[Dịch]Thế Giới Thứ 2- Sưu tầm
Chương 73 : Tòa thành phía xa
.
Cái cảnh thanh niên áo trắng ấy nhẹ nhàng đạp trên tường thành giữa thiên quân vạn mã kia đã được vô số cặp mắt và camera thu lại, thành thương hiệu một thời của công thành chiến vô số ngày sau đó, qua nhiều cái miệng của những người chứng kiến lại mang thêm chút sắc thái truyền kỳ, nhất là khi rất nhiều người biết mặt của kẻ khởi sướng trận chiến này ngày hôm đó đã nói:
“Tôi muốn làm Mario.”
Chàng thợ sửa ống nước vượt qua muôn vàn khó khăn, lặn xuống tận biển sâu, chui qua những đường cống ngầm, thậm chí chạy lên tới chín tầng mây chỉ để cứu công chúa đang bị con rồng quái ác giam giữ rồi cuối cùng cũng thành công.
Không ai biết chồn bạc có thành công hay không, nhưng những bước khó khăn đầu tiên này, chính hắn cũng đã vượt qua được rồi.
...
Đạt được thành tích như vậy cũng là nhờ nhóm Danny hết sức yểm hộ, cuối cùng lại câu đi mất một con boss khủng là Thần Tiễn, thêm vào một thân kỹ năng được trui trèn qua vô số thực chiến, kiếm xịn, đồ khủng, nắm bắt thời cơ nhanh nhạy, không thiếu được thứ nào.
Nhìn qua tiêu sái nhẹ nhàng, thế nhưng nhìn cột Hp chỉ còn chưa đầy một phần mười, mấy ai biết được trong đó có bao nhiêu hung hiểm.
Cũng may, đây là thế giới thứ hai, dù thực tế tới 99% nhưng vẫn có một phần ảo, vậy nên thành tích này nhìn như bất khả thi ở thế giới thực, lại vẫn có thể đạt được ở đây. Ví dụ như bị quân địch đâm một cú vào phổi, người bình thường sẽ hít thở không thông, cử động khó khăn, lấy đâu ra hơi sức mà đọc skill nữa. Lại nói nếu như bị chém vào tay, không bay mất cả cánh tay thì cũng đã gãy xương buông thõng rồi, làm gì có chuyện cầm kiếm lăn xả mà chém tung tóe khắp nơi thế kia.
Hung hiểm thì hung hiểm, nhưng vì đây là thế giới thứ hai, một phần trăm không đúng với thực tế này đã bị Hans lách qua được, lúc này cậu ta đang chạy băng băng trên tường thành. Thân thể được skill Wind Speed tăng phúc đã vô cùng nhanh nhẹn nay lại càng phiêu dật.
Giống như làn gió, nhẹ nhàng lúc né tránh, mạnh mẽ cuồng bạo lúc tấn công, trên tường thành đám NPC tư duy cứng ngắc không ai địch nổi, lần lượt bị chém đôi hoặc hất văng xuống dưới chân tường thành kia, nơi mà hai đám quân đang xô bồ chen chúc dữ dội, để rồi bất hạnh bỏ mình dưới một ngọn giáo nào đó đang chĩa thẳng lên, hay chỉ đơn giản là bị vô số loạn chân dẵm chết.
Hans giống như bóng ma chạy dọc hành lang trên tường thành, thẳng tới vị trí cậu ta cảm thấy vắng phục binh ở dưới nhất mới mạnh mẽ nhảy ra, đọc nhanh một Skill khác:
Skill: Item summon: Babel Glider.
(Triệu hồi trang bị - Tàu lượn Babel)
Xung quanh cậu ta, vô số đoạn ký tự khó hiểu vờn quanh, cuối cùng tổ hợp lại một chỗ, hình thành một đôi cánh thật lớn bao phủ trên lưng, cánh tay độc nhất của Hans vội vã đút cây kiếm ra sau lưng, nắm chắc vào cán tàu lượn, một đường nhắm thẳng tòa nhà cao nhất trường sinh thành bay tới.
Chỉ có một tay nên điều khiển bánh lái hơi vất vả, thậm chí còn phải dùng răn cắn để rảnh tay liều mạng tu ừng ực từng lọ HP đắt tiền làm cột máu vốn đỏ rực nhanh chóng chuyển vàng rồi về màu xanh lá như thường lệ. Bên dưới có vô số ma pháp sư và lính bắn cung liên tục tung đòn tấn công quyết liệt, nhưng bản thân chiếc tàu lượn này đã có một lớp ma pháp phòng hộ không tệ, lại thêm ở độ cao tương đối, kết hợp với khả năng điều khiển như cá trạch của Hans, nhất thời thương tổn không quá lớn, cứ như vậy thật sự có thể cầm cự tới khi tiếp cận tòa tháp cao nhất kia.
Trung tâm của trường sinh thành, tồng bộ của tập đoàn IMI ở thế giới thứ hai, chưa bao giờ ở gần đến thế.
Nhìn từ góc độ này, mới cảm nhận được hết độ hùng vĩ của nó. Giống như một tòa kiến trúc theo hình bát giác, màu sắc tương phản với tường thành vàng kim chói lọi, lại có chút u ám, sừng sững đứng ở nơi đó, vươn thẳng lên tới tận trời cao. Nếu như nói cả tòa thành này giống như một miếng Pizza màu vàng chóe trên cánh đồng bằng to lớn kia, thì tòa lầu cao này giống hệt như một thanh lợi kiếm dựng thẳng đứng lên, giống như lúc nào cũng có thể chia sẻ cả cái pizza – không, cả cái đồng bằng này thành vô số mảnh, khiến cho đám người định cư ở đây dù đứng ở bất cứ nơi nào ngẩng đầu lên vẫn có thể nhìn thấy nó sừng sững đứng đó. Người lần đầu tiên nhìn thấy nó cũng sẽ phải hướng lên mà kính ngưỡng.
Khí thế mênh mông cuồn cuộn, tuyệt đối chấn phách lòng người.
Những kiến trúc ở thế giới bên ngoài, họa chăng chỉ có hòn đảo bay trôi nổi bất định trên thái bình dương với có tư cách so sánh với nó mà thôi.
Mà thật đáng tiếc, hòn đảo bay đó cũng là sở hữu của tập đoàn chết tiệt này. Công nghệ phản trọng lực ở mật độ cao tới như vậy được giữ bảo mật còn nghiêm khắc hơn tư liệu về số lần đi tìm vợ lẽ của tổng thống Mỹ nữa.
“Độc chiếm công nghệ, độc chiếm thế giới mạng ! Tập đoàn các người định chơi trò gì đây !? Muốn khởi nghĩa à !?” Hans chợt cười lạnh, tay điều khiển siết mạnh, nhằm thẳng hướng tòa thành đó, không chút do dự lao vút đi.
Nhưng đột ngột phía trước lại hiện ra một bóng người, chuẩn xác hơn là từ phía dưới bắn lên một bóng người, một cô thư ký mặc váy công sở, áo sơ mi trắng gọn gàng, tay cầm một tập văn kiện dày cộp, trước ánh mắt ếch mở trừng trừng của Hans nhẹ nhàng gõ bộp vào đầu cậu ta một cái.
Đến khi rơi bịch xuống đất, bị đám quân thủ thành bao vây nườm nượp, cậu ta vẫn còn không tin vào mắt mình.
Bởi vì cái người đánh hạ cậu ta, lại chỉ là một cô gái xinh đẹp tới mức yêu mị, mặc một bộ đồ công sở gọn gàng, đang mỉm cười nhu thuận trước mắt này thôi.
Trên tay cô ta còn cầm một xấp văn kiện lớn, nhìn giống như một thư ký tùy tiện đi ngang qua đây, thấy con ruồi bay quay, tiện tay cầm mớ tài liệu đập rơi nó xuống vậy.
Và lý do của cô ta cũng hết sức buồn cười, khiến Hans muốn nhếch mép phụ họa mà cũng cười không nổi:
“Trong thành này, cấm bay !”
“...”
“Con mẹ nó, đùa nhau à !?”
Hans đến lúc này cũng không nhịn được mà chửi tục một câu.
Ngước mắt nhìn lên, phía sau lưng cô ta, tòa tháp trung tâm vẫn sừng sững cao ngất như vậy, chỉ còn một chút nữa đã lại biến thành xa lắc
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện