[Dịch]Thiên Long Lệnh Bài- Sưu tầm

Chương 193 : Nào, lên đường thôi ……….

Người đăng: 

.
_ Hớ, sao lại tát ta . Lâm Quân ngạc nhiên sờ sờ má mình lẩm bẩm . Hắn chỉ có lòng tốt thôi mà, không cảm ơn thì chớ, tại sao lại tát người ta chứ hả . Đúng là phụ nữ thật khó hiểu . Nhưng mặc dù là thế nhưng Lâm Quân cảm giác Nhật Quỳnh tát mình hơi bị nhẹ, hình như là vuốt má thì đúng hơn . Chậc, khó hiểu, lúc trước còn đánh mình như đánh boxing cơ mà . Sao hôm nay em nó hiền thế không biết . Nghĩ thế được một lát thì Lâm Quân triệu hồi Eagle ra từ thế giới TLBB, bảo nó chở mình tới chỗ Tứ sư phụ xin giúp đỡ … ………………………….. Sau bữa ăn trưa thì Lâm Quân cũng trở về trường với cái bụng đói rã rời . Sở dĩ như thế là hắn đã ở chỗ Tứ sư phụ mình cả buổi sáng tới giờ . Mặc dù thuyết phục Tứ sư phụ giúp đỡ không có bao lâu nhưng do là vì tò mò . Lâm Quân vẫn còn thắc mắc chuyện tối hôm qua cho nên là hắn truy hỏi Tứ sư phụ . Nhưng ai dè Võ Tinh Cung dụ dỗ mãi mà không nói, chỉ bảo “ khi nào con mạnh lên thì ta sẽ cho con biết, giờ thì đi học võ đi “ . Lúc đó thì Lâm Quân bó tay, tính chuồn về nhưng ai dè Tứ sư phụ chộp lại . Sau đó chính là khoảng thời gian hơi bị đau khổ của Lâm Quân, vì Võ Tinh Cung lôi ra một đống sách vở về cách lĩnh ngộ thuộc tính, bắt Lâm Quân xem thuộc rồi mới cho đi . Dù rằng là Lâm Quân tuy nhờ khoa học kĩ thuật và tiếp xúc với khoa học ở Địa Cầu cũng khá nhiều nhưng vẫn phải mất vài tiếng đồng hồ để học xong cái đống đó . Vì duyên cớ đó cho nên tới bây giờ hắn mới về tới trường . _ Kiếm gì ăn đã . Đói bome . Lâm Quân nói rồi chạy thẳng vào căn tin của trường . Đúng là hôm qua chơi quá tay nên tài khoản của hắn giờ cạn sạch cmnr . Không còn xu nào đổi đồ ăn từ Tiểu Thần Đèn nên phải đi kiếm đồ ăn thôi . …………………………….. Xử lý xong cái bụng phiền hà thì Lâm Quân đi kiếm Nhật Quỳnh hỏi về chuyện du lịch . Kết quả là cả lớp nghe đại sư huynh hào phóng bao đi chơi thì ai nấy đều đồng ý . Còn cái chuyện Lâm Quân bao trọn gói chính là do Nhật Quỳnh tức Lâm Quân chuyện lúc sáng nên phịa ra . Sau khi biết cái vụ này thì Lâm Quân cũng chỉ cười khổ và chấp nhận sự thật . Vậy là lớp 80 người thì cả nam và nữ đều đi hết . Còn mục tiêu đầu tiên chính là về nhà đại sư huynh xem 3 ngày, sau đó sẽ đi Nha Trang du lịch 3 ngày . Ngày cuối cùng là trở về trường . Và chiều nay 3 giờ sẽ bắt đầu xuất phát . Còn toàn bộ tư trang đồ đạc là do đám Hắc Long và Ảnh Long vác theo . Còn tất cả các bạn sẽ di chuyển bằng Hắc Giáp Sư và Thất Thải Điểu nhận được từ dạ tiệc . Nguyên do Lâm Quân dẫn theo hai đội quân con cưng của mình chính là để huấn luyện bọn chúng một thể . Nhất là Hắc Long Quân, dù sao thì đội quân này chưa tiếp nhận huấn luyện về súng ống bao giờ nên bất đắc dĩ Lâm Quân phải dẫn theo …. ……………………. 3 giờ chiều . Tất cả học sinh lớp A2 đều đã nai nịt gọn gàng đứng tập trung tại cổng trường DongDa, phía sau lưng họ chính là đám Ảnh Long và Hắc Long . Bọn này thì vác một mớ đồ to tổ bố gọi là tập thể lực trên đường đi . Nếu tên nào mà vác của con trai thì rất thoải mái, nhưng hễ tên nào vác phải đồ của con gái thì phải nói là suýt rơi lệ . Cho dù bọn hắn có luyện tập nhiều lần nhưng thú thật là chưa có cái gì nặng như cái đống hổ lốn này . Nghĩ sao chứ . Chị đi du lịch thì mang quần áo là đúng rồi, nhưng chị có cần thiết phải mang gần trăm bộ đồ theo không . Còn đồ ăn, bà mẹ nó, ăn trên đường được rồi, cần quái gì mang đồ ăn vặt . Còn đồ trang điểm, con mẹ nó, tôi nói đi du lịch chứ đếch phải đi diễn thời trang đâu, trang điểm làm cái quái gì …………. Bla….bla…….. Nói chung là đám Hắc Long cực kỳ bi phẫn và bất mãn rủa thầm trong lòng . Có vài thằng thì tính toán dụ dỗ đồng đội nhận cho một ít nhưng rất tiếc là chả thằng nào chịu nhận cả . Và xui xẻo thay cái đám Hắc Long này thằng nào vác đồ con gái đều là những thằng yếu nhất và đều bị các đồng đội mạnh hơn chèn ép nên cũng bất lực bó tay . Bọn chúng chỉ hy vọng bang chủ khi tới, thấy các anh em khổ thế này thì giảm bớt đi một chút, chứ bọn hắn rơi cmn lệ rồi ….. ……………………… Cả đám học sinh đứng đợi gần 10 phút thì Lâm Quân cũng chạy tới, hắn thì hắn phải đi sắp xếp một số việc nên tới hơi bị trễ . Khi tới nơi thì Lâm Quân thấy các anh em đứng chờ từ lâu, vội vàng xin lỗi nói : _ Xin lỗi nhé, ta có chút việc nên tới trễ . Đủ rồi chứ hả ? _ Đủ cmn rồi, chờ mình mày thôi đó . Chúng ta xuất phát mau không trễ cmn bây giờ . Đặng Tùng bất mãn quay sang hối thúc mau lên đường cho kịp giờ . _ Okê, xong ngay . Lâm Quân nghe thế thì triệu hồi Panda ra ngoài, nhảy lên lưng nó ngồi . Nhưng khi đang tính toán nói “ xuất phát “ thì hắn thấy có vài đội viên Hắc Long Quân đưa đôi mắt tràn đầy nước nhìn hắn . _ Sao ? các chú có chuyện gì mà nhìn như sắp khóc thế ? Lâm Quân tò mò quay sang nhìn một tên Hắc Long hỏi . Tên được hỏi chính là tên nhỏ nhất trong quân, xếp thứ 100 . Tên này có ngoại hiệu, Hắc Bách ( bách tức là 100 ) . _ Bẩm bang chủ, bọn em vác đồ mệt quá . Tên này cung kính nói, hắn là thằng xếp cuối cùng nên tất nhiên là yếu nhất trong quân . Vì thế cho nên cái đống đồ hắn vác cũng là nhiều nhất . Lâm Quân nghe thế thì nhìn từ đầu đến chân thằng này, sau khi quan sát cái đống đồ thằng này vác thì cũng hít một hơi lạnh . Cái đống đồ thằng này vác to như một ngọn núi nhỏ, chắc cũng phải cao tới 10m . Khỏi phải nói trong đó nhiều đồ và nặng như nào . Chắc chắn là đồ của gái . Lâm Quân nghĩ thế rồi truyền âm cho thằng này, nói : “ chú khờ thế, vác đồ của gái tuy nặng nhưng mà có cơ hội gần các em, chú mày phải biết là, ngàn vàn dễ kiếm, một gái khó cầu nghe chưa . Lũ kia không vác thì không có cơ hội ráng chịu “ . _ Ách, bang chủ, ngài nói chí lý, nhưng mà em yếu bị bắt nạt . Các anh kia vác nhẹ nhàng thế thì em không cam tâm . Tên Hắc Bách nghe thế thì thả đống đồ như quả núi xuống, sau đó chạy tới nói nhỏ vào tai Lâm Quân . _ À hiểu, anh có lo liệu . Lâm Quân nghe thế thì gật đầu, đúng là cái đội quân mới thành lập chả biết cái gì gọi là đồng cam cộng khổ . Hắn phải rèn một phát mới được . Nghĩ thế Lâm Quân ra hiệu cho tên này lui ra, sau đó quay sang toàn bộ Hắc Long và Ảnh Long nói : _ Ngày hôm nay tuy anh có thể thu hết đồ vào nhẫn trữ vật nhưng mục đích chủ yếu của lần này chính là để các ngươi rèn luyện . Sau khi Hắc Bách báo cáo là việc này không có khó khăn gì hết . Vì thế ta quyết định nâng mức huấn luyện lên . Ai thực lực mạnh hơn thì vác nặng hơn . Có ai có ý kiến gì không ? Im lặng . _ Vậy được, ai thực lực cao hơn vác nhiều hơn . Mức vác là : Võ Quân tổng cộng 2500kg, Võ Tướng tổng cộng 2000 kg, Võ Sư 1800 kg, tính toán trọng lượng túi đồ rồi thêm tạ vào . Nếu ai đủ thì khỏi cần thêm, còn nữa . Hôm nay tổ chức chạy đua, thằng nào về đích trước anh có thưởng . Còn về bét thì …….. hắc hắc hắc ……. Lâm Quân tà ác cười nói làm những người ở đây đều hít một hơi khí lạnh . Cái mức này cao lắm, cho dù là người ở thế giới này mạnh hơn người Trái Đất rất nhiều nhưng chẳng mấy thằng vác được chừng đó mà chạy đâu . Cao lắm cũng chỉ kéo từ từ thôi . Cho dù là túi đồ lúc này Hắc Bách vác thì cũng chỉ tầm 1000 kg là hết đát . Làm quái gì nhiều được chừng đó . Cho dù là Cẩu Thánh và Vô Văn Dương thì chỉ cho vác khoảng người 900kg thôi . Giờ phút này nghe Lâm Quân tuyên bố thì Hắc Bách cảm giác trong lòng xui cmn xẻo, biết thế hắn không nói thì hơn . Đúng lúc hắn hối hận thì một giọng nói vang lên bên tai : “ chú đừng trách anh, phải nhớ, đã là đồng đội thì không được ghen ăn tức ở, nếu chú không nói thì anh chỉ trừng phạt đám kia thôi . Còn cái này chính là vì chú mày quá vớ vẩn “ . _ Vâng, bang chủ nói đúng . Hắc Bách nghe thế thì tự vấn trong lòng, cảm giác Lâm Quân nói đúng nên chỉ gật đầu một cái tỏ vẻ hối lỗi . _ Được rồi . Vì hôm nay chính là tập luyện, và để cho công bằng nên anh cũng tập cùng chúng mày . Lần này thì đừng nói là không làm được, riêng anh thì anh vác 3000kg, có ai dị nghị không ? Lâm Quân nói rồi nhảy xuống từ lưng Panda, lôi ra một đống tạ 500kg vác lên vai . _ Không có, thưa bang chủ . Toàn bộ đám Hắc Long và Ám Long nghe thế thì đồng thanh hô . Bọn hắn thấy bang chủ cũng làm thì còn gì để nói, chỉ là trong lòng hơi giận tên Hắc Bách lắm chuyện . _ Vậy tới đây nhận tạ đi . Lâm Quân nghe thế thì hài lòng gật đầu, nhưng vẫn thu hết những phản ứng của đám này vào mắt . Trong lòng thầm ghi nhớ tính cách của đám này để mà từ từ dạy dỗ . _ Khoan đã, đại sư huynh, chúng ta cũng muốn đeo . Nhật Quỳnh nghe thế thì cũng nhảy từ trên lưng Thất Thải Điểu xuống, nhìn Lâm Quân nói . Nàng cảm giác cả đám vác tạ chạy mà mình ngồi lưng ma thú thì cảm giác sao sao đó . Thêm nữa là nàng cũng cảm giác luyện tập thế này có lẽ sẽ giúp các bạn gần nhau hơn . _ Nhưng muội nói trước là muội không đeo nhiều vậy đâu nhé . _ Ừ, không sao, cứ tùy theo sức đi, đeo được bao nhiêu thì đeo . Lâm Quân thấy thế cười nói . Sau khi hắn nói xong thì toàn bộ các bạn cũng nhảy khỏi lưng ma thú, hiển nhiên họ muốn làm gì thì ai cũng biết . Khi tất cả đã đeo tạ xong thì lần này, Lâm Quân mới cười to nói : _ Các anh em, đại sư huynh hôm nay không keo kiệt . Ai về đích là BaoLoc thành trước thì sẽ có một phần thưởng đặc biệt . Bảo đảm hài cmn lòng . Nào, lên đường thôi ……….
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang