[Việt Nam] Thiên Hạ
Chương 24 : Loạn thế
.
Thanh lí chiến trường, kiểm kê chiến lợi phẩm xong cũng đã gần sáng. Dù một đêm mệt mỏi nhưng ai cũng hưng phấn bừng bừng, cuối cùng cũng tai qua nạn khỏi, trấn đã tránh được cảnh binh đao tàn phá.
Phân phó Siêu lão xử lí đám tù binh, Long cùng với Trương Phi dẫn theo 70 hương dũng tiến đến trại cướp, nhổ cỏ nhổ tận gốc.
Ngay khi 70 hương dũng tiến đến trại cướp, trong trại cướp cũng ùa ra 100 tên (có 500, bị diệt và bắt mất 400) nghênh chiến.
Tiến lên phía trước, vứt cái đầu 2 tên thủ lĩnh xuống đất, Long hét lớn: “bọn giặc cướp nghe đây, toàn bộ người của các ngươi đã bị triều đình cử 5000 quân đến tiêu diệt, chúng ta là tiên phong đến chiêu hàng các ngươi. Kẻ nào chống cự hãy nhìn 2 cái đầu này mà làm gương.”
Cùng lúc đó, Long mở ra kĩ năng quan uy +uy hiếp, đồng thời, 70 hương dũng cũng tỏa ra sát khí ngùn ngụt, trải qua một lần tắm máu, những hương dũng này trưởng thành lên rất nhiều
Nhìn 2 cái đầu đến chết vẫn còn trợn tròn mắt không cam lòng, bọn cướp run lập cập, 2 vị thủ lĩnh với 400 huynh đệ còn không làm gì được, ở đây chúng chỉ còn có 100 người thì làm sao chống lại, rất nhiều kẻ đã vứt vũ khí, tuy có tên vẫn ngoan cố chống lại nhưng hoặc bị một chùy của Trương Phi đập bẹp rúm hay một rìu của Long xẻ đôi người, tất cả đều ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Giả hổ ăn thịt trư là thứ Long thích nhất (có muốn giả trư ăn hổ thì cũng cần thực lực), lấy thế đè người mới là vương đạo.
Cho người vào kiểm kê chiến lợi phẩm, hai mắt Long tỏa sáng, chỉ riêng kim tệ đã có gần 300, vũ khí áo giáp lương thực thì vô số. Lập tức cắt cử người về trấn mang xe đến mang chiến lợi phẩm về (hành trang có thể chứa đựng vật phẩm nhưng sẽ tính phụ trọng, ví dụ 100kg lương thực trong giới chỉ tính làm 20kg phụ trọng), Long lập tức cho người đào ba thước đất, tập trung hết vật tư có thể mang đi, xe ngựa, xe trâu đi đi về về (tóm được 2 con ngựa của 2 tên đầu lĩnh, trưng dụng luôn).
Tổng kiểm kê chiến lợi phẩm sau trận chiến, 600 thanh phác đao, tuy có gần 300 thanh bị hỏng hóc nhưng chỉ cần thợ rèn sửa lại một chút là được, gần 100 bộ áo giáp da, lương thực gần 5000 cân, gỗ đá vô số,kim tệ 300, 2 con ngựa.
Đặc biệt là còn tóm được gần 400 tên trai tráng (sau khi chiêu hàng tự động mất đi chức nghiệp sĩ binh, trở về chức nghiệp cũ), điều này làm cho Long cười toe toét. Phải biết rằng, để ứng phó với bọn cướp, Long đã phải chiêu mộ hơn 100 trai tráng (tính cả số bị chết) làm cho lực lượng lao động của trấn giảm hẳn, nay có gần 400 tên, trong đó không ít nguời có chức nghiệp thợ rèn, thợ may, thợ mộc trong người, cắt cử chúng vào các vị trí công tác, đồng thời nâng cao đãi ngộ của chúng (vừa đấm vừa xoa), Long hứa hẹn chỉ cần chúng làm việc tốt sẽ không có ai quan tâm đến quá khứ của chúng nữa,.
Với vật tư cướp được cùng số lượng lao động dồi dào, trấn của Long đang bước vào thời kì phát triển hoàng kim.
Cùng lúc đó, thôn làng cũng mọc lên như nấm sau mưa, số trấn cấp 2 cũng càng ngày càng nhiều (về cơ bản từ thôn lên trấn cấp 2 chỉ cần khoảng 30 ngày là dài).
Một ngày nọ, Long đang cùng Trương Phi tuần tra lãnh địa thì bất chợt đi tới 1 khu có 4 tên cướp lao ra miệng hô khẩu hiệu: “thanh thiên mất, hoàng thiên lập. mấy tên các ngươi biết điều thì mau xuống ngựa (trưng dụng 2 con ngựa để đi lại cho nhanh), giao nộp toàn bộ tài sản, gia nhập giáo của chúng ta thì chúng ta sẽ tha cho các ngươi 1 mạng.”
Trương Phi lắc đầu: “lại 4 tên tép riu khăn vàng, đúng là không biết sống chết.”
Long khâm phục: “không ngờ đại ca lại biết chúng là giặc khăn vàng, đúng là kiến thức thâm sâu, tiểu đệ bội phục.”
_Đâu có, trấn trưởng quá khen, ta thấy tụi nó đeo khăn vàng nên đoán thế.
_không biết triều đình làm ăn kiểu gì mà lại để giặc khăn vàng lọt vào tận đây, chúng đi cướp bóc thế này không biết bao nhiêu dân chúng phải chịu khổ. Long lắc đầu cảm thán.
Trương Phi vốn là kẻ nóng nảy quát to:
_lũ cẩu quan đấy chỉ biết chia bè kéo phái, ức hiếp người dân, khi kẻ thù xâm lược thì chúng lại vứt hết uy phong chạy trước, không đụng chạm đến chúng thì chỉ chúng làm ngơ như không thấy. vậy mà sưu càng cao, thuế càng nặng, chỉ khổ cho người dân chúng ta thôi.
Mấy tên cướp thấy Phi Long vẫn ngồi trên xe không có phản ứng gì liền tức giận, huơ mã đao trong tay lao vào định xẻ bọn không biết trời cao đất dày kia làm đôi cho nguôi giận.
Trương Phi nhảy từ trên xe xuống. Ầm, mặt đất rung rinh. Mấy tên khăn vàng choáng váng: ối mẹ ơi, vượn khổng lồ. nhìn cái dáng cao 2m của Trương Phi, mấy tên khăn vàng toát mồ hôi hột, tên to cao nhất trong bọn chúng còn thua Trương Phi 1 cái đầu, 4 tên nhìn nhau có vẻ chùn bước, tên đầu lĩnh quát to: hắn chỉ có 1 người chúng ta có những 4 người, sợ hắn cái rắm á.
Bụp, hắn vừa nói dứt lời thì đầu hắn đã bị đập bẹp dúm, Trương Phi lăm lăm cái chùy trong tay, 3 tên còn lại hốt hoảng chạy trốn, tên đối diện này đúng là quái vật, chưa kịp làm gì thì đầu lĩnh đã ngỏm củ tỏi rồi.
Long nghe thông báo của hệ thống: ‘trấn Phi Long tiêu diệt được 1 tên tiểu đội trưởng khăn vàng tăng 2 điểm danh vọng.”
Long sáng mắt, không ngờ làm thịt mấy tên giặc khăn vàng lại được điểm danh vọng, Long lập tức chính khí lẫm liệt hét lớn với Trương Phi: “đừng để tên nào thoát, chúng mà thoát thì sẽ có dân lành bị hại đó.” (có mà chúng mà thoát thì để phí 1 đống điểm danh vọng thì có). Nói rồi Long cũng vội nhảy xuống xe đuổi theo 1 tên.
Chiến đấu chẳng có gì đáng mong chờ cả, 3 tên khăn vàng nhanh chóng về chầu tiên tổ. 1 tên thì bị Long bắt sống. Trương Phi đang định vung chùy kết liều tên khăn vàng thì Long lắc đầu can: “chúng ta cần tìm hiểu tình hình bọn chúng, liệu chúng chỉ là toán đi lạc hay đại quân của chúng đã sang Đại Việt ta rồi.”
Tên giặc khăn vàng gào thét: “các ngươi, 1 lũ vô tri Đại Việt, không ngờ dám ngăn cản bước tiến của giáo ta, giáo ta sẽ cho người san bằng cái nước Đại Việt nhỏ nhoi này.”
Long vơ vét hết chiến lợi phẩm chất lên xe, phì đúng là lũ quỷ nghèo kiết xác mà, ngoài 1 phác đao ngon lành, 3 cái phác đao cùn với 2 ngân tệ thì chả có gì khác. Sau khi tra hỏi, Long biết rằng bọn chúng đi theo 1 vị tướng quân sang khu này để thu thập vật tư, quân đội cho cuộc khởi nghĩa của bọn chúng, có rất nhiều toán như vậy sang Đại Việt, hắn chỉ là tiểu binh lên cũng không biết gì khá hơn.
Thu thập đủ tin tức mình cần, Long tiễn hắn về nơi an nghỉ cuối cùng. Thả hắn ra, đùa à, thế thì lũ khăn vàng không kéo đến làm thịt Long mới là lạ.
Long trầm tư: “chắc là loạn thế đến rồi.”
Thu thập chiến lợi phẩm, đúng là một lũ nghèo kiết xác, được có vài đồng tệ, mấy cái đao cùn, cơ mà muỗi nhỏ cũng là thịt, chịu khó mang về vậy.
Đúng lúc này hệ thống vang lên tiếng thông báo: “đinh, hệ thống trân trọng thông báo, bởi vì đã có 1 vạn trấn cấp 2, mở ra thời kì tranh bá, hệ thống sẽ bảo trì nâng cấp trong 1 ngày, thông tin chi tiết xin xem thêm trong trang chủ.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện