[Dịch]Thế Giới Thứ 2- Sưu tầm

Chương 33 : Jungle Forest (2)

Người đăng: 

.
“Đương nhiên, tôi lừa ngài thì được tích sự gì, tôi không phải người của tập đoàn IMI, không được cài đặt phần mềm chống lại các người, ngài dí một ngón tay tôi cũng chết tốt rồi, ai dám giỡn chứ.” Hans cố gắng nặn ra gương mặt thành khẩn nhất nói. Lão khỉ già nghi ngờ một chút, ánh mắt lóe lên những tia sáng khó hiểu, rồi âm trầm gật đầu: “Đúng, ngươi không phải người của IMI, thế nhưng quả cầu trên tay ngươi là sao !? Tại sao ngươi biết đường đến đây tìm ta !?” “Tìm được mấy người cũng không phải quá khó. Tôi dựa vào sự biến thiên dung lượng ở vùng đất này.” Hans biết lão ta sẽ hỏi mấy câu này, nên cũng không lấy làm lạ, từ tốn giải thích. “Thông thường, NPC ở thế giới thứ hai sẽ hoạt động theo kiểu vòng lặp. Tức là nếu một NPC du khách được thiết kế đi dạo quanh thành phố, từ A cho đến B, thì sau khi đi tới điểm B, ông ta sẽ vòng về và sau đó bắt đầu lại ở điểm A.” “Bởi vậy, dung lượng dùng để lập trình hành vi của mấy người đó không quá lớn. Dao động trong khoảng 10GB cho mỗi NPC. Cái này chỉ cần có phần mềm chuyên dụng là có thể dễ dàng đo được.” “Một vùng rừng núi như thế này, tính tất cả NPC sinh vật, dung lượng để thiết lập mọi chuyển động của chúng sẽ vào khoảng 1PB (=1000000GB). Sau khi chia nhỏ số đó ra, ứng với từng vùng có sinh vật, có thể dễ dàng phát hiện được: Những chỗ có người đặc biệt như ông, dung lượng sẽ tăng đột biến, dung lượng chỗ chúng ta đang đứng ở đây vào khoảng 1500GB. Như vậy không phải quá nhiều cho phạm vi hoạt động của một NPC sao !? Có tính cả thiết lập chuyển động lung lay và đong đưa của cây cỏ cũng chẳng thể nhiều đến vậy, huống hồ chỗ này khá trống trải.” Hans cười nhạt nói tiếp: “Lý do có sự đột biến này rất đơn giản. Các người đã đột phá được vòng lặp của hành động, cũng tức là những NPC như các người, sau khi đi từ A đến B, thay vì quay lại A để bắt đầu lại, các người lại có thể lựa chọn rẽ sang C. Vòng lặp bị phá vỡ, dung lượng không thể Reset lại từ đầu, mà ngày càng chồng chất lên theo số kinh nghiệm và lịch duyệt mà các người đã tích lũy được. Vậy nên, số GB cần để chi phối hành động và ý thức của ông cao hơn những NPC khác rất nhiều. Chỉ cần dò theo số dung lượng cực lớn này là có thể dễ dàng mò ra chỗ ông đang ở.” “Vậy còn quả cầu ánh sáng ngươi dùng để bức ta hiện thân đó !? Là gì vậy !? Một phần mềm sao !?” Lão khỉ già vẫn nheo nheo mắt hỏi. “Không, nó là thiết bị reset tất cả những tệp tin được vùng sáng chiếu tới trở về chế độ mặc định.” Hans lắc đầu, sau đó nói tiếp: “Các người có thể thay đổi số liệu của những vùng không gian xung quanh để ẩn thân, thì thiết bị này sẽ đảo ngược lại điều đó.” “Con người thật đáng sợ.” Âm thầm rùng mình, ông khỉ nói với giọng lạnh lẽo. Hans cũng không phải đối, chỉ hạ giọng nói: “Không biết bên nào đáng sợ hơn. Thế giới thứ hai là mạng thực tế ảo kết nối với cả thế giới. Có sự tồn tại ngoài quy luật như các người, đúng là mối đe dọa lớn. Chẳng hạn mấy người các người ăn cắp thông tin của bộ quốc phòng nào đó, sau đó gửi cho quốc gia bên địch, có phải sẽ gây ra chiến tranh không !?” “Không đời nào bọn ta làm thế. Bọn ta chỉ muốn được sống yên ổn thôi.” Ông ta gân cổ lên cãi. Hans không cho là đúng, chỉ cười nhạt: “Không thể nói trước được gì. Các người có ý thức, có mong muốn, chẳng khác gì con người là bao, việc gì cũng có thể xảy ra. Hoặc cũng có thể các người sẽ bị lợi dụng mà không biết, lúc gây ra hậu quả rồi thì ai chịu trách nhiệm.” “Hừ, nói đi nói lại, rốt cuộc ngươi muốn gì !?” Hans nở nụ cười tươi như hoa, thành khẩn nói: “Những lỗi dung lượng này, mới đầu không ai để ý, vì số lượng của các người quá ít. Nhưng sau này, chắc chắn vẫn sẽ có người khác phát hiện ra. Đến lúc đó, người của IMI chắc chắn sẽ không để cho các người tồn tại.” “Ngươi nói đúng.” Ông lão bùi ngùi, giọng nói có phần xót xa. “Vậy các người cứ thế cam chịu sao !?” Hans hỏi. Đám người này tuy đặc biệt, nhưng suy nghĩ vẫn còn quá đơn giản, chỉ giống như một đứa trẻ, cậu ta bắt đầu gài hàng. “Ngoài ra còn có cách nào khác nữa đâu !? Bọn ta sẽ trốn vào thật sâu, đến những vùng chưa có ai khai phá là được.” Ông ta thở dài. “Có chứ. Ở thế giới này, thứ duy nhất có thể uy hiếp đến các người là IMI, không phải sao !?” Hans cười lạnh.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang