[Dịch]Thế Giới Thứ 2- Sưu tầm
Chương 18 : Giao thủ (1)
.
Bắn tên.
Phản ứng đầu tiên của Hans khi nhìn thấy thanh niên vẻ mặt cao ngạo đối diện là công kích ngay lập tức. Bản năng trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ trong thế giới thứ hai của cậu mách bảo rằng con người này cực kỳ nguy hiểm.
Toác.
Mũi tên bay được nửa đường thì nứt toác, bị chẻ làm đôi.
Bởi một mũi tên khác, mạnh hơn, chuẩn hơn, bá đạo hơn. Không chỉ vậy, mũi tên bắn ra từ phía Thần Tiễn nhắm thẳng đến giữa trán của Hans, không lệch một ly nào.
“Chậc.”
Hans cũng chẳng quá ngạc nhiên, nếu một chút thủ đoạn cũng không có thì cậu cũng chẳng có cảm giác nguy hiểm với người này, bắn một tên đó chỉ để thử nghiệm thôi. Hans cằn nhằn một câu rồi nghiêng người tránh né. Động tác đảm bảo tiêu chuẩn, nắm bắt đúng thời cơ, nhuần nhuyễn không thể chê trách gì được. Muốn trở thành cung thủ xuất sắc trước hết phải học cách né tên đã. Vì trên chiến trường, người đối đầu với bạn chắc chắn sẽ là một cung thủ khác.
Nhưng bất ngờ, mũi tên đáng lẽ phải bay ngang qua mặt Hans đột ngột đổi hướng một cách quỷ dị, xoay sang ngang 180 độ - nhanh như chớp.
Xoẹt.
Chỉ một giây bất cẩn, trên mặt Hans đã có một vệt sước dài, cột máu giảm đi 5 đơn vị. Nếu ở thế giới thật thì giờ này mặt cậu đã máu me be bét.
Nghiến răng nhìn lại, mũi tên làm Hans bị thương vẫn còn đang xoay xoay mấy vòng trước khi nằm im trên mặt đất. Đáng nói là cây cổ thụ phía sau đang có một mũi tên khác cắm lên, đuôi tên rung lên không ngừng. Hans nhanh chóng ngộ ra cảnh tượng vừa rồi.
Mũi tên đáng lẽ bay trượt qua mặt mình bị một mũi tên khác bắn vào đuôi với góc 45 độ, vì thế quay ngoắt sang ngang, để lại cho mình một vệt sước nhớ đời.
Bắn hai mũi tên liên tiếp. Độ chuẩn xác không giảm chút nào, thời gian, góc độ đều hoàn hảo.
Cung thủ này quá đáng sợ.
Quan trọng là hắn không hề đọc tên skill, cũng tức là hắn chỉ sử dụng kỹ thuật cùng với kinh nghiệm của bản thân.
“Loại quái thai gì đây chứ !?”
Hans cảm thán, nhưng cố làm vẻ mặt bình thản, nói với người đối diện:
“Xem ra IMI nhất quyết bắt bằng được tôi rồi nhỉ !?”
“Ngươi chạy không thoát đâu.” Thần tiễn lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn Hans như nhìn con kiến đáng thương, đang giãy dụa muốn trốn khỏi tay phật tổ vậy.
“Cái đó còn phải xem khả năng của anh đã.”
Skill: chasing arrows.
“Vô ích.” Thần tiễn nhạt giọng, tay nhanh như chớp rút mũi tên sau lưng, căng cung, mũi tên cùng lúc bắn ra khi Hans đọc xong skill.
Bùm.
Chasing arrows nổ tung giữa trời, hoàn toàn mất đi hiệu ứng tìm diệt vốn có. Để lại giữa hai vách núi một đoạn khói nhỏ.
“Vậy là gã này thật sự bắn được tên đang bay tới nhỉ.” Hans bực mình. Tên quái thai này mọc đâu ra vậy !?
“Vậy thế này thì sao !?”
Skill...
Bốp.
Một cú đá như sao xẹt – ngang mặt, Hans chỉ kịp nhấc cây cung lên đỡ lấy, skill đang khởi động cũng bị dừng lại.
Uỳnh.
Dính trọn một cú đá, Hans bay đi như con diều đứt dây thẳng sâu vào trong cánh rừng, cột máu lập tức giảm xuống vạch vàng. Chênh lệch về điểm sức mạnh quá lớn, chỉ một đòn tùy ý của đối phương cũng có thể đánh cho Hans trọng thương được. Biết vậy trước đó đã không dùng skill light speed để đấu với vua sư tử hai đầu. Cái giá phải trả quá đắt. Thời gian bị chia đôi level có lẽ còn khoảng nửa ngày nữa, đúng là họa vô đơn chí.
Thần tiễn cũng có chút ngạc nhiên vì một cú đá của mình không phá tan cây cung màu bạc nhìn mỏng manh vô cùng kia. Xem ra ở thế giới ảo này, sức mạnh của hắn cũng bị giảm xuống khá nhiều. Số liệu được viết riêng cho Thần tiễn, cấu thành thân thể của hắn ở thế giới này là dựa trên thông tin của một player cấp 5x khác, vậy nên dù có sử dụng bộ mã đặc biệt, các chỉ số của hắn cũng không hơn một player cấp 5x là bao. Hơn nữa, hắn tự tin vô cùng vào sức mạnh và kỹ thuật của bản thân nên không hề học một skill nào. Cú đá đó chỉ thuần túy dùng sức mạnh thì không thể nào đá gãy cây cung dành cho player cấp 5x của Hans được.
“Khụ... không dùng skill mà vẫn nhanh và mạnh như vậy, đúng là quái thai.” Hans chật vật đứng dậy từ đống đổ nát, khó khăn nói.
“Tôi tưởng anh là cung thủ !?”
“Cung thủ muốn sống trên chiến trường thì cần luyện cho tốt đôi chân trước. Kỹ năng ta vừa dùng để tiếp cận ngươi gọi là khinh công. Còn cú đá vừa rồi nằm trong cước pháp ở quân thể quyền.” Thần tiễn từ từ tiến tới chỗ Hans, bình tĩnh giải thích.
“Quân thể quyền !? Nói vậy anh là người từ quân đội chính gốc rồi. Từ bao giờ quân nhân cũng tham gia thế giới thứ hai vậy !? Rảnh rỗi quá à !?” Hans rút ra một bình HP, cứ thế mà bình tĩnh uống vào. Nhìn bộ dáng cao cao tại thượng của Thần tiễn, Hans chắc chắn tên này chẳng có hứng thú ngăn cản mình tu máu tý xíu nào. Với hắn, Hans lúc này đã như cá trên thớt rồi.
“Ừ, lệnh điều động đặc biệt, vốn còn có một người nữa tham gia truy bắt ngươi, nhưng thứ rác rưởi như thế này, chỉ cần mình ta là đủ rồi.”
Quả nhiên Hans đoán đúng, Thần tiễn cũng lười cản trở cậu. Có dùng hết lọ HP để hồi phục, hắn đá cho hai cú nữa thì cậu cũng vẫn liểng xiểng như thường.
Trận chiến này, Thần tiễn nắm chắc phần thắng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện