[Việt Nam] Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 56 : Thiên biến vạn hoá

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:09 14-05-2018

.
Như mọi lần, Diệp Thần đều không quan tâm đến hậu quả mình gây ra đêm đó. Liền cứ để người khác thu gom giúp hắn à. Bây giờ, Diệp Thần đang ngồi nhà đếm tiền đâu. Thu hoạch rất khá, tiền trong két của tổ chức không nhiều lắm a, có lẽ còn ở ngân hàng đi. Thôi đại khái 7 tỷ đôla đủ để hắn sài như đại gia rồi, có tiền vốn vậy không đủ ra mắt bố mẹ vợ sao. “Keng nhiệm vụ hoàn thành phó bản hệ thống kích hoạt thanh công” Diệp Thần mở nhiệm vụ hệ thống ra xác nhận, dù sao phó bản hệ thống sẽ có chức năng xuyên qua a, ở trong tiểu thuyết nói đầy giải thích làm gì mệt ra. Nghĩ đến thôi đủ để Diệp Thần thấy nóng máu. “Diệp lão công ngươi nhìn thật quá không tiền đồ đâu” Linh Nhi lắc đầu cười. “Tiền không phải đầy đâu sao.” Diệp Thần ôm tiền nói. Đúng là có tiền là có tất cả đâu. “Quỷ tài a” Linh Nhi thở dài rồi đưa đến trước mặt Diệp Thần một gói quà. “À, Địa cấp gói quà sao lại quên sài đâu. Đúng là già rồi đãng trí mà. Linh Nhi bĩu môi, không phải ngươi thấy tiền liền mắt sáng lên còn thấy cái gì đâu. Diệp Thần mở gói quà ra niệm thần chú Lạy amen, lạy chúa, A di đà phật, con không cần nhiều chỉ cần chất lượng. “Keng... gói quà Địa cấp được mở ra ký chủ nhận lấy Địa Khí Phi Thiên (có thể tiến hoá), nhận được Thiên năng Thiên Biến Vạn Hoá.” Diệp Thần kinh hỉ, thứ bây giờ hắn thiếu chính là Thần khí đâu, món này đến rất kịp thời à. “Phi Thiên là món bảo bối gì a, còn thiên năng Thiên Biến Vạn Hoá có thể giống Tôn Ngộ Không như vậy biến sao” Diệp Thần hỏi. “Lão công ngươi vận khí cứt chó đi, ngươi có biết Phi Thiên cùng Thiên năng Thiên Biến Vạn hoá hệ thống liền có thể cho ngươi được” Linh Nhi ghen tỵ nói. Tuy nàng là tinh linh hệ thống nhưng hệ thống mới là người quyết định phần thưởng a. “Đồ tốt sao, có lợi ích gì đâu” Diệp Thần tò mò hỏi. “Hai món đồ này vốn là một bộ à.Thần Năng Thiên Biến Vạn Hoá có thể coi như là đỉnh cấp Thần Thông a, Tôn Ngộ Không cũng chính là Thất Thập Nhị Địa Biến so với chính là thua xa cả rất nhiều Thiên biến à.” Linh Nhi giải thích cho Diệp Thần. Diệp Thần lập tức kinh hỉ, hắn bây giờ không phải so với Tôn Đại Thánh còn lợi hại. “Còn Phi Thiên tại sao là một bộ đâu” Diệp Thần liền tò mò. Cầm lên phi thiên cái này chính là một cục đá a. “Phi Thiên sao nó chính là Địa Khí nhưng là có thể hoá thành bất cứ vũ khí gì đâu, được chế từ Ngũ Thải Thần Thạch đã biến mất a. Có thể tiến hoá à. Hai thứ này là một bộ biến hình toàn năng đâu. Diệp Thần liền xoa xoa cục đá bảo bối trong tay, ai cũng biết Ngũ Thải Thần Thạch sinh ra Tôn Ngộ Không a. Mà Tôn Ngộ Không chính là không thể bị chém chết a, vậy thứ vũ khí này tuyệt đối cưng rắn không thể phá hoại à. “Linh Nhi ngươi chỉ ta cách dùng sao” Diệp Thần hỏi. Hắn chính là tay mơ trong Thần Khí à. “Lão công ngươi chính là chỉ cần nhỏ máu vào viên đá là được còn lại cứ để trí rưởng tượng của ngươi bay cao bay xa là được.” Linh Nhi cũng chỉ bảo Diệp Thần. Diệp Thần lập tức nhỏ máu. Một luồng hào quang liền từ tảng đá hiện lên rồi hư thoát, biến mất trong không khí. Diệp Thần lập tức mở to mắt nhìn bảo bối biến mất mà đau lòng. “Lão công ngươi đừng lo lắng, hiện tại ngươi chỉ cần nghĩ ra một chút liền được à.” Linh Nhi thấy vẻ mặt Diệp Thần so với ăn phân còn khổ cười nói. Diệp Thần cũng gật đầu, nhanh chóng tưởng tượng ra một chiếc súng. Lập tức liền hiện ra trong tay hắn à. Quá thần kỳ, tiếp theo là cái cung, tiếp cái kiếm, tiếp theo cái quạt đi. Hắn liền chơi vui a, món vũ khí nào cũng rất đẹp, hoa văn rất đặc biệt à. Đã thế mua một món liền có thể như thế vạn món biến ảo. Quá lời đi, từ nay không tốn tiền mua vũ khí mình muốn à. Tiếp đến, Diệp Thần liền mang Thiên Biến Vạn Hoá tiếp tục tu luyện. Nhờ phúc lợi hệ thống, hắn liền nắm giữ rất thành thạo à. “Lão công hoá thử ta xem à.” Linh Nhi lập tức thúc giục tuy nàng là Thiên Cấp cường giả nhưng không thể biến hoá đâu. “Ân, vậy ngươi ra đề đi. Ta liền làm à” Diệp Thần khoe khoang nói. “Ta muốn ngươi hoá thành cái cây a” Linh Nhi ra đề. Diệp Thần liền biến thành cái cây. Sau đó liền biến lại. Linh Nhi vỗ tay cổ vũ. “Ân, ngươi có thể biến thành mỹ nữ sao.” Linh Nhi đen tối cười lớn. “Tại sao không thể, ta liền biến thành” Diệp Thần cũng liền theo đà lập tức biến mà không chí ý Linh Nhi có vấn đề. “Sao rất đẹp đi”Diệp Thần hoá hình nữ cười nói. Linh Nhi lập tức há mồm, Diệp Thần hoá gái thật quá đẹp a. So với Linh Nhi còn đẹp, khiến nàng thực ghen tỵ à. “Đừng thần ra a, ta đẹp từ nhỏ rồi “ Diệp Thần định biến lại thì hắn phát hiện....Không biến lại được à. Linh khí còn nhiều a có vấn đề sao. “Hắc hắc... Diệp Lão công ngươi thật đẹp a, ta không kìm nổi nữa à.” Linh Nhi xán lại gần Diệp Thần đen tối cười. “Ngươi giờ trò đâu, ngươi muốn làm gì ta a.” Diệp Thần liền lui lại vài bước nói. “Ân, lão công ngươi đừng sợ ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi à” Không để Diệp Thần chạy thoát nàng liền đè hắn ra. Cho ngươi khi dễ ta à, hôm nay ngươi là con gái ta liền như thế khi ngươi đâu. “Có gì từ từ nói sao...A...” Diệp Thần phất cờ trắng nhưng vô hiệu liền bị Linh Nhi cứ thế xơi sạch xành sanh. Hai cây bách hợp cứ thế nở rộ. Nhưng chỉ một lúc sau, Linh Nhi liền bị hắn đẩy ngược lại. Long Phượng Thần Quyết chính là như thế trâu bò. “Lão công ta sai a, ngươi tha ta à. Ngươi xem hiện tại ngươi là nữ a, ta là nữ à, ngươi phải thông cảm không phải sao.”Linh Nhi cầu xin nói. “Ân, vậy ta liền biến lại” Diệp Thần liền trở về thành nam nhân à,hiện tại Lonh Nhi không có sức mà điều khiển hắn a, cảm giác nữ nhân khi làm chuyện này tuy kích thích nhưng không thích hợp hắn. Với lại hắn sợ mình thay đổi quan điểm sống liền khổ. “Ta liền lui đi a” Linh Nhi định chạy đi ra thì bị Diệp Thần ôm lấy. “Không phải ngươi nói ta phải THÔNG cảm cho ngươi sao, lão bà xinh đẹp” Diệp Thần liền đè lấy Linh Nhi giúp nàng THÔNG cảm. Linh Nhi liền cứ thế bị chơi chết đi sống lại, nàng thề a. Từ nay về sau không còn dám trêu trọc Diệp Thần a. Hai chỗ đều như vậy nở hoa, không thể ngồi đâu. Mọi việc nhưng vẫn chưa kết thúc. “Chưa xong a” Diệp Thần nói một câu liền để Linh Nhi sợ hãi. “Ta không thể nữa nha, lão công vẫn là lần sau đi, ta sai rồi a” Linh Nhi xin tha thứ. “Ân, Linh Nhi lão bà ngươi thích ăn kẹo mút sao?”Diệp Thần liền hỏi. “Ta biết ăn a, sao ngươi lại hỏi vậy” Linh Nhi hiện tại liền theo bản năng liền nói. Hiện giờ nàng đau còn nghĩ gì đâu. Diệp Thần liền nghẹn ngùng giây phút hắn đút kẹo mút vào mồm cho Linh Nhi ăn. Lúc nàu nàng liền tỉnh ngộ lại, ăn kẹo mút ra vậy a. Thôi thì đành chấp nhận ăn cây kẹo mút vậy, nàng liền cứ như vậy ăn cây kẹo của Diệp Thần cho. Diệp Thần thì tận hưởng nhìn nàng ăn, rồi xoa đầu nàng. Cảm giác này rất tốt a, mấy bạn đọc đừng nghĩ đen tối mà, hắn chỉ cho nàng ăn kẹo hồi sức thôi mà, ăn kẹo mút thôi cũng phạm tội sao. Sao có gì trắng á, cây kẹo mút có chút sữa thôi ấy mà, bổ cho thân thể lắm thật đấy, ăn kẹo thôi. Mỗi tội chỉ mút được không cắn được à,nhưng đảm bảo về vị và chất lượng sữa nguyên CHẤT. Không đen tối đâu nhé. Đăng bởi: admin
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang