[Dịch] Thiên Hồng Ma Đạo
Chương 71 : Trận Chiến Tiên Ma[ Trên ]
.
Thiên Tuyệt đồng dạng cũng cổ động lực chân nguyên bên ngoài cơ thể, hai đạo bóng nguời**sau khi đụng chạm,” Đùng!” một tíêng, hai nguời công kích lẫn nhau khiến trên không bị cuờng liệt của lục chân nguyên đè ép nổ sập ra.
Thiên Tuyệt lấy ra vũ khí của chính mình- -Truy Tinh.
Truy Tinh là một thanh truờng kiếm màu xám hàn quang bức nguời, cực phẩm linh khí!
Khi đang đón đỡ công kích**của Tri Thừa, Thiên Tuyệt cảm thấy âm thầm kinh hãi, công kích của Tri Thừa nỳa mạnh mẽ như vậy, giống như trong công kích bao hàm cuờng đạo lực chân nguyên không phải của nguời tu chân, mà là nguyên lực mãnh yêu hoàn toàn không giống với nguời tu chân.
Nếu như cho thực lực ngang nhau với Tri Thừa. ngừoi tu chân Hợp Thể kì quyết đấu với Tri Thừa, như vậy không thể nghi ngờ, nguời tu chân có tu vị ngang nhau sẽ bị Tri Thừa đánh ép không có bất cứ lực đánh trả nào.
Xem ra nguời tu Yêu quả thật không thể khinh thuờng, đột nhiên Thiên Tuyệt lấy truờng kiếm đứng thẳng nói:” lực Yêu nguyên của ngưoi tu Yêu quả là lợi hại, hôm nay ta cũng xem như nhận biết đựoc. Nhưng, ta không giết nguời vô vanh, nguơi hãy xưng tên ra đi!”
Tri Thừa lạnh nhạt cuời nói:” Muốn đánh thì đánh, nói nhiều chuyện nhảm có tác dụng sao?”
Nói xong lại huyễn ra mấy đạo tàn ảnh, tàn nhẫn tiếp tục huớng tới công kích Thiên Tuyệt.
Mọi nguời ở đây cũng rất chăm chú nhìn tình tình trạng hai nguời quyết đấu, nguời tu Yêu quả là lợi hại, hình thái công kích với lại trình độ cuờng hãn đặc biệt của thân thể, khiến nguời tu chân cũng tự cảm thấy không bằng.
Chỉ lả không ai chú ý tới, trong nguời tu chân đông đảo, cũng không phải là chỉ có một nguời tu Yêu như Tri Thừa, còn có hơn muời vị nguời tu Yêu đến cùng Tri Thừa cũng đang ẩn giấu trong hàng ngũ nguời tu chân.
Lần này nguời tu Yêu có thể nói là tinh nhuệ ra hết, căn bản hễ là cao thủ tu Yêu trên kì Hợp Thể đều đến. Dẫn đầu là Thần Thú Độ Kiếp trung kỳ- -Kím Giáp Kỳ Lân!
Kim Giáp Kỳ Lân tên là Thao Quang, là Vuơng của ngưoi tu Yêu trên Vô Cực Tinh. Lần này đến Ma Thần Điện, chính là vì có thể từ trong Ma Thần Điện đoạt lấy vài món bảo bối đem về, nguời tu Yêu Độ Kiếp phải chống lại thiên lôi là kinh khủng mà nguời tu chân khó tuởng tuợng.
Sở dĩ số luợng nguời tu Yêu thưa thớt, nguyên nhân bởi vì không phải cực thiên phu và nguời cao siêu không thể tu thành đại đạo, Và sau khi tu thành đại đạo lại phải gặp uy lực Thiên Kiếp lấm gấp muời lần so với nguời tu chân bình thuờng, từ xưa đến nay nguời tu Yêu có thể thành công Độ Kiếp đã ít còn ít, nhưng có thể Độ Kiếp thành công đến Thiên giới trở thành Yêu Vuơng thì cũng chi có những nhân vật cực kì lợi hại.
Quyết đầu giữa Tri Thừa với Thiên Tuyệt đã đến giai đoạn căng thẳng tột độ, mặc dù thực lực của Tri Thừa rất mạnh, nhưng cho dù xuất chiêu thế nào công kích Thiên Tuyệt, cuối cùng lại không thế công phá phòng ngự của Thiên Tuyệt, cái này khiến bản thân Tri Thừa có chút táo bạo khó mà chấp nhận.
Thiên Tuyêt cũng là có khổ khó nói, thực lực bản thân Độ Kiếp kỳ cuối không ngờ lại chỉ có thể phòng ngự mà không thể đánh trả công kích của Tri Thừa, đìều này đúng là đánh cho có chút uất ức.
Nhưng, Thiên Tuyệt không phải là kẻ đầu đuờng xó chợ, Thiên Tuyệt vẫn luôn đợi một cơ hội, tranh thủ có thể một lần hành động đánh bại Tri Thừa.
“ Thình thich!”” Thình thịch thình thịch thình thịch!” Đùng!”” Lách cách!”
Tiếng va chạm của lực chân nguyên với lực yêu nguyên, tiếng tấn công của Truy Tinh Kiếm và Báo Trảo liên tiếp không ngừng từ truờng tỉ đấu truyền đến đây, cuối cùng, lúc Tri Thừa có chút không ổn định lại một lần bị Thiên Tuyệt ép lui, thân thể hơi một chút hư lung lay một cái, lộ ra một sơ hở nho nhỏ.
Thiên Tuyệt nắm lấy một cơ hội tuyệt hảo như vậy, trong phút chốc điện quang thạch hoả, cố gắng mũi kiếm đân ra một chiêu thức cần giết- -một kiếm kinh thiên.
Tất cả nguời ở đây cũng không nhìn rõ một kiếm này như thế nào, giống như Thiên Tuyệt căn bản không hề động qua, chỉ là, lúc này Thiên Tuyệt đứng ở sau lưng Tri Thừa, và Tri Thừa lại vẻ mặt đầy kinh ngạc chậm rãi quay đầu hỏi:” Đây là chiêu thức gì?”
“ Nguời có tình ý, vô tình thay đổi. Buồn bã tổn hại tinh thần, một kiếm kinh thiên. Thiên Tuyệt thấp giọng nói.
Tri Thừa tất cả đăm chiêu suy nghĩ, xoay nguời chạy qua huớng về phía Thiên Tuyệt, khi đang lúc sắp chạy đến trứoc mặt Thiên Tuyệt, đầu báo dữ tợn lộ ra nụ cuời cực kì khó coi:” Bại duới kiếm của ngưoi, ta dù chết không oán!” Nói xong, cả thân thể trong nháy mắt hoá thành hư vô tan biến ở trong không khí.
Thiên Tuyệt cũng im lặng xoay nguời đi trở vể bên cạnh Tiêu Dao vuơng, môn đồ Tiêu Dao cung không khỏi lớn tiếng ủng hộ vì Thiên Tuyệt.
Ngừoi tu chân khắp nơi cũng bộ dạng nhìn nhau không nói gì, nhất là với Thao Quang đứng đầu các nguơi tu Yêu, đáy lòng cũng cảm thấy cực kì phẫn nộ.
Tiêu Dao vuơng như có ý như vô tình lạnh nhạt nhìn Thiên Tuyệt một cái, sau đó mặt huớng về phái các thế lực tu chân cao giọng nói:”Ta nghĩ kết quả cũng không cần nói nữa, mọi nguời đều đã chính mắt nhìn thấy. Nếu như còn có nguời muốn đi vào Ma Thần Điện, như vậy ta Tiêu Dao cung ở đâu cung hậu mọi nguời!”
Trong một khoảng thời gian, âm thanh bất mãn Tiêu Dao cung độc bá Ma Thần Điện không ngừng vang lên, một luồng nhò nguời tu chân không thể trong mọi nguời nổi tác dụng gì, nhưng đối với các nguời tu chân môn phái có thực lực tuơng đối hùng hậu thì khác nhau.
Ít nhất hai phương liên hợp của Ngạo Thế môn và Thái Hư phái này, trong hai tùy tiện lấy một thì có thể không chút thua kém chống lại với Tiêu Dao cung.
Chỉ là trước khi thủ lĩnh môn phái không có hạ mệnh lệnh, loại cục thế kiềm chế lẫn nhau vẫn tạm thời sẽ không xảy ra, trong lòng Tiêu Dao vương rất rõ ràng điều này, thủ lịnh hai đại môn phái Ngạo Thế môn với Thái Hư phái đồng dạng không phải là kẻ ngốc.
“ Tại sao đến nhiều người thế? Như thế Vô Cực Tinh sắp phải đại loạn!” Lâm Diệp có một ít lo lắng nói.
Thật ra đoàn người Lâm Phong được biết Tứ đại thế gia, với lại thế lực các nơi đều hội tụ ở ngoài Ma Thần Điện, thì lập tức từ cửa vào mê cung đi theo đường cũ quay về đến bên ngoài Ma Thần Điện, lúc vừa mới nhìn thấy nhiều người tu chân như thế, Lâm Phong vẫn tưởng rằng Tiên Ma đại chiến lại bắt đầu tái diễn.
Bọn người Tiêu Dao cung đối với đoàn người hơn mười người của Lâm Diệp từ sau lưng Ma Thần Điện chạy ra, đương nhiên sẽ không thể không biết, Tiêu Dao vương lập tức liền nhìn về hướng bọn người Lâm Diệp.
Khi nhìn thấy Lâm Diệp đứng đầu đoàn người, Tiêu Dao vương lạnh nhạt cười nói:” Lâm Diệp, không nghĩ tới ngươi lại là có thể bình yên từ Ma Thân Điện đi ra, bổn vương vẫn quá coi thường người rồi.”
Thiên Tuyệt cũng ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Lâm Diệp, trong lòng Thiên Tuyệt vẫn luôn có một tình áy náy đối với Lâm Diệp, hoặc là có nói hành động nhu nhược lúc trước của bản thân, và cuối cùng không thể tha thứ chính mình sao!
Lâm Diệp khinh miệt nhìn về phía Tiêu Dao vương lạnh nhạt nói:” Tiêu Dao vương! Ngươi quả thật không nghĩ tới Lâm Diệp ta sẽ cho ngươi âm mưu khó mà đạt được, mặc dù ta không rất rõ ràng rốt cuộc mục đích của ngươi là cái gì, nhưng mà ta có thể nói với ngươi, kết quả ngươi không muốn thấy ta có thể cho nó lập tức xảy ra trước mặt ngươi!”
Nói xong Lâm Diệp xoay người hướng về phía các người tu chân mọi người giương giọng nói:” Nếu như các vị tin tưởng lời nói của Lâm Diệp ta, ta nguyện ý cho các vị dẫn đường an toàn đi qua mê cung của Ma Thần Điện, ở bên trong điện Ma Thần Điện có vô số Tiên khí trân bảo, ta nghĩ mục đích mọi ngươi hôm nay đến đây không phải đến du ngoạn chứ?”
Mặc dù người của Tứ đại thế gia sớm đã biết Lâm Diệp tìm được lộ tuyến an toàn, đi vào bên trong bảo tàng Ma Thần Điện, nhưng lại không nghĩ tới Lâm Diệp sẽ đem bí mất này trước mọi người công bố cho mọi người, Lâm gia gia chủ Lâm Thiên Hào cũng là vì xúc động của đệ tử của bản thân Lâm Diệp mà đáy lòng khẽ thở dài.
“ Ha ha ha ha! Chư vị! Có ai muốn ngang nhiên cùng đối nghịch với Tiêu Dao cung ta, Tiêu Dao cung ta nhất định sẽ toàn lực phụng bồi đến cùng! Chỉ là muốn khuyên mỗi một người ở đây, chuyện hôm nay hy vọng mọi người coi như không nhìn thấy, bây giờ rời khỏi vẫn còn kịp. Nếu không, thì đừng nên trách Tiêu Dao cung ta thủ hạ vô tình!” Tiêu Dao cung cuồng cười nói.
“ Ngươi tưởng rằng chỉ có Tiêu Dao cung ngươi có tư cách ở đây nói chuyện sao? Ma Thần Điện cũng không phải là hậu hoa viên của Tiêu Dao cung ngươi, chỉ cần các ngươi có thể tùy ý đi vào. Sau khi Tiên Ma đại chiến năm đó, Ma Thần Khảm Phổ để lại đông đảo Tiên khí bảo vật để cho người có duyên đi tìm tòi, Tiêu Dao cung ngươi có tài đức gì muốn độc hưởng, ta Ngạo Thế môn là người đầu tiên sẽ không đồng ý!”
Người nói chuyện là một người mặt như quan ngọc, thiếu niên tuấn lãng mắt như hàn tinh, người thiếu niên này chính là thiếu môn chủ- -Tạ Phàm của Ngạo Thế môn.
Lúc này chưởng giáo Lương Thiện chân nhân của Thái Hư phái cũng đi lên trước nói:”Tiểu hữu Tạ Phàm nói không sai, một nhà Tiêu Dao cung độc đại ở Vô Cực Tinh đã là trời và người đều phẫn nộ, hiện giờ càng táo bạo hơn còn muốn độc bá Ma Thần Điện, Thái Hư phái ta cũng không đáp ứng!”
Có hai đại thế lực tu chân Ngạo Thế môn và Thái Hư phái dẫn đầu phản đối, còn lại vô cùng nhiều người tu chân cũng ào ào lớn tiếng lựa ý hùa theo, điều này khiến tình trạng trên sân lập tức khẩn trương lên, rất có một lời không hợp liền sẽ dẫn tới một trận đại chém giết giữa các người tu chân.
Lâm Phong vẻ mặt đầy lãnh khốc đứng sau lưng của Lâm Diệp, trong tay nắm chặt Thiên Hồng thương, mặc kệ có nguy hiểm lớn thế nào Lâm Phong cũng với bản thân sư phụ Lâm Diệp đứng với nhau, cho dù sẽ mất đi tính mạng cũng không tiếc!
Nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của đồ nhi bản thân Lâm Phong, đáy lòng Lâm Diệp cảm thấy có một chút vui mừng, việc hôm nay bản thân làm đã không cần đi nghiên cứu kỹ đúng sai nữa, chỉ cần chính mình không thẹn với lương tâm, là nam nhi leng keng đứng ngạo nghễ với thiên địa!
Môn đồ Tiêu Dao cung với lại bọn người Thiên Diệt Thất Huyền Thiên sắc mặt đều đã trang nghiêm đối mặt với thế lực khắp nơi, hiện giờ trong lòng bọn họ đều đang chờ đợi mệnh lệnh của một người, chỉ cần có mệnh lệnh động thủ liền sẽ không chút nương tay mà ra tay giết chết người đối địch, người này đương nhiên chính là Tiêu Dao vương.
Lúc này cõi lòng Tiêu Dao vương cũng là hỗn loạn không chịu nổi, xuất hiện của Lâm Diệp hoàn toàn làm lộn xộn kế hoạch của bản thân, nếu như sớm biết có cục diện khó mà thu thập như thế, Tiêu Dao vương sẽ không chút do dự xuất động toàn bộ lực lượng đánh chết Lâm Diệp.
Nhưng mà, sự thật khó dự đoán, ai lại có thể nghĩ rằng vận may của Lâm Diệp tốt như thế, có thể thuận theo lộ tuyến an toàn chính xác và thành công đi vào bên trong điện Ma Thần Điện chứ?
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Dao vương nảy sinh ác độc nói:” Lâm Diệp cái này là ngươi ép ta, đừng nên trách ta!”
Tiêu Dao vương truyền thanh hướng về phía Thiên Diệt với lại huynh đệ Thiên Tàn nói:” Thiên Diệt, Thiên Tàn, Thiên Khuyết, các ngươi ba người cần phải giết chết Lâm Diệp cho ta!”
Thiên Diệt với Thiên Tàn ba người nghe thấy lập tức bay nhanh lấy ra vũ khí của mỗi người hướng giết tới Lâm Diệp, dị biến nảy sinh, mọi người cũng không biết chuyện gì, chỉ là nhìn thấy từ Tiêu Dao cung bay ra ba đạo bóng người hướng xông qua Lâm Diệp.
Có người kinh ngạc nói:” Không tốt! Tiêu Dao cung có người muốn giết vị kia muốn dẫn đường chúng ta tìm bảo vật! Mọi người không thể cho Tiêu Dao cung thực hiện được a!”
Nói xong liền hướng về phía chỗ đứng phía trước Ma Thần Điện mà Lâm Diệp đang đứng bay người qua, lúc này mọi người giật mình mới hiểu rõ tới, lúc này Tiêu Dao vương muốn giết người diệt khẩu. Lâm gia gia chủ Lâm Thiên Hào đương nhiên không cho Tiêu Dao vương thực hiện được, liên hợp rất nhiều cao thủ ào ào hối hả bay tới hướng Ma Thần Điện chỗ Lâm Diệp đứng.
Tiêu Dao vương lạnh lùng phất tay nói:” Tất cả môn đồ Tiêu Dao cung nghe lệnh, chỉ cần dám tới gần Ma Thần Điện, thì giết cho ta!”
Trong khoảng thời gian ngắn, cả trước Ma Thần Điện biến thành trận chiến máu tanh của tàn sát, các nơi người tu chân với Tiêu Dao cung trong lúc đó triển khai một trận quyết tử đánh nhau chết sống.
Tiêu Dao cung thắng tại cao thủ đông đảo, mà các đường người tu chân còn lại đều tự chiến, cũng không có hình thành một luồng lực lượng công kích hữu hiệu, cho nên chém giết của song phương đi vào trạng thái giằng co.
Và còn một bên, trong Ma Thần Điện, Thiên Diệt, huynh đệ Thiên Tàn với thầy trò Lâm Diệp, Lâm Phong mặt đối mặt giằng co.
Thiên Diệt thách thức cầm lấy trường kiếm mày xanh biếc trong tay, chỉ xéo Lâm Diệp nói:” Lâm Diệp, muốn trách chỉ có thể trách vận may của ngươi không tốt, ta vốn không muốn chính diện quyết đấu với ngươi, ai biết ông trời lần này tới lần khác cho ta nguyện ý, đúng là tạo hóa trêu người!”
Lâm Diệp lạnh nhạt nói:’ Thiên Diệt, ngươi cũng từng là bạn tốt mà Lâm mỗ ta kết giao, tại sao lại phải giúp mạnh hiếp yếu, giúp đỡ thứ bại loại như Tiêu Dao vương chứ? Niệm tại ngươi ta quen nhau, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi chịu rời khỏi nơi này, Lâm Diệp ta tuyệt sẽ không ngăn trở ngươi.”
“ Câm mồm! Lâm Diệp không người ngươi dám can đảm nói xấu cung chủ Tiêu Dao cung ta? Đừng nên tưởng rằng ngươi có bản lĩnh thì không ai dám giao thủ với ngươi, ta Thiên Khuyết thì không phục ngươi!” Thiên Khuyết phẫn nộ quát.
“ Người nên im miệng chính là ngươi mới đúng! Thiên Khuyết, nơi này khi nào đến phiên ngươi nói chuyện? Thiên Tàn, trông nom tốt các miệng của huynh đệ ngươi, lần sau ta không thể bảo đảm hắn còn có thể tiếp tục mở miệng nói chuyện!” Thiên Diệt lạnh lùng nói.
Thiên Tàn trừng mắt nhìn đệ đệ của bản thân, sau đó khom người hướng về phía Thiên Diệt nói:” Vâng! Điện chủ.”
Lâm Phong nhìn không chớp mắt nhìn chằm chằm Thiên Diệt ba người, trong thời điểm mấu chốt này, không thể xuất hiện một chút chậm trễ nào.
Mà lúc này tư thế Tiên Diệt không đổi, vẫn là cầm kiếm chỉ vào Lâm Diệp lạnh lẻo nói:” Lâm Diệp, không cần nói nhiều, hôm nay nếu không thể đem người đánh bại dưới Bích Ba kiếm ta, ta không thể nói rõ với cung chủ!”
“ Ừ? Vây Lâm Diệp mở mắt mong chờ.” Lâm Diệp chắp tay thách thức nói.
Lâm Phong thấp giọng truyền âm nói:” Sư phụ! Cho đồ nhi với sư phụ sát cánh chiến đấu chứ!”
“ Phong nhi, ngươi ở một bên xem cuộc chiến là được, với thực lực hiện giờ của ngươi đi đánh với bọn họ chỉ có thể là toi cong chịu chết biết không?” Lâm Diệp truyền âm nói.
Lâm Phong nghe xong lời nói của Lâm Diệp buồn bả cúi đầu:” Vâng ạ! Nếu như tu vị của bản thân có thể cao một chút, thực lực có thể mạnh một chút, có lẽ sẽ không cho sư phụ một người một mình đi nghênh chiến cường địch. Tại sao bản thân lại vô dụng thế chứ?”
Trong lòng Lâm Phong không ngừng tự trách, thật ra tốc độ tu luyện của Lâm Phong đã rất nhanh, chỉ là lúc này kẻ địch đối mặt với Lâm Diệp quá lợi hại mà thôi.
“ Lâm Diệp, ta sẽ không ỷ vào nhiều người đến đánh bại ngươi, phần thắng như vậy, cho dù đánh bại ngươi ta cũng sẽ cảm thấy nhục nhã. Trận chiến hôm này ngươi ta hai người thế nào?” Thiên Diệt chậm rãi nói.
Huynh đệ Thiên Tàn một bên không dám trước mặt Thiên Diệt nhiều lời, cho nên lúc Thiên Diệt nói ra muốn quyết đấu công bằng với Lâm Diệp cũng không phản đối, hoặc nói là không dám phản đối.
Trong lòng Lâm Phong lại thoải mái không ít, nếu như một đối một, Lâm Phong cũng không cho rằng Thiên Diệt trước mắt có thể đánh bại sư phụ Lâm Diệp của bản thân.
Lúc này Lâm Diệp không có nói gì, chỉ là từ trên người hắn tán phát ra lực chân nguyên tinh thuần mà khổng lổ, khí thế nhiếp người bay nhanh khắp nơi trên người.
Lâm Phong vẫn chưa thấy qua Lâm Diệp quyết đấu qua với ai, nhưng Lâm Phong tràn đầy lòng tin với sư phụ của bản thân, lâm Phong biết, mặc dù Lâm Diệp chỉ có thực lực luyện Thần kỳ cuối, nhưng cho dù là người tu chân Độ Kiếp kỳ cuối, cũng không nhất định có thể chống lại thân thể cường hãn của Lâm Diệp.
Phải biết rằng, Lâm gia là với ngoại công nhập đạo, trình độ cường hãn của thân thể cuối cùng cao rất nhiều so với thực lực người tu chân.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện