[Dịch] Thiên Châu Biến

Chương 52 : Diệp Phao Phao và cuộc thi

Người đăng: 

Thông qua cuộc nói chuyện với lão già Minh Vũ, Chu Duy Thanh đối với Thiên Tà Giáo coi như đã có hiểu biết chút ít. Nhưng cái gọi là bắc vực đệ nhất phong ‘Tuyết Thần Sơn’ kia là địa phương nào? Không nghi ngờ chút nào, nếu mình có thể được đưa về chỗ ở bình an vô sự, như vậy, nhất định là do bạch y thiếu nữ kia cứu mình. Lấy thực lực Lục Châu của nàng chẳng lẽ đánh không thắng lão Minh Vũ cảnh giới Cửc Châu kia? Biến Thạch Miêu Nhãn, Ý Châu của nàng dĩ nhiên lại là Biến Thạch Miêu Nhãn? Bất giác, trong đầu Chu Duy Thanh nghĩ lại vị bạch y thiếu nữ trong trẻo lạnh lùng mà tuyệt sắc kia. Dùng sức nuốt một chút nước miếng, hắn lẩm bẩm tự nhủ: “ Ngày hôm qua, cái mông của cô nàng bạch y kia giống hệt như ngạo nghễ ưỡn ra. Không đợi ta quan sát tỉ mỉ đã làm ta ngất đi. Thật đáng tiếc. Cô nàng đến từ Tuyết Thần Sơn kia không biết tại sao lại muốn cứu ta nhỉ?” Hắn cũng không có chút ý tới, Phì Miêu nằm bên cạnh vừa nghe lời của hắn xong thân thể liền giật giật một cái. Suy tư trong chốc lát, miệng Chu Duy Thanh dần dần toát ra vẻ tươi cười, trong lòng hắn đã có mấy phần nắm chắc. Có một số việc, chỉ cần suy nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó liền không còn vấn đề gì nữa. Rất đơn giản, Tuyết Thần Sơn kia nếu đã đem mình trở về, mà không phải là mang đi, vậy thì chứng minh một điểm. Chẳng những nàng đánh lui hoặc là dọa lui lão già Minh Vũ, hơn nữa, còn có thể đảm bảo mình ở trong Phỉ Lệ thành sẽ không bị trả thù. Còn không mà nói, nếu như nàng đã giúp mình, như thế nào lại đem mình ném trở lại trong hố lửa đây? Nghĩ thông suốt điểm này, tự nhiên Chu Duy Thanh sẽ không tiếp tục phiền não. Về phần thiếu nữ Tuyết Thần Sơn kia tại sao muốn giúp hắn, hắn cũng không có suy nghĩ nhiều. Nếu người ta không có cùng hắn nói chuyện, hắn cũng vui vẻ được thanh nhàn, cô nàng kia mặc dù xinh đẹp, nhưng vạn nhất mục đích giống như Thiên Tà Giáo, chẳng phải là cái được không bù nổi cái mất sao? Bởi vì cái gọi là Nan đắc hồ đồ*, Chu Duy Thanh mới sẽ không tự đi tìm phiền não. ( Nan đắc hồ đồ: khó khăn phải hồ đồ. Câu này bảo người tại thời diểm khó khăn nên giả bộ hồ đồ. Sự lệ nhân sinh tại thế, nan đắc hồ đồ. Câu này chỉ cố sự, tại thời Thanh triều vua Càn Long, Họa sĩ Trịnh Bản Kiều đậu tiến sĩ, được làm huyện lệnh tỉnh Sơn đông. Một ngày, có quả phụ Chu Nguyệt xinh đẹp tố cáo Ngụy Thiện Nhân làm khi dễ nàng, Ngụy Thiện Nhân lại nói nàng mượn bạc không chịu trả. Trịnh Bản Kiểu lập tức hiểu toàn bộ câu chuyện trong đó, liền giả bộ hồ đồ phán Ngụy Thiện Nhân thắng kiện, khiến cho hắn bồi thường nàng hai mươi lượng bạc. Từ đó, Trịnh Bản Kiều được mỹ xưng là “Nan đắc hồ đồ quan.”) Tung mình xuống đất, thay một bộ y phục sạch sẽ, Chu Duy Thanh trực tiếp chạy ra ngoài rửa mặt một phen. Lúc hắn đi tới phòng khách thì điểm tâm thơm ngào ngạt đã được bày ra đó. Điểm tâm rất đơn giản, mấy quả trứng gà luộc, một chén cháo lớn, một đĩa bánh bao, một ít dưa muối và còn có chút nước hoa quả. Thượng Quan Băng Nhi làm việc xong, vừa lúc đi vào nhìn thấy hắn, nói: “ Nhanh ăn đi, ăn xong chúng ta còn đi học.” Thân hình Chu Duy Thanh chợt léo một cái đã đến bên người nàng, đúng là dùng Không Gian Bình Di, sắc mặt hắn vui mừng đi tới Thượng Quan Băng Nhi dùng một cánh tay ôm lấy nàng. Lúc nàng kinh hô một tiếng thì trên má đã nhận được một nụ hôn. “ Tiểu Béo, ngươi thật đáng ghét.” Sau khi đắc thủ, Chu Duy Thanh liền thật nhanh thoát đi, không để cho Thượng Quan Băng Nhi có cơ hội trả thù. Nhìn bộ dạng tức giận của nàng, rồi nhìn lại bữa điểm tâm bày trên bàn, trong lòng Chu Duy Thanh chính là một bầu trời thỏa mãn. “ Tiểu Béo, ngươi liền hư sao? Nếu ngày mai ngươi còn như vậy, ta cũng không làm điểm tâm cho ngươi ăn nữa.” Thượng Quan Băng Nhi tức giận nói. Chu Duy Thanh cười hắc hắc, cầm một cái bánh bao lên, nói: “ Băng Nhi bảo bối, Nàng nỡ lòng sao? Không phải chỉ là hôn một cái thôi sao. Lão công hôn lão bà chính là chuyện kinh thiên địa nghĩa a.” Thượng Quan Băng Nhi trừng mắt liếc hắn một cái, không hề để ý đến hắn nữa. Nàng liền ngồi xuống bắt đầu ăn điểm tâm sáng. Chu Duy Thanh đột nhiên nói: “ Băng Nhi, ta kể cho nàng nghe một chuyện, có được hay không? Coi như là tạ lỗi, như thế nào?” Thượng Quan Băng Nhi vừa ăn điểm tâm vừa nghi ngờ nhìn hắn, không biết hắn còn định ba hoa dạng gì nữa đây? Chu Duy thanh vuốt vuốt cái bánh bao trong tay, cười hắc hắc nói: “ Ngày trước có một trò chơi giải đoán câu đố, có một người chịu trách nhiệm chủ trì, hai người khác tiến hành trò chơi. Người chủ trì chính là người cầm trong tay đồ vật rồi cho một trong hai người tiến hành trò chơi xem, người này lại dùng động tác tứ chi và ngôn ngữ miêu tả cho người kia, chỉ là không thể nói ra vật này cùng từ ngữ liên quan đến nó. Người kia phải thông qua ngôn ngữ được miêu tả và động tác tứ chi để đoán ra vật đó là gì. Đoán trúng thì thắng.” Thượng Quan Băng Nhi đã bị lời nói của Chu Duy Thanh hấp dẫn, một bên vừa ăn vừa nghe. Chu Duy Thanh cầm lấy cái bánh bao tròn trịa trong tay, cười nói: “ Lần nọ, tiến hành trò chơi là một đôi vợ chồng. Người chủ trì lấy ra một cái bánh bao để cho vị thê tử nhìn, sau đó tùy thê tử miêu tả để cho trượng phu kia đoán. Vị thê tử khoa chân múa tay vẽ ra một cái hình tròn, rồi nói với trượng phu, tròn trịa, trắng trắng, tối hôm qua ngươi vừa mới ăn xong. Băng Nhi nàng nói xem, vị trượng phu kia có đoán trúng không?” Thượng Quan Băng Nhi liền nói: “ Nhất định là đoán trúng. Thê tử hắn đã nói rõ ràng như vậy, phù hợp với mấy điều kiện ấy nhất định là cái bánh bao.” Chu Duy Thanh nghiêm trang nói: “ Không, Vị trượng phu kia đoán sai. Sau khi hắn nghe lời thê tử mình nói, liền đoán là: Mimi (chính là ngực đó!”.” Thượng Quan Băng Nhi lần đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền phun ra ngụm cháo vừa mới uống vào trong miệng. Nhất là khi nhìn ánh mắt Chu Duy Thanh hèn mọn cầm trong tay cái bánh bao còn nhìn về phía ngực mình. Lúc này nàng mới hiểu được, người này hẳn là đang đùa giỡn mình. “ Mỹ nữ phun cháo, cái này cũng không quá mỹ quan a! Vạn nhất bị sặc thì làm sao bây giờ? Chậm một chút.” Vẻ mặt Chu Duy Thanh tươi cười nói, đồng thời cũng bắt đầu càn quét bữa sáng. Cho đến khi hai người đi đến cửa Học viện quân sự, Thượng Quan Băng Nhi vẫn bĩu môi không hề để ý đến Chu Duy Thanh đồng học nhà ta, nhưng lại bị hắn mặt dày kéo tay. “ Hôm nay sẽ phải học rồi. Nàng cần phải học tập thật giỏi a!” Chu Duy Thanh kéo tay nàng, công khai hướng trong hoc viện đi tới, Thượng Quan Băng Nhi muốn rút tay thoát ra nhưng cố sức sao cũng không làm được. “ Ta phải học tập thật giỏi? Chẳng lẽ ngươi lại không cần sao?” Thượng Quan Băng Nhi tức giận nói. Chu Duy Thanh cười hắc hắc nói: “ Ta lại khác, ta chỉ cần làm người đứng sau màn hắc thủ(không công khai) chỉ huy các ngươ, như vậy là được rồi.” Mặc dù biểu hiện của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, trong lòng cũng có áp lực nặng nề. Dù sao Minh Hoa cũng là lão sư chủ nhiệm lớp bọn hắn, hắn cũng không đoán được hôm nay Minh Hoa sẽ làm gì đối với hắn. Vừa đi vừa nói chuyện, hai người đã đi vào trong học viện. Mới đi vào cửa, hai người đã bị một đám người khác ngăn trở. Ngăn cản bọn họ chính là hơn mười học viên, hơn nữa toàn bộ đều là học viên quý tộc, bọn họ mặc y phục xa hoa, hơn nữa lại có thêm mấy phần khí thế cao cao tại thượng. Người cầm đầu là một gã thanh niên hơn hai mươi tuổi, thấy người này, trong mắt Chu Duy thanh không khỏi bắn ra một tia kinh ngạc. Tên thanh niên hơn hai mươi tuổi này tướng mạo hết sức bình thường, tuyệt đối là dạng mà đặt trong một đám người cũng tìm không ra một chút nổi bật. Nhưng là, hơn mười học viên đứng sau bộ dạng đối với hắn hết sức cung kính. Người này ánh mắt rất bình thản, bình thản tìm không ra một tia dung động, sắc mặt hồng thuận, nhìn giống như là một ánh mặt trời bé con vậy. Đổi lại trường hợp khác, tuyệt đối sẽ không có ai cảm nhận được trên người hắn một tia uy hiếp nào tồn tại. Diệp Lâu bộ mặt xám xịt tại lễ tựu trường ngày hôm qua lúc này cũng đứng bên cạnh hắn, cả người hơi hơi hướng về phía trước, bộ dạng đầy vẻ lấy lòng. “ Ngươi chính là Chu Duy Thanh học đệ sao?” Tên thanh niên cầm đầu kia hướng Chu Duy Thanh mỉm cười khẽ hỏi. Âm thanh hắn tựa như ánh mắt của hắn giống nhau vậy, đều bình thản mượt mà. Chu Duy Thanh vuốt cằm nhổ râu nói: “ Không sai, ta chính là Chu Duy Thanh. Ngươi là vị nào? Tìm ta có chuyện gì?” Trải qua mấy chuyện vừa rồi, Chu Duy Thanh cảm giác mình nên thu liễm lại một chút, dù sao nơi này cũng là Phỉ Lệ đế đô, lực lượng mình không cách nào kháng cự được vẫn là có không ít. “ Chu học đệ, ta tên là Diệp Phao Phao, là học viện năm thứ ba của học viện. Hôm nay đến đây, là cố ý đến hướng ngươi nói xin lỗi vì xá đệ hôm qua đã đắc tội.” Vừa nói, hắn khẽ hướng Chu Duy Thanh khom người xin lỗi. Diệp Phao Phao? Cái tên này đối với Chu Duy Thanh mà nói tự nhiên là vô cùng xa lạ, nhưng không nghi ngờ chút nào, tên này chính là lão đại trong miệng tên Diệp Lâu hôm qua nói. Dựa theo Chu Duy Thanh suy đoán, Cái tên Diệp Phao Phao này chỉ sợ chính là thủ lĩnh của đám học viên quý tộc trong học viện. “ niên trưởng không cần như thế, chuyện đã qua thì cho nó qua đi.” Vẻ mặt Chu Duy Thanh cũng đồng dạng là mỉm cười. Lúc này bộ dạng hắn cùng với bộ dạng lớn lối tại buổi lễ tựu trường ngày hôm qua tựa hồ không có chút quan hệ. Diệp Phao Phao mỉm cười nói: “ danh tự của ta có lẽ người sẽ cảm thấy có chút quái dị. Ngày hôm qua tại buổi lễ tựu trường biểu hiện của học đệ có thể nói là kinh tài tuyệt diễm. Hôm nay ta đến, một là vì tạ lỗi, cũng là vì để nhận thức học đệ một chút. Nghe nói học đệ còn là một vị Trung cấp Ngưng Hình Sư ưu tú. Nếu như sau này, học đệ có Ngưng hình quyển trục nào muốn bán mà nói, ta nguyện ý ra giá so sánh với giá cả thị trường lớn hơn hai phần. Tiền không phải là vấn đề.” Diệp Phao Phao này cũng thật không đơn giản a! Chu Duy Thanh bất động thanh sắc nói: “ Vậy thì đúng lúc rồi, chỗ này của ta còn có mấy bộ Ngưng hình quyển trục. Nếu như niên trưởng có hứng thú mà nói, vậy thì lấy đi.” Có tiền tại sao không kiếm? Huống chi người ta là tới lấy lòng, mình còn muốn ở trong học viện lăn lộn một chút, căn bản cũng không phải cần cùng Diệp Phao Phao trở mặt. Còn trọng yếu hơn là, Diệp Phao Phao này cùng với Diệp Lâu so sánh, quả thật chính là một người trên trời, một người dưới đất, mặc dù cũng chưa chắc là thứ gì tốt đẹp, nhưng ít ra biểu hiện trước mắt của hắn cũng không làm cho người khác chán ghét. Nghĩ tới đây, Chu Duy Thanh từ dây chuyền trữ vật của mình lấy ra mấy bộ Ngưng hình quyển trục vừa mới luyện chế hôm qua. Mắt thấy Chu Duy Thanh từ dây chuyền trữ vật lần lượt lấy ra mấy hộp trang bị Ngưng hình quyển trục, Diệp Phao Phao cũng không khỏi hết sức cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn cũng không có nghĩ tới Chu Duy Thanh liền dễ dàng tin hắn như vậy. Phải biết rằng, phát sinh hết thảy trong buổi lễ tựu trường ngày hôm qua, song phong vốn phải là đối lập mâu thuẫn. Đang muốn Chu Duy Thanh nghĩ như vậy, hôm nay là hắn tới để lấy lòng. Diệp Phao Phao nhận từ trong tay Chu Duy Thanh năm cái hộp gỗ, mở ra một cái trong đó, chỉ nhìn thoáng qua, hắn lập tức lộ vẻ vui mừng. “ Trung cấp Ngưng hình quyển trục!” Chu Duy Thanh cười haha một tiếng, nói: “ Niên trưởng quả nhiên là hảo nhãn lực, đây chính là Trung cấp Ngưng hình quyển trục. Trong tay ta cũng chỉ có năm bộ này, đang muốn bán đi lấy chút kim tệ để mua tài liệu luyện chế Ngưng hình quyển trục. Nếu như niên trưởng trả giá thích hợp, cũng có thể bán cho ngươi một hay hai bộ gì đấy, tùy niên trưởng lựa chọn. Thác Ấn cung cùng Học viện đều muốn hướng ta thu mua đấy. Cũng phai lưu lại cho bọn họ một chút, đây không phải là vấn đề tiền bạc. Niên trưởng hiểu chứ.” Diệp Phao Phao gật đầu, mỉm cười nói: “ Đã như vậy, ta liền chọn hai phần a. Lại nói tiếp, bên kia học viện, học đệ thật đúng là phải lưu lại cho vài phần. Vì học đệ, học viện chúng ta có thể nói là nhọc lòng a! Ta còn chưa thấy qua học viện vì một học viên như thế mà lại làm lớn chuyện đâu.” Chu Duy Thanh kinh ngạc nói: “ Làm lớn chuyện?” Diệp Phao Phao gật đầu, nói: “ Xem ra học đệ còn chưa biết chuyện gì. Ngày hôm qua sau khi buổi tựu trường kết thúc, học viện đã đem ta cùng đám học viên bình dân ta từng thu phục qua dạy dỗ một trận, hơn nữa còn nghiêm chỉnh cảnh cáo chúng ta không được làm ra cái gì bất lợi đối với ngươi. Nếu không, học viện sẽ không khách khí đem chúng ta trục xuất. Theo như ta biết, từ trước đến giờ chưa có cái tiền lệ như vậy đâu. Có thể nói Duy Thanh học đệ chính là người thứ nhất, học viện thật là coi trọng ngươi.” Chu Duy Thanh chịu đem Trung cấp Ngưng hình quyển trục bán cho hắn, Diệp Phao Phao đây là cũng bánh ít đi, bánh quy lại, nói cho hắn biết một chút tin tức. Hắn cùng Diệp Lâu hoàn toàn bất đồng, ánh mắt còn muốn nhìn xa hơn nhiều. Ngày hôm qua khi hắn nghe Diệp Lâu thuật lại quá trình ngay lúc đó cùng với chuyện sau lại bị học viện cảnh cáo, là hắn biết, cái tên Chu Duy Thanh học đệ này đã là không thể động vào được, người nào động vào hắn, chỉ có thể dính xui xẻo. Nếu không thể động, vậy chỉ có thể là hảo hữu thân thiện, không thể trở mặt. Lúc này mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất. Ý nghĩ của hắn cùng Minh Vũ giống nhau như đúc, vốn là hắn vẫn có chút bận tâm, Nhưng xem ra hiện tại Chu Duy Thanh cũng là một người thông minh. Người thông minh nói chuyện với người thông minh tự nhiên là rất dễ dàng. Nghe lời nói của Diệp Phao Phao, Chu Duy thanh không khỏi rất kinh ngạc, hắn cũng không có nghĩ tới, Vị lão sư Tiêu Thệ thế nhưng lại coi trọng hắn như vậy, lại vì hắn mà đi cảnh cáo đám học viên quý tộc này, phần nhân tình này không thể nói là không lớn. Trước mắt Diệp Phao Phao, Chu Duy Thanh dĩ nhiên không thể biểu hiện ra ý tứ trong lòng mình, chẳng qua là mỉm cười nói: “ Đây đều là do các lão sư ưu ái, thật là thẹn không dám nhận a!” Diệp Phao Phao mỉm cười nói: “ Chúng ta cũng không thể cứ đứng ngăn trước cửa học viện vậy. Không nói nhiều nữa, năm phần này ta lấy hai phần, trước mắt giá tiền Trung cấp Ngưng hình quyển trục đại khái vào khoảng mười lăm vạn đến hai mươi vạn kim tệ. Hai phần này học đệ chịu dành cho ta, đã làm ta vừa mừng vừa lo. Ta ra giá bốn mươi lăm vạn kim tệ, học đệ thấy sao?” Bốn mươi lăm vạn kim tệ? Quả nhiên là Ngưng hình quyển trục càng cao cấp thì càng đáng giá a! Tiền lời bán Ngưng hình quyển trục Trung cấp so với sơ cấp khiến cho Chu Duy Thanh kinh hãi. Chẳng qua chỉ là Trung cấp Ngưng hình quyển trục, một bộ chỉ có một trăm tờ ngưng hình, mặc dù tài liệu Ngưng hình dịch luyện chế có chút trân quý, nhưng so với Sơ cấp Ngưng hình quyển trục, vẫn là tiết kiệm hơn rất nhiều. “ Niên trưởng ra giá này cao quá, đưa ta bốn mươi vạn kim tệ là được rồi.” Chu Duy Thanh cười ha ha nói, nhưng trong lòng hắn cực kỳ hài lòng. Bớt đi một địch nhân, lại buôn bán lời một khoản tiền lớn, như thế nào hắn lại không cao hứng? Diệp Phao Phao nghiêm mặt nói: “ Như vậy sao được, ta không thể để cho học đệ thua thiệt được, lần sau ta còn muốn cùng học đệ giao dịch a! Tương lai học đệ trở thành một gã Ngưng hình sư ngày càng cường đại thì không nên quên ta là được. Tuy nói ta ra giá cao hơn thị trường một chút, nhưng hiện tại Trung cấp Ngưng hình quyển trục có tiền cũng sợ không mua được. Giá tiền này cũng không tính là cao, học đệ cũng không nên khách khí với ta.” Vừa nói, hắn để cho một gã học viên khác cầm lấy năm cái hộp gỗ, nhanh chóng từ trong đó chọn ra hai cái, rồi có chút nuối tiếc đem ba cái hộp còn lại trả cho Chu Duy Thanh, đồng thời còn đưa kèm một cái trữ trị tạp. “ Đây là trữ trị tạp lưu hành trong cảnh nội đế quốc. Bên trong có năm mươi vạn kim tệ, học đệ tùy thời có thể kiểm tra. Còn thừa năm vạn kim tệ, coi như là tiền đặt cọc cho lần giao dịch sau của chúng ta. Học đệ cũng không cần phải trả lại cho ta.” Chu Duy Thanh thu hồi ba hộp gỗ cùng trữ trị tạp, cười ha ha nói: “ Đã như vậy, tiểu đệ cũng không khách khí. Chờ đợt sau ta luyện chế Ngưng hình quyển trục, nếu còn dưa, sẽ dành cho niên trưởng một phần.” Hai người khách khí với nhau mấy câu, Diệp Phao Phao hài lòng mang người rời đi. Chu Duy Thanh đưa mắt nhìn hắn rời đi rồi, mới quay sang bên Thượng Quan Băng Nhi thấp giọng nói: “ Băng Nhi, nàng cảm thấy như thế nào?” Một bụng tức của Thượng Quan Băng Nhi còn chưa tiêu hóa hết, hừ một tiếng, nói: “ Hai tên gia hỏa dối trá, các ngươi căn bản là so sánh xem ai dối trá hơn.” Nàng tự nhiên là nhìn ra được Chu Duy Thanh cùng Diệp Phao Phao song phương đều là bộ dạng dối trá. Nhất là thấy Chu Duy thanh cực kỳ quen thuộc, thế nhưng ở phương diện này không hề thua kém đối phương, khiến nàng không khỏi rất kinh ngạc. Nàng vốn cho là, Tiểu Béo của mình mặc dù ngoài miệng có chút hư hỏng, nhưng kỳ thật vẫn là rất đơn thuần. Bây giờ nhìn lại, hai năm hun đúc tại Thiên Cung Doang, dường như là Tiểu Béo đã trưởng thành không ít. Bởi cái gọi là trong mắt người yêu xấu cũng hóa thành Tây Thi, trên thực tế, nàng một chút cũng không cảm thấy Chu Duy Thanh có tâm cơ thâm trầm gì, chẳng qua là cảm thấy trầm ổn mà thôi. Nam nhân như vậy mới làm cho người ta có cảm giác an toàn, ít nhất cũng không dễ dàng bị thua thiệt. Chu Duy Thanh cười ha ha một tiếng: “ Nàng nói rất đúng, vốn đây chính là một trò chơi dối trá. Chẳng qua là không nghĩ tới lão sư chủ nhiệm hôm qua lại đối tốt với ta như vậy. Xem ra hiện tại Ngưng Hình sư trên đại lục cũng không phải là khan hiếm một cách bình thường a! Lão bà Băng Nhi thân ái, hiện tại lão công nàng chính là hương bột bột a!(Được mọi người ưa thích, ưu ái) “ Đi thôi, muộn giờ học rồi. Nhớ phải tiêu tiết kiệm một chút. Nếu như có thể, chờ thời điểm chúng ta trở về thì mang theo một ít.” Thượng Quan Băng Nhi hung hăng kéo hắn. Lúc này hai người mới đi vào Giáo Học lâu, tới phòng học. Lúc này, đại đa số học viên cũng đã ngồi vào bàn, nhìn thấy Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi đi vào, liền mỉm cười thân thiện. Một số ít học viên nữ hai mắt nhìn thấy Chu Duy Thanh còn sáng hơn sao. Về phần Thượng Quan Băng Nhi thì lại không có ai dám đánh chủ ý đến. Tựa hồ ai cũng hiểu được cái gì gọi là chớ có nhìn phi lễ. Khấu Duệ đi lên, cười nói: “ Lão đại.” Chu Duy Thanh nói: “ Gọi tên ta đi, cái gì mà lão đại, lão nhị. Làm như ta cùng đám giang hồ giống nhau.” Khấu Duệ lắc đầu liên tục, nói: “ Như vậy sao được, nếu muốn cùng ngươi lăn lộn, sẽ phải tuân thủ nguyên tắc chứ sao. Lão đại, ngươi vừa mới đến học viện một ngày, hiện tại đã trở thành một nhân vật phong vân. Ngươi đã biết chưa? Ngày hôm qua sau khi buổi lễ kết thúc, học viện đã gọi thủ lĩnh đám học viên quý tộc đến hung hăng khiển trách một trận, làm cho bọn họ thu liễm ít hơn, hơn nữa còn nghiệm lệnh cho bọn họ không được làm ra cái gì bất lợi đối với ngươi. Hiện tại đừng nói là học viên chúng ta, ngay cả Học viện Thiên Châu Sư và Học viện Cung Đình cũng đã nghe nói bên học viện chúng ta có một vị học viên Ngưng Hình Sư.” Chu Duy Thanh cười ha ha nói: “ Cái tên này, thật đúng là một chuyên gia tình báo. Ngày hôm qua đã thống kê đầy đủ rồi sao?” Khấu Duệ nhanh chóng lấy ra một chồng giấy đưa cho Chu Duy Thanh, nói: “ Tất cả đều ghi danh xong. Cả lớp chúng ta có hai mươi chín học viên, trừ bốn Thiên Châu Sư ở bên ngoài, còn có hai mươi lăm người, trong đó có mười chín tên Thể Châu Sư, sáu tên Ý Châu Sư. Tất cả tình huống ta đã ghi danh kỹ càng. Mỗi người một tờ giấy, ghi chép cặn kẽ tình huống của người đó.” Chu Duy Thanh đối với Khấu Duệ càng ngày càng có hảo cảm, thiên phú người này chỉ là Ngự Châu Sư, nhưng làm công tác tình báo chính là một hảo thủ, càng trọng yếu hơn chính là, chuyện mình an bài hắn cũng có thể làm thỏa đáng. Có trợ thủ tốt như vậy, tự nhiên Chu Duy thanh có thể dễ dàng hơn rất nhiều. Giống như hắn đã nói với Thượng Quan Băng Nhi vậy, hắn không cần phải là một nhân tài, mà phải làm một người quản lý nhân tài. Việc gì cũng phải tự làm lấy thì chỉ có mệt chết. Giơ tay cầm lấy dây chuyền trữ vật, một hộp trang bị ngưng hình đã xuất hiện trên tay Chu Duy Thanh. Hắn đem hộp gỗ này đưa cho Khấu Duệ, nói: “ Cái này cho ngươi. Ngươi còn chưa có trang bị ngưng hình, trở về đem cái này ngưng hình trước đi.” “ A?” Khấu Duệ liền sửng sốt một chút, tất cả các học viên trong lớp theo bản năng cũng tập trung ánh mắt trên người hắn. Nói là một chuyện, làm lại là một chuyện khác. Những học viên bình dân này vẫn rất thu liễm, vấn đề mấu chốt chính là bọn họ còn chưa có chân chính nhìn thấy Chu Duy Thanh cho bọn hắn Ngưng hình quyển trục. Lúc này, mắt thấy Chu Duy Thanh lấy ra một cái hộp nhỏ, ngay cả ánh mắt của hai người Ngôn Triết Tích và Mã Quần đều trong nháy mắt trở nên nóng rực lên, lại càng không phải nói đến những người khác. Tuyệt đại đa số học viên bình dân ngay cả Ngưng hình quyển trục còn chưa được nhìn thấy. Chu Duy Thanh hướng Khấu Duệ chớp chớp mắt, cười nói: “ Hoàng Thượng còn không có để cho binh đói đâu, ngươi chính là người thứ nhất giúp ta, tự nhiên cũng là người đầu tiên nhận được hồi báo. Ta đã cẩn thận suy nghĩ tình trạng trước mắt của ngươi. Ngươi là Thể Châu Sư, Nhanh nhẹn cùng Phối Hợp, thật ra thì đây là một kết hợp rất tốt, duy chỉ có thiếu hụt chính là lực công kích chưa đủ. Mà trong tất cả Trang bị ngưng hình Thể Châu, lực công kích mạnh nhất, hơn cả phối hợp tốt với thuộc tính như ngươi, không thể nghi ngờ chính là cung. Vì vậy, ta đưa cho ngươi phần ngưng hình quyển trục này chính là cung. Ta đặt tên cho cái này là Phách Cung. Vừa nói, hắn mở hộp ra, lấy quyển trục từ bên trong ra đưa cho Khấu Duệ. Đồng thời tay phải đưa lên, ở trong băng vụ nồng đậm, Phách vương Cung đã đột nhiên xuất hiện trong tay hắn. “ Phách Cung này cùng Phách Vương Cung của ta hình dạng giống nhau, duy chỉ không có là lỗ tương khảm. Mà trang bị ngưng hình có lỗ tương khảm chỉ có Thiên Châu Sư mới có thể sử dụng. Ta căn cứ vào tình huống của ngươi mà cải tại Phách Cung một chút, vốn là thuộc tính lực lượng ta đã làm cho yếu đi, giảm bớt một chút lực công kích, nhưng đặc tính của bản thân nó chính là bạo phát, có điểm này, hiệu quả công kích cũng là đủ rồi. Tại công kích đồng thời phát ra, ta cũng làm cho lực hút yếu đi, tăng thêm xạ tốc. Nếu như vận dụng thật tốt, thì đây cũng là một trang bị tương đối khá.” Nghe xong lời của hắn, ánh mắt của hắn đã trở nên vô cùng cuồng nhiệt, hai tay thậm chí cũng đã có chút run rẩy. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến, đột nhiên mình lại có thể nhận một bộ ngưng hình trang bị dễ dàng như vậy. Hơn nữa cái này lại dựa theo bản thân mình mà làm ra. Lòng cảm kích không có nào có thể diễn tả được, thời điểm hắn nhận lấy bộ ngưng hình này, đã kích động hoàn toàn không nói nên lời. Ngay cả trong lớp cũng yên lặng như tờ. Chu Duy Thanh giảng giải cho Khấu Duệ ngay trước mặt mọi người dĩ nhiên là nói cho toàn bộ bọn hắn nghe. Chẳng qua là lúc này chẳng còn ai quan tâm đến những thứ này đâu? Khấu Duệ chính là một ví dụ ngay trước mặt, giờ khắc này, đã không còn ai có nửa phần hoài nghi đối với Chu Duy Thanh. Mã Quần hối hận thối ruột cũng muộn rồi, nguyên bản người đầu tiên đầu nhập vào hẳn là hắn a! Mặc dù hắn là một gã Thiên Châu Sư, nhưng lại xuất thân trong một gia đình bình dân, cái chán ghét nhất chính là bị hạn chế tự do, vì vậy, tất cả tu luyện hắn đều dựa vào chính mình. Thật vất vả mới gom góp đủ tiền mới thác ấn được Ý Châu của mình một kỹ năng Thạch Hóa. Nhưng Ngưng hình quyển trục lại quá đắt, nói gì thì cũng không mua được. Trước mắt, Chu Duy Thanh căn bản không cần bắt hắn tiến hành thần phục hay là cái gì khác, chẳng qua là toàn bộ tân sinh bình dân trong học viện là có thể dễ dàng nhận được Ngưng hình trang bị từ lão đại, đúng là cơ hội tốt ngàn năm có một a! Như vậy lại bị chính hắn buông tha, còn đắc tội vị lão đại này một chút, sau này có nhận được Ngưng hình trang bị hay không cũng là vấn đề. Đang lúc quần tình kích mũi, ánh mắt nhìn về Chu Duy Thanh tràn đầy nóng bỏng thì cửa phòng học liền mở ra. Minh Hoa cánh tay ôm một chồng giấy lớn từ bên ngoài bước vào. So sánh với vẻ đẹp kiều mỵ ngày hôm qua, hôm nay thần sắc nàng rõ ràng có chút băng lãnh. Thời điểm nàng liếc nhìn Chu Duy Thanh, rõ ràng thân thể có chút hơi run rẩy, sau đó tiếp tục bước lên bục giảng. Chu Duy Thanh nghiêm sắc mặt, hướng các học viên nói: “ Các bạn, Bây giờ đã đến giờ học, tất cả mọi người trở lại chỗ ngồi đi. Mọi người yên tâm, chuyện của mọi người ta sẽ làm thỏa đáng, sẽ không để mọi người phải chờ quá lâu đâu.” Nói xong câu đó, hắn chủ động đi về phía Minh Hoa, nhận lấy một chống giấy lớn trong tay nàng, hành động rất là ứng với nghĩa vụ của một vị lớp trưởng. Lúc này, khoảng cách giữa hắn với Minh Hoa cũng chỉ một thước mà thôi, đôi môi mấp máy, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được hướng Minh Hoa nói: “ Tiểu lão bà Lão sư, Ngươi mạnh khỏe a!” Thân thể Minh Hoa trong nháy mắt liền cứng lại, trợn mắt hung hăng nhìn Chu Duy Thanh một cái. Giờ khắc này, nàng chỉ cảm thấy nộ hỏa trong lòng đã bốc lên, lời tối qua phụ thân dặn dò đã vứt sạch không còn lại chút gì, sự tỉnh táo trong ngày thường cũng không cách nào giữ được, tàn bạo nhìn chằm chằm hắn, nghiến rang nghiến lợi nói: “ Còn dám nói nhảm, lão nương liền cùng ngươi cá chết rách lưới.” Chu Duy Thanh cũng không nghĩ đến đột nhiên nàng lại phản ứng mạnh như vậy. Hắn liền cười hắc hắc, cũng không nói cái gì nữa, đem chồng giấy đặt ở trên bục giảng rồi trở về chỗ ngồi. “ Đứng lại. Lớp trưởng, ngươi đem phần bài thi này phát xuống dưới, mỗi người một bản. Chúng ta bắt đầu kiểm tra.” “ Kiểm tra?” Chu Duy Thanh trợn mắt há mồm nhìn Minh Hoa, miệng lẩm bẩm: “ Không phải là muốn kiểm tra kiến thức quân sự chứ?” Minh Hoa lạnh lùng nói: “ Chúng ta là Học viện quân sự, không kiểm tra kiến thức quân sự thì còn cái gì nữa? Các học viên mới tựu trường liền phải kiểm tra. Phải biết tài nghệ tại phương diện quân sư của các ngươi mới có thể tùy theo khả năng tới đâu mà dạy dỗ. Ngươi thi đậu vào học viện chẳng lẽ ngay điểm này cũng không biết?” Nhìn sắc mặt Chu Duy Thanh có chút cứng ngắc, không biết tại sao đột nhiên trong nội tâm nàng có dự cảm rất tốt. Có thể nói muốn đả kích người này một chút đúng là không dễ dàng chút nào. Da thịt trên mặt Chu Duy Thanh co rút một chút, trong lòng thầm nghĩ, ta đây vừa mới lập được một chút uy tín, cuộc kiểm tra này mà xếp hạng cuối cùng thì còn làm lớp trưởng được như thế nào nữa a! Nhìn Minh Hoa, lần đầu tiên hắn cảm thấy nữ nhân này đúng thật là không thể đắc tội, nhất thời theo miệng cười nói: “ Mỹ nữ lão sư, Thân là lớp trưởng, ta nhất định phải giúp ngài chia sẻ một chút áp lực công việc, nếu không, ta giúp ngài làm giám thị a?” Minh Hoa hừ một tiếng: “ Nói nhảm ít thôi, phát bài thi đi.” Vừa nói, nàng đã bước lên ngồi trên cái ghế phía sau bục giảng, không hề để ý đến Chu Duy Thanh. Phẫn nộ trong lòng lúc trước cũng đã không còn sót lại chút gì. Nhìn bộ dạng buồn bực của Chu Duy Thanh, nàng cũng biết, chỉ sợ lần này sẽ khiến cho hắn một quả đắng. Mới vừa rồi còn gọi ta là Tiểu lão bà Lão sư, liền biến thành mỹ nữ lão sư rồi sao? Hừ, chờ xem. Chu Duy Thanh đành bất đắc dĩ đem bài thi phát xuống, sau đó trở lại vị trí của mình. Minh Hoa nghiêm túc nói: “ Tốt lắm, mọi người đều nhận được bài thi của mình rồi. Hôm nay là ngày thứ nhất đi học, ban học đã gửi thời khóa biểu rồi, mọi người phía dưới đều có bài thi rồi, liền bắt đầu tiến hành khảo nghiệm nghiêm túc bao hàm khắp mọi mặt kiến thức quân sự. ta hi vọng các bạn làm thật chính xác, phần thành tích này ta sẽ ghi chép lại trong bản thành tích của mỗi người. Hai người có thành tích kém cỏi nhất, sẽ bị đánh đít dọn vệ sinh lớp học trong một tuần đi, bao gồm cả nhà cầu bên cạnh phòng học. Hiện tại bắt đầu đi, nếu ai ăn gian, thì thầm với nhau, lập tức lấy điểm tích lũy tính toán. Nếu như điểm càng nhiều, thì nhiệm vụ dọn dẹp vệ sinh một tuần kia lại càng dài hơn.” Vừa nghe phải kiểm tra, gương mặt co rút không chỉ riêng mình Chu Duy Thanh, bên cạnh hắn, đồng dạng cũng ngồi hàng dưới cùng, Mã Quần đồng học lúc này cũng là đầu lông mày không ngừng nhúc nhích, thần sắc lại càng vô cùng cổ quái. “ Chu Lão đại.” Mã Quần thuận theo tự nhiên hướng Chu Duy Thanh gọi một tiếng. Chu Duy Thanh đang buồn bực, tức giận nói: “ Cái gì?” Mã Quần nuốt nuốt nước bọt, nói: “ Chu lão đại, sau này ta cũng như các học viên khác gọi ngươi là lão đại. Lần này là thật, tuyệt không trở mặt. Trước tiên ngươi có thể giúp huynh đệ qua được một cửa này được không?” Chu Duy Thanh sửng sốt hỏi: “ Ngươi cũng chưa từng có học qua kiến thức quân sự sao?” Mã Quần gật đầu: “ Trước kia cũng từng trải qua học viện quân sự sơ đẳng, bất quá khi đi học không phải tán gái thì cũng là ngủ. Kỳ thi biết như thế này ta còn chưa có trải qua. Ta bằng vào thân phận Thiên Châu Sư nên miễn thi nhập học, kỳ thi kiến thức quân sự lúc nhập học cũng như vậy a!” Chu Duy Thanh rất thật thà nhìn hắn, nói: “ Xin lỗi rồi, con mẹ nó, ngươi sẽ không chẳng lẽ ta lại liền có sao? Ngươi ngay cả Học viên quân sự sơ đẳng còn có trải qua, nhưng ta còn không có đâu.” Nhất thời Mã Quần với cẩu nhãn tình trợn ngược: “ Lão đại, không thể nào. Ngươi…” Chu Duy Thanh chau mày: “ Ta cũng không phải là không gì không làm được, miệng bản thân mình còn cầu khẩn nhiều phúc sao.” Hắn đang nói chuyện, nhưng mắt thấy Thượng Quan Băng Nhi ngồi ở hàng đầu đang quay lại nhìn mình, rõ ràng trong ánh mắt còn mang theo vài phần lo lắng. Cuộc kiểm tra này không thể để mất mặt được, Chu Duy Thanh lập tức nở nụ cười với nàng, làm ra bộ dạng làm như mình có thể ứng phó được. “ Cuộc thi bắt đầu. Nếu có thì thầm với nhau nữa, lập tức tính điểm tích lũy.” Minh Hoa từ sau bục giảng đứng lên, đi ra. Lúc này, bộ dạng nàng một chút mê hoặc cũng không có, uy thế trong mắt bắn ra bốn phía, ánh mắt bắt đầu càn quét mọi nơi, rõ ràng có chút bộ dạng nghiêm túc của lão sư. Mỗi một học viên tựa hồ đều cảm giác được dường như nàng đang nhìn mình. Kiểm tra thì kiểm tra. Chu Duy thanh bất đắc dĩ lấy ra một cây bút bắt đầu viết bài, dù sao tất cả kiến thức chuyên môn hắn không có, nhưng lại không thể mò mẫm viết sao? Hướng về phần bài thi này, hắn viết thoăn thoắt, hoàn toàn dựa vào suy nghĩ trong lòng mình để giảng giải bài thi. Bộ dạng múa bút thành văn kia, quả thật so sánh với học viên ưu tú còn muốn nhanh hơn. Minh Hoa vốn là định đi đến bên Chu Duy Thanh, tính toán chê cười hắn một chút, nhưng đột nhiên thấy hắn múa bút thành văn, căn bản không có sao chép bài của người khác, nàng cũng không khỏi ngây ngẩn cả người. Dù sao, lúc trước tiếp xúc với Chu Duy Thanh, hắn đã cho nàng nhìn thấy quá nhiều kỳ tích, có trời mới biết được người này còn có bản lĩnh gì hay không? Hắn có kiến thức quân sự ưu tú, tuyệt đối cũng không phải là chuyện không thể. Hắn chính là bị ca ca mắt cao hơn đầu của mình nhìn trúng a! Phần bài thi này có chừng tám tờ, thời gian kiểm tra càng trôi qua, Chu Duy Thanh càng viết càng thấy có cảm giác. Mặc dù hắn không biết kiến thức quân sự cái gì, nhưng cũng ở trong Thiên Cung doanh mưa dầm thấm lâu, cũng có một kiểu phương pháp xử lý của mình. Mã Quần bên cạnh đang viết đến sung sướng cả miệng đầm đìa, nhìn sang Chu Duy Thanh khiến hắn ngẩn cả người. Vừa mới lúc bắt đầu, hắn còn tưởng rằng lúc trước Chu Duy Thanh đang dối gạt hắn, hắn rất cao lớn, cái đầu liếc liếc như vậy một chút, nhất thời trong lòng rút ra một kết luận lợi hại. Chu lão đại chính là ngưu b, nếu không căn bản sẽ không viết hay hăng hái như vậy. Ta mới vừa nhìn thấy cái gì? Hắn đưa mấy người toàn là mỹ nữ làm cho quân sự đối phương chủ quan, làm cho người ta sướng đến chân mềm không cách nào chỉ huy…. Hắn viết cái gì trên bài vậy, đấy cũng gọi là chiến thuật ư? Phục, cái này thật là phục. Minh Hoa đúng là vẫn còn lưu ý đến Chu Duy Thanh, giả làm ra bộ dạng giám thị nghiên túc, ánh mắt lơ đãng bay đến trên bài thi của Chu Duy Thanh. Khi nàng liếc nhìn nội dung đáp án của Chu Duy Thanh, liền thiếu chút nữa là bật cười. Người này viết đây đều là cái vật gì a! Ngay cả giải thích mấy cái thuật ngữ quân sự đơn giản nhất cũng râu ông nọ chắp cằm bà kia, nhưng hết lần này đến lần khác đều làm ra bộ dạng vẫn viết hết sức hăng hái, dường như là múa bút thành văn. Quả thật rất giống học sinh ưu tú. Nhưng theo ánh mắt nàng tiếp tục nhìn xuống, nụ cười trong mắt Minh Hoa cũng dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt ngưng trọng. Không sai, có thể nói kiến thức quân sự cơ bản ngay một chữ Chu Duy Thanh cũng không biết, trình độ cường hãn đến mức thậm chí ngay cả giải thích thuật ngữ quân sự đều không biết. Nhưng khi nàng thấy đáp án Chu Duy Thanh phân tích trận chiến điển hình cùng với đặt quân cờ thực chiến, lại cực độ kinh hãi. Bất luận là Minh Dục huynh trưởng hay Minh Vũ phụ thân nàng, đều là một đại danh tướng của Phỉ Lệ đế quốc, từ nhỏ mưa dầm thấm lâu, gia đình có truyền thống học giỏi, thành tựu của Minh Hoa ở phương diện quân sự cũng đã vượt xa thường nhân. Nếu không phải là nữ tính quá mức bất lợi, sợ rằng Minh Hoa cũng đã sớm tòng quân theo huynh trưởng. Ánh mắt của nàng, thậm chí so sánh với nhiều lão sư bộ môn trong học viên còn cao hơn nhiều. Lúc trước trở thành lão sư, nàng cũng là học viên tốt nghiệp ưu tú của Học viện quân sự Phỉ Lệ hoàng gia, thành tích khảo thí còn muốn vượt qua cả Minh Dục, lúc này học viện mới lưu nàng lại. Minh Hoa phát hiện, mặc dù kiến thức quân sự Chu Duy Thanh có thể nói là một chữ cũng không biết, nhưng ở mặt chiến lược, chiến thuật, nhất là cái nhìn đại cục, cũng cực kỳ kinh người. Mấy đạo phân tích trận chiến điển hình, diễn luyện thực chiến, hắn cơ hồ đều gãi đúng chỗ ngứa chỉ ra ngay ở vấn đề mấu chốt. Mà phương pháp giải quyết lại càng vô cùng Thiên mã hành không(làm việc không câu thúc). Ca ca của mình trong quân giới đã được gọi là Người điên, nhưng so sánh với nội dung hắn giải đáp trên bài thi, danh hiệu này sợ rằng còn phải chắp tay dâng cho hắn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang