[Dịch] Thiên Địa Quyết

Chương 24 : Huyết phá cấm chế

Người đăng: 

.
Gã mỹ nam tử mặc y phục vàng kim hỏi: "Ngươi nếu như biết điều đó, có cách nào phá giải không?" Âm Thiên Thành cười cười quỷ bí, ánh mắt nhìn lướt qua Thiên Vũ ở ngoài mấy trượng, âm hiểm cười nói: "Cấm chế khác nhau thì phương thức phá giải khác nhau, lúc này chúng ta không biết trên cột đá này phong ấn thứ gì, lai lịch ra sao, chỉ có thể đánh cuộc một keo vận khí vậy." Lão giả Phạm Hoa Phong hỏi: "Đánh cuộc vận khí như thế nào?" Âm Thiên Thành cười nói: "Từ xưa tương truyền, phàm là vật có linh khí đều cần phải cúng tế mới được, dùng máu tươi cúng tế, hoặc là dùng tánh mạng cúng tế, mới có thể bài trừ hết thảy cấm chế." Lời này vừa nói ra, Phạm Hoa Phong, Thành Cương, gã mỹ nam tử đều đưa ánh mắt rơi vào trên người Thiên Vũ, hiển nhiên cả đám đã rõ ràng ý tứ Âm Thiên Thành. Cảm thấy khí tức nguy hiểm, Thiên Vũ xoay người phát lực, dốc hết toàn lực lấy tốc độ nhanh nhất chạy thoát đi. Song cao thủ cấp bậc Võ tướng làm sao dễ coi thường được chứ, Thiên Vũ vừa mới quay người lại, tay trái đã bị Âm Thiên Thành phát ra một cổ lực lượng vô hình trực tiếp kéo đến gần cột đá. Nhìn Thiên Vũ ra sức giãy dụa, Âm Thiên Thành cười tà nói: "Tiểu tử, ngươi có thể chết trong tay chúng ta đó là vinh hạnh của ngươi đó." Thiên Vũ hai mắt trợn tròn, hắn đã hợp lại toàn lực, thậm chí không tiếc chuyển hóa sạch sẽ Hàn Băng chân khí thành Tam Dương chân khí, thế mà vẫn không nhúc nhích được lực lượng trói buộc do Âm Thiên Thành phát ra. Đây chính là chênh lệch, Thiên Vũ mặc dù thực lực đại tăng, nhiều nhất tạm so được với một vị Võ giả, nhưng nếu so sánh với Võ tướng mà nói thì còn kém đến hai cấp bậc, điều đó có ý nghĩa là hắn không có một chút năng lực phản kháng, ngay cả mở miệng mắng chửi người cũng không thể luôn. Truyện "Thiên Địa Quyết " Gã mỹ nam tử nhìn thoáng qua Thiên Vũ, đạm mạc nói: "Đừng có phản kháng làm gì nữa, chúng ta đã giằng co mấy ngày mấy đêm rồi, nếu có thể phá vỡ phong ấn trên cột đá này, đến lúc đó chúng ta đều dựa vào vận khí, cần thiết đều sẽ thi triển ra mọi thủ đoạn, không cần tiếp tục lãng phí thời gian và tinh lực như vậy." Truyện "Thiên Địa Quyết " Âm Thiên Thành cười nói: "Nói cho cùng, chúng ta nên thi triển sở học, xem ai có thể có được này luồng long khí này nào." Tay trái vung lên, một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự được khống chế thân thể Thiên Vũ, đẩy hắn bay thẳng tới đầu rồng trên cột đá. Vì muốn thử một lần huyết tế nên Âm Thiên Thành sử dụng lực đạo cực lớn, Thiên Vũ không có cách nào giãy dụa lập tức đập đầu và trên đầu rồng, máu tươi phun ra xối xả, bắn lên trên đầu rồng và long châu. Nhìn thấy một màn này, Âm Thiên Thành, Phạm Hoa Phong, Thành Cương, gã mỹ nam tử đều tập trung tinh lực lưu ý biến hóa trên cột đá, chờ đợi kỳ tích có thể phát sinh. Thế nhưng không biết là do vận khí, hay là tìm đúng con đường. Ngay lúc máu tươi Thiên Vũ bắn tung tóe vào trên đầu rồng ở cột đá, quang mang hoa mỹ nguyên bản ở trên cột đá đột nhiên bộc phát ra một cỗ ánh sáng ngọc bích, lập tức một cỗ lực lượng cường phá vỡ vách tường lao ra, cột đá vốn không thể phá vỡ trong nháy mắt biến thành bột phấn. Đến lúc đó, một cỗ khí trụ hình rồng màu vàng đất xoay quanh tự do ở trong động phủ, tựa như chân long nháy mắt bay ra ngoài. Bốn đại cao thủ ở đây vừa mừng vừa sợ, cơ hồ quên mất hết thảy, ngay cả Thiên Vũ chết sống cũng không quản đến, đồng thời đuổi theo luồng khí trụ hình rồng kia, nháy mắt biến mất ở ngoài thông đạo. Thiên Vũ nằm trên mặt đất tình trạng không xong rồi, bị hung hăng đập đầu mạnh như vậy, hắn đã lâm vào hôn mê, ý thức mông lung hỗn độn, chỉ qua chốc lát đã hoàn toàn bất tỉnh. Trên đầu Thiên Vũ máu tươi đã chậm rãi khô lại, sau khi ngừng chảy hẳn, hắn hô hấp mới từ từ vững vàng xuống. Truyện "Thiên Địa Quyết " Đầu bị tổn thương, đối với loài người mà nói đó là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Đặc biệt là Thiên Vũ, thể chất và nội lực còn có chênh lệch không nhỏ, bản thân hắn đã tồn tại không ít khuyết điểm, như vậy lại càng nguy hiểm rồi. Tuy nhiên, Thiên Vũ tình hình có chút khác thường, mặc dù đầu bị đập mạnh như vậy, không biết là do Âm Thiên Thành ra tay có chừng mực hay là có ý định trước huyết tế thử một lần, còn dùng mạng Thiên Vũ đi cúng tế lần sau hay không? Vì vậy, Thiên Vũ vô cùng vạn hạnh không có chết đi, chỉ là lâm vào hôn mê tạm thời. Trong động phủ lúc này hoàn toàn yên tĩnh, Thiên Vũ nằm trên mặt đất tựa như một khối tử thi, máu tươi phủ đầy khuôn mặt tái nhợt. Thiên Vũ nhìn như hôn mê, trên thực tế trong đầu hắn lại đang phát sinh rất nhiều chuyện. Khi mà đầu Thiên Vũ bị tổn thương, hắn thoát ly khỏi Âm Thiên Thành khống chế, trong đầu hắn có khí tức đoạn kiếm và loan đao Tà Nguyệt lưu lại, cảm giác được Thiên Vũ nguy hiểm, tự phát vận chuyển chung quanh não hắn, hỗ trợ hắn khơi thông trung khu thần kinh quanh đại não, giảm bớt vài phần nguy hiểm cho hắn. Và thời khắc đó, một luồng ý thức kỳ quái dũng mãnh vào trong óc Thiên Vũ, nguyên bản muốn chiếm cứ đại não Thiên Vũ, khống chế ũ thân thể hắn, nhưng bởi vì có hai cỗ khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt ngăn trở bức bách dừng lại. Luồng ý thức kia thập phần cường đại, lại hết sức cổ quái, nó hoàn toàn có năng lực khi ý thức Thiên Vũ lâm vào trạng thái hôn mê, phá tan hai cỗ khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt, mạnh mẽ chiếm cứ thân thể Thiên Vũ, nhưng nó nhưng không có làm như vậy, điểm này hết sức khác thường. Trong lúc bình thường, người đang bị hôn mê thì năng lực phòng ngự của đại não sẽ yếu nhất, khi bị xâm lấn rất dễ thất thủ. Nếu người còn đang thanh tỉnh trong tiềm thức sẽ có một loại tâm lý phòng ngự, đại não sẽ sinh ra lực chống đối, ngoại lực sẽ khó mà xâm lấn. Bây giờ, Thiên Vũ ở vào trạng thái thất thủ như thế. Luồng ý thức cường đại này nếu muốn đoạt lấy thân thể Thiên Vũ, đó là việc rất dễ dàng, mặc dù có đoạn kiếm và Tà Nguyệt ở chính giữa quấy nhiễu, căn bản cũng ngăn cản không được bao lâu. Với tình huống như vậy, cỗ ý thức cường đại sau khi bị đoạn kiếm và Tà Nguyệt ngăn trở, bỏ qua cơ hội tốt, một mình chiếm cứ một góc sâu trong đại não Thiên Vũ, vẫn không hề nhúc nhích, không biết đang định làm gì nữa. Thấy này luồng ý thức không có gì khác thường, khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt lần lượt bình tĩnh trở lại, đại não Thiên Vũ rất nhanh an tĩnh. Lúc này, Tâm Hỏa của Thiên Vũ bắt đầu thiêu đốt hừng hực, chuyển vận tới một cỗ lực lượng kỳ dị, bắt được liên lạc với luồng ý thức kia, song phương lập tức nảy sinh tình huống vi diệu. Đó là một loại trao đổi không thể nào giải thích, một loại biến hóa kỳ lạ phi thường. Chẳng những Thiên Vũ không biết, ngay cả khí tức đoạn kiếm và Tà Nguyệt cũng không nhận thấy được chút gì. Trao đổi chỉ trong chớp mắt, lập tức mọi thứ khôi phục bình tĩnh, Tâm Hỏa bùng nổ, tự động yên lặng chữa thương cho Thiên Vũ. Hoa Thanh bị thân ảnh màu đỏ ở phía trước hấp dẫn tất cả tinh lực, ngay cả vấn đề Thiên Vũ không có chạy theo cũng không để ý tới, hồi lâu sau mới ý thức được… có chuyện lớn rồi. Tốc độ Hoa Thanh nhanh kinh người lại đuổi theo gắt gao, thế nhưng thân ảnh màu đỏ phía trước lại càng nhanh nhẹn, cho dù Hoa Thanh đuổi theo như thế nào thủy chung vẫn không thể kéo gần khoảng cách. Trong quá trình truy đuổi, Hoa Thanh vẫn không thể thấy rõ thân ảnh màu đỏ kia, cảm giác chỉ là một luồng sáng đỏ chót, thoáng cái rồi biến mất, thường thường lại xuất hiện ở trong tầm mắt Hoa Thanh
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang