[Việt Nam] Thiên Hạ
Chương 19 : Dùng kế diệt sơn tặc (2)
.
Cứ tiếp tục làm như vậy được 2 lần, Long cũng mang lính về, bởi theo như điều tra của Long, một ngầy trại cướp chỉ cử ra 3 hay 4 đợt như vậy. hơn nữa, thể lực của binh lính cũng đã cạn kiệt, không thể chiến đấu thêm nữa.
Mang theo chiến lợi phẩm là một đống đao hỏng giáp rách (khi thu thập trang bị trên chiến trường, đến 60% xác suất trở thành trang bị hỏng, cần sửa chưa mới sử dụng lại được.) cùng với chục tên tù binh bị đánh cho tơi tả. Bởi vì trấn của Long chuyển khá nhiều lính nên thanh niên trai tráng tương đối thiếu, mấy tên này có thể chưa chuyển thành lính được nhưng làm culi chạy việc thì vẫn còn tạm được.
Lẽ ra còn bắt được nhiều hơn nhưng tên Trương Phi cuồng bạo lực quá, lời chiêu hàng chưa kịp phát ra, lũ cướp đã bị Trương Phi xử lí chục tên rồi. Đúng là võ tướng loại hình lực lượng có khác.
Áp giải tù binh về, giao cho Siêu lão xử lí (nói chung là bỏ đói rồi chiêu hàng, nếu hàng thì cho ăn, không thì tiếp tục nhịn, khi chiêu hàng được, mặc định trung thành là 60 giống NPC lưu dân, trung thành dưới 50, NPC sẽ bỏ trốn).
Siêu lão nhận được 10 tên trai tráng thì cũng mừng lắm,trấn đang phát triển, nguồn lực lượng càng đông càng tốt nhưng bởi vì Long đã lấy 40 nam đinh làm hương dũng nên lực lượng lao động sút giảm nghiêm trọng (khi chuyển chức thành sĩ binh, sức chiến đấu mạnh hơn, đồng thời khả năng lao động kinh tế sẽ sút giảm).
Siêu lão cũng thông báo là bến thuyền cũng đã xây dựng xong.
Mở giao diện bến thuyền:
Thuyền cỡ nhỏ: 50 gỗ, cần thợ mộc sơ cấp để đóng, tải trọng 130kg .
Thuyền cỡ trung: 200 gỗ, cần thợ mộc sơ cấp, tải trọng 450kg.
Thuyền cỡ lớn: 500 gỗ, 20 sắt, cần thợ mộc cao cấp (hoặc thợ đóng thuyền sơ cấp), tải trọng 1500kg
Thuyền siêu cấp: cần bản vẽ, thợ đóng thuyền trung cấp
Thuyền chiến: cần bản vẽ, thợ đóng thuyền cấp tương ứng.
Lập tức cho nguời đóng 5 thuyền nhỏ và một thuyền trung (đủ cho số lượng ngư dân hiện có), thế là trấn có cá ăn rồi.
Trấn của Long đang bước vào thời kì phát triển thần tốc, đất khai hoang được ngày càng nhiều, sản lượng lương thực ngày càng tăng cao. Công cụ bằng sắt càng ngày càng nhiều, khai thác tài nguyên cũng dễ dàng hơn.
Mục trường chăn nuôi bắt đầu nhộn nhịp, đủ thứ dê, thỏ, gà, trâu, bò, vịt nhộn nhịp khắp sân cung cấp nguồn thực phẩm dồi dào cho trấn.
Mấy trang trại trồng cây ăn quả cũng bắt đầu ra những lứa trái đầu tiên.
Bình thường, NPC chỉ tính tổn hao lương thực, nhưng nếu kết hợp cả lương thực thực phẩm thì chất lượng cuộc sống sẽ được cải thiện hơn, độ hài lòng của người dân cũng cao hơn.
Xem thông tin trấn:
Tên trấn: Vân Vụ.
Cấp: 2
Dân số: 743
Số công trình: 201
Công trình đặc thù:3
Kinh tế: 6350 đơn vị lương thực (gồm cả lương thực và thực phẩm); 3561(đơn vị) gỗ; 2370 đá; 240 sắt; 128 kim tệ 5 ngân tệ 30 đồng tệ
Sản lượng gỗ: 800/ngày, sản lượng đá: 400/ngày, sản lượng sắt: 50/ngày
Chỉ số hài lòng:(Văn hóa-xã hội) 82 (nếu thấp dưới 50 dân chúng sẽ tự bỏ đi)
Điều kiện lên cấp: tối thiểu 2000 dân, người chơi danh vọng >200
Npc đặc thù: Trương Phi: võ tướng (võ lực), Trương Siêu: văn sĩ
Quân sự: 40/100 hương dũng
NPC cao cấp còn quá ít a! Long rất lười quản lí, chỉ mong có thêm NPC cao cấp biết tự chủ để mình đỡ phải mệt. nhưng những NPC vậy chỉ khả ngộ bất khả cầu.
Đang đau đầu suy nghĩ làm sao để kiếm NPC xịn thì Uyển Như bưng bát chè tới:
_đại ca nghỉ một chút đi, huynh vất vả suốt cả ngày rồi.
Xấu hổ, tuyệt đối là xấu hổ, cả ngày nay Long toàn sai người đi làm, trao hết gánh nặng cho thuộc hạ còn mình là một ông chủ ăn chơi. Có gì đâu mà mệt cơ chứ.
_Cảm ơn muội, lại vất vả cho muội rồi. – nói xong, Long bưng chén chè lên ăn sạch sẽ. không quên giơ ngón tay cái lên tán thưởng Như Nguyệt.
Nhìn thấy Long ăn hết bát chè, Như Nguyệt vội hỏi:
_ huynh ăn nữa không, để muội đi lấy cho, muội nấu nhiều lắm.
Thôi, không cần đâu, ta đã béo như thế này rồi, ăn nữa thì thành heo mất. công nhận muội nấu chè ngon thật đấy. Ai lấy được muội thì có được khẩu phúc rồi.
Uyển Như ngượng ngùng:
_muội chỉ muốn nấu cho đại ca ăn thôi.
Toát mồ hôi hột, con gái bây giờ chủ động mạnh bạo thế sao.Cơ mà đây không phải là mĩ nữ, anh nhịn.
Long hỏi:
_thế quán rượu của muội đã xây xong chưa?
_Hi, huynh nhắc muội mới nhớ, cuối tuần này mẻ rượu đầu tiên muội cũng ủ xong, lúc ấy quán rượu khai trương, huynh nhớ đến đấy nha. Không là muội giận đấy.
_Được rồi, huynh sẽ đến mà.
Sau khi Long hứa xẽ tham dự buổi khai trương, Uyển Nhi tung tăng như con chim sẻ rời đi.
Haiz, cuối tuần à, kiểu này phải xử trại cướp nhanh hơn rồi.
Sáng hôm sau, Long lại cùng Trương Phi dẫn người đi phục kích bọn cướp. có vẻ như bọn cướp vẫn chưa nhận ra điều bất ổn, vẫn tiếp tục cử người đi, tất cả đầu như trâu đất xuống biển, một đi không trở lại. đến lúc này, bọn cướp mới nhận ra điều không ổn.
_Đại đương gia, không ổn rồi, đây là toán huynh đệ thứ sáu không trở lại rồi, chúng ta mất gần 200 huynh đệ.
Trong trại cướp, một tên lâu la đang báo cáo với đầu lĩnh.
_Mẹ kiếp, tụi mày làm ăn kiểu gì thế, sao đến tận hôm nay mới báo, tao nuôi chúng mày để làm gì.
Tên lâu la không dám hó hé nửa lời, ngày hôm qua, khi hắn định báo cáo thì gặp lúc tên đại đương gia đang uống rượu, bởi vì quấy rầy nhã hứng của hắn nên đã bị lôi ra ngoài đánh cho một trận.
Đạp tên lâu la ngã lăn ra đất, tên đại đương gia thét gào:
_một lũ phế vật, mày đi bảo nhị đương gia đem người của hắn về đây. Tích cực truy tìm tung tích của các anh em bị mất tích. Không tìm được thì mang đầu về đây gặp tao.
Tên lâu la không dám ở lại, sợ lại bị đại đương gia trút giận, vội ba chân bốn cẳng đi gọi nhị đương gia.
Tối đó, tên nhị đương gia dẫn người về, số cướp ở trại lại lên tới 400 tên. Ngay khi về, hắn đã quay sang hỏi tên đại đương gia:
_Sao đại ca lại gọi đệ về thế, đệ đang chuẩn bị đánh cướp một đoàn buôn, sắp phục kích được chúng thì đại ca lại gọi đệ về.
Tên đại đương gia cười giả lả:
_quên mấy cái vụ vặt vãnh ấy đi, theo như bọn thuộc hạ bẩm lại, gần đây có một trấn giàu có lắm, mà lính thì lại ít, làm xong vụ này cũng đủ cho chúng ta ăn cả năm.
Hai mắt tên nhị đương gia sáng lên:
_đại ca nói thật không?
_Ta lừa đệ làm gì, ta định tập trung anh em lại làm một vụ, không hiểu sao quân số lại cứ giảm khó hiểu. mấy toán anh em ta cử ra ngoài làm nhiệm vụ đều không trở về. Con mẹ nó đúng là gặp quỷ.
Đúng lúc này tên tiểu lâu la tiến vào:
_bẩm đại đương gia, nhị đương gia, thuộc hạ đã điều tra ra vụ anh em bị mất tích. Là bọn người Vân Vụ trấn làm đấy ạ. Một anh em trốn thoát khỏi độc thủ của bọn chúng, lúc ấy hắn đang đi vệ sinh lên thoát được một kiếm.
Xoảng, tên đại đương gia ném mạnh cái chén đang cầm trong tay xuống đất:
_bọn này quá lắm, dám động thủ trên đầu thái tuế. Ta không động đến chúng chúng đã phải thắp hương tạ ơn thần phật rồi. vậy mà chúng dám nhổ răng cọp à. Mẹ kiếp, triệu tập anh em san bằng cái trấn đấy cho ta.
Tên nhị đương gia khuyên nhủ:
_đại ca, trời cũng tối rồi, chi bằng để ngày mai chúng ta triệu tập tất cả mọi người, nhất cỗ tác khí san bằng trấn của chúng thì hơn.
Tên đại đương gia vẫn tức lắm, nhưng thấy tên nhị đương gia nói cũng có lí, nên đành tạm nguôi:
_ được, ta cho chúng sống thêm một ngày. Sớm ngày mai tụ trống điểm binh, san trấn Vân Vụ thành bình địa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện