[Dịch] Thiên Hồng Ma Đạo
Chương 73 : Tuyệt Hồn Ấn
.
Sau khi Mộ Dung Nhược Tuyết đi cùng Mộ Dung Quân Khiết một đoàn người với người Mộ Dung gia hội hợp, liền do Mộ Dung Quân Khiết dẫn đường đánh về phía, thủ vệ của Tiêu Dao cung môn đồ ở ngoài Ma Thần Điện.
Lúc này bên ngoài tình thế Ma Thần Điện hoàn toàn là tình huống nghiêng về một phía, toàn bộ cao thủ của Tiêu Dao cung đều bị người thế lực các nơi liên chế lại, và môn đồ Tiêu Dao cung cũng là lần lượt hiện ra bộ dáng bại lui.
Thầy trò Lâm Phong ở thời điểm mấu chốt này xuất hiện ở bên ngoài Ma Thần Điện, nhìn thấy Lâm Phong không sao, Mộ Dung Nhược Tuyết vì Lâm Phong lo lắng thở phào một hơi.
Lâm Phong thật sau nhìn Mộ Dung Nhược Tuyết một cái, sau đó xoay đầu qua nhìn vế phía dong phương tranh đấu trên sân.
“ Tiêu Dao vương! Thủ hạ ngươi phái ra cũng không thành công giết ta diệt khẩu, nếu ngươi vẫn còn gian ngoan bất linh tiếp tục ngăn cản mọi người, ta muốn cuối cùng chờ đợi ngươi, chỉ sẽ là kết cục Tiêu Dao cung từ đây xóa tên trên Vô Cực Tinh!” Lâm Diệp trầm giọng nói.
Bốn huyng đệ Lương Thiện đang vân công Tiêu Dao vương nghe vậy đã ngừng công kích, mà khổ sỡ chống đối thanh sắc đằng hắng của Tiêu Dao vương nói:” Lâm Diệp! Cho dù hôm nay ta không giết được ngươi, sau này ta cũng tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi! Ngươi phá hư chuyện lớn ta, ta há có thể từ bỏ ý đồ?”
Lâm Diệp không xem thường lạnh nhạt nói:” Hiên giờ ngươi cũng tự thân khó bảo vệ, vẫn còn hy vọng xa vời muốn giết ta sao? Lâm mỗ ở đây khuyên cáo ngươi một câu, lúc này rút tay về vẫn còn kịp, miễn cho một hồi nữa thủ hạ của ngươi chỉ còn sót lại vài người. Đến lúc đó, Tiêu Dao vương thì thành người cô đơn đấy!”
“ Cho dù hôm nay ta chiến chết ở chỗ này, Tiêu Dao vương ta cũng tuyệt đối sẽ không nhượng bộ! Nếu không thể toàn thân trở về, liều mạng ngươi chết ta sống cũng không thể không thử!” Tiêu Dao vương mặt không chút thay đổi nói.
Ngạo Thế môn Tạ Phàm thách thức nói:” Nếu hư Tiêu Dao vương ngươi một lòng chỉ cầu chết nhanh, để ta tới hoàn thành ngươi.”
Nói xong huy động trường kiếm sắc bén trong tay bày ra một thủ kiếm thế, Tiêu Dao vương đồng dạng cầm kiếm hoành đương đến trước ngực, nghiêm túc nhìn chằm chằm cử động của Tạ Phàm.
Thầy trò Lâm Diệp với lại bọn người Lương Thiện ở một bên quan sát đều trầm mặc không nói, có thể có người nguyện ý ra tay đối phó Tiêu Dao vương, là chuyện quá tốt, dẫu sao Tiêu Do vương không phải là kẻ đầu đường xó chợ, cho dù là Lâm Diệp, cũng không có nắm chắc phần thắng.
“ Tạch tạch tạch”, tiếng kiếm phong xe gió vang lên, Tạ Phàm ra tay.
Trong lúc kiếm khí tung hoành, hồng quang bắn ra bốn phía, không ngờ Tạ Phàm đem ngự kiếm thuật sử dụng đến cảnh giác cao thâm như vậy.
Phải biết rằng, người tu chân bình thường cho dù lực chân nguyên sử dụng vũ khí đưa vào tự thân, này cũng chỉ là có thể dựa vào uy lực công kích lực của vũ khí của bản thân, do đó tăng cường mấy lần lực công kích mà thôi.
Chỉ là ngự kiếm thuật, trong giới tu chân ai ai cũng hiểu, nhưng mà có thể lĩnh ngộ được cảnh giới cao nhất của ngự kiếm, tâm kiếm hợp nhất, trong lúc ý niệm chuyển động liền có thể sử dụng phi kiếm công kích kẻ địch, vì thế trảm địch ngoài ngàn dặm.
Trình độ ngự kiếm thuật hiện giờ của Tạ Phàm khiến rất nhiều người ở đó cảm thấy không bằng, Lâm Phong cũng không nghĩ tới một kiếm ở tay, không thể ngờ có thể bày ra uy lực lơi hại như thế. Xem ra, cho dù là sử dũng vũ chiêu thức gì hoặc vũ khí, không chính thức hiểu rõ mà lại nắm giữ tinh túy, là không thể phát huy uy lực chính thức.
Ngự kiếm như thế, công pháp tu luyện cũng như thế.
Măc dù Tiêu Dao vương với Tạ Phàm sử dụng vũ khí giống nhau, đồng dạng đều là dùng kiếm, nhưng chỉ riêng là ngự kiếm thuật thì kém khá xa với Tạ Phàm.
Tiêu Dao vương phát hiện cho dù công kích của bản thân bao nhiêu**, Tạ Phàm luôn là trong lúc đó có thể không chút đi sau mà tới trước, mỗi một lần công kích kiếm của Tạ Phàm đều có thể ngăn trở, với kiếm nhập đạo cũng đủ lợi hại như thế.
Trên mặt anh tuấn của Tạ Phàm cuối cùng vẫn bảo trì thần thánh trang nghiêm, giống như hiện giờ hắn không phải là quyết đấu với Tiêu Dao vương, mà là đang làm chuyện một món đồ thần thánh vô cùng vậy, thận trọng từ lời nói đến việc làm, nhưng lại bình tĩnh.
Tiêu Dao vương thấy bản thân đánh lâu công không vào Tạ Phàm, trong lòng không khỏi có chút lén lút sốt ruột, môn đồ Tiêu Dao cung đã dần dần bại lui, nếu như bản thân không phải vẫn đang ở đây, có lẽ sớm đã như cát vụn phóng tán loạn .
Nếu bản thân chậm chạp không thể đánh bại Tạ Phàm, đối với tâm lý phòng tuyến các vị môn đồ Tiêu Dao cung cũng là một loại đả kích không nhỏ. Chính mình dù sao là cung chủ Tiêu Dao cung, luôn là tồn tại cao nhất trong mắt môn đồ, biểu tượng vô địch.
Nghĩ tới đây, Tiêu Dao vương rút lui kiếm lui về phía sau mấy bước, sau đó lấy ra một đồ vật hình vuông màu đen.
“ Tuyệt Hồ Ấn!” Lương Thiện cũng hít vào một hơi lạnh nói.
Thì ra Tiêu Dao vương lấy ra đồ vật hình vuông màu đen là cực phẩm Ma khí trong truyền thuyết- -Tuyệt Hồn Ấn.
Sở dĩ Lương Thiện giật mình như thế, duyên cố không phải chỉ bởi vì Tuyệt Hồn Ấn là cực phẩm Ma khí, còn có một nguyên nhân là Tuyệt Hồn Ấn uy lực cực kì lợi hại, có thể đem nguyên anh của người tu chân Độ Kiếp chưa thành công phong hút vào trong Tuyệt Hồn Ấn, phong ấn lại.
Nếu như cho Thượng Tiên tu vị cao thâm sử dụng, vẫn có thế phong ấn nguyên anh Thượng Tiên có cùng cấp biệt vào trong, lợi hại hay không, ngẫm nghĩ thì biết.
Lâm Phong cũng không biết Tiêu Dao vương lấy ra đồ vật hình vuông đen huyền là cái gì, khi Lâm Phong nghe được Lâm Diệp giải thích, lòng cũng thầm ngấm ngầm cảm thấy kinh dị, Ma khí lợi hại như thế, Tiêu Dao vương là từ đâu có được chứ?
Sắc mặt Tạ Phàm hơi thay đổi, thấp giọng nói:” Tiêu Dao vương, ngươi là từ chỗ nào có được Tuyệt Hồn Ấn? Trong Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước, ta nhớ kỹ người thần bí kia đem Ma Thần Khảm Phổ đánh lén tới chết, sử dụng chính là Tuyệt Hồn Ấn hung hăng độc ác này.”
Khi lúc Tạ Phàm vừa dứt lời, Thiên Hồng thương trong tay Lâm Phong ẩn ẩn chấn động lên, Lâm Phong có chút kỳ lạ nhìn nhìn Thiên Hồng thương, không biết xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ nói ý thức Ma Thần Khảm Phổ giấu trong Thiên Hồng thương phục hồi một chút, khi nghe thấy Tạ Phàm nhắc đến người thần bí đánh lén bản thân có phản ứng? Lâm Phpng can đảm phỏng đoán.
Mà lúc này sau khi Thiên Hồng thương chấn động mấy lần, lại yên tĩnh xuống, khi Lâm Phong gắt gao đem nó cầm chắc thì không nhúc nhích nữa.
“ Từ chỗ nào có ngươi không cần phải biết, hoặc nói ngươi cũng không thể biết! Ha ha ha! Hôm nay ta sẽ cho cái ngươi nhận biết nhận biết uy lực của Tuyệt Hồn Ấn!” Tiêu Dao vương cuồng cười nói.
Thầy trò Lâm Diệp ở một bên, bọn người Lương Thiện nghe vậy đều đối mặt cùng nhau kinh ngạc lên, không nghĩ tới Tiêu Dao vương đã đến nông nỗi phát rồ bệnh hoạn như thế, trong mắt mọi người đều truyền nhau ý nghĩ nhất định phải đem Tiêu Dao vương giết chết.
Ý đồ của mọi người đương nhiên Tiêu Dao vương có thể đoán ra một vài, đơn giản chỉ là muốn quần khởi mà công**giết chết bản thân, tránh cho hậu hoạn vô cùng.
Đột nhiên Tiêu Dao vương phóng người lên, giơ lên cao Tuyệt Hồn Ấn trong tay, trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Tuyệt Hồn Ấn bị lực chân nguyên củaTiêu Dao vương đưa vào thôi phát ra một khí bẩn màu đen quỷ dị mà lại mạnh liệt.
Khí bẩn lung lay bay hướng về mọi người, Lâm Diệp vội vàng bắt lấy Lâm Phong hối hả tránh hướng về một bên, một số người tu chân có tu vị thấp không có qua được kiếp này, người tu chân hễ là bị khí bẩn màu đen quấn quang đều lớn tiếng thảm kêu, huy động cánh tay hư cầm lấy không khí trước mặt.
Nhưng công phu nháy mắt của các nguyên anh bị khí bẩn hút ra, trong lúc chớp động bị Tuyệt Hồn Ấn phong ấn, thi thể một số người tu chân bị hấp thu nguyên anh đồng thời cũng biến bất hóa thành bụi đất. Nhìn thạm trạng trước mắt, mọi người đều cảm thấy có chút nhìn thấy mà đau lòng.
Tuyệt Hồn Ấn này không ngờ lợi hại như thế, từ bị khí bẩn quấn quang đến nguyên anh bị thu không quá trong giây lát, nếu là bản thân bị khí bẩn kia đụng vào, có lẽ cũng không khỏi hồn tang hơn thế.
Lâm Phong kinh hồn chưa định đứng bên cạnh Lâm Diệp, lòng thầm rất là kinh hãi, Tuyệt Hồn Ấn này quả nhiên hung tàn độc ác, chỉ là nếu năm đó Ma Thần Khảm Phổ bị người thần bí sử dụng Tuyệt Hồn Ấn đánh lén tới chết, nếu nguyên anh đã bị Tuyệt Hồn Ấn hấp thu phong ấn, tại sao vẫn có ý thức tồn tại trong Ma Thần khí tán kiện chứ?
Lâm Phong càng nghĩ càng không biết tại sao, chẳng lẽ nói công pháp của Ma Thần Khảm Phổ có thể đem linh hồn ý thức với nguyên anh của bản thân thay nhau tách ra sao?
Người tu chân bình thường nếu như nguyên anh thoát ly thân thể, vậy vẫn còn có thể có ý thức với lại còn có một chút tu vị, nhưng một khi nguyên anh bị hủy diệt, hoặc là thân thể bị đánh hư, trên cơ bản người tu chân này sẽ không để lại cái gì nữa.
Cho dù là ý thức cũng sẽ ở nguyên anh bị hủy diệt đồng thời mà tan rã, cảnh giới linh hồn cao nữa cũng là không có tác dụng.
Lúc này Lâm Diệp đứng bên cạnh Lâm Phong trong lòng cũng rất là không bình tĩnh, mặc dù Lâm Diệp không có tham gia trận Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước, nhưng cũng đã từng nghe thấy lợi hại của Tuyệt Hồn Ấn, hôm nay chính mắt thấy Tiêu Dao vương sử dụng Tuyệt Hồn Ấn, uy lực âm hăng ác độc khiến Lâm Diệp thật lâu khó có thể quên.
“ Hừ! Các ngươi không phải muốn giết chết ta sao? Đến đi, Tiêu Dao vương ta bảo đảm sẽ không giống các ngươi như rùa rút đầu lui về phía sau. Thế nào? Uy lực của Tuyệt Hồn Ấn không tệ chứ? Ha ha ha! Một đám kẻ vô dụng nhát gan!” Tiêu Dao vương hư đứng giữa không trung cuồng cười nói.
Thì lúc trong lòng mọi người dâng lên một luồng cảm giác vô lực cường liệt, từ trên không trung truyền đến một âm thanh chậm rãi thấp trầm, dường như có từ tính vậy.
“ Phong Văn, bởi tư dục của một mình ngươi mà phạm sát nghiệt lớn như thế, ngươi có biết bản thân phạm nghiệt chướng nặng nề, nếu lại cho ngươi làm hại xuống chắc chắn sẽ gây đau khổ cho mọi người!” Thầy trò Lâm Diệp với lại tất cả người tu chân trước Ma Thần Điện đều nghe thấy âm thanh này, ào ào ngẩng đầu nhìn hướng về phía không trung.
Chỉ nhìn thấy hai vị đạo sĩ trung niên tiên phong đạo cốt áo dài xanh hư nổi giữa không trung, hai vị đạo sĩ trung niên đều là mặt mũi hiền lành, tướng mạo cũng giống hệt. Mặc dù khuôn mặt không có nhiều lực chấn nhiếp, nhưng nhìn vào bộ dáng cũng có một loại không giận tự uy.
Sư huynh đệ Lương Thiện với lại tất cả đệ tử Thái Hư phái, sau khi nhìn thấy hai vị đạo sĩ trung niên này, ào ào thi lễ lạy nói:” Đệ tử gặp qua hai vị trưởng lão!”
Thì ra hai vị đạo sĩ này là tu vị cao nhất của Thái Hư phái trên Vô Cực Tinh, bối phận đồng dạng cũng là cao nhất là hai vị trưởng lão Thanh Phong, Minh Nguyệt.
Hai vị lão vốn không có định nhúng tay vào việc Ma Thần Điện, nhưng lại sợ đệ tử đệ tôn của bản thân bị thương tổn, vì vậy lặng lẽ theo đuôi ở sau phía sau tới.
Nhưng lúc thấy đông đảo người tu chân cùng nhau đánh nhau lên, lại nhịn không được muốn hiện thân, vừa đúng lúc này Tiêu Dao vương lấy ra Tuyệt Hồn Ấn tàn nhẫn sát hại rất nhiều người.
Thanh Phong Minh Nguyệt đương nhiên sẽ không ngồi yên mặc kệ, liền lập tức hiện thân ra.
Thanh Phong Minh Nguyệt khi vẫn chưa bước vào con dường tu chân là huynh đệ song sinh, bị cao nhân Thái Hư phái xem trúng thu làm đệ tử nhập thất, bởi gặp cường địch song song bị hủy đi thân thể, không thể làm gì khác hơn là chọn đạo tu Tán Tiên.
Sau khi tu luyện mấy trăm vạn năm cuối cùng tu luyện đến cảnh giới Cửu Kiếp Tán Tiên, chỉ cần một lần nữa độ wa Thiên Kiếp lần này thì có thể trực tiếp phi thăng Tiên giới trở thành Đại La Kim Tiên.
“ Ta còn tưởng là ai, thì ra là chấn phái nhị lão của Thái Hư phái hả! Hừ! Cho dù là các ngươi hai lão bất tử hỗn tạp mao lão đến ta cũng không để ý, ta đồng dạng cũng có thể đem nguyên anh của các ngươi hút rời thân thể, cho các ngươi hình thần câu diệt!” Tiêu Dao vương không cho là đúng nói.
Lương Thiện nghe vậy phẫn nộ quát:” Láo xược! Tiêu Dao vương ngươi dám sỉ nhục hai vị trưởng lão của Thái Hư phái ta, hôm nay Thái Hư phái ta né cho Tiêu Dao vương ngươi hủy diệt ở đây!”
Lúc này Thanh Phong lại cười nói:” Lương Thiện, ngươi hãy lui xuống trước.”
Lương Thiện lên tiếng mà lui ra, Thanh Phong tiếp tục nói:” Tuyệt Hồn Ấn là Cửu U Huyết Ma- - Ma khí thành danh của Tuyệt Hận, từ sau khi Tuyệt Hận Độ Kiếp phi thăng Thiên giới, thì cũng không có nghe nói qua tin tức Tuyệt Hồn Ấn hiện thế. Thẳng đến hai vạn năm trước, Ma Thần Khảm Phổ lấy cắp chi bảo Vô Tự Thiên Thư của Thiên giới chạy trốn tới Vô Cực Tinh, chí tôn Tiên giới- -Diễm Đế, phái ra người do Đại La Kim Tiên Minh Ngộ, Càn Mặc Hiên dẫn đầu hơn mười vị Thượng Tiên giáng trần bắt giữ.””
“ Nhưng khiến người khác không thể nghĩ tới là, bá chủ của Ma giới- -Chích Ma Quân cũng muốn có được Vô Tự Thiên Thư, vì vậy cũng phái ra đông đảo Ma vương giáng trần đoạt lấy Vô Tự Thiên Thư. Cái này thì dẫn tới phát ra một trận Tiên Ma đại chiến thảm thiết chưa từng có, cuối cùng Vô Tự Thiên Thư bị Tiên giới đoạt về, và Ma Thần Khảm Phổ thì bị Tuyện Hồn Ấn của người thần bí ẩn thể đã lâu giết chết.
Thanh Phong dừng một chút lại nói:” Hôm nay Tiêu Dao vương ngươi lại lấy ra Tuyệt Hồn Ấn giết hại đông đảo tu chân nhân sĩ, chẳng lẽ ngươi vẫn còn cho rằng trận Tiên Ma đại chiến hai vạn năm trước, đem đến đau xót cho giới tu chân không đủ hoàn toàn sao?”
Mọi người đều không nói gì, Tiêu Dao vương lại lạnh nhạt cười:” Nói nhiều vô ích, nếu như ngươi có bản lĩnh thì từ trong tay ta đoạt về Tuyệt Hồn Ấn, nếu không thì câm mồm cút về Thái Hư phái!”
Minh Nguyệt ở một bên cuối cùng không nói gì lúc này hờ hững nhìn Thanh Phong một cái, đối này khẽ khẽ gật gật đầu, đột nhiên trong lúc đó, thân ảnh của Minh Nguyệt biến mất ở vị trí không trung vốn hư đứng đó.
Tiêu Dao vương sửng sờ, sau đó cảm giác được trong tay bản thân buông lỏng, Tiêu Dao vương không dám tin tưởng phát hiện, Tuyệt Hồn Ấn trong tay chính mình lại ka2 không thấy!
Và đồng thời, Minh Nguyệt lại xuất hiện lại ở vị trí chỗ cũ, mọi người kinh ngạc phát hiện, Tuyệt Hồn Ấn vốn trong tay Tiêu Dao vương, lúc này lại là xuất hiện trong tay Minh Nguyệt.
“ Điều này không thểm tại sao có thứ chuyện như thế? Cho dù Minh Nguyệt tu vị cao thâm cũng không có lý do khiến ta căn bản khọng thể phòng ngự chứ?” Trong lòng Tiêu Dao vương thầm nghĩ.
Minh Nguyệt tay nâng Tuyệt Hồn Ấn, lạnh nhạt nói:” Tuyệt Hồn Ấn trên tay ta, hiện giờ ngươi còn có gì muốn nói?”
Đột nhiên Tiêu Dao vương làm khó dễ đứng lên, điên cuồng hướng bay qua chỗ Minh Nguyệt, khi vừa muốn đến gần trước người Minh Nguyệt, thân thể lại như gặp phải đòn nghiêm trọng vậy cấp tốc rơi xuống mặt đất.
Thanh Phong nhẹ nhàng phất tay áo nói:” Tiêu Dao vương ngươi sẽ có có hôm nay, hoàn toàn là ngươi tự chuốc vạ vào thân, các người khác của Tiêu Dao cung, hiện giờ các ngươi có thể rời khỏi, Thái Hư điện ta sẽ không động thủ với các ngươi.”
Lúc này trong đầu Lâm Phong trống rỗng, không thể tưởng tượng thực lực của Thanh Phong Minh Nguyệt mạnh như thế, trong lúc nói cười thì có thể đem cao thủ như Tiêu Dao vương thoải mái đánh bại. Cửu Kiếp Tán Tiên, đây là cảnh giới tu chân cao vậy sao hả?
Và môn đồ Tiêu Dao cung với lại bọn người Thiên Kiêu, đang nhìn thấy cung chủ Tiêu Dao vương của chính mình bị**lúc đến trong lòng bàn tay mà không thể có sức đánh trả, ào ào buồn bã rời đi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện