 tên này đi đến đâu là người dân ca tụng đến đó, còn những tên   chuyên gia làm chuyện xấu thì sợ mất mật . Danh xưng Lôi Bá, Phong Đạo   của 2 tên này được người dân xưng tụng sau 1 chuyện khôi hài . 
Chuyện đó là như thế này, hôm đó thành chủ nổi hứng vi hành đi ra đường   dạo, chủ yếu là để xem cuộc sống của người dân trong DaLat thành. Đi  hết  buổi sáng thì vị thành chủ thấy đói bụng là chuyện dễ hiểu nên  thành  chủ vào 1 quán ăn để ăn cơm uống nước cho đỡ đói . 
Ặc sau khi ăn xong thì vị thành chủ của chúng ta quên mất ví tiền, vị   thành chủ đó chỉ thầm nghĩ là chạy về phủ thành chủ lấy tiền trả lại .   Không ngờ là trong mắt chủ quán ăn thì vị thành chủ này ăn quịt nên chủ   quán la hét om sòm đuổi theo thành chủ, thành chủ thì lỡ đà rồi nên làm   tới luôn, cố gắng cong đít mà chạy . 
Đúng lúc đó thì 2 tên này đi ngang qua, bọn họ là người thực thi công lý   nên thấy cảnh đó thì vội vội vàng vàng rượt theo đập tên ăn quịt và  bắt  hắn trả tiền . Tuy vị thành chủ cũng là võ sư nhưng làm sao có thể  đánh  lại 2 tên này được chứ . Tuy lúc đó 2 tên này cũng là võ sư thôi  nhưng  vì 2 vs 1 nên chẳng mấy chốc đã đập vị thành chủ nằm đo đất, răng  rơi  hết 2 cái . 
Sau khi bị đập quá thảm thì vị thành chủ của chúng ta đành phải lộ danh   tính, không ngờ lúc đó 2 tên này lại không tin, chụp thêm cho hắn 1 cái   tội giả danh thành chủ, ra tay càng hung tợn . Vị thành chủ khổ mà  không  nói nên lời, cuối cùng may mắn là có lính của thành chủ đi ngang  qua  mới giải cứu được hắn . 
Sau đó 2 tên này bị bắt giam vào ngục, nhưng nhờ bản lĩnh cao siêu nên   chả mấy chốc đã vượt ngục thành công . Chuyện đó nổi danh 1 thời ở DaLat   thành, mỗi khi kể lại thì ai ai cũng đều cười chảy cả nước mắt . Người   dân ở DaLat thành thì đặt luôn 2 cái danh xưng Bá Lôi và Đạo Phong cho  2  tên này, bởi vì thuộc tính của 2 tên này là Phong và Lôi, không  những  thế bọn họ vì việc nghĩa mà dám đập cả thành chủ, xưa giờ ở Việt  Quốc  chưa có cái việc nào bá đạo hơn việc này nha . Sau đó nghe nói 2  tên này  vì sợ thành chủ trả thù nên trốn biệt tăm, không ngờ là lại gặp  ở chỗ  này . Nghĩ đến đó Lâm Quân cung tay lên tiếng nói .
Thất lễ, thất lễ, không ngờ 2 vị là tổ hợp Phong Lôi Bá Đạo trong truyền thuyết nha, ngưỡng mộ đã lâu . 
Không ngờ 2 tên này nghe xong thì làm 1 màn mà phải gọi là mắc ói . Chỉ thấy Thiên Vũ chớp chớp mắt nói . 
Nếu các người thành tâm muốn biết . 
Thì chúng ta sẵn sàng trả lời . Hoàng Khải tiếp lời 
Để để cao tinh thần chính nghĩa . Thiên Vũ mặt mày chính khí hạo nhiên nói 
Để bảo vệ những người dân nghèo khổ . Hoàng Khải buồn khổ nói tiếp, vẻ mặt của hắn y chang những người nghèo khổ luôn .
Chúng ta đại diện cho những nhân vật thực thi công lý . Thiên Vũ vẻ mặt chính nghĩa nói 
Đầy bá đạo nhưng ngây ngất lòng người . Hoàng Khải dương dương tự đắc tiếp lời .
Lê Thiên Vũ . biệt danh Phong Đạo . 
Hoàng Khải . biệt danh Lôi Bá . 
Tổ hợp Phong Lôi Bá Đạo chính là chúng ta . 
Sau khi 2 tên này giới thiệu xong thì những người còn lại đều ngây   người, kể cả 2 con ma thú . Tất cả đều im lặng há hốc miệng nhìn 2 tên   này, quả thật là rất bá đạo, kể cả cái lời giới thiệu, đã thế 2 tên này   còn làm những động tác cực kỳ mắc ói . Lâm Quân nghe xong thì đầu hắn   oanh 1 tiếng, cái câu này hắn nghe hơi bị quen, hình như của cái đội hoả   tiễn trong phim pokemon mà hắn xem hồi nhỏ . Lâm Quân không ngờ là ở   đây cũng có 2 tên cực phẩm như 2 tên này . 
Thiên Vũ thì thấy mọi người ngơ ngác há hốc mồm thì cười cười nói : ấy,   mọi người đừng ngạc nhiên thế, cái bài giới thiệu này là ta mới nghĩ ra   đó, thế nào, có hay không, hehehe . 
******, nghe như ***** . 
Cút *** nó đi, nghe như ***** . 
Dân tình phẫn nộ lên tiếng đáp, thú thật là cả đời bọn họ cũng chưa gặp tên nào như 2 tên này, làm gì cũng bá cmn đạo . 
Ặc hay thế mà chê à, các người có óc thẩm mĩ không đó, **** Thiên Vũ   cũng bực mình mắng, xác thực là cái câu này hắn vừa nghĩ ra xong, hắn   muốn làm cho 2 người bọn hắn có cách xuất hiện thật oách, nhưng không   ngờ là lại phản tác dụng như thế . Ặc sau khi nghe xong không vỗ tay   khen hay thì thôi, ở đó còn há mồm nhìn trân trối nữa chứ . ***, thực là   bực mình . 
Lâm Quân thấy 2 bên cãi nhau hăng say thì nói : thôi cho ta xin, các   ngươi im dùm cái, cái cách giới thiệu này ta thấy thật tởm, bất quá cứ   coi là phong cách riêng đi, hehehe . 
Nghe Lâm Quân nói thế mọi người đều im lặng lại, không còn cãi nhau nữa .   Thiên Vũ cười cười nói : bang chủ nói đúng a, cái này là phong cách   riêng của chúng ta a . 
Sao ngươi biết ta là bang chủ ? Lâm Quân ngạc nhiên hỏi, hắn cũng chưa có giới thiệu gì à nha . 
Đơn giản thôi, chỗ này là ở giữa DaLat thành và BaoLoc thành, nhưng theo   ta biết thì ở BaoLoc thành không có ai giống như bang chủ a, mới có 16   tuổi mà đã là võ quân rồi . Đã thế ngài còn có con pet là “ Song hệ cự   hùng “ kia, ta nghe nói là nó là của Nguyễn gia, nhưng từ ngày Nguyễn   gia bị diệt thì bị bang chủ ngài thu phục a . 
Vậy sao ngươi không nghĩ ta là người nơi khác đến ? 
À, vậy thì càng đơn giản, chất giọng của bang chủ ngài thể hiện ngài là   người DaLat thành a, hơn nữa ta nhận ra tên Ngọc Tú này, lúc trước ta  đã  từng giúp đỡ hắn a . 
Lâm Quân trong lòng kinh hãi, hắn không ngờ tên Thiên Vũ này lại thông   minh đến như thế . Mà cũng đúng thôi, nếu tên này không thông minh thì   chắc die lâu rồi, muốn làm việc tốt cũng không phải dễ nha . Ở Địa Cầu   trước kia những chuyện vì cứu người mà bị trả thù không phải là hiếm,   nên càng ngày càng nhiều người lạnh nhạt với những sự việc xung quanh,   thậm chí là thấy chết không cứu . Kể ta tên Thiên Vũ này cũng là người   khá tốt, bây giờ ít người làm việc nghĩa giống 2 tên này lắm . 
Đã đến giờ ăn trưa rồi nên mọi người đều ngồi xuống nghỉ ngơi, còn Thi   Giang và Hoàng Khải thì lo chuyện nấu cơm . Không ngờ tên Hoàng Khải này   tuy to xác là thế nhưng trù nghệ ( nghệ thuật nấu ăn ) thì không tệ tí   nào . Tuy Lâm Quân trước kia đã ăn nhiều đồ ngon rồi nhưng đối với đồ  ăn  của tên này nấu cũng không nhịn được giơ ngón tay cái tán thưởng .  Khi  cơm nước đã xong xuôi, Lâm Quân móc 1 điếu thuốc từ trong nhẫn  không  gian ra ngoài hút, thói quen sau khi ăn xong hút thuốc của Lâm  Quân vẫn  không có thay đổi được . Lâm Quân cũng lấy 1 vài bình nước ra  chia cho  mọi người . 
Mọi người thấy Lâm Quân ngồi hút thuốc thì đều thấy kì lạ kể cả Đặng   Tùng và Ngọc Tú tuy thấy nhiều lần nhưng vẫn rất ngạc nhiên, không hiểu   Lâm Quân làm thế là có ý gì, chỉ thấy Lâm Quân ngậm 1 cây hình trụ tròn   kì quái, lấy 1 cái hộp kì quái có thể phun ra lửa đốt cái hình trụ  lên,  sau đó hút vào nhả khói ra từ mũi và miệng, đã thế cái bộ dạng phê  thuốc  của Lâm Quân nhìn cực kì phỡn . 
Thiên Vũ tuy thấy kì quái nhưng hắn là người ham vui nên xin Lâm Quân   cho làm thử 1 điếu, Lâm Quân cũng ném cho Thiên Vũ rồi châm lửa dùm hắn,   Thiên Vũ lần đầu tiên hút thuốc nên không biết cách cứ sặc lên sặc   xuống ho sù sụ . Sau khi làm được 2 điếu thì tên này đã thông minh lên,   biết cách hút . 
Thiên Vũ chỉ thấy từng đợt sảng khoái không nói nên lời kéo tới, phê tới   tận óc hắn, đầu óc hắn lâng lâng, chỉ cảm thấy thế giới xung quanh đẹp   mê người . Chẳng bao lâu Thiên Vũ đã mê mẩn cái cảm giác này, hắn kì  kèo  năn nỉ Lâm Quân cho hắn thêm vài điếu . Lâm Quân cũng khẳng khái  cho  hắn . 
Sau khi Thiên Vũ hút xong vài điếu thì bắt đầu kể chuyện tại sao hắn lại đánh nhau với con sư tử này . 
Thì ra sau khi 2 tên này chuồn khỏi DaLat thành, vì không biết đi đâu   nên quyết định tới SaiGon thành nhập học, theo lời Thiên Vũ nói thì hắn   vì chính nghĩa sẽ đi tán mấy em gái xinh đẹp chứ không để rơi vào tay   bọn dâm tặc . 
Sau khi gần tới BaoLoc thành, Thiên Vũ và Hoàng Khải thấy có người bị sư   tử tấn công nên tinh thần chính nghĩa nổi lên, lao vào tấn công con sư   tử . Con sư tử này thì cũng tội nghiệp, nó thấy có người cả gan bắt  con  của nó thì nó tìm theo và tấn công người đó, chưa hiểu mô tê ra sao  thì  tự dưng có 2 tên lao ra tấn công nó . 
Thiên Vũ cũng khá là thông minh, hiểu rằng con sư tử này mạnh hơn 2   người bọn hắn nên Thiên Vũ toàn chọn tấn công chỗ hiểm . À và tất nhiên   con này là sư tử đực, chỗ hiểm của nó thì cũng giống của con người thôi  .  Sau khi đại chiến 300 hiệp, Thiên Vũ phát hiện ra con sư tử sơ hở  nên  phang boomerang vào cái ấy của nó . Ặc, con sư tử vì lo lắng cho  con  mình nên mới sơ hở như thế, không ngờ bị tên Thiên Vũ nắm lấy, nó  điên  tiết lên không thèm đuổi đánh người cướp con của nó nữa mà quay  sang tấn  công 2 tên này . 
Chuyện sau đó thì bọn Lâm Quân xuất hiện và phu thục được con sư tử  .   Sau khi mọi người hiểu ra tiền căn hậu quả, mọi người đều bội phục thủ   đoạn của tên Thiên Vũ, không phải ai cũng dám đánh vào chỗ đó của sư tử   nha . Qủa thực không hổ danh bá đạo . 
Con sư tử, à bây giờ gọi là lion king, ngồi bên cạnh nghe Thiên Vũ kể   chuyện thì rất là buồn bực . Nó thầm truyền âm cho Lâm Quân nói : đại ca   a, ngươi cứu con ta dùm ta đi, nếu không ta quay về lão bà ( vợ ) ta   thiến ta mất, huhu, đại ca giúp ta đi mà . 
Chứ không phải ngươi bị tên Thiên Vũ phế chỗ đó rồi à ? Lâm Quân ác nhân truyền âm trêu trọc . 
Ặc ta là chúa sơn lâm nha, thần thương của ta làm sao dễ dàng bị phế như thế được, hắc hơi đau tí thôi à . 
Ờ, thôi được rồi, ta giúp, con ngươi bị ai bắt . 
Nghe thế lion king cảm động nói : cảm ơn đại ca đã giúp ta, ta có thể   cảm ứng được con ta nên không sao, ta có thể dẫn người đến chỗ của con   ta . 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện