[Dịch] Thiên Kiếp Y Sinh

Chương 66 : Cảnh cáo lần cuối.

Người đăng: 

.
Người có được linh thức, thì giống như cao thủ so chiêu xét độ nhạy cảm, nhất cử nhất động đều được khống chế tính toán. Đại trưởng lão Vương gia cùng Tam trưởng lão càng đánh càng kinh ngạc, trong lòng thầm mắng tiểu thỏ Vương Bác Đào chết nhát kia làm sao chọc phải một vị như thế này. Còn cả tên Vương Trữ Hiên nữa, thế quái nào mà hắn ngồi vào được chức gia chủ chứ, người này khẳng định tuyệt đối là cao thủ ngoại công Tiên Thiên, nhưng không phải là võ giả Tiên Thiên cấp một, uy lực to lớn thế này … vượt quá sức tưởng tượng. Lần này thật đúng là đá trúng thiết bản, càng đánh tốc độ ra quyền càng nhanh, càng đánh quả đấm càng đơn giản, uy lực càng lớn, trong lòng Đại trưởng lão cùng Tam trưởng lão chỉ có thể ngầm kêu khổ không chịu được. Bọn họ bây giờ như bị câm điếc ăn phải Hoàng Liên, khổ không thể nói ra lời. Ở trong ý nghĩ của hai người bọn họ, chỉ cần không phải là võ giả Tiên Thiên cấp sáu, hai người liên thủ thì thiên hạ hiếm có người có thể ngăn được. Mà võ giả Tiên Thiên cấp sáu hiện tại chỉ tầm năm người, ba người đã ẩn cư, chỉ có một vị trấn giữ Khổng gia, mới để cho một tên nhóc như Khổng Kiệt lớn lối đến thế. Nhưng hiện tại bọn hắn mới biết được cái gì gọi là ếch ngồi đáy giếng, người trước mặt này nhìn không ra cấp độ võ giả, nhưng uy lực của hắn chắc chắn vượt qua Tiên Thiên cấp năm viên mãn, mặc dù không mạnh tới mức như võ giả cấp sáu, nhưng cũng phải nằm giữa hai khoảng đó. Quyền pháp của Văn Đào cũng không có lộ tuyến, đơn giản tung quyền, từ trong chiến đấu cải thiện dần tốc độ lực lượng và thời điểm ra quyền. “Oanh…” Văn Đào đột nhiên lộ sơ hở, Đại trưởng lão đầy kinh nghiệm sao có thể bỏ qua, trong nháy mắt bắt được liền phóng tới. “Ya… Đi chết đi” Tam trưởng lão cũng vừa nhìn thấy một cơ hội tốt như thế, tung mình dốc toàn lực oanh tạc Văn Đào đang bay ra ngoài. Bị Đại trưởng lão toàn lực đánh vào thủ hộ ở ngực, lúc này Văn Đào vô cùng sơ hở, đón một kích của võ giả Tiên Thiên cấp năm. “Phụt …”Một ngụm máu phun ra, lại càng kích thích Tam trưởng lão hưng phấn lên, muốn làm một phát bắt giữ Văn Đào. Bởi vì trên người hắn có quá nhiều bí mật, tin tưởng những điều đó có thể mang đến chỗ tốt cho bọn họ. “Cẩn thận!” Thấy Tam trưởng lão đột nhiên dồn toàn lực xông lên tấn công. Đại trưởng lão mới bị phản chấn lùi về sau liền hét lên nhắc nhở, đáng tiếc đã chậm. Văn Đào tu luyện ngoại công nên chút thương thế này chỉ khiến cho chiến hỏa dâng lên, căn bản không đủ ảnh hưởng đến lực chiến đấu bình thường. Thân thể đang bay ra ngoài bỗng lộn ngược một vòng, sử dụng thiên cân trụy dẫm xuống sàn cẩm thạch, vang lên một tiếng trầm nặng. Sau đó hai chân hơi cong “Phanh” một tiếng bật người bay lên, tung quyền đón nhận chưởng của Tam trưởng lão. Ba người lúc này rõ ràng là tên đã lắp vào cung, muốn thu tay về đã không còn kịp nữa rồi, chỉ có thể toàn lực ứng phó. Trong lòng thầm tính toán cho dù liều mạng, bị thương cũng phải khiến Văn Đào lưỡng bại câu thương, đến lúc đó đại cục để cho Đại trưởng lão thu phục. “Oanh…” Đáng tiếc ý nghĩ rất đẹp, nhưng bị thương chỉ có bọn hắn, Văn Đào tuy chính diện nghênh đón kẻ địch liều mạng, nhưng cho dù Đại trưởng lão đã đạt tới võ giả Tiên Thiên cấp năm viên mãn cũng khó mà đả thương được hắn, huống chi Tam trưởng lão. Cho nên kết cục hắn bị đánh bay, mà lúc vừa va chạm xong, Văn Đào đã chuẩn bị sẵn ngân châm, như tinh quang phá thiên không, tức thì phóng ra cắm vào huyệt đạo của Tam trưởng lão. Tam trưởng lão nặng nề ngã trên mặt sàn, vì trước đó công lực đã bị Văn Đào phong bế, nên khi rơi xuống đã trực tiếp ngất đi. Đại trưởng lão thấy thế vừa động, Văn Đào liền tung một cước, một tấm đá cẩm thạch bay về phía Đại trưởng lão, hắn chỉ có thể đánh vỡ miếng đá trước mặt, nhìn lại đã thấy Văn Đào xông về phía mình. Trong lòng quyết định thật nhanh, đã không kịp trốn tránh, chỉ có thể toàn lực xuất thủ liều mạng với Văn Đào. “Oanh…” sức phản chấn cực mạnh, đẩy lui hai người về phía sau. Nhưng ngay lúc bay ra Đại trưởng lão đột nhiên cảm giác được hộ thân cương khí của mình bị cái gì đánh xuyên qua, hình như là một loại kim châm. Vì nó quá nhanh và quá nhỏ, không kịp tập trung công lực phòng phá, nên sau khi cảm giác được thì cơ thể đã phản ứng lại, báo hiệu chân khí trong cơ thể đột nhiên tản mất. Tình huống vừa rồi Văn Đào chỉ kịp ngưng đọng ba cây ngân châm, cây cuối cùng chỉ là tạm thời làm tản đi chân khí của Đại trưởng lão. Hộ thân cương khí của Đại trưởng lão vừa biến mất, Văn Đào lại tung tiếp thêm vài cây ngân châm khiến hắn bất động. “Thật hèn hạ… sử dụng ám khí!” Đại trưởng lão quỳ rạp xuống đất. Hai mắt phẫn hận trừng trừng ngó Văn Đào. Hắn nghĩ thế nào cũng không rõ Văn Đào sử dụng ám khí gì, thế nhưng có thể phá vỡ được hộ thân cương khí của hắn, cho dù đạn cũng không thể a. Tranh thủ thời gian trong lúc này, Văn Đào vừa ngưng kết được hai cây linh khí ngân châm. Hắn hoàn toàn không muốn sử dụng linh khí châm, thứ nhất trong chiến đấu rất khó ngưng tụ, thứ hai trọng yếu hơn là dễ dàng khiến người khác chú ý. Nhưng sử dụng ngân châm, bên trong ngưng tụ một tia linh khí thì hoàn toàn khác biệt, linh khí ở trong ngân châm, sẽ tăng hiệu quả cùng độ cứng cỏi của ngân châm. Hơn nữa khi linh khí đi vào nội thể, người khác nhìn vào cũng chỉ là một cây ngân châm bình thường. Văn Đào tiến lên, đập vào trên đỉnh đầu của Đại trưởng lão một cái vang dội: “Ngươi bị ngu hả? Thời đại này còn nói những lời nhàm chán như thế, Vương Trữ Hiên chẳng lẽ không nói cho ngươi biết ta là bác sĩ sao?” Vừa nói, Văn Đào vừa cắm linh khí châm phong trụ Đại trưởng lão. Từng ngày mình không ngừng cải tiến, kể cả La Chính Phong muốn giải khai cũng cần đến 4h, La Chính Phong rõ ràng là Tu Chân giả Kim Đan kỳ, mặc dù lực công kích khẳng định không bằng võ giả Tiên Thiên, nhưng chân nguyên rõ ràng tinh khiết hơn võ giả. Về phần bọn Đại trưởng lão, Văn Đào tin tưởng, không có ai đi phá giải, một hai năm, có khi cả đời bọn họ cũng không còn cơ hội hoạt động trở lại. Dùng linh thức kiểm tra xung quanh nơi này, dĩ nhiên không có người, rõ ràng không biết tình huống trong đây. Xem ra Vương Trữ Hiên đối với hại vị trưởng lão rất có lòng tin, hơn nữa bọn họ ở Vương gia địa vị cũng cao, nơi ở của bọn họ không có người dám tới gần. “Nói ta nghe, đây là lực lượng mạnh nhất của Vương gia?” Văn Đào nhìn Đại trưởng lão cất tiếng hỏi. "Sĩ khả sát bất khả nhục!" “Bốp…” Văn Đào tát một cái mặc dù không dụng lực nhưng cũng thiếu chút nữa đánh gục Đại trưởng lão. “Đừng nói nhảm, giả trang anh hùng? Anh hùng dễ làm thế hả!” “Hừ!" Đại trưởng lão trợn mắt nhìn, không có lên tiếng. Văn Đào nói: "Rất tốt, rất có cốt khí, ta rất thưởng thức." Vừa nói, đem ba trưởng lão kéo đến trước mặt hắn nói: "Chung quanh các ngươi tính từ cái phòng này, bao gồm cả đầu bếp... Tổng cộng có tám mươi sáu người, nếu như ta hỏi ngươi một lần nữa ngươi không nói. Bắt đầu từ nơi này, trước tiên là tên trưởng lão rắm chó này, ta từng bước từng bước giết sạch, đưa bọn họ giết chết ở trước mắt ngươi, sau đó ở đi bắt Vương Trữ Hiên cùng Vương Bác Đào, bao gồm những người khác trong Vương gia, từng bước từng bước thanh trừng ở trước mặt ngươi. Nếu như đến lúc đó ngươi còn có thể không nói. Ta đây thật lòng bái phục ngươi, thật anh hùng, như thế nào, làm anh hùng chứ. Nói hay là không." Chân Văn Đào đã đặt trên cổ Tam trưởng lão, chỉ cần tăng một chút khí lực, hắn sẽ không có chút đau đớn rời khỏi thế giới này trong lúc hôn mê. Nếu như Đại trưởng lão cẩn thận nghiên cứu Văn Đào, vậy hắn lúc này nhất định sẽ biết, Văn Đào tuy nói như thế, nhưng cũng không phải là cái loại giết người không chớp mắt, thậm chí cùng Vương gia phát sinh xung đột đến hiện tại, hắn chưa giết qua một người. Văn Đào cũng đã giết người, nhưng tuyệt đối không tùy tiện lạm sát kẻ vô tội. Cho nên, Văn Đào sẽ không làm như lời hắn nói, ngay cả đầu bếp cũng giết. Đại trưởng lão thân thể run rẩy, đột nhiên lão lệ rơi đầy mặt, hung hăng gật đầu nói: "Tốt... Tốt. . . Không nghĩ tới ta cả đời tung hoành thiên hạ, hôm nay nhưng... Ngươi hỏi đi." Tung hoành thiên hạ…, Văn Đào trong lòng im lặng, ngay cả trong truyền thuyết Tiên Thiên cấp bảy võ giả cũng chỉ là tu vi Kim Đan kỳ, phía sau còn có Nguyên Anh, Dưỡng thần, Động Hư, Độ Kiếp, chính là đến Độ Kiếp viên mãn Thiên Lôi còn đánh chết, thế nhưng bên trên còn có tiên nhân, thật là người không biết không sợ a, ngay cả hắn cũng không biết xấu hổ nói mình tung hoành thiên hạ, vậy mình cần gì phải cẩn thận nữa đây. "Các ngươi có phải hay không mạnh nhất ở Vương gia." "Không sai biệt lắm. Còn có một người có công lực sàn sàn chúng ta." Đại trưởng lão cho là Văn Đào muốn hỏi điều gì cơ mật, hắn liền bất cứ giá nào đều trả lời, Vương gia đắc tội tên sát tinh này, sợ rằng... mấy trăm năm cơ nghiệp muốn hủy hoại chỉ trong chốc lát a! Tuy vậy nghe Văn Đào hỏi xong, tỏ vẻ thất vọng lắc đầu tự nhủ: "Yếu như vậy a! Thật không có khiêu chiến." "Anh hùng, một hồi nữa ta đưa ngươi đi đến chỗ này, nhớ giúp ta truyền lời." Vừa nói Văn Đào vác Tam trưởng lão lên, trực tiếp nhảy ra. Những người khác phát hiện muốn đuổi theo, nhưng không kịp. ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... Một căn nhà biệt thự Châu Âu ba tầng, bên trong cách thức xa hoa. Mười mấy người ngồi quanh một cái bàn. "Chư vị, Khổng Kiệt chỉ là một tiểu mao tử chưa đủ lông đủ cánh, thế nhưng dám kêu gào thống nhất giới võ thuật. Chỉ vì Khổng gia thế lớn, không ít kẻ bám đuôi, một chút trung cấp môn phái hoặc là gia tộc không dám đối đầu với bọn họ, làm không tốt là bị hắn dùng vũ lực áp đảo. Hiện tại khiến cho cả giới võ thuật loạn thành một đống, lần này chúng ta tổ chức là muốn thương lượng vài việc, làm thế nào đối phó Khổng gia." Vương Trữ Hiên nói xong nhìn về phía mọi người, hôm nay tới đây tuy không phải là toàn bộ, bất quá cũng là những lực lượng trung thành nhất, những người này nếu như biết đoàn kết, thì không sợ sợ Khổng gia nữa. "Đúng, Khổng Kiệt không phải là cậy sự sủng ái của Khổng lão gia tử ư, bình thường hắn làm chuyện khác chúng ta có lẽ còn có thể bỏ qua, nhưng nếu hắn vẫn như vậy tuyệt đối không được." "Đúng vậy, mấy nhà chúng ta liên hiệp tiến lên cùng nhau, cho dù Khổng lão gia tử cũng không thể nói cái gì." Mọi người tâm tư không sai biệt lắm, lập tức không khí liền sôi nổi trở lại, Vương Trữ Hiên rất hài lòng. Lúc này, có người thấp giọng nói: "Nghe nói... Khổng lão gia tử rất có thể đã. . . Đạt tới trong truyền thuyết vô thượng cảnh giới." Như bị tưới một chậu nước đá, mọi người nhất thời im lặng, thế lưc Khổng gia cực kỳ nổi trội rồi, quan trọng nhất là địa vị của Khổng lão gia tử. Vương Trữ hiên đối với chuyện này đã sớm có chuẩn bị: "Chư vị không cần phải lo lắng, chúng ta có thể mời..." "Thình thịch... Thình thịch..." đột nhiên có cái gì đụng vào cửa sổ. Ở đây đa số nhân đều tập võ, huống chi đi theo bọn họ tới có không ít cao thủ, thế nhưng bị âm thanh làm cho giật mình Mọi người nhích tới gần, phát hiện là Đại trưởng lão Vương gia cùng Tam trưởng lão, cả đám đứng có chút run rẩy, một cường giả Tiên Thiên cấp năm viên mãn, một cường giả Tiên Thiên cấp bốn, làm sao xuất hiện, chẳng lẽ thật sự là Khổng lão gia tử xuất thủ. "Đại trưởng lão, Tam trưởng lão!" Vương Trữ Hiên trong lòng liền hiểu, trời ạ, thua, điều này, sao có thể. Đại trưởng lão quơ tay bắt được Vương Trữ Hiên: "Hắn để cho ta nói cho ngươi biết, đây là một lần cuối cùng, sau này nếu như lại đi chọc hắn, hắn liền thanh trừ cả Vương gia!”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang