[Dịch] Thiên Hồng Ma Đạo
Chương 76 : Nhân Họa Đắc Phúc
.
Con Kỳ Lân màu đen này là từ đầu đến đây thế? Trong đầu của mọi người đều toát ra nghi vấn này, lời nói vừa rồi là con Kỳ Lân màu đen này nói sao?
Nhìn thấy mọi người không để ý đến bản thân, Mặc Kỳ Lân rất bất mãn, tức giận mở to miệng phun ra một luồng khí lưu cực âm như tật băng bạo gió, bay nhanh công hướng về phía mọi người. Túy ω Lộ ω Võng
Có chút tu vị không cao, người tu chân phản ứng hơi chậm sau khi bị khí lưu cực âm cạo trúng, liền lập tức cổ họng cũng không la liền ngã xuống đất, toàn thân bị băng tinh màu tráng bao vây, tủ trạng cực kì thê thảm.
“ Kỳ Lân màu đen này rất lợi hại, ngay cả thuận miệng phun ra khí lưu cũng âm độc tàn nhẫn như thế, người trúng không thể cứu.” Lâm Diệp nói.
Đột nhiên Lâm Phong nghĩ đến, đây có phải chính là Ma Thần Khảm Phổ nhắc nhở không thể mở ra cửa đá, Ma thú ẩn náu sau cửa đá sao?
Nhưng rốt cuộc là ai đem cửa đá mở ra, thả ra Ma thú kinh khủng này? Mọi thứ từ không thể nào biết được, trong đầu Lâm Phong có chút rối loạn lên.
Minh Nguyệt với Lăng Tiêu đứng ở giữa không trung đương nhiên nhìn thấy cảnh này, lúc này bọn họ cũng không ngu xuẩn đến tiếp tục tiến hành tỉ đấu, làm rõ ràng chuyện gì trước mới là quan trọng nhất.
Thanh Phong nhìn lấy Mặc Kỳ Lân kỳ dị nói:’ Chuyện lạ! Rốt cuộc ngươi là yêu vật nơi nào, cũng không phải là người tu Yêu, cũng không phải là Thượng Cổ Kỳ Thú, chẳng lẽ ngươi từ Thiên giới xuống đây sao?”
“ Tiểu bối cả gan! Ngươi dám xem thường ta, hôm nay các ngươi những người này một người cũng không được đi, toàn bộ đều để lại mệnh cho ta!” Mặc Kỳ Lân phẫn nộ quát.
Chỉ là lúc Mặc Kỳ Lân vừa mới bước chân hướng về trước đuổi giết người tu chân trước mắt, đột nhiên phát hiện bản thân bị giam cầm trong một không gian nhỏ hẹp, không thể nhúc nhích.
Mà lúc này Lăng Tiêu xuất hiện bên cạnh Mặc Kỳ Lân, thấp giọng nói:” Mặc dù ngươi là cái gì, vẫn là tạm thời im lặng một cái vậy!”
Tiếng thanh bất động liền nhẹ nhàng đem Mặc Kỳ Lân giam cầm, đây là tốc độ và thực lực như thế nào?
Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn Lăng Tiêu, lòng thầm cũng là cảm thấy sâu không thể lường đối với Lăng Tiêu, rốt cuộc Lăng Tiêu vẫn còn bao nhiêu thực lực ẩn giấu chưa lấy ra hết, cái này rất khó phỏng đoán.
Đương nhiên Mặc Kỳ Lân sẽ không ngoan ngoãn theo sự chi phối, liền điên cuồng xung đột lên, mà địa thế của trận pháp nhỏ giam cầm Mặc Kỳ Lân, bị lực lương thật lớn của Mặc Kỳ Lân xông tới đã có chút buông lỏng, nếu như cứ như thế tiếp tục xuống, như vậy Mặc Kỳ Lân sẽ rất nhanh mạnh mẽ đột phá trận pháp ra ngoài.
Lăng Tiêu lập tức**bày ra vài đạo trận pháp càng mạnh hơn, đem Mặc Kỳ Lân vững vàng tạm thời áp chế lấy.
Lúc này Mặc Kỳ Lân đột nhiên yên tĩnh xuống, con mắt màu máu đỏ gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tiêu nói:” Tiểu tử, ta khuyên ngươi lúc trước khi ta chưa có nổi giận thả ta ra ngoài, nếu không ta sẽ đuổi giết ngươi đến bất cứ nơi nào.”
Âm thanh lãnh khốc mà lại tàn nhẫn, vang lên ở bên tai của Lăng Tiêu với lại tất cả người ở đây, loại ánh mắt tràn đầy khát máu và hiếu sát kia của Mặc Kỳ Lân khiến người ta không rét mà run.
Cho dù Lâm Phong trải qua lịch luyện, khi nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Mặc Kỳ Lân, cũng cảm thấy có chút sợ hãi.
Mặc Kỳ Lân này có phải là Ma thú từ a tì địa ngục chạy ra a, tại sao lại dọa người như thế?
Đương nhiên Lăng Tiêu không có bị Mặc Kỳ Lân uy hiếp hù dọa, ngược lại nhìn Mặc Kỳ Lân nói:” Chỉ sợ một khi ta thả ngươi, người đầu tiên ngươi muốn giết chính là ta.”
Lúc này đầu long cực đại của Mặc Kỳ Lân đó lộ ra nụ cười khó coi:” Ngươi rất thông minh, nhưng người thông minh thường là sẽ không thể sống rất lâu, bởi vì thông minh của tự cho là đúng chỉ có thể là tự cho là thông mình!”
Lăng Tiêu vừa mới tiếp lời đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn, thân ảnh cũng trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, mà lúc này Mặc Kỳ Lân lại vượt qua giam cầm trận pháp nặng nề, xuất hiện ở chỗ Lăng Tiêu vừa đứng.
“ Trốn cũng rất nhanh, tiểu tử, ngươi tưởng rằng vài đạo giam cầm trận pháp thì có thể cầm được ta sao? Năm đó cho dù là Ma Thần Khảm Phổ cũng không dám dễ dàng trêu chọc ta, chỉ bằng mấy ngươi vô dụng các ngươi cũng muốn đối phó ta, vậy ta thì cùng các ngươi chơi đùa!”
Nói xong, đột nhiên thân hình Mặc Kỳ Lân**chuyển động, chỉ là trong lúc đó thì chạy gấp tới trong người tu chân, cuồng bạo phun ra khí băng hàn tàn sát mọi người. Đáng sợ là, ngươi bị giết thậm chí đến tiếng kêu thảm trước khi chết cũng không kịp kêu ra, liền bị khí âm hàn của Mặc Kỳ Lân băng chết.
Lúc này Lâm Diệp dẫn theo Lâm Phong sử dụng Phong Ảnh Quyết**hướng về nơi xa bỏ chạy, mà không đúng lúc là vừa đúng Mặc Kỳ Lân trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh của thầy trò Lâm Diệp, Mặc Kỳ Lân mở miệng liền hướng về phía Lâm Diệp phun ra một luồng hàn khí, thì lúc Lâm Diệp cảm thấy hàn khí đó sắp phải đến cơ thể, Lâm Phong đỡ ở trước mặt Lâm Diệp.
“ Phong nhi! Đừng thế a!” Lâm Diệp kinh hãi nói.
Hàn khí của Mặc Kỳ Lân trong nháy mắt liềnd e9m thân thể Lâm Phong đóng băng, trên thân thể Lâm Phong bao trùm một tầng bạch sương dày đặc, lúc này đầu não của Lâm Diệp chỉ là một màu trắng xóa, Lâm Diệp không nghĩ tới đang ở tình hình nguy hiểm lại là Lâm Phong cứu chính mình.
Chỉ là bản thân hắn, vẫn có thể lần nữa đứng lên sao? Lâm Diệp đứng ở tại chỗ, cũng không nhúc nhích.
Lâm gia gia chủ Lâm Thiên Hào một tay đem Lâm Diệp kéo đến một bên, vẻ mặt đầy ngiêm nghị nói:” Diệp nhi, Phong nhi hắn liều tính mạng của chính mình cũng muốn cứu ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn hắn chết không nhắm mắt sao?”
Lâm Diệp im lặng nhìn sư phụ Lâm Thiên Hào của bản thân một cái, thấp giọng nói:” Tại sao người chết không phải là ta chứ? Như vậy lòng ta vẫn sẽ dể chịu rất nhiều, Phong nhi, ngươi đúng là rất ngốc, sư phụ xin lỗi ngươi.”
Chuyện bi thương vẫn đang trình diễn, Lăng Tiêu hư đứng ở trên không nhìn Mặc Kỳ Lân điên cuồng đuổi giết các người tu chân, trong lòng khẽ than một tiếng, biến mất không thấy.
Vào lúc này, người có thể tự bảo vệ đều đã xa xa bỏ chạy, sót lại thì chỉ là một số tu vị thấp, người chạy chậm. Người của Lâm gia đồng dạng cũng là đều nhanh chóng rời khỏi nơi này, và thi thể của Lâm Phong, lại bị Lâm Diệp mang đi theo.
Sau khi nhìn thấy nơi đó đã không có người đứng đấy, Mặc Kỳ Lân ngẩng đầu lên trời cuồng hét, sát ý nồng nặc đến có chút hòa dịu, Mặc Kỳ Lân xoay người đi vào Ma Thần Điện.
××××××
Thân thể rất lạnh! Hơi lạnh thấu xương đem ý thức đông lạnh đến có chút mơ hồ, rất muốn ngủ một giấc, tỉnh dậy không có chuyện gì.
Lâm Phong cố gắng muốn mở to hai mắt, nhưng lại không nhấc lên một chút lực khí nào, thân thể tê dại dường như đã không thuộc về chính mình, hàn khí của Mặc Kỳ Lân phun ra đúng là rất lạnh a!
Trong bóng tối, có một điểm sáng màu đỏ đang chậm rãi hướng tới gần bản thân, là Thiên Hồng thương!
Lâm Phong liều mạng muốn đưa tay đi cầm lấy Thiên Hồng thương, nhưng thân thể lại là như cũ không nghe sai khiến, loại đau khổ cực độ kiềm nén với lại khó chịu đó, khiến tinh thần của Lâm Phong gần như sụp đổ đến bên bờ.
“ Lâm Phong! Ngươi ngàn vạn lần không thể bỏ cuộc, nếu như ngươi chết như thế, vậy vẫn còn ai giúp ta tìm tòi các Ma Thần khí tàn kiện khác? Lâm Phong!” Âm thanh của Ma Thần Khảm Phổ ở trong đầu Lâm Phong lần nữa vang lên.
Lâm Phong dùng sức lực toàn thần nói:” Ta cũng rất muốn giúp ngươi phục hồi ý thức của ngươi, nhưng hiện giờ toàn thân ta không có sức lực, với lại cũng rất mệt nhọc, Ma Thần Khảm Phổ! Ngươi muốn ta giúp ngươi tìm về Ma Thần khí tàn kiện, cũng phải giúp giúp ta mới được a!”
“ Được rồi! Ta đem lực Bổn Mệnh Nguyên Thần của ta cho ngươi sử dụng, hy vọng ngươi có thể nhanh một chút tìm được tất cả Ma Thần khí tàn khí, cho ta có thể sống lại!”
Thì lúc ý thức Lâm Phong mơ hồ mệt mỏi muốn ngủ, lúc sắp phải chống đỡ không nổi, một luồng khí lưu ấm từ trong óc hướng về phía các nơi thân thể khuếch tán ra. Lúc luồng nước ấm cực kỳ thoải mái này lưu thuận đến gân mạch toàn thân đến nơi đơn điền của kim đơn màu đen, Lâm Phong cảm giác được kim đơn màu đen lại đang hấp thu luồng khí ấm đó.
Không người theo hấp thu luồng khí ấm đó, thể tích kim đơn màu đen càng ngày càng lớn, thẳng đến vốn là như trứng vịt biến thành nấm tay lớn nhỏ thì mới tiếp tục hấp thu.
Mà kỳ kinh bát mạch còn lại không ngừng ấm lưu**lưu động, mỗi lần tuần hoàn kim đơn màu đen liền sẽ chấn động một cái, và thể tích cũng sẽ rút nhỏ một chút. Thì ra sau khi linh khí trong linh mạch lại là ấm lưu tuần hoành hơn mười tuần, toàn bộ chuyển hóa thành lực chân nguyên tinh túy.
Những lực chân nguyên này thực chất như nước chảy trong kinh mạch không ngừng lưu động, trong quá trình vận chuyển vòng đi vòng lại biến trở nên từ từ càng thêm tinh túy lên.
Và kim đơn màu đen lại phục hồi lớn nhỏ như ban đầu, chỉ là bên cạnh kim đơn màu đen, có thêm một tầng vầng sáng màu sắc rực rỡ quay quanh kim đơn màu đen. Kim đơn màu đen chậm rãi xoay tròn, trông rất đẹp mắt.
Lâm Phong cũng cảm thấy lực lượng toàn thân đều trở lại, giống như gia tăng lên không nhiều so với ban đầu.
“ Lâm Phong! Ngươi nghe rõ, ta đã đem lực Bổn Mệnh Nguyên Thần đưa vào trong cơ thể ngươi, từ nay về sau liên hệ giữa chúng ta sẽ càng thêm chặt chẽ. Thiên Hồng thương mà hai món Ma Thần khí tàn kiện ngươi tìm được dung hợp, có thể tùy ý dúng ý niệm khống chế, chỉ cần ngươi nghĩ tới, Thiên Hồng thương liền sẽ lập tức xuất hiện nơi ngươi muốn xuất hiện.”
“ Bình thường có chuyện gì có thể đánh thức ta, hiện giờ ta với hình thức kí chủ ở nhờ trong nguyên anh của ngươi, thẳng đến ngươi tìm được tất cả Ma Thần khí tàn kiện, ta mới có thể từ lực lượng của thân thể ngươi ra ngoài nhờ vào Ma Thần khí phục hồi chân thân.”
“ Tốt lắm, ta có chút mệt, phải tĩnh tu một thời gian, không có chuyện gì lớn đừng nên đánh thức ta.”
Lâm Phong mạnh mẽ mở to đôi mắt, đi vào tầm mắt là một phòng ở chỗ rộng, nhìn có chút quen mắt, là nơi ở của sư phụ Lâm Diệp. Sau khi nhảy người lên, Lâm Phong hồi tưởng lại bản thân vì cứu sư phụ Lâm Diệp chặn lại công kích của Mặc Kỳ Lân, mà hiện giờ nằm ở đây, có phải là sư phụ tưởng rằng bản thân chết rồi?
Lúc này, Lâm Phong vội vàng dùng linh thức tìm tòi hơi thở của sư phụ Lâm Diệp, lúc này Lâm Diệp đang lặng lẽ đứng ở chỗ ở của Lâm Phong, thân hình ngàng tàng vốn bền ngang vững chí lúc này lộ có vẻ có chút thê lương, nhất định sư phụ là vẫn đang thương tâm vì bản thân.
Mắt của Lâm Phong không khỏi ướt, nghĩ tới sự quan tâm bảo vệ của sư phụ Lâm Diệp đối với bản thân, Lâm Phong lại lần nữa cũng khống chế được cảm xúc của chính mình, bay nhanh hướng về phía chỗ ở của bản thân, chỉ là Lâm Phong không có phát hiện, bản thân đối với hiểu biết của thiên địa vạn vật, lực khống chế của linh thức, với lại cảnh giới tu vị của chính mình cũng có tăng lên của hình thức bay vọt, chỉ là Lâm Phong tạm thời cũng chưa có phát giác mà thôi.
Trong lúc thoáng qua, Lâm Phong liền đến sau lưng của Lâm Diệp, nhẹ giọng nói:” Sư phụ, đồ nhi khiến ngài lo lắng.”
Lâm Diệp nghe vậy thân hổ bỗng nhiên chấn động mạnh, chậm rãi xoay người qua, mặt đầy khó mà tin tưởng nói:” Phong nhi, đúng là ngươi sao? Vi sư không phải là bị hoa mắt chứ?”
Lâm Phog vội vàng nói:” Sư phụ, ngươi không có nhìn lầm, Phong nhi không có sao. Mặc dù hàn khí của Mặc Kỳ Lân lợi hại, nhưng vẫn chưa có thể giết chết đồ nhi.”
Lâm Diệp kích động nắm lấy đôi vai Lâm Phong, luôn miệng nói:” Không sao thì tốt, không sao là tốt a!”
Tình thầy trò nồng đậm trong không tiếng động chậm rãi hòa trộn.
Lúc này Lâm Diệp đột nhiên kinh dị buông ra Lâm Phong, chi tiết đánh giá Lâm Phong, Lâm Phong bị ánh mắt của Lâm Diệp nhìn có chút không hiểu lý do, thấp giọng nói:” Sư phụ, Phong có gì không ổn sao?”
“ Phong nhi, ngươi chết mà sống lại thì đã có thể khiến vi sư ngạc nhiên vui mừng, không ngờ ngươi lại đột phá đến cảnh giới kỳ luyện Thần, loại việc này đúng là khiến vi sư cảm thấy khó mà tưởng tượng!” Lâm Diệp mừng rỡ nói.
Lâm Phong cẩn thận cảm giác tu vị của chính mình, không khỏi cũng cảm thấy kinh ngạc.
Quả thật, thực lực của bản thân có chất bay vọt, không nghĩ tới lực Bổn Mệnh Nguyên Thần của Ma Thần Khảm Phổ lại là lợi hại như vậy, không chỉ xua tan hàn độc, còn đề cao cảnh giới tu vị của bản thân.
Lâm Phong nghĩ tới vũ khí của chính mình, Thiên Hồng thương. Ý niệm vừa động, Thiên Hồng thương liền xuất hiện trong tay bản thân, trong nháy mắt lại biến mất, lặp lại như thế mấy lần, Lâm Phong lòng thầm mừng rỡ, hiện giờ Thiên Hồng thương hữu dụng như thế, muốn tìm kiếm các Ma Thần khí tàn kiện khác cũng không quá khó khăn.
“ Phong nhi, bây giờ ngươi thì theo ta đi gặp gia chủ, lúc nhìn thấy ngươi xảy ra chuyện, sư tổ của ngươi cũng rất khó qua, chúng ta đem tin tức tốt này nói với hắn, nhất định hắn sẽ rất vui mừng.” Lâm Diệp khẽ cười nói.
Lâm Phong gật đầu vui vẻ đáp ứng, thầy trò hai người cùng nhau hướng đi về nơi ở của Lâm gia gia chủ Lâm Thiên Hào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện