[Dịch]Thế Giới Thứ 2- Sưu tầm
Chương 1 : Thị trấn khởi đầu và giấc ngủ bắt buộc
.
Các bạn có bao giờ tưởng tượng một ngày nào đó, chính mình sẽ tạo ra một game online thật hoàn mỹ !? Một công trình đồ sộ, phức tạp, phi lợi nhuận, hấp dẫn mọi người chơi. Sau đó có bao nhiêu người muốn vẽ ra cái thế giới đó cho mọi người cùng biết, cùng hiểu, cùng tham gia với mình !?
Bạn tưởng tượng ra một thế giới khác, đơn giản là vì bạn chán ghét thực tại, muốn thoát ly cái chuỗi ngày nhàm chán xã hội bắt ta phải tuân theo. Nhưng nếu thoát ly ra hoàn toàn, chúng ta sẽ biến thành một con cá lạc đàn, rồi sẽ bị dòng nước chảy xiết quấn đi cho mất xác.
Vậy làm thế nào để vẫn được trải nghiệm một thế giới khác, trong khi vẫn sống theo bầy đàn và dòng chảy của thế giới thực !?
Hãy đến với sản phẩm mới nhất của chúng tôi, IMI – the Digital world, cùng trải nghiệm thế giới thứ hai với hệ thống ngủ cưỡng chế - giúp bạn có thể trải nghiệm song song cả hai thế giới.
Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, đeo vào IMI’s gear, đến với thế giới thứ hai đầy màu sắc của phép màu huyền ảo.
Còn chần chờ gì nữa, hãy liên hệ ngay theo số điện thoại sau để được ưu tiên khi mua sản phẩm của chúng tôi...
...
Sáng, trong khu rừng rậm, lá phong đỏ au lả tả rơi xuống, nhuộm màu con đường mòn phía dưới. Theo đường lá rơi, một thân ảnh màu trắng không mấy nặng nề hạ cánh xuống mặt đất làm một đống lá bắn lên, sau đó lại lả tả rơi xuống. Cảm giác đau ê ẩm, kèm theo tiếng HP giảm đi một đơn vị đánh thức chàng trai khỏi giấc ngủ. Dụi dụi mắt, chàng trai miết nhẹ cái nhẫn màu lam ở tay, sau đó chăm chú nhìn vào cửa sổ trong suốt vừa hiện lên.
8h30 phút – Sáng. Thị trấn khởi đầu – khu vực rừng ngoại vi.
“Vậy là ngủ quá mất một tiếng rưỡi.”
Nếu tính thời gian ở thế giới thực, chắc bây giờ là khoảng 2h10 phút sáng. Thời gian ở thế giới này nhanh gấp bốn lần thế giới thực, vậy tức là từ giờ đến khi có giấc ngủ bắt buộc lúc một giờ đêm còn khoảng mười sáu tiếng rưỡi nữa.
“Thôi kệ, dù sao ngủ đủ giấc mới tốt cho sức khỏe.” Chàng trai chép miệng lẩm bẩm.
Điểm đáng ghét của thế giới thứ hai này chính là giờ ngủ bắt buộc. Cứ đến một giờ đêm, bất kể bạn đang hăng say giết quái, hay đang vui vẻ với NPC nào đó trong thành thị, bạn cũng đều phải ngủ. Nghe nói cái vụ này là do một boss mang tên thần ru ngủ đã trù ếm cả thế giới thứ hai. Muốn thoát khỏi lời nguyền này !? Dễ thôi, hãy chạy quanh các map lv 99 ở thế giới thứ hai, tìm bóng đen nào trên đầu đề chữ thần ru ngủ màu xám, đánh bại nó. Bạn sẽ thoát được khỏi cái lời nguyền vớ vẩn do công ty phát hành thỏa thuận với chính phủ về giờ giấc của người chơi này.
Ở thế giới thực, IMI’s Gear – một cái tai nghe công nghệ cao, dùng để đăng nhập, chỉ có thể hoạt động được từ mười hai giờ đêm đến sáu giờ sáng. Cũng tức là chỉ khi nào đã chìm vào giấc ngủ sâu lúc nửa đêm, bạn mới có thể tỉnh dậy ở thế giới thứ hai.
Cảm thán về cái điều luật đáng ghét, chàng trai lười biếng đứng dậy. Phủi phủi đi lá phong còn dính trên người, rảo bước đi sâu vào trong khu rừng.
“Có ai ngờ được cây kiếm cho lv 5x lại cần nguyên liệu ở thị trấn khởi đầu chứ.” Dường như còn chưa tỉnh ngủ, cậu ta vừa đi vừa ngáp, miệng lẩm bẩm.
Đúng lúc đó thì trước mắt cậu ta xuất hiện một đoàn khói bụi.
...
“Chết cha rồi, boss đấy, chạy mau...chạy mau...”
“Đội trưởng, không phải chúng ta đi săn boss à !? Sao lại chạy... hộc...đợi em với.”
“Ngu thế, chúng ta đi săn tê giác bốn sừng, con đó chậm, còn quần công đánh lén được... Con báo hai đuôi này nổi tiếng về tốc độ, đến cao thủ cấp 2x cũng ăn thiệt thòi. Anh với chú cộng lại còn chưa được mười lv, chẳng đủ cho nó nhá xương.” Đội trưởng là một người đàn ông trung niên khoảng 30-40 tuổi, rất có vẻ từng trải. Đây cũng là điểm đặc biệt của chức năng ngủ sâu mới đăng nhập được của IMI’s gear, nó không hề làm ảnh hướng đến cuộc sống bình thường của người tham gia ở thế giới thực, lại có thể cho họ trải nghiệm cuộc sống phiêu lưu dưới nhiều dạng khác nhau. Thành ra, thế giới này có thể chấp nhận bất cứ độ tuổi nào.
“Tại sao cái trò này khó lên lv quá vậy !? Chúng ta đánh cả tháng rồi mà chỉ lên được có 3lv, mẹ kiếp, quả này mà bị reset về lv 0 là ta đếch chơi nữa.”
“Tao chỉ thấy số chúng ta đen vãi ra, cứ lên được ba level lại đụng một con boss hiếm có. Đệch, về quả này tao sẽ cộng hết điểm tiềm năng vào luck point cho xem.”
“Thằng ngu, mày cộng cái đấy nhiều càng tăng xác xuất gặp boss thôi. À mà khoan, mày cộng bao nhiêu luck point rồi.”
“level 3 có 15 điểm tiềm năng, tao tăng 10 điểm vào luck, làm sao !?”
“Sặc, thì ra là tại mày. Mẹ kiếp, thảo nào cứ vô rừng là gặp boss. Chủ party đâu, kick thằng này ra ngay, đậu xanh, cộng point ngu khó tả.”
“Tao tưởng cộng luck thì nó tăng xác xuất rơi đồ ! Thế bây giờ như nào đây !? Có cách gì reset lại điểm tiềm năng không !?” Tên đầu trọc trong nhóm khóc không ra nước mắt.
“Có, mày để quái giết một cái là về level 0 luôn ! Tha hồ mà cày lại rồi cộng !” Một tên trong nhóm khinh bỉ nói.
“Tất cả ngậm miệng, đừng nói nữa, giữ sức mà chạy. Chốc nữa cột thể lực của đứa nào hao hết rồi thì đứa đó ở lại chặn boss, cả đội toàn lực chạy về gần làng nhờ NPC đánh hộ, rõ chưa !”
“Hớ, sao khôn thế ông chú !? Ở lại thì tèo à !?”
“Đúng đấy đội trưởng, sao không kick luôn thằng may mắn này ra để nó ở lại giữ boss cho anh em mình chạy !?”
“Ai ở lại thì những người khác sẽ nuôi hắn một tuần, chia 50% tất cả những gì kiếm được. Bây giờ kick ai ra cũng chẳng được tích sự gì hết !” Đội trưởng lắc đầu nói, ông ta đang đưa ra một quyết định khó khăn.
Giờ này kich tên “may mắn” kia ra thì đã muộn, con boss đã lấy họ làm mục tiêu, trừ khi chạy vào thôn để NPC lính trấn thủ ngoài thành giết chết, họ mới có đường thoát. Nhưng đừng tưởng NPC lính canh đó là vạn năng, đôi khi có những con boss quá mạnh, đột nhiên xộc vào, đám NPC cũng bị giết như rạ, con boss quậy tưng bừng trong làng vài lần rồi mới đi ra, khiến cho thị trấn bắt đầu thường gà bay chó chạy một phen. Mang tiếng là nơi bắt đầu, nhưng quả thật, sâu trong rừng rậm ngoại vi nơi này, tồn tại rất nhiều những thứ mà chưa có player (người chơi) nào tìm hiểu được.
Chẳng hạn như miếng răng nanh của sư tử hai đầu mà chàng trai này đang tìm. Một item nguyên liệu để rèn nên món vũ khí cấp 50 đắt giá. Dù sao thì lv cao nhất ở thế giới thứ hai hiện tại sau 3 năm thử nghiệm mới chỉ đến 60 mà thôi. Nạp tiền gãy tay cũng chẳng tăng lên được lv nào, chỉ có thể cày cuốc dần dần, thành ra, rất nhiều người đã chán nản mà bỏ cuộc.
Chàng trai trẻ mặc bộ đồ màu trắng, mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, màu da trắng nõn như con gái, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ nam tính của cậu ta - toát ra từ đôi lông mày khá rậm, cặp mắt sáng như sao. Sống mũi thẳng cùng cái miệng luôn để nụ cười nửa mép.
Có lẽ do chỉ số “may mắn” của tên đầu trọc trong party kia khá cao, thành ra họ chạy ngang qua trước mặt chàng trai, luôn miêng kêu gào cứu mạng, quả thật đã đánh thức cậu ta trong cơn buồn ngủ mỗi sáng.
Nhẹ nhàng miết chiếc nhẫn màu xanh lam ở ngón giữa, một bảng lựa chọn trong suốt hiện ra, chàng trai nhanh chóng chọn một cái tên trên bảng menu item, sau đó hai tay cậu ta lóe sáng. Một cây cung màu bạc nằm gọn trong lòng bàn tay.
Chàng trai đưa cây cung lên ngang người, ngón tay kéo dây cung, dù không có mũi tên. Miệng khẽ nói:
“Skill: Chasing arrows”
Xoẹt.
Ánh sáng từ tay kéo cung chớp lóe, sau đó một mũi tên như chớp bắn ra. Mũi tên được bao bọc trong một quầng sáng kỳ lạ, nối liền với đầu của con báo hai đuôi đang nhiệt tình truy đuổi tổ đội yếu ớt kia.
Phập.
Con báo đáng thương vẫn còn đang trong cơn hưng phấn săn mồi, đầu đã bị găm vào cành cây bên đường, hai chân vẫn co giật được vài cái trước khi tan biến thành từng điểm sáng lung linh và để lại một vài hộp nhỏ.
“Cho các người hết đấy.”
Chàng trai lười biếng phất phất tay, ray mũi, tiếp tục đi sâu vào khu rừng, trước vẻ mặt ngây ngốc, trợn mắt há mồm của những người kia.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện