[Dịch] Thiên Châu Biến

Chương 27 : Thuộc Tính Thứ Sáu Của Chu Duy Thanh

Người đăng: 

.
Ngươi còn là để cho bản thân ta tự động thủ? Nhạc mẫu tương lai đột nhiên kéo Thượng Quan Băng Nhi đến tận cửa, hơn nữa vừa đến chỗ này lại thốt ra câu ấy, làm cho Chu Duy Thanh vô cùng giật mình. Mặc dù hắn cũng đoán được vị nhạc mẫu này chắc chắn đã phát hiện Thượng Quan Băng Nhi không còn hoàn bích nên lúc này mới kéo đến tận cửa. Nhưng hắn cũng không thể nghĩ được vị nhạc mẫu tương lai này lại bưu hãn đến trình độ như vậy. Chu Duy Thân mẫu thân Lăng Tử Hàm đang nhìn chăm chú mẫu thân Thượng Quan Băng Nhi, cả người ngây dại, cái gì cũng không nói, nhưng thần sắc của nàng rõ ràng có chút không yên. “ Mụ mụ.” Thượng Quan Băng Nhi vội vàng vọt đến trước người mẫu thân, vẻ mặt lo lắng nói: “ Mụ, ngài hãy nghe ta nói a! Lúc ấy cũng là hiểu lầm, cũng không phải là Tiểu Béo cố ý làm.” Mặc dù nàng đã biết thân phận chân chính của Chu Duy Thanh, nhưng nàng vẫn nguyện ý gọi hắn là Tiểu Béo. Hôm nay, nàng vừa mới về đến nhà, thời điểm mẫu thân chỉ mới liếc qua nàng một cái, dĩ nhiên đã biết nàng đã từ thiếu nữ biến thành nữ nhân. Mẫu thân luôn ôn nhu hiền lành nhất thời vô cùng tức giận, bắt buộc nàng phải nói chuyện gì đã xảy ra. Sau đó lấp tức mang theo nàng chạy đến phủ đệ nguyên soái. Mẫu thân Thượng Quan Băng Nhi cười lạnh một tiếng: “ Giết lầm chẳng lẽ cũng không phải là giết người sao? Tại sao bản mạng châu của hắn thức tỉnh lại cần thân thể của con gái ta làm tế phẩm? Chu Duy Thanh, nếu ngươi còn là đàn ông, liền tự sát trước mặt ta. Người phải chịu trách nhiệm cho hành động của chính mình.” Nghe nàng nói như thế, trên đầu Chu Duy Thanh không khỏi bốc hỏa: “ Bá mẫu, ta nhất định chịu trách nhiệm với Băng Nhi, ta sẽ không trốn tránh trách nhiệm gì. Bất luận nguyên nhân là gì, ta chính là người phá hư sự thanh bạch của Băng Nhi. Ta tuyệt sẽ không tự sát trước mặt ngài. Làm như vậy, chỉ càng làm cho Băng Nhi tổn thương càng sâu. Ta sẽ dùng cả cuộc đời mình đền bù cho nàng, yêu thương nàng.” Mẫu thân Thượng Quan Băng Nhi khinh thường: “ Chỉ bằng ngươi cũng xứng đôi với con gái ta sao?” “ Mụ mụ.” Thượng Quan Băng Nhi trong lòng khẩn trương. Một bên là mụ mụ nàng, một bên lại là nam nhân nàng đã chấp nhận, bị kẹp ở giữa nàng vô cùng thống khổ. Chu Duy Thanh nhìn thẳng đối phương, không chút lùi bước: “ Không tệ. Ta cũng biết, lấy tướng mạo của ta quả thật không xứng với Băng Nhi. Nhưng nam nhân có chút ít anh tuấn, tiêu sái chẳng lẽ sẽ đối xử tốt với nàng chứ? Ta sẽ làm một nam nhân giống con gấu, ngày thường thì nằm úp sấp, ngu ngu ngốc ngốc một cách đáng yêu, ôm có thể sưởi ấm, dựa vào thì có thể làm đệm thịt. Mùa đông thời điểm cơ hàn giao bách, đạn tẫn lương tuyệt*, có thể hy sinh mình đảm đương dự trữ lương thực. Chỉ khi nào gặp phải nguy hiểm, liền đứng lên, chính là thiên thú hung ác nhất trên thế giới này.” Thượng Quan Băng Nhi nghe những lời hắn nói nhất thời trở nên ngây dại, hốc mắt ửng đỏ, nhưng ánh mắt lại trở nên vô cùng kiên định. (*: đói khổ lạnh lẽo, hết cạn đạn lương. Kêu khổ, không có gì ăn.) Mẫu thân Thượng Quan Băng Nhi nghe xong những lời này thân thể đột nhiên mỉm cười nói tốt, thần sắc trên mặt có chút động dung, ánh mắt sắc bén rõ ràng có chút ba động giật mình, tựa hồ như đang nghĩ đến chuyện thương tâm gì đã trải qua. Ngay sau đó, lập tức một cỗ khí thế cuồng bạo mà Chu Duy Thanh chưa bao giờ gặp qua từ người nàng phóng ra. “ Tiểu tử khá lắm, nhanh mồm nhanh miệng. Bản thân ta thật muốn nhìn xem ngươi dựa vào cái gì để đem lại hành phúc cho nữ nhi ta.” Vừa nói, vị trung niên mỹ phụ này trong nháy mắt uy thế liền bắn ra bốn phía, tay trái phất một cái. Thượng Quan Băng Nhi Vẻ mặt kinh hãi ngã lui sang một bên không thể động đậy. Ngay chính nàng cũng không biết thực lực của mẫu thân mình lại khinh khủng như vậy. Chỉ trong nháy mắt, trung niên mỹ phụ đã đến trước mặt Chu Duy Thanh, một chưởng trực tiếp hướng đến đầu vai Chu Duy Thanh đánh tới. Mặc dù trên miệng nàng ăn nói hung ác, nhưng dù sao trước mặt cũng là người trẻ tuổi cùng xảy ra quan hệ với nữ nhi mình, nhưng nếu ác khí không ra, thật khó tiêu mối hận trong lòng. Vì vậy, cố nhiên xuất thủ, nhưng là vẫn còn có chừng mực. Chu Duy Thanh mấy ngày hôm nay vẫn chuyên cần tu luyện không ngừng, đột nhiên gặp gỡ công kích, Bất Tử Thần Cương ẩn tàng ngoài làn da lập tức sinh ra phản ứng, năm đại tử huyệt trong cơ thể đồng thời vận chuyển toàn lực, Bản mạng châu của hắn cũng đã hiện lên một cách tự nhiên ở hai cổ tay trên hai tay. Ngân quang chợt lóe, Không Gian Bình Di theo bản năng liền dùng biến ra ngoài, thoát hiểm một chưởng này của mẫu thân Thượng Quan Băng Nhi. Chu Duy Thanh chỉ cảm giác lông tơ toàn thân mình dựng đứng lên, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được, nếu một chưởng vừa rồi chụp trên người mình, sợ rằng không chết cũng bị lột một lớp da. Lúc này, nhìn vị mỹ phụ có phần yếu đuối này nhưng lại gây cho mình áp lực lớn đến mức từ khi cha sinh mẹ đẻ bây giờ mới gặp, thậm chí còn vượt qua cả lúc lão ba muốn đánh mình. “ Di? Không Gian Bình Di?” Vị mỹ phụ liền kinh ngạc nhìn Chu Duy Thanh, một chưởng này của nàng cũng không phải tránh né dễ dàng như vậy, trong chưởng biến ảo vô cùng. “ Khoan đã động thủ.” Cùng lúc đó, một tiếng thét kinh hãi khác cũng vang lên. Lăng Tử Hàm cuối cùng cũng từ đang thừ người tỉnh táo lại, một bước xông lên trước, ngăn trước người nhi tử mình, trên mặt toát ra thần sắc cực kỳ kích động: “ Ngươi, đúng là Đường Tiên tỷ tỷ?” Trong miệng Lăng Tử Hàm thoát ra câu nói kia, mọi người tại đây ai cũng không khỏi ngây người kinh ngạc. Chu Duy Thanh cũng sững sờ, là bởi vì, chỉ nhìn bề ngoài, mẫu thân Lăng Tử hàm cũng nhìn lớn hơn vị mỹ phụ kia bảy, tám tuổi. càng kinh ngạc hơn, tại sao hai người lại biết nhau? Đường Tiên nghi hoặc nhìn Lăng Tử Hàm: “ Ngươi là…” Lăng Tử Hàm kích động xông lên phía trước: “ Đường Tiên tỷ tỷ, ngươi nhìn kỹ, ta chính là Tử Hàm a! Năm đó, ngươi cùng Thượng Quan đại ca bên bờ sông Long Đàm đã cứu Lăng Tử Hàm. Các ngươi còn ở nhà ta hơn một tháng, khi đó ngươi còn nói, rất yêu thích hoàn cảnh nhà ta. Khi đó ta còn là tiểu cô nương, Thủy Ngưu thì đang đi học tại Ngự Châu sư học viện.” Trong mắt Đường Tiên toát ra một tia vui mừng, kinh ngạc nói: “ Ngươi là tiểu Tử Hàm? Này thoáng một cái đã hơn hai mươi năm chưa gặp.” Lăng Tử Hàm kéo cánh tay Đường Tiên lại: “ Đúng a! Ta cũng già rồi. Không ngờ Đường Tiên tỷ tỷ vẫn xinh đẹp nhu vậy.” Cách đó không xa, khóe miệng Chu Duy Thanh co giật mội hồi. Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, ba ba mụ mụ mình lại quen biết với nhạc mẫu tương lai. Cũng may mắn là, thực lực vị nhạc mẫu này sâu không lường được, nếu không phải có mụ mụ chạy ra, không khéo mình lại phải thê thảm. Vừa nghĩ, hắn vừa lặng lẽ đi vòng bên cạnh, qua đỡ Thượng Quan Băng Nhi từ dưới đất dậy. Mà lúc này, Thượng Quan Băng Nhi cũng đã khôi phục lại năng lực hành động. Hai người nhìn nhau, đều lộ ra vẻ mặt quái dị không nói nên lời. Đột nhiên, ánh mắt Đường Tiên liền biến đổi nhìn về Chu Duy Thanh: “ Tử Hàm, tiểu tử này là gì của ngươi?” Lăng Tử Hàm biết rõ thực lực của Đường Tiên, liền giữ tay nàng thật chặt: “ Đường Tiên tỷ tỷ, đây là nhi tử của ta với Thủy Ngưu. Nếu là hắn phạm sai lầm mà nói…, tỷ tỷ cứ trừng phạt ta đi.” Đường Tiên hít sâu một cái, rồi chậm rãi phun ra, oán hận trợn mắt nhìn Chu Duy Thanh một cái: “ Tử Hàm, nếu như chuyện khác thì không nói làm gì. Nhưng nhi tử ngươi lại phá thân con gái ta. Ngươi nói ta làm sao có thể bỏ qua được cho nó đây?” “ A? Nó vừa mới trở về, chuyện gì xảy ra ta cũng không biết. Duy Thanh, còn không mau cút đến đây, quỳ xuống trước mặt Đường Tiên a di.” Lăng Tử Hàm vẻ mặt tức giận hướng Chu Duy Thanh nói. Nhưng đứng bên cạnh Chu Duy Thanh, Thượng Quan Băng Nhi rõ ràng thấy vị bá mẫu này liền liếc sang nàng một cái. Chu Duy Thanh kiên trì đi lên trước, thầm nghĩ, quỳ trước nhạc mẫu cũng không sao, dù sao không phải là ngoại nhân. Hắn liền cúi đầu, đàng hoàng quỳ xuống bên cạnh mẫu thân. Lăng Tử Hàm nói: “ Đường Tiên tỷ tỷ, nhiều năm như vậy rồi không gặp, ngươi bây giờ ở chỗ nào? Thượng Quan đại ca đâu? Hắn vẫn khỏe chứ?” “ không cần nói đến hắn.” Đường Tiên trên mặt hiện lên một tia tức giận còn mang theo vài phần thống khổ. “ Ta vẫn sống cùng với Băng Nhi ở Thiên Cung thành, chẳng qua không nghĩ đến ngươi cũng ở đây. Thủy Ngưu trong miệng ngươi năm đó dĩ nhiên lại là Chu Thủy Ngưu nguyên soái của Thiên Cung đế quốc.” Lăng Tử Hàm nhấc chân đá nhi tử một cái: “ Tiểu tử thúi, nói đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Chu Duy Thanh liền đàng hoàng đem chuyện đã xảy ra kể lại một lượt, Đường Tiên khuôn mặt lạnh lẽo, còn Lăng Tử Hàm lại là trợn mắt há mồm. Đang lúc ấy thì, Thượng Quan Băng Nhi cũng đi đến, ở bên cạnh Chu Duy Thanh. Phù phù một tiếng, nàng cũng quỳ rạp xuống trước mặt mẫu thân: “ Mụ, Ta thích Tiểu Béo, ban đầu chuyện phát sinh là hiểu lầm. Sau lại, ở trên chiến trường, Tiểu Béo đã hai lần cứu mạng ta. Thời điểm đối mặt với hơn một trăm đầu Thảo nguyên Thiên Lang, hắn lại càng dũng cảm quên mình xông ra ngoài, tạo cho ta cơ hội đào tẩu. Mụ, cả đời này, ngoại trừ Tiểu Béo, ta sẽ không bao giờ thích nam nhân khác. Nếu như ngài muốn giết hắn, thì ngài giết thêm cả ta đi.” Lời nói này của Thượng Quan Băng Nhi, làm cho cả Chu Duy Thanh cùng Lăng Tử Hàm đồng thời động dung. Chu Duy Thanh tâm tình bồng bềnh dập dờn suýt nữa không thể khống chế bản thân. Đây là lần đầu tiên Thượng Quan Băng Nhi thừa nhận nàng thích mình, nhất là trong câu kia, trong cuộc đời sẽ không bao giờ thích nam nhân khác, hung hăng đâm một cái vào nội tâm mềm mại nhất của Chu Duy Thanh. Đồng thời Lăng Tử Hàm cũng động dung, thầm nghĩ trong lòng: May mà nha đầu này cũng không thừa kế tình tình dữ dội của mẫu thân nàng, hoàn hảo hoàn hảo. “ Ngươi…” Đường Tiên cau mày “ Con gái lớn đúng là không dùng được, thật là không dùng được a! Thôi, chỉ tiện nghi cho tên tiểu tử này. Chu Duy Thanh, đem bản mạng châu của ngươi cho ta xem một chút.” Đường Tiên kéo nữ nhân giết tới cửa cũng bởi vì là tức giận, thật ra thì cũng là phô trương thanh thế. Nàng sao không thể nhìn ra được, nữ nhi cũng thật lòng thích tiểu tử này. Làm mẫu thân, nàng vốn muốn xem, tiểu tử phá thân nữ nhi mình có hay không xứng đáng với nó. Biểu hiện của Chu Duy Thanh coi như làm nàng hài lòng, hơn nữa, vô tình gặp gỡ Lăng Tử Hàm mang đến niềm vui, nên Chu Duy Thanh hôm nay mới thoát được một kiếp không bị đánh. Tiểu tử này là Thiên Châu sư, hay là Không gian thuộc tính Thiên Châu sư, coi như là xứng đôi với nữ nhi. Nàng chẳng qua là muốn xác nhận một chút Ý châu của Chu Duy Thanh mà thôi. Chu Duy Thanh nhanh nhẹn lộ hai cổ tay ra, làm Đường Tiên thấy được Biến Thạch Miêu Nhãn màu lam xanh biếc nơi cổ tay hắn, sắc mặt chợt biến đổi, liền bắt lấy tay trái Chu Duy Thanh, thất thanh nói: “ Biến Thạch Miêu Nhãn?” Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy tay Đường Tiên như cái kìm sắt, làm tay mình đau, vẻ mặt đau khổ gật đầu: “ Đúng a! Bá mẫu, chính là Biến Thạch Miêu Nhãn.” Đường Tiên có chút thất thần buông tay hắn ra: “ Có những thuộc tính gì?” Chu Duy Thanh nói: “ Phong, Lôi, không Gian, Hắc Ám, Tà Ác.” Nói tới đây hắn ngập ngừng một chút, rồi mới dứt khoát kiên quyết nói tiếp: “ Còn có một loại thuộc tính thứ sáu nhưng không biết.” Lần này, ngay cả Thượng Quan Băng Nhi cũng không khỏi kinh ngạc. Nàng cũng không biết Chu Duy Thanh còn có thuộc tính thứ sáu. Chu Duy Thanh áy náy nhìn nàng khẽ gật đầu. Hắn cũng không có cái gì dấu diếm Thượng Quan Băng Nhi nữa, vừa rồi nàng vừa mới nói cái kia đã khiến hắn cảm động thật sâu. “ Sáu thuộc tính, thế nhưng lại là sáu thuộc tính.” Ánh mắt Đường Tiên nhìn Chu Duy Thanh rõ ràng đã thay đổi. Đột nhiên, nàng nở một nụ cười, nàng vốn là một mỹ nữ phong hoa tuyệt đại, nụ cười này, nhất thời làm cho hoa cỏ trong phủ ảm đạm thất sắc. “ Thượng Quan Nguyêt, lão già không biết xấu hổ kia, ngươi vốn không phải là tự phụ mình có thiên phú dị bẩm sao? Bất quá ngươi cũng chỉ là bốn loại thuộc tính Biến Thạch Miêu Nhãn mà thôi.” Nói tới đây, ánh mắt Đường Tiên liền sáng quắc hướng nhìn Chu Duy Thanh: “ Ngươi vừa mới nói, Ngươi không biết thuộc tính thứ sáu là gì? Vậy đã từng thác ấn kỹ năng chưa?” Chu Duy Thanh nhức đầu nói: “ Thác ấn một cái, ta ở Thác Ấn cung, đụng phải một đầu Tiểu miêu không lớn, nhưng lại có ba mắt. Nó luôn nhìn ta, ta liền thử thác ấn một chút, không nghĩ tới liền thành công. Nhưng kỹ năng này giống như tác dụng không lớn, khoảng cách công kích cũng chỉ có năm thước mà thôi, uy lực cũng không có. “ Tiểu miêu ba mắt?” Thân thể Đường Tiên chợt chấn động: “ Ngươi hướng ta thi triển một chút.” “ Nha.” Chu Duy Thanh liền thống khoái đáp ứng, Kỹ năng thác ấn thuộc tính thứ sáu này không có bất kỳ hiệu quả công kích nào, cho nên cũng không sợ thử nghiệm trên người Đường Tiên. Trong nháy mắt thuộc tính luân bàn lặng lẽ xoay tròn, kể từ khi thác ấn kỹ năng này, thuộc tính luân bàn của hắn đã có thể lưu lại nơi này, thứ sáu khu vực vô sắc. Hơn nữa, cái kỹ năng này tiêu hao Thiên lực cũng không nhiều, cùng Phong Chi Trói Buộc sai lệch không nhiều. Tay trái giơ lên, Đường Tiên, Lăng Tử Hàm cùng Thượng Quan Băng Nhi chỉ thấy quang mang Biến Thạch Miêu Nhãn trên cổ tay trái Chu Duy Thanh tựa hồ như vặn vẹo một chút. Ngay sau đó, luồng quang mang vặn vẹo này cũng đã lặng lẽ ra, bao phủ ở trên người Đường Tiên. Đường Tiên chậm rãi đưa tay phải mình lên, sắc mặt chợt biến đổi: “ Thật sự là hành hạ đến chết người, kỹ năng độc môn của Tam Nhãn Long Miêu, Tuyệt Đối Trì hoãn. Trời ạ! Ngươi đúng là tiểu quái vật. Không đúng! Coi như là Phỉ Lệ đế quốc Thác Ấn cung cũng không thể có loại Thiên thú hiếm có như Tam Nhãn Long Miêu tồn tại. Chu Duy Thanh ngươi thác ấn Tam Nhãn Long Miêu này ánh mắt có màu gì?” “ Dường như là màu vàng.” Đường Tiên chợt nói: “ Khó trách. Phỉ Lệ đế quốc Thác Ấn cung vận khí thật là tương đối tốt. Lại có thể bắt được ấu thú Tam Nhãn Long Miêu. Chân chính Tam Nhãn Long Miêu trưởng thành đã sớm vượt qua tầng thứ Tông cấp Thiên thú, tuyệt đối là ác mộng của Thiên Châu sư, ai dám bắt nó.” Càng nói, ánh mắt nàng nhìn Chu Duy Thanh lại càng trở nên quái dị: “ Coi như ấu thú Tam Nhãn Long Miêu cũng là Thượng vị Tông cấp Thiên thú, ngươi bất quá mới Nhất châu, thế nhưng có thể thác ấn kỹ năng nó? Còn chiếm được kỹ năng độc môn Tam Nhãn Long Miêu Tuyệt Đối Trì Hoãn. Vận khí của người tốt cũng không phải là có thể giải thích?” Chu Duy Thanh cười hắc hắc, nói: “ Có lẽ là Tam Nhãn Long Miêu kia nhìn ta thuận mắt, rồi đem thác ấn kỹ năng cho ta sao.” Lăng Tử Hàm nhìn bộ dạng rắm thúi của nhi tử, không nhịn được nói: “ Tiểu tử thúi, ngươi còn làm trò trước mặt Đường Tiên a di, đắc ý cái gì.” Ai biết Đường Tiên a di lại nói: “ Để cho hắc đắc ý. Hắn quả thật có tư cách đắc ý. Tử Hàm muội, đây là ngươi không biết, kỹ năng Tuyệt Đối Trì Hoãn này ngay cả lão già Thượng Quan Nguyệt nhìn thấy cũng phải đỏ con mắt.” Chu Duy Thanh sờ sờ lỗ mũi: “ Bá mẫu, ta cũng không cảm thấy kỹ năng này có ích lợi gì a! cự ly công kích quá ngắn, hơn nữa dường như tác dụng thời gian chỉ có một giây mà thôi.” Đường Tiên hừ lạnh một tiếng: “ Ngươi thì biết cái gì. Tuyệt Đối Trì Hoãn chính là một cái kỹ năng nghịch thiên, ở trong Đế hoàng cấp Thiên thú, cũng là số một số hai. Một giây cũng có thể quyết định sinh tử. Huống chi, ngươi đừng quên, ngươi tu vi chỉ mới là Nhất châu, mà tất cả các kỹ năng thác ấn cũng sẽ theo Thiên Châu sư tu luyện mà tăng tiến. Chờ sau này ngươi đến Lục châu trở lên, ngươi sẽ biết cái này có hiệu quả khinh khủng đến cỡ nào. Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút, Tuyệt Đối Trì Hoàn cường hãn nhất có thể đến hai giờ, nhưng nó có thể thao túng, có thể cùng bất kỳ Thể châu hoặc là chiến kỹ phối hợp. Ngươi cùng Băng Nhi đều là Cung Tiễn thủ, ta lấy một ví dụ ngươi sẽ hiểu. Nếu như địch nhân dùng vũ khí ngăn chặn tiễn của ngươi, thế nhưng đột nhiên mũi tên ngươi bắn ra tại không trung dừng lại một giây, vậy sẽ có kết quả gì?” Nghe Đường Tiên nói những lời này, sắc mặt Thượng Quan Băng Nhi cùng Chu Duy Thanh không khỏi biến đổi. Đường Tiên tiếp tục nói: “ Nó nghịch thiên ngay tại địa phương ‘tuyệt đối’ hai chữ. Nói cách khác, cái kỹ năng này là tuyệt đối thành lập. Bất luận ngươi đối mặt với đối thủ cỡ nào cường đại, nó cũng có thể không vì chênh lệch tu vi lớn mà thành lập. Một giây thoạt nhìn ngắn ngủi, nhưng lúc cao thủ giao phong, một giay trì trệ đủ để quyêt định sinh tử. Hảo hảo tu luyện cái kỹ năng này, ngươi sẽ được lợi cả đời.” Chu Duy Thanh gật đầu: “ Đa tạ bá mẫu chỉ điểm.” Đường Tiên giống như căn bản không nghe thấy lời hắn nói, lẩm bẩm tự nhủ: “ Thế nhưng lại có thể thác ấn kỹ năng Tuyệt Đối Trì Hoãn, cái này xem ra thuộc tính thứ sáu của ngươi hẳn là Thời Gian. Chỉ có những kẻ có được Biến Thạch Miêu Nhãn mới có thể xuất hiện thuộc tính Thời Gian trong tam đại thánh thuộc tính. Hơn nữa còn có thuộc tính Không Gian tương phối hợp. Phong thuộc tính chủ tốc độ, Lôi thuộc tính chủ bạo phá, Không Gian thuộc tính chủ biến hóa, Hắc Ám thuộc tính chủ thần bí, Tà Ác thuộc tính chủ phụ gia, Thời Gian thuộc tính chủ tiết tấu. Đây chính là hoàn mỹ phối hợp.” Thượng Quan Băng Nhi cho tới bây giờ cũng không biết, mẫu thân mình thậm chí có thực lực cường đại như thế, lại càng không biết mẫu thân đối với Thiên Châu sư khắc sâu hiểu rõ như vậy. Nghe mẫu thân nói tới đây, nàng không nhịn được liền hỏi: “ Mụ, tam đại thánh thuộc tính là cái gì?” Đường Tiên Trầm giọng nói: “ Tam đại thánh thuộc tính chính là Thần Thánh, Tinh Thần cùng Thời Gian. Thật ra thì, Thánh thuộc tính hẳn là bốn, còn muốn tính cả Tà Ác. Chỉ bất quá, mặt trái của Tà Ác thuộc tính Thiên Châu sư mang theo tác dụng lại quá lớn, hơn nữa sự xuất hiện của nó lại không phải chỉ có Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu, uy lực lại hơn thấp so với Tam đại thánh thuộc tính ta vừa kể, cho nên mới bị loại bỏ. Băng Nhi, ta không thể không nói, vận khí của ngươi cực tốt.” Thượng Quan Băng Nhi khuôn mặt đỏ lên, hung hăng bấm Chu Duy Thanh đang đắc ý ở bên một cái, thẹn thùng cúi thấp xuống. Đường Tiên nhìn Chu Duy Thanh, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiệm nghị: “ Chu Duy Thanh, ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi mặc dù có thể nói là thiên phú dị bẩm. Nhưng là, một ngươi có thiên phú khá hơn nữa, không có cố gắng tu luyện thì cũng không thể nào thành công. Huống chi, muốn giết ngươi trước lúc đột phá Lục châu tuyệt không phải là một chuyện khó khăn. Chỉ cần Thiên Châu sư có tu vi vượt lên trên ngươi, đều là có thể đánh giết ngươi. Ngươi tối đa cũng chỉ thực lực ưu tú trong đám đồng cấp mà thôi.” Chu Duy Thanh lại tò mò hỏi: “ Kia sau Lục châu thì sao?” Đường Tiên thản nhiên: “ Sau Lục châu, đủ để bảo vệ chính mình. Sau Cửu châu, nhưng là có thể tung hoành thiên hạ.” Chu Duy Thanh liền cười hắc hắc: “ Đa tạ bá mẫu tiếp điểm.” “ Ngươi đã cùng nữ nhi ta như vậy, còn gọi ta bá mẫu sao?” Chu Duy Thanh mở trừng hai mắt, trong nháy mắt liền hiểu ý, chạy tới mang theo vài phần nịnh nọt kêu lên: “ *…” ( Text TQ nó như thế.) Chu Duy Thanh một bên kêu lên, nhưng trong lòng cũng thầm oán, lúc trước còn nói ta như vậy không xứng với nữ nhi của ngươi, bây giờ lại lập tức như vậy nhận nữ tế (con rể). Biến thành như vậy cũng thật vui vẻ a! Thật ra thì hắn cũng đâu biết rằng, đến cấp độ của Đường Tiên, đây là lần đầu nhận biết người cường hãn vốn có cả sáu thuộc tính. Đường Tiên hài lòng gật đầu. Thượng Quan Băng Nhi lại vẻ mặt dại ra nhìn người này, da mặt hắn cũng quá dày a, mụ mụ mình làm sao vậy… Đường tiên nhìn qua nữ nhi một cái: “ hay là ngươi cứ gọi ta là bá mẫu. Chờ hai ngươi kết hôn rồi đổi cũng không muộn. Băng Nhi, coi trọng hắn, đừng để ngươi khác đoạt hắn đi. Chờ qua mấy năm, các ngươi lớn hơn một chút, liền kết hôn đi. Tử Hàm, tỷ muội chúng ta lâu rồi mới gặp mặt, không bằng vào nhà ngồi một chút a.” “ A! Đường Tiên tỷ tỷ, nhanh lên vào bên trong ngồi.” Lăng Tử Hàm lúc này mới kịp phản ứng. Lúc này, chắc không có ai mà cao hứng hơn nàng. Trong lòng nàng, phu thê Thượng Quan Nguyệt cùng Đường Tiên chính là nhân vật thần thoại a. Thế nhưng nhi tử mình lại lấy được nữ nhi bọn họ, hơn nữa nhìn bộ dáng, Đường Tiên tỷ tỷ ý tứ còn có chút khẩn trương. Nếu không phải nhi tử còn nhỏ tuổi, chắc sẽ lập tức an bài hôn sự. Trong nội tâm nàng có thể nào lại không hưng phấn? Tuy mới gặp gỡ Thượng Quan Băng Nhi lần đầu, nhưng lúc kia nàng mới một phen biểu lộ đã làm cho Lăng Tử Hàm hoàn toàn thích người con dâu tương lai này rồi. Lại càng không phải nói, danh hiệu đệ nhất mỹ nữ đế quốc Thượng Quan Băng Nhi bọn họ cũng đã nghe qua không biết bao nhiêu lần. Nhìn thấy mẫu thân cùng nhạc mẫu tương lai vào nhà, Chu Duy Thanh cũng không nhịn được nữa, hai tay chống nạnh, cười vô cùng đắc ý: “ wow haha, lão bà, cái này ta xem nàng còn chạy trốn được nơi nào, nhạc mẫu cũng đã nhận ta rồi.” Thượng Quan Băng Nhi hận không có lỗ nào mà nhảy xuống, hung hăng đá hắn một cước, rồi xoay người bỏ chạy. Đường Tiên cùng Lăng Tử Hàm hàn huyên rất lâu mới rời đi, lúc đi còn đáp ứng sẽ thường xuyên đến đây làm khách. Chờ mẫu thân tiễn nhạc mẫu tương lai xong, Chu Duy Thanh mang theo một bụng đầy nghi ngờ chui vào phòng mẫu thân: “ Mụ mụ, tại sao ngài lại biết nhạc mẫu tương lai? Nhìn ngài bộ dáng kia, chẳng lẽ nhạc mẫu tương lai còn lợi hại hơn cả lão ba?” Lăng Tử Hàm lúc này tâm tình vô cùng vui vẻ, cười nói: “ Tiểu tử thúi, cái này chỉ tiện nghi cho ngươi. Năm đó, thời điểm ta mười mấy tuổi, ở bờ sông đụng phải một con Thiên thú, suýt nữa thì chết dưới sông, nhưng được Thượng Quan Nguyệt cùng Đường Tiên đi ngang qua cứu. Khi đó cha ngươi còn đang khổ tu, không có ở nhà, chúng ta cũng chưa có kết hôn đâu. Ân cứu mạng tự nhiên phải báo đáp, ta liền dẫn bọn họ về nhà làm khách, bọn họ lại thích hoàn cảnh nhà ông ngoại ngươi, liền đáp ứng ở lại một thời gian. Lai lịch bọn họ ta không quá rõ ràng, nhưng chắc chắn cực kỳ cường đại. Thực lực Đường Tiên tỷ tỷ ta không rõ lắm, nhưng hơn hai mươi năm trước, lúc Thượng Quan đại ca đánh chết đầu Thiên thú kia, trên cổ tay cũng hiện lên một ít khỏa Ý Châu giống ngươi ý đúc. Chẳng qua là, số lượng Ý châu trên cổ tay hắn là mười viên.” “ Thập châu?” Chu Duy Thanh trừng lớn hai mắt, thất thanh kinh hô. Mười viên Biến Thạch Miêu Nhãn Thiên Châu sư. Kia cường đại đến cỡ nào? Cha mình bất quá chỉ là đơn thuộc tính Bát châu Thiên Châu sư, cũng đã là cường giả đệ nhất Thiên Cung đế quốc. Hơn hai mươi năm trước, người ta đã là mười khỏa bản mạng châu, này đã vượt qua Tông cấp phạm vi. Hôm nay, đã qua hơn hai mươi năm, còn không biết hắn đã cường đại đến trình độ nào. Chu Duy Thanh ngàn lần không nghĩ đến, Thượng Quan Băng Nhi còn có một lão ba cường đại đến vậy. Lăng Tử Hàm than nhẹ một tiếng: “ Thượng Quan đại ca niên kỷ so với Đường Tiên tỷ tỷ còn muốn lớn hơn ít nhất hai mươi tuổi. Thời điểm ta gặp bọn họ, bất quá bộ dáng hắn cũng đã trung niên, còn Đường Tiên tỷ chỉ lớn hơn ta chút ít, ngươi nhìn nàng ta không phải là rất trẻ tuổi sao? Ta đoán chừng, coi như là nàng, thực lực cũng sẽ không thấp hơn cha của ngươi. Về phần Thượng Quan đại ca, chắc chắn là đỉnh cấp cường giả. Chẳng qua không biết tình cảm phu thê bọn họ xảy ra vấn đề gì. Nghe ý tứ Đường Tiên tỷ tỷ, hai người đã tách ra mười mấy năm. Nhưng nàng cũng không chịu nói thêm chuyện gì. Chu Duy Thanh nhức đầu, cười hắc hắc, tự mình an ủi: “ Dù sao cũng gạo đã nấu thành cơm, bọn họ cường giả cũng không quan hệ đến ta. Mụ mụ, ngươi yên tâm, một ngày nào đó, con của người cũng sẽ biến thành cường đại giống như bọn họ.” Vừa nói, hắn dùng sức ôm chặt lấy Lăng Tử Hàm, hung hăng hôn một cái trên mặt nàng. Lăng Tử Hàm cũng không sờ đầu hắn, thở dài một hơi: “ Tiểu Duy, Cha ngươi vì để sau này ngươi có chút năng lực sinh tồn, nên ngươi cũng bị không ít đau khổ. Sau này ngươi tính toán như thế nào? Hôn sự cùng Đế Phù Nhã thì sao?” “ Hôn sự cùng Đế Phù Nhã ta sẽ đi tìm cha nuôi nói rõ ràng. Tình yêu vốn là lưỡng tình tương duyệt, tin tưởng cha nuôi cũng không miễn cưỡng ta. Cha nuôi muốn đem Đế Phù Nhã gả cho ta cũng là vì muốn báo đáp cha đối với Thiên Cung đế quốc trả giá hết thảy, để cho ta vốn là phế vật sau này cũng có chút địa vị ở đế quốc. Hiện tại ta đã là Thiên Châu sư, tự nhiên không cần, ta cái gì cũng sẽ không lấy Đế Phù Nhã. Ta tại quân doanh đã gặp cha rồi, cha để cho ta gia nhập Thiên Cung doanh, ngày mai ta cùng Băng Nhi liền cùng nhau đi báo cáo.” “ Thiên Cung doanh?” Lăng Tử Hàm sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái: “ Tiểu Duy, đi đâu ngươi cũng không thể học cái xấu.” “ Mụ, nhi tử của ngài rất xấu sao? Huống chi, đi Thiên Cung doanh tại sao phải học cái xấu?” Chu Duy Thanh vẻ mặt kinh ngạc hỏi. Lăng Tử Hàm hừ lạnh một tiếng: “ Đi đi, đi đi. Chờ ngươi đi thì biết. Thiên Cung doanh cách Thiên Cung thành cũng không xa, nhớ thường xuyên trở về thăm lão nương một chút.” Ngày sau, Chu Duy Thanh đi đến Đế Hào tửu điếm đã đến thời gian cơm trưa. Hôm nay hắn đã đem toàn bộ gia sản của mình đi ra, lão nương còn cho hắn thêm mười kim tệ. Đế Hào tửu điểm đặc sắc nhất điều gì? Chính là cái gì cấp bậc khách nhân đều tiếp đãi. Hơn nữa mùi vị thức ăn trong này cũng tương đối khá, hắn chuẩn bị mời Thượng Quan Băng Nhi ăn một bữa thật ngon. “ Băng Nhi, nơi này.” Nhìn thấy Thượng Quan Băng Nhi phía xa đi đến, Chu Duy Thanh liền liên tục vẫy tay. Hôm nay, Thượng Quan Băng Nhi vẫn một thân bố y như cũ, nàng rất ít y phục, nhưng xinh đẹp tự nhiên thế này lại càng làm thanh động lòng người. Cùng ngày hôm qua bất đồng chính là, hôm nay nàng mang một cái mũ trùm đầu, hơi che đi dung nhan của mình. Vốn được mọi người chăm chú nhìn nàng cũng không thích lắm. Huống chi ở Thiên Cung thành số người biết nàng cũng rất nhiều. Thượng Quan Băng Nhi nhanh chóng đến trước mặt Chu Duy Thanh, khẽ mỉm cười, thấp giọng nói: “ Chúng ta đi vào a.” Nhìn bộ dáng thẹn thùng động lòng người của nàng, Chu Duy Thanh nhất thời sắc tâm đại động, một phen nắm chặt cánh tay nhỏ bé của nàng. Làm cho hắn vui mừng chính là, Thượng Quan Băng Nhi cũng không từ chối, chỉnh quẩy mình tượng trưng một chút, mặc cho hắn tùy ý nắm. Hai người cứ như vậy đi vào Đế Hào tửu điếm, lúc này chính là thời gian dùng cơm trưa, bàn ghế dưới đại sảnh tầng một đã chiếm hơn bảy thành. Chu Duy Thanh trực tiếp kéo Thượng Quan Băng Nhi tìm một cái bàn trống ngồi xuống, nhân tiện gọi món ăn. “ Tiểu Béo, ta ăn rồi. Chúng ta đến tìm người a!” Chu Duy Thanh nhìn bộ dạng ấp a ấp úng của nàng, sắc mặt trầm xuống, nói: “ Ăn rồi cũng phải ăn thêm một bữa nữa. Lão công mời lão bà ăn cơm, đây không phải là chuyện kinh thiên địa nghĩa sao? Ta cũng không thiếu chút tiền kia, nhanh gọi thức ăn.” Vừa nói hắn vừa nhìn trộm sang hướng Thượng Quan Băng Nhi, chỉ thấy khuôn mặt trắng nõn của nàng khẽ ửng hồng mỉm cười hơi cúi đầu xuống, bộ dáng kia thật sự đáng yêu. Rất rõ ràng, hôm nay thái độ Thượng Quan Băng Nhi đối với hắn đã tốt hơn nhiều. Nhận nhạc mẫu quả nhiên là khác hẳn a! Thật ra thì, hắn cũng đã là đoán đúng. Thượng Quan Băng Nhi đối với hắn thay đổi cũng bởi vì Đường Tiên. Từ nhỏ Thượng Quan Băng Nhi đã lớn lên cùng mẫu thân, đối với phụ thân căn bản không hề có gì trong ký ức, có thể nói, mẫu thân chính là thân nhân duy nhất của nàng. Bản tính thuần hiếu, nàng đối với ý kiến mẫu thân vô cùng coi trọng. Ngày hôm qua, mẫu thân đã nhận Chu Duy Thanh làm nữ tế (con rể), cũng đã khai giải một tầng chướng ngại lớn nhất giữa hai người. Lần này nàng đối mặt với Chu Duy Thanh, cũng không có phải cố kỵ như vậy nữa. Huống chi, hai người ngay cả phòng tuyến cuối cùng của nam nữ cũng bị “đục thủng”, tâm phòng của nàng tất nhiên cũng không thể kiên cố nữa. Nếu để cho Chu Duy Thanh biết được chân tướng, chỉ sợ hắn liền bộc lộ bản chất được voi đòi tiên a. Chu Duy Thanh gọi thức ăn nhưng cũng rất chiếu cố suy nghĩ Thượng Quan băng Nhi, cũng không xa xỉ, chẳng qua chỉ gọi chút hai món mặn, hai đĩa cải trắng, còn gọi hai chén cơm lớn. Một lúc sau, thức ăn mang theo mùi thơm xông lên mũi đã được bưng lên. “ Băng Nhi, nhân lúc còn nóng ăn nhanh đi. Ngươi gầy quá, ăn nhiều một chút mới có thể trổ mã thật tốt chứ sao, Hắc hắc.” Chu Duy Thanh thật nhanh gắp thức ăn cho nàng, đem cho nàng một chén cơm nhỏ mà thức ăn tràn đầy. Nhìn bộ dạng Chu Duy Thanh ân cần, nhìn lại chén thức ăn trước mặt, vành mắt Thượng Quan Băng Nhi chợt đỏ lên, có chút đáng thương nhìn Chu Duy Thanh nói: “ Tiểu Béo, ngươi sẽ vẫn đều đối tốt với ta như vậy sao?” “A?” Chu Duy Thanh sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới câu nói mang theo mấy phần ý tứ đùa giỡn của mình thế nhưng lại làm cho Thượng Quan Băng Nhi thương tâm. “ Băng Nhi, ngươi nghĩ linh tinh cái gì thế? Ta dĩ nhiên là vẫn đối tốt với ngươi như vậy a! Vĩnh viễn vĩnh viễn. Làm sao tự nhiên ngươi lại hỏi cái này?” Thượng Quan Băng Nhi cúi đầu, thì thào: “ Mẫu thân ta kể, thời điểm cha ta lúc ta hai tuổi đã không cần chúng ta, người liền mang theo ta đây rời xa Thiên Cung đế quốc, đi đến nơi này định cư. Mẫu thân ta người thật đáng thương, ta thường xuyên đã gặp nàng một mình ngồi ngẩn người, nhất định là đang suy nghĩ cha ta. Ta sợ, sợ một ngày rồi ta cũng sẽ như vậy giống người…” ( Cái này không phải là ta dịch sai đâu nhé. Text TQ nó như vậy đấy. Nản luôn, rời xa Thiên Cung đế quốc mà lại định cư ở Thiên Cung thành.) Nhìn gương mặt nàng, Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy trong lòng hung hăng đau xót, liền đứng dậy ngồi vào bên cạnh, đem nàng ôm vào ngực mình: “ Băng Nhi, không khóc. Chuyện trưởng bối ta khó mà nói cái gì, nhưng ta thề, Trừ phi là ngươi không quan tâm ta rồi, còn ta vẫn cứ vĩnh viễn là Tiểu Béo của ngươi.” Thượng Quan Băng Nhi ngẩng đầu lên nhìn hắn, thấp giọng nói: “ Vĩnh viễn là cái kia hùng nam nhân giống nhau sao?” Chu Duy Thanh gật đầu lia lịa, không nhịn được nhẹ nhàng hôn lên trán nàng một cái. Thượng Quan Băng Nhi nín khóc mỉm cười, nhích lại gần trong lồng ngực hắn: “ Ăn cơm đi, nếu không ăn là có tội a.” Chu Duy Thanh nghiêm mặt nói: “ Ngươi cứ để cho ta ôm một lát, ta liền no rồi. Sắc đẹp có thể ăn được, Ngươi chính là ngàn vàng khó mua một bữa tiệc lớn a. Băng Nhi, ngươi xem, vấn đề tuổi tác không phải là không đáng kể rồi sao?” Thượng Quan Băng Nhi tức giận đẩy hắn ra: “ Cho ngươi ba phần màu sắc liền mở được phường nhuộm. Mẫu thân ta nói, nam nhân mà lấy được dễ dàng lại càng không biết quý trọng. Cho nên, ta quyết định kéo dài thêm mấy năm nữa. Chờ ngươi hai mươi tuổi rồi nói sau.” “ Không nên a!” Chu Duy Thanh kêu thảm lên một tiếng, âm thanh có chút hơi lớn, nhất thời đưa hết ánh mắt của thực khách kéo về bên này. Thượng Quan Băng Nhi suối mặt đỏ bừng đánh hắn một cái: “ Mau ăn cơm đi. Chúng ta tới đây chính là để làm chính sự.” Chu Duy Thanh vẻ mặt ngây ngốc hỏi: “ Chuyện gì nghiêm chỉnh còn có thể so sánh với động phòng hoa chúc?” Thượng Quan Băng Nhi sắc mặt trầm xuống: “ Sẽ không ăn cơm thật ngon, cứ tiếp tục kéo dài đi.” “ Ta ăn còn không được sao?” Chu Duy Thanh ai oán một tiếng, nhưng trong lòng quyết định, chờ đến Thiên Cung doanh nhất định tìm cơ hội hoàn toàn đem nàng bắt lại. Đã có lần đầu tiên, còn sợ không có lần thứ hai, thứ ba sao? Vừa nghĩ, trên mặt hắn nhất thời toát ra nụ cười xấu xa vô sỉ. Chu Duy Thanh bắt đầu quá trình lang thôn hổ yết, Còn Thượng Quan Băng Nhi lại là “nhai kỹ no lâu, cày sâu tốt lúa”. Bất quá, nàng rất nhanh phát hiện mục đích hắn gắp thức ăn cho mình, nàng còn ăn không đến ba phần. Bên kia Chu Duy Thanh ăn như gió cuốn mây bay, đem toàn bộ thức ăn trên bàn cùng chén lớn đại bự của hắn diệt sạch không còn một mống. “ Thật thoải mái. Lâu rồi không ăn ngon như vậy. Hạn doanh mặc dù được ăn no, nhưng dù sao mùi vị cũng kém một chút.” Chu Duy Thanh hài lòng vỗ vỗ cái bụng. Thượng Quan Băng Nhi buột miệng cười, đẩy cái chén của mình tới: “ Nếu không chê, ngươi cầm của ta ăn thêm một chút sao? Ta buổi trưa ăn thật rồi, thói quen của ta ngươi hiểu.” Chu Duy Thanh mở trừng hai mắt, sau đó không chút khách khí cầm chén cơm kia tiếp tục Lang thôn hổ yết “ver. 2”. Lần này hắn ăn lại càng cảm thấy hương bị ngọt ngào: “ Ăn uống no đủ, ngay cả răng môi cũng lưu hương a!” Chu Duy Thanh cơm nước xong, còn không chút hảo ý nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của Thượng Quan Băng Nhi. Hiển nhiên, này răng môi lưu hương đây cũng không phải là thức ăn. Thượng Quan Băng Nhi làm như không nghe thấy, thấp giọng nói: “ Tiểu Béo, ngươi xem, Chúng ta có phải hay không muốn tìm người kia?” Chu Duy Thanh theo phương hướng tay nàng chỉ nhìn lại, chỉ thấy một bên trong góc tầng đại sảnh, một nam nhân trung niên ngồi đó. Người này nhìn qua bộ dạng tầm ba mươi tuổi, một thân bạch y, tướng mạo tuấn vĩ, một đầu tóc dài đen để xõa phía sau, tuyệt đối là một nam nhân anh tuấn. Chẳng qua là, ánh mắt của hắn có chút mê ly, ánh mắt không ngừng đảo như rang lạc trong đại sảnh. Ở trên mặt bàn trước mặt hắn, bày ít nhất mười mấy bình rượu. Coi như là rượu mạch có nồng độ cồn tương đối thấp, uống nhiều bình như vậy thì cũng đã tương đối cường hãn. Điều này hiển nhiên cũng là nguyên nhân Băng Nhi nghĩ hắn là ngươi mình cần gặp. Chu Đại nguyên soái để bọn họ đến tầng một Đế Hào tửu điếm tìm tửu quỷ. Rất hiển nhiên, người này phải là thường xuyên đến đây uống rượu, ít nhất cũng là gần đây đến chờ đợi bọn họ mà đến ngày ngày ở chỗ này. Mà lúc này, trong đại sảnh tầng một, uống rượu nhiều nhất thì không ai qua mặt hắn. Chu Duy Thanh nói: “ Để ta tới hỏi một chút.” Vừa nói, hắn vừa đứng đậy đi đến. Vừa đi tới bàn, Chu Duy Thanh vẻ mặt đàng hoàng, khù khờ hỏi: “ Xin hỏi, ngài có phải là La Khắc Địch tiên sinh?” Nhãn tình tửu quỷ kia liền nhìn lên một phen, âm thanh có chút lanh lảnh vang lên: “ Cút đi, đừng trở ngại lão tử ngắm mỹ nữ. vừa nhìn thấy một đôi 38 thốn vi độ, chừng số 5cup*, đã bị tiểu tử ngươi chặn lại.” (*: vòng ngực cỡ 38B, Thốn vi độ = inch; cup: cup – gọi là phần quả áo ngực, A = 2,5 cm; B = 5;C = 7,5; D = 10; E = 12,5); (*). Còn cách tính size áo ngực ai muốn tìm hiểu thì đây: http://vi.wikipedia.org/wiki/N%E1%BB%8Bt_ng%E1%BB%B1c) Nghe hắn vừa nói thế, Chu Duy Thanh nhất thời ngẩn ngơ, một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc từ trong đáy lòng dâng lên, theo bản năng nói: “ Ta tìm hai người lưu lại trong vô tổ.” ( chán. Mỗi lúc một kiểu.)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang