[Dịch]Thê Tử Của Tà Vương - Sưu tầm
Chương 34 : Người thần bí
                                            .
                                    
             Cơ Cửu Nhi thu hồi kiếm rồi thở ra một hơi, nàng xoay người tiếp nhận khăn tay Hồng Nhi đưa tới lau qua cái trán trơn bóng.
“Chiêu  thức của tiểu thư ngày càng thêm thuần thục.” Hồng Nhi vui vẻ nói, “Nếu  cứ phát triển theo tiến độ này, người bình thường chắc chắn không phải  đối thủ của tiểu thư.” 
Cơ Cửu Nhi đem kiếm thu vào trong vỏ, bĩu  môi nói “Chỉ là mấy chiêu dùng để khoa chân múa tay mà thôi, nhìn được  chứ dùng chắc gì đã có tác dụng đâu, nếu ta mà gặp những người có căn cơ  tốt, nhất định tự mình chịu thiệt.” Nàng vừa nói vừa lộ ra thần sắc bất  mãn, “Khí lực quá nhỏ!”
Hồng Nhi nghe vậy liền hé miệng cười:  “Tiểu thư cần gì phải khiêm tốn như vậy, tuy thân thể tiểu thư ốm yếu từ  nhỏ, nhưng nếu so với thiên kim tiểu thư còn tốt hơn nhiều lắm, hơn nữa  trong khoảng thời gian này tiểu thư đều không ngừng rèn luyện, thân thể  đã tốt lên rất nhiều, nô tỳ đâu dám nói dối người, hiện tại dù cho đối  thủ là nam tử tiểu thư cũng không cần e ngại nữa.”
“Hồng Nhi là  đang an ủi ta.” Cơ Cửu Nhi hít sâu một hơi rồi bật cười, nàng đang ở võ  trường của Cơ Vũ, bình thường hạ nhân không thể đi vào nơi này cho nên  nàng mới dám không kiêng nể nói ra lời như vậy, cũng không cần lo lắng  có người phát hiện ra, " Phụ thân lại ra ngoài nữa rồi, Hồng Nhi, phụ  thân vì sao phải làm như vậy ? Tại sao phải bán mạng vì Cơ gia ? Mấy năm  nay phụ thân không đi tìm mẫu thân sao ? " Cơ Cửu Nhi rất ít hỏi chuyện  tình liên quan đến vấn đề này.
Hồng Nhi sửng sốt một chút, rồi  trên mặt đột nhiên xẹt qua một tia ưu thương, " Thực chất mỗi lần lão  gia ra ngoài đều tìm cơ hội nghe ngóng tin tức của phu nhân, lão gia đã  bao lần từ bỏ cơ hội vào triều làm quan cũng chỉ vì vậy, lời nói này của  tiểu thư không nên nói ở trước mặt lão gia đâu, lão gia dù sao cũng là  người của Cơ gia mà. "
Cơ Cửu Nhi bĩu môi, đáy mắt hiện lên một chút khinh miệt, " Việc hôn nhân của Cơ Cửu Nhi thực quyết định như vậy ? "
Hồng  Nhi gật đầu, " Lão thái gia đã nói ra, ai có thể phản bác ? Cho dù là  lão phu nhân cũng không dám có hai lời. Đại phu nhân cho dù ngàn vạn  không muốn cũng không còn cách nào, huống hồ Hứa đại nhân là người thân  cận với Đại lão gia, cửa hôn nhân này còn trợ giúp không ít cho con  đường làm quan của hắn mà, từ sau chuyện năm đó của Đại thiếu gia, cơ  hội lần này đại lão gia chắc cũng không muốn bỏ qua đâu. "
" Ta nhỡ rõ hôm nay Cơ gia muốn mời người Hứa gia đến làm khách ? " Cơ Cửu Nhi hỏi.
"  Vâng. " Hồng Nhi gật gật đầu, khó hiểu nhìn Cơ Cửu Nhi, " Tiểu thư tựa  hồ rất hứng thú với chuyện này. Lão thái gia mời Hứa đại nhân, cũng là  vì muốn bàn bạc về việc hôn nhân của hai nhà mà thôi. "
Đám hỏi  giữa Tướng phủ cùng Hứa gia không mất nhiều thời gian đã truyền đi khắp  thành Phượng Hoàng, người dân khắp nơi đều muốn nghị luận nghị luận, một  thời gian trước đại tiểu thư Cơ gia còn rít gài ở Tụ Phúc lâu, bây giờ  đã muốn đi lấy chồng rồi, thật không thể làm cho người ta không hoài  nghi có chuyện mờ ám xảy ra.
Cơ Điệp Nhi tránh ở trong phòng  riêng, phẫn nộ trong lòng chỉ có thể phát tiết lên đồ đạc trong phòng,  nàng ta đem bình sứ đập nát không xót một mảnh, cuối cùng ngồi ở trên  giường thở phì phì, ai cũng không thấy.
" Tiện nhân ! Đồ chuyên  dụ dỗ nam nhân ! Hừ, ngươi đừng có đắc ý sớm ! Ta bóp chết ngươi, bóp  chết ngươi ! " Cơ Điệp Nhi hung tợn mắng, nàng ta chụp lấy kéo ở đầu  giường không ngừng đâm chém vào gối đầu của mình.
Cơ Điệp Nhi  bỗng nhiên nghe thấy tiếng vang, đột nhiên đứng lên lại phát hiện trước  mặt mình xuất hiện một hắc y nhân từ bao giờ, Cơ Điệp Nhi sợ tới mức mặt  cắt không còn giọt máu, " Ngươi, ngươi là ai ? "
Nàng ta kinh  ngạc nhìn hắc y nhân, cửa phòng bốn phía của nàng đều đang đóng chặt,  vậy người này đi vào bằng cách nào, hơn nữa ban ngày ban mặt dám xâm  nhập vào Tướng phủ, gan lớn như vậy chắc chắn không phải người bình  thường. "
" Ngươi thực không cam lòng ? " Hắc y nhân tựa hồ biết  Cơ Điệp Nhi sẽ không làm ra hành động ngu ngốc, tự nhiên ngồi vào trên  ghế, “Ngươi muốn trả thù người kia? Muốn đem nữ nhân đó dẫm át dưới  chân?”
“Ngươi là ai?” Cơ Điệp Nhi mê man nhìn hắc y nhân, “Ngươi biết người ta muốn đối phó là ai? Ngươi cùng nàng ta có cừu oán?”
Hắc y nhân không trả lời, chỉ nói: “Ta có thể giúp ngươi đạt thành mong muốn.”
“Vì  sao?” Cơ Điệp Nhi không tin được vào tai chính mình, người trước mặt  đối với nàng hoàn toàn xa lạ, vừa xuất hiện đã nói muốn giúp mình, nàng  dựa vào cái gì phải tin tưởng?
Hắc y nhân trầm mặc, sau đó khẽ  cười nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn cảnh nàng kia dung nhập hoàng gia?  Đem ngươi dẫm nát dưới chân?”
“Không?” Cơ Điệp Nhi rống to, trong  lòng run rẩy, nàng đã không còn hi vọng gả nhập hoàng gia, vậy tiện  nhân kia cũng đừng hòng đắc ý, “Ta vì sao phải tin tưởng ngươi?”
“Tối  hôm nay, trước giờ Tuất, ngươi chỉ cần đem Hứa Lập vào hậu viện, chuyện  tình còn lại không cần ngươi nhúng tay.” Hắc y nhân híp mắt nhìn Cơ  Điệp Nhi, “Muốn làm hay không tự ngươi quyết định, nhưng mà lâu quá thì  ngươi thiệt chỉ có mình ngươi.”
“Ngươi, ngươi muốn như thế nào…”  Cơ Điệp Nhi còn chưa nói xong, chỉ cảm thấy trước mặt nhóng lên một cái,  hắc y nhân liền không thấy đâu nữa, cả căn phòng cũng chỉ còn một cánh  cửa sổ phía trước lay động mà thôi.
Cơ Điệp Nhi thất thần ngồi trên giường, trên mặt lộ ra một chút mê hoặc cùng chần chờ.
Chạng  vạng, Cơ Cửu Nhi ăn cơm sớm rồi đọc sách trong thư phòng, Hồng Nhi ngồi  ở một bên hầu hạ nàng, ngọn nến trên bàn cháy lúc sáng lúc tối.
“Hồng Nhi, đi lấy một ngọn nến khác đi.” Cở Cửu Nhi đột nhiên lên tiếng. 
Hồng Nhi lập tức vâng lệnh đi ra cửa, phân phó hạ nhân đi lấy đồ.
Nhưng  mà chỉ trong nháy mắt này, hắc y nhân không rõ ở đâu phá cửa mà vào, Cơ  Cửu Nhi đang đưa lưng về phía hắc y nhân, thân mình cứng đờ, bàn tay  nàng chạm vào chủy thủ nơi đầu gối, sau đó lại buông ra, nàng đột nhiên  xoay người nhìn hắc y nhân đầy e ngại sợ hãi. Cả người Cơ Cửu Nhi run  lên, vừa run rẩy vừa lui về phía sau từng bước, sắc mặt nàng trắng bệch,  mắt trừng lớn rồi sau đó hôn mê bất tỉnh, từ trên giá sách té trên mặt  đất.
Đáy mắt hắc y nhân hiện lên một chút khinh thường, hắn tiến lên khiêng cả người Cơ Cửu Nhi,, rất nhanh đã rời đi.
Cơ  Cửu Nhi bị hắc y nhân khiêng trên vai, trong lòng tràn ngập cảnh giác,  nàng hơi hơi mở mắt nhìn cảnh tượng quen thuộc từng chút lướt qua ánh  mắt, theo sau hắc y nhân vào một gian phòng chứa củi, không khách khí  ném nàng trên mặt đất cái bịch, đầu cũng không ngoảnh lại liền cứ thế  rời đi.
Cơ Cửu Nhi nhắm lại mắt, qua thật lâu mới mở ra, đáy mắt  nàng lúc này một mảnh lạnh như băng. Xoa xoa cần cổ chậm rãi ngồi dậy,  Cơ Cửu Nhi đánh giá bốn phía, nàng có thể xác định nơi này vẫn ở trong  Tướng phỉ, hắc y nhân kia cũng coi như tỉnh táo, che giấu khí tức cơ thể  làm người ta khó lòng nhận biết. Cơ Cửu Nhi suy nghĩ chuyện này chắc  chắn không thoát khỏi có liên quan tới Cơ Điệp Nhi, từ trước đến giờ,  kết cừu oán với nàng ngoại trừ Cơ Điệp Nhi cũng chỉ còn Cơ Duy.
Hắc  y nhân kia là người Cơ Duy phái tới? Cơ Cửu Nhi lập tức phủ quyết ý  tưởng này, nếu bên cạnh Cơ Duy có người công phu như vậy, hắn sẽ không  chờ đến bây giờ mới động thủ với nàng. Đại phu nhân cũng không có khả  năng ra tay như thế này. Lấy hiểu biết của Cơ Cửu Nhi, Cơ Điệp Nhi cũng  không có khả năng quen biết người như thế này.
Nhưng nàng cùng hắc y nhân kia không oán không thù, hắn vì sao muốn tìm phiền toái cho nàng đây? Chẳng lẽ là…
Suy  nghĩ của Cơ Cửu Nhi rất nhanh xoay tròn, nguyên bản trong lòng còn lộn  xộn một chút lúc này cũng bình tĩnh trở lại, nàng kiên nhẫn chờ, nàng  thật muốn biết đối phương có âm mưu gì.
Cơ Điệp Nhi đã  rối rắm cả một ngày hôm nay, nàng không biết lời nói của hắc y nhân kia  rốt cục có thể tin hay không, nhưng nàng thực muốn thử một lần, Cơ Điệp  Nhi nghĩ nghĩ liền quyết định lưu lại Tình Sương trong phòng, tự mình  thay đổi một thân y phục nô tỳ lặng lẽ đi ra cửa phòng.
Qua hồi  lâu, nhìn đến Hứa Lập từ trong phòng khách đi ra ngoài, tựa hồ muốn tìm  chỗ nào đó, Cơ Điệp Nhi liền mỉm cười đi ra phía trước, “Công tử tựa hồ  cần giúp đỡ?”
Hứa Lập thấy trong sân có người, lập tức che trụ  thần sắc lo lắng của mình, “Làm phiền cô nương, tại hạ muốn đi nhà xí!”  Hứa Lập có chút thẹn đỏ mặt.
“Thỉnh công tử đi theo nô tỳ!” Trong lòng Cơ Điệp Nhi vô cùng kích động, nàng ta dẫ Hứa Lập đi đến phía hậu viện Tướng phủ.
Đi qua dừng cây, chỉ thấy bóng đen chợt lóe, Hứa Lập liền hoa hoa lệ lệ té trên mặt đất.
“Chẳng  lẽ là do ngươi làm?” Cơ Điệp Nhi nhìn hắc y nhân thực sự xuất hiện  trước mặt mình, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, " Ta cũng muốn đi xem tiện  nhân kia bị bêu xấu. "
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện