[Việt Nam] Thiên Hạ
Chương 55 : Xuất chinh
.
Mấy ngày hôm sau, đại quân nghỉ ngơi chỉnh đốn mang đủ lương thực, làm lễ xuất quân.
Long đứng trên đài cao, mặc giáp vàng chiến bào đỏ, lưng mang thần phủ cũng có vẻ khí thế lắm, nhìn các tướng sĩ giáp trụ sáng ngời ở dưới đài, tròng lòng nổi lên hào tình tráng chí:
- Hỡi ba quân tướng sĩ, từ thuở xưa đến nay, luôn là giặc phương bắc xâm lược chúng ta, chúng giày xéo dân ta, cướp của giết người, không việc ác nào là không làm. Như mới gần đây, hàng chục vạn quân khăn vàng xâm lược nước ta, khiến nước ta lâm vào cảnh lầm than sinh linh đồ thán, có những thôn làng bị đồ sát không còn ai sống sót. Ngẫm cảnh đấy mà ta ngày quên ăn đêm quên ngủ, có những đêm giật mình mà thấy ruột đau như cắt, nước mắt dầm dề.
Dưới đài im phăng phắc, không ít người hốc mắt đã đỏ bừng, họ là những người phải chịu qua thảm cảnh dày vò của giặc khăn vàng, ngẫm lại cảnh sống nhục nhã ấy mấy không thể nào kìm nén được sự tức giận.
Giọng của Long tiếp tục vang lên:
- Mới rồi, chúng ta đã đánh bại bọn khăn vàng tàn ác, Ba Tài, Quản Hợi, Trương Mạn Thành có kẻ nào không phải là danh tướng khăn vàng, thế nhưng đều phải bêu đầu đền tội. Ấy vậy mà bọn chúng còn chưa từ bỏ dã tâm, ngày ngày giặc khăn vàng vẫn tiếp tục cướp phá biên giới chúng ta, các đồng bào ta vẫn chìm trong máu lửa thương đau. Bọn khăn vàng còn tụ tập quân đội, kêu gào đòi báo thù. Ta đây tuy tài hèn sức mọn nhưng quyết không thể làm ngơ trước hành động của bọn chúng, nay ta quyết định xuất binh đánh cho bọn chúng một trận thật đau, cho bọn chúng không dám nảy sinh ý đồ gì với chúng ta. Hãy để chúng ta, những con dân Đại Việt nối bước Lí Thường Kiệt tướng quân, mở mang bờ cõi, đốt lên chiến hỏa tại vùng đất của bọn chúng. Kẻ phạm Đại Việt ta, tuy xa tất diệt.
- Kẻ phạm Đại Việt ta, tuy xa tất diệt – gần vạn tướng sĩ đồng lòng hô lớn, thanh thế vang động trời xanh.
Đoàn quân lập tức diễu binh một vòng lớn, toàn thể dân chúng chứng kiến ức mạnh quân sự hùng mạnh của Vân Vụ thành đều chấn động không thôi, từng tượng binh cực kì to lớn uy vũ, mỗi bước đi lại như trống trận nện thẳng vào tim người quan khan, theo sau tượng binh là đội kị binh đao kiếm sáng ngời, giáp trụ chỉnh tề, tiếp đó là mấy chục xe bắn đá cùng phương trận bộ binh chỉnh tề, ai nấy đều cao to uy mãnh đang nhịp đều bước chân. Tất cả đều cực kì tự hào về đội quân này. Nhìn đi, đây chính là con em của chúng ta đấy, họ sẽ chiến đấu mang lại vinh dự tự hào cho chúng ta.
Đoàn quân sau khi diễu hành lập tức tiến thẳng ra chiến trường, mục tiêu là Ích Châu (Vân Nam, Tứ Xuyên và nam bộ tỉnh Thiểm Tây).
Long đang cưỡi Tiểu Hắc, cưỡi nhiều thành nghiện, ngồi lưng Tiểu Hắc còn mềm mại êm ái và vững chắc hơn cả cưỡi ngựa chiến. Được một thời gian vác tạ rèn luyện (chở Phi Long đó), sức khỏe của Tiểu Hắc đã cải thiện rõ rệt, bây giờ nhìn nó cực kì uy mãnh, tập luyện cường độ cao cùng chế độ dinh dưỡng đầy đủ khiến nó bắt đầu tiến vào giai đoạn dậy thì, cơ bắp bắt đầu săn chắc hơn rất nhiều. Tiểu Hắc đáng thương chỉ muốn ăn no chờ chết mà lại phải lao động, cũng may là được ăn sung mặc sướng chứ không thì Tiểu Hắc sẽ đình công – vừa đi Tiểu Hắc vừa lẩm bẩm.
Toàn dân chỉ nghe thấy tiếng sư tử gầm cực kì uy vũ, nhìn Tiểu Hắc sải bươc, bờm tung bay theo gió, toàn thể thanh niên binh lính đều ngưỡng mộ không thôi. “mẹ nó, cưỡi sư tử thế mới ra dáng nam nhân chứ, mình ở nhà toàn bị sư tử cái nó cưỡi thôi (sư tử hà đông đó)”.
Long quyết định mang theo 1000 kị binh cùng Hắc Ngưu, Đỗ Lan đi tiên phong mở đường, gặp địch nhỏ lẻ thì bức hàng tiêu diệt, gặp thành trấn vững chãi thì lập tức bao vây chờ đợi đại quân mang theo máy bắn đá cùng bộ binh công thành. Phùng Hưng cùng Đỗ Cảnh Thạc xuất lĩnh 5000 bộ binh, 50 tượng binh mang theo xe bắn đá, lương thực quân nhu tiến phía sau.
Đại Hán, ,mặc dù quân khăn vàng bị đàn áp, thiên công tướng quân Trương Giác bệnh chết, Trương Lương tử trận, Trương Bảo cũng bị Hoàng Phủ Tung đánh bại rồi chém đầu nhưng quân Khăn Vàng vẫn không chấm dứt hoạt động, nông dân tại các vùng bị bóc lột nặng nề vẫn nổi lên theo các tướng Khăn Vàng tàn dư chống triều đình, tập hợp từng nhóm nhỏ thì 6000-7000 người, nhiều thì 7-8 vạn người
Tại Ích châu, Thứ sử Khước Kiệm áp dụng chính sách thuế khoá hà khắc khiến người dân bất mãn, tàn dư quân Khăn Vàng đánh phá nhiều nơi. Tướng Khăn Vàng là Mã Tương, Triệu Chi lấy thành Miên Trúc làm căn cứ, thu phục được khá nhiều dân chúng, dần dần có hơn 5 vạn người. Quân Khăn Vàng giết chết tướng nhà Hán là Lý Thăng và đánh phá Lạc huyện. Sau đó thứ sử Khước Kiệm ra giao chiến cũng bị tử trận. Quân Khăn Vàng đánh phá các quận Quảng Hán, Kiện Vi.
Triều đình Đại Hán cử Lưu Yên làm Ích Châu mục, quân đội Đại Hán đang ngày đêm tập kết, càn quét dư đảng khăn vàng, quân khăn vàng như đám thú dữ lâm vào đường cùng, điên cuồng chống cự, cục diện đang rối ren như một mớ bòng bong.
Đội quân của Long tiến vào Ích Châu lập tức như giọt nước rơi vào chảo mỡ nóng, làm mọi thứ lập tức sôi sùng sùng.
- Báo, bẩm tù trưởng, từ biên giới Đại Việt xuất hiện một đội quân kị binh hơn ngàn người đang hành quân cấp tốc tiến về phía chúng ta, ước tính chỉ một canh giờ nữa sẽ đến trại chúng ta.
Đây là một trại nhỏ của người thiểu số, nó là trạm tiền tiêu của quân Hán giáp với Đại Việt, trại này có khoảng gần 2000 dân với hơn 400 lính thủ vệ.
- Mau, lập tức tập trung binh sĩ, đồng thời đốt phong hỏa đài cầu viện tướng quân, chúng ta quân ít thành thấp không thể nào chống lại bọn chúng được. – Tên tù trưởng hốt hoảng ra lệnh.
Tên lính truyền tin vội ba chân bốn cẳng chạy ra thông báo, chẳng mấy chốc 100 binh lính lục tục kéo đến đông đủ, tên tù trưởng vội thu xếp người lên tiễn lâu, tường thành phòng thủ.
Chờ đợi trong căng thẳng làm không ít kẻ đổ mồ hôi, chân tay run rẩy.
Ầm ầm, hí lỗ lỗ, còn cách từ xa mà tất cả đều nghe thấy tiếng võ ngựa nện ầm ầm xuống mặt đất cứng rắn. Cả tường thành rung bần bật.
Chỉ trong chốc lát, đám bụi mù mịt càng ngày càng tiến gần hơn, lúc này tất cả người trong trại đều thấy rõ quân địch phía đối diện.
Trước mắt bọn họ là một đội kị binh mặc giáp sắt, cả người tỏa ra sát khí ngùn ngụt, thậm chí trên ngựa còn treo không ít đầu lâu. Cây trảm mã đao trong tay sắc bén phản xạ ánh mặt trời cực kì chói mắt. Tên đầu lĩnh cưỡi một con sư tử đen, cái mũ tua đỏ như máu bay phất phơ trong gió. Đặc biệt là cây rìu chiến trong tay tên đầu lĩnh, nó tỏa ra sắc thái quang mang màu đỏ đầy yêu dị, chứng tỏ nó đã nhuốm máu không ít người.
Tiến quân được gần nửa tháng, đánh không dưới mấy chục trận lớn nhỏ, tiêu diệt và bắt sống cũng gần một vạn tên, chiếm được một vùng đất rộng lớn, lượng của cải cướp được cũng không ít, giờ đội quân của Long đã thành đội quân thiết huyết chi sư, trải qua những trận tắm máu, đối mặt với kẻ thù đông gấp đôi gấp ba mình, những chiến sĩ không ngần ngại đốt cháy nhiệt huyết, thiêu đốt toàn bộ kẻ thù cản đường thành tro bụi.
Long giơ tay lên, đám kị binh lập tức dừng lại cách trại 1 tầm tên. Hài lòng gật đầu, Long lập tức cưỡi Tiểu Hắc tiến lên:
- Người trong trại nghe rõ đây, bổn tướng là Phi Long, nay phụng mệnh thiên triều sang cứu giúp người dân khỏi khổ ải áp bức của triều đình Đại Hán, hạn cho người trong trại phải mở cửa thành trong một canh giờ bằng không chỉ cần bổn tướng phá được thành thì gà chó không tha. Hãy nhìn những cái đầu treo trên ngựa mà làm gương.
Cả ngàn kị binh cùng hò hét rầm trời, không ít kẻ còn tháo lấy đầu người trên lưng ngựa ra ném về phía trại khiêu khích.
Nhìn những cái đầu be bét máu, nhìn thấy những đôi mắt trợn trừng đầy sợ hãi, đám thổ binh Đại Hán phần lớn đều là đám tân binh mới ra trận chưa thấy máu bao giờ lập tức mặt mày tái mét, không ít kẻ còn nôn ọe trên tường thành.
1 tên đầu mục vội quay sang tên tù trưởng:
- Tù trưởng, kẻ địch quá hùng mạnh, chúng ta phải làm sao bây giờ, hay là mở cửa thành đầu hàng may ra còn 1 con đường sống.
Tên tù trưởng quay sang quát:
- Ngươi im miệng cho ta, bổn tù trưởng không thể nào phản bội triều đình, ngươi dám nói một câu hàng nữa có tin bổn tù trưởng đem ngươi tế cờ không.
Tên đầu mục kia vội im thin thít, không dám hó hé thêm một câu gì nữa.
Sau đó, tên tù trưởng lập tức quay sang đám thổ binh: các huynh đệ đừng sợ, bọn chúng chỉ là một đám kị binh không biết công thành, chỉ cần chúng ta thủ vững một lát, Lưu Ninh tướng quân nhất định sẽ mang binh đến cứu viện chúng ta.
Thời gian qua mất một nửa, người trong trại vẫn chưa động tĩnh gì, Hắc Ngưu sốt ruột quay sang hỏi:
- Thành chủ, sao không cho quân tấn công chúng luôn đi, chỉ là một cái trại rách nát, mạt tướng chỉ cần 500 quân là có thể công phá được nó rồi.
- Hắc Ngưu tướng quân đừng sốt ruột, bọn chúng chỉ là con tôm con tép thôi, cá lớn vẫn còn ở đằng sau, chỉ cần bắt được con cá lớn thì đám tôm tép này cũng không dám nhảy nhót nữa đâu. – Long lên tiếng
Sốt ruột, Hắc Ngưu chà chà cây cung bạch ngân trong tay, cây cung này đã theo hắn suốt bao ngày, lập được không ít công lao hãn mã, không ít tên đầu lĩnh, quan chỉ huy chỉ cần lộ mặt ra đã dính ngay tấm bùa đòi mạng này rồi. Con ngựa Hắc Ngưu cưỡi cũng cảm nhận được tâm tình chủa chủ, nó gõ gõ cái móng dưới mặt đất, nó cũng muốn xông trận lắm rồi
Đúng lúc này, tiếng trống trận ầm ầm vang lên, 1 toán nhân mã đang ùn ùn kéo tới. Đi đầu là một viên tướng Đại Hán.
Lưu Ninh đang hết sức bực tức, gần đây hắn nghe thông báo là có một toán quân Đại Việt tràn sang tấn công các trành trấn ven biên giới. Hắn phát mộng, từ lúc nào đám Đại Việt lại như ăn gan hùm mật gấu mà dám tấn công thiên triều Đại Hán, từ trước đến nay, hắn không mang quân sang hỏi thăm bọn chúng thì bọn chúng đã phải thắp hương tạ ơn tổ tiên rồi.
Ấy vậy mà liên tục là tin báo thất thủ khiến cho hắn đau cả đầu, lần này nhìn thấy phong hỏa đài được đốt lên tại Thổ Cương trại, hắn lập tức triệu tập binh mã dưới trướng, quyết tâm tiêu diệt hết bọn Đại Việt dám vuốt râu hùm. Cho bọn chúng biết thế nào là oai thiên triều không thể xâm phạm.
- Cá lớn đến rồi, Hắc Ngưu tướng quân chuẩn bị chiến đấu. – Phi Long ra lệnh.
Quay sang nhìn những khuôn mặt cương nghị dũng cảm của những người lính, Long khẽ gật đầu, không cần động viên, không cần ra lệnh, tất cả binh sĩ đồng loạt tuốt trảm mã đao, sát khí lạnh thấu xương tỏa ra đông đặc cả một vùng.
Đối diện họ là quân đội Đại Hán, 500 kị binh cùng gần 3000 bộ binh, tại vùng biên giới Ích Châu này, nhà nhà nuôi ngựa, người người nuôi ngựa, với những đồng cỏ tốt tươi luôn nuôi dưỡng được những đàn gia súc béo mập, những con ngựa chiến dũng mãnh. Tuy không thể so sánh được với Lương Châu nhưng chỉ cần chiếm được vùng đất này sẽ đảm bảo cung cấp ngựa chiến cho thế lực của Long.
Mấy trận chiến vừa rồi, Long phải đối mặt với không ít kị binh, cũng may phần lớn đều là lính hương dũng lv10 không gây quá nhiều khó khăn, thậm chí còn giúp Long thu được một lượng lớn ngựa chiến, chỉ cần qua một thời gian nữa sẽ kiến tạo được một chi kị binh cường đại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện