[Việt Nam] Thế Giới Của Những Kẻ Hút Máu: Một Đi Không Trở Lại
Chương 47 : Anh chấp nhận bán tôi?
Ngày đăng: 18:13 09-06-2018
.
Toạt!! Một mùi máu tươi xộc vào mũi, thể lỏng của nó đang chảy dài từ trên đỉnh đầu cô xuống dưới cằm
- Vô dụng!- Jesi cùng đám bạn của mình hô lên một câu- Tôi hiểu tại sao nhị hoàng tử lại đồng ý bán cô đi rồi
Nước mắt lăn dài xuống má cùng với những giọt máu. Bây giờ không biết nên buồn hay khóc đây. Anh đã đồng ý bán cô cho Jesi, tại sao? Đây là hình phạt anh giành cho cô ư!? Giấy trắng mực đen rõ ràng, chẳng nhẽ anh muốn Jesi hành cô thật thốn khổ sau đó mới chuột về. Hay anh đã bán cô đi luôn rồi. Nhớ lại cách đây không lâu anh còn nguyện ý bảo vệ che chở khi biết cô là một con người mà. Tại sao? Muốn thốt lên nhưng lời nói đã tắt nghẹn ở cổ họng
- Chúng ta lên phòng tớ chơi đi, nơi này... cô ta sẽ xếp
Những kẻ bạn của Jesi cũng không vừa, họ đều không ưa Rin và thật sự muốn được một lần hành hạ cô kiểu này. Cô gái lấy khăn lau tay sau đó ném thẳng lên đầu của Rin
- Dọn dẹp cho sạch!!
Nói rồi họ bước lên trên lầu để lại bãi tha ma ấy cho Rin xử lí. Nó bừa bộn hơn cả một cung điện. Chén bát được mạ vàng bên ngoài, trên đỉnh của thìa múc còn đính kim cương cùng với sợi dây bạc trải lòng thòng. Chiếc bàn dài 10m và rộng khoảng 1.5m. Chỉ có 3 người... và cô nhưng... có lẽ họ rất muốn chóp lấy cơ hội để được làm khó cô như thế này. Rin vất tay trước mặt, tức thì những làn máu tươi nhanh chóng hóa thành bụi bay đi. Đây là máu dê vừa cắt cổ. Thức ăn còn đầy đó nhưng lại không yên phận trong vị trí, nó bị đổ ra ngoài tất, nửa trên bàn và nửa xuống tấm thảm được dệt bằng lông cừu lâu năm rắn chắn. Chiếc thảm êm mềm mại đã bị vấy bẩn
- Mình phải làm gì với cái đống này đây
Thức ăn bị trộn lẫn vào nhau cùng với nước sốt văng tung tóe dưới sàn. Họ chẳng biết bẩn sạch gì cả. Chốc cô thở dài. Khi dám chắc bọn họ sẽ không xuống nơi dơ bẩn này lần nào nữa Rin mới vào cuộc thật sự. Cô hóa một quả cầu lửa thật to cho tất cả thức ăn thừa vào, nó lập tức bốc hơi. Và tiếp tục, cô cố gắng dọn sạch đường đi của mình từ bàn ăn đến nơi để bát đĩa và dùng nước để rửa trong không trung. Chẳng mảy may một giọt nước rơi xuống thảm. Nhớ lại khoảnh khắc đó, lúc Jesi đến tìm cô
- Cô là ai?
- Jesi Rewton
- À tiểu thư Rewton...
Cô ta giơ bản kí kết giữa hai người lên trước mắt Rin, giấy trắng mực đen, Ken đồng ý nhượng lại cô hầu gái duy nhất của mình. Lí do? Phiền phức, không về đúng giờ và đây cũng coi như là một hình phạt và còn viết là Khi nào bị hành hạ đã đủ anh sẽ chuộc cô về
- Tôi... tôi vẫn không hiểu lắm
- Cô bị nhị hoàng tử bán cho tôi. Có nghĩa là bây giờ, cô là hầu và tôi là chủ
Cầm bản kí kết trên tay Jesi hí hố cười phá lên
- Aha không uổng đi một tài nghệ như mình. Chỉ có mầy dòng đã tin tăm tắp. Không hiểu sao nữa aha
- Giả chữ là biệt tài của cậu, giờ thì mình tin rồi đấy. Trong thời gian này ta phải cố gắng tận hưởng
- Vậy mà mình cứ tưởng rằng nhị hoàng tử và cô ta lại có quan hệ mờ ám gì cơ! Haiz bây giờ thì có thể đường đường chính chính mà theo đuổi ngài
- Nhưng không biết dấu huyết hôn của cô ta là của ai nhỉ?
- Của ai mặc kệ, mình cũng thuộc dòng dõi hoàng tộc sợ gì hắn- Jesi nói
- Để tớ xuống xem thử cô ta đang làm gì?
Cô gái ấy mở cửa ra ngoài nhìn xuống, bàn đã được dọn dẹo sạch sẽ, bây giờ Rin đang cúi người nhịp nhàng để lau sạch chiếc bàn được làm bằng đá quý. Cô liền cười nham hiểm rồi chạy vào phòng
- Bàn thảm đã được dọn dẹp sạch sẽ, cô ta đang rãnh tay đấy
Jesi liền nhấn cái nút trên tay mình lập tức Rin bị giật mình thả tấm khăn xuống dưới. Điện rất nhẹ, nhưng chỉ cần như thế là cô biết họ lại muốn gì nữa rồi. Khi vừa mở cánh cửa thì một chai nước hoa đắc tiền đã bay thẳng vào mặt, Rin lấy tay đỡ lại
- Đồ con rùa, ta gọi là phải đến ngay, chậm chạp như vậy thì ai mà cần
Cô không nói gì chỉ đứng đó đợi nhận lệnh
- Xếp lại căn phòng- Lại nữa rồi, một bãi chiến trường khác- Còn nữa, những thứ bị vỡ hãy mua về cho tôi. Thật mới, đều được rao bán ở trung tâm thành phố. Hãy nhớ! Chính hãng
Nói rồi ba người mang ba đôi dép lê ra khỏi phòng. Không biết họ lại tiếp tục bày ra trò gì nữa đây?
Ôi! Thật bừa bộn, nơi này cứ như căn phòng bị bão quét qua. Gương ở bàn trang điểm bị mất đi một mảnh, giường gối chăn nệm cứ như bị một con vật với bộ móng sắt nhọn làm ra, bông lòi cả ra ngoài. Bây giờ tính đến những thứ bị tổn hại như thế này, nếu ở thế giới con người thì cô sẽ xót lắm. Nhưng đây là Vampire World, xót làm gì khi mình có thể sửa lành nó. Bước xuống lầu Rin choàng áo choàng đen leo lên Ronal cưỡi về hướng trung tâm thành phố
- Tại sao cô lại làm theo lời cô ta răm rắp như thế!?
Rin ngập ngừng
- Tôi không biết
Vì sao à? Vì cô luôn nuôi hi vọng, mong rằng khi cô hoàn thành tốt công việc ở đây thì người đó sẽ đến đón cô về. Bao giờ? Cô không biết
...
- Cậu ấy có thể ở đâu được nhỉ?
Cả 3 người đã tìm khắp nơi những chỗ Rin có thể đến. Đồ đạc còn y nguyên trong phòng nên chỉ có thể là đi phiêu đâu đó. Và nó trở thành cái cớ duy nhất khi cơn tuyệt vọng trong cô tụt về con số không. Nếu anh thật sự không chuột cô về, cô sẽ tự mình bước vào cái cung điện ấy một lần cuối
Ken thất thần ngồi bệt xuống hàng ghế đằng trước cây lão trong cơn tuyệt vọng cùng hàng nước mắt lặng lẽ rơi. Anh tự hỏi, cô đã khiến anh khóc bao nhiêu lần. Trái ngược với quá khứ, xung quanh đều là những niềm vui, đến khi cha anh bị người ấy giết chết anh cũng không rơi một hạt nước mắt, thay vào đó là cơn hận thù không thể nào kìm nén được. Nhưng anh vẫn không thể quên được người ấy, người đã bước vào trái tim anh lần đầu tiên
- Rin ơi em ở đâu rồi
Nếu tóc của anh dài hơn vài tất có lẽ đã bị bức văng ra khỏi đầu. Từ trong nép cây, hai hàng nước mắt lăn trền hai hàng má của cô gái, Rin Black nhìn anh mà đau lòng, anh đã yêu một người con gái khác và còn hơn cả cô
- Em sẽ chiếm lấy trái tim anh lần nữa Kentarus. Cô ta không đáng... để người yêu của em phải bận tâm
- Ôi nhiều thứ để mang quá!!
Rin đem một tá đồ ra bên ngoài ngoại ô để dắt lên lưng Ronal bắt đầu ra về. Có thiếu thứ gì đó không nhỉ!? Đã đầy đủ
- Tôi không thể mang hết những thứ này Rin!! Số lượng quá lớn
Và Rin chấp nhận đi bằng chân và để tất cả đố đạc lên trên lưng của Ronal
- Tại sao cô lại như thế!? Cô có thể chống cự mà
- Cảm ơn đã quan tâm tôi Ronal. Chính tôi cũng không biết lí do
Dogy đột nhiên xuất hiện, nó nhảy bổ đến phía Rin hóa thành dạng to lớn
- Rin!! Cô ở đây
Nhìn ánh mắt đượm buồn của Rin Dogy không dám nói gì thêm. Cậu để Rin lên lưg mìh rồi bay đến nơi cô chỉ định
- Thêm một kẻ dở hơi nữa à!! Không được để nó rời khỏi đây. Giăng kết giới
Một kết giới rắn chắc được dựng lên, nếu để nó thoát ra ngoài nó sẽ liên lạc với Ken về tung tích của Rin mất. Thi ra trong mắt họ cô đang bị mất tích
Jesi cùng với những người bạn đang cầm trên tay những lá bài Vampire
- Thiên!!- Một người reo lên
Jesi gõ vào chiếc chuông bên cạnh tay mình, lập tức một cốc nước ép được mang kên cùng hai ly rượu thượng hạng. Khi cho cốc nước vào miệng Jesi liền phun nó ra ngoài vương cả vào mặt của hai người bạn trước mặt mình. Đúng ý!! Cô ta lập tức đứng dậy tát số nước còn lại vào Rin. Hai người kia thấy thế làm theo dù chưa hề đưa miệng nếm thử
- Cô không biết chữ à!! Cả đường và muối cũng không nhận ra
Rin gật gù
- Tôi mua cô về đây là để phục vụ hầu hạ cho tôi. Không phải để dạy chữ!!
Jesi mạnh tay kéo Rin nằm lên chiếc bàn dùng nước kéo con dao làm bếp về phía mình. Phập!!
Khi thấy ngón tay Rin chưa đứt khỏi đó Jesi cố gắng cứa thêm vài đường rồi lấy ngón tay đầy màu cho vào hồ cá gần đó. Không chỉ một!! Cô ta cắt cho đến khi không thấy thứ gì gọi là ngón tay trên người Rin nữa. Hai cô bạn của Jesi cảm thấy hành động này hơi bạo liền nói
- Này Jesi!! Cậu cứ bình tĩnh, nếu chị cậu mà về thì gay
- Đúng đấy, cậu đừng hành hạ cô ta như thế. Nếu chị ấy mà về gấp vì chuyện gì đó thì cho dù có ba đầu 6 tay chúng ta cũng khoing thể xếp dọn tất cả đống đổ nát này đâu
Mặc cho Rin có đau đớn kêu la Jesi vẫn không dừng tay, cô ta bỏ con dao đầy máu xuống dưới nên đất sau đó phủi tay mình
- Tất nhiên tôi biết điều đó, chứ chả nhẽ tôi phải tự mình xếp dọn trước mặt các người à. Chỉ có cha mẹ tôi mới có diễm phúc đó thôi
Jesi liền lật mặt, một người trong hoàng tộc không thể có một người bạn hoàn hảo
Đột nhiên hai chú cả vàng nhỏ trong chậu nước bỗng vùng dậy nhảy khỏi đó ngoạm hàm răng không biết từ đâu ra vào cánh tay trắng nõn nà của cô
- Ối!!
Thình thịch! Thình thịch! Một con chó hoang to lớn đang chạy về phía cung điện nhà Rewton. Jesika nhảy bổ lên cao hóa cầu nước khóa chặc nó lại cho đến khi không nghe được nhịp thở
- Điều gì khiến nó điên cuồng như thế? Mùi máu này rất quen
Khi Jesika bước vào trong là lúc Jesi bị con cá ấy cắn vào cánh tay
- Jesi!!
Cô hớt hảu chạy lại tạo bong bóng nước, chú cá liền trở lại bình thường chui vào trong chậu. Cô càng bàng hoàng hơn khi thấy Rin bất tỉnh trong bể máu trên chiếc bàn
- Rin!!
Nhìn trang phục hầu gái cùng với trực giác của mình, Jesika nghi ngờ gặn hỏi cô em gái yêu quí của mình
- Rin làm gì ở đây!?
Nhưng Jesi không trả lời, tinh thần cô vẫn còn hơi hoang mang
- Trả lời chị Jesi!
...
Peter cứ chạy theo mũi hương của Tinker mà tìm mãi đến bìa của rừng thiên. Rồi cậu nhận ra mình đã đi quá xa rồi và ngay cả Tinker cũng thế. Cậu thì không sao nhưng nếu cô ấy tách xa Ken quá thì...
Đến khi bình tâm lại Tinker mới nhận ra mình đang ở đâu
- Mình cách xa ngài ấy vao lâu rồi!!
Cô hốt hoảng reo lên và sau đó điều lo âu cũng đến. Có tiếng bước chân chạy từ xa. Là một chú linh hươu đang chạy về phía này với tốc độ bàn thờ
- Ôi không!!
Tinker bay nhanh về phía trước không biết là về đâu, cứ luồn qua tán cây này tán cây nọ để đanhs lạc hướng của nó. Nhưng với tốc độ kinh hoàng ấy thì dù có bao nhiêu vật cản cũng không làm nó giảm độ. Đến một cách vúi, Tinker miểm cười bay nhanh lên trên nhưng không, nó có thể chạy trên vách núi
- Làm ơn ai đó cứu tôi
Cô không thể bay lên cao hơn vì như thế sẽ thu hút những linh cật khác. Đã thế trên không là lời thế của chúng, tốc độ như chú linh hươu này chỉ bằng đứa con nít ba tuổi. Peter đã đợi sẵn ở đó, cậu kéo cô vào trong lòng mình tạo ngay một kết giới rắn chăc bao quanh hai cá thế. Con linh hươu lao nhanh đến húc chiếc sừng rắn chắc của mình vào đó nhưng lại bị bật ra ngay
- Peter!!- Tinker nhìn cậu như vị cứu tinh duy nhất
- Đừng tự chuốc họa vào thân
Rầm!! Roẹt!! Một chú hổ răng kiếm nhảy tới dùng cái vuốt của mình bấu mạnh vào kết giơid của Peter, nó nứt mẻ một chút. Rồi từ đâu ra một chú voi dùng cái ngà to lớn của mình quất mạnh xuống và thế là nó vỡ tan. Bọn chúng đồng loạt tấn công đến như một kẻ khát máu
- Peter!!- Tinker hoảng sợ nép người nào ngực cậu
Cậu cũng sợ, một mình cậu không thể chống chọi cả bọn này được. Peter choàng tay ôm lấy Tinker thật chặc thầm cầu nguyện
Một đốm sáng lao đến phất nhẹ, tất cả các linh vật đều biến mất. Nhận ra có sự hiện diện của sinh vật khác, Peter cảnh giác hơn lùi ra sau
- Ngài Victoria!
Đó là một đốm sáng có đủ tay chân, giống như hình dáng của một con người nhưng lại thiếu mất đi khuôn mặt, nó đã bị nhòe đi không thể nhìn thấy rõ. Tinker bật khóc
- Các ngươi ổn chứ!!
- Sao ngài lại ra đây ngài Victoria!- Peter lo lắng hỏi
- Ta muốn dạo chơi một vòng với hình dạng này. Nó đã dần dần rõ ràng hơn rồi
Đốm sáng nói nhìn vào lòng bàn tay mình, từng đường chỉ kẻ tay đã gần hiện rõ hơn nhiều
- Tôi xin lỗi!!
- Không phải lỗi của ngươi Tinker. Từ đầu đến cuối không au trách ngươi chuyện gì cả. Hãy nhớ chúng ta đang cố gắng thay đổi tương lai
Peter liền phản ứng gắt hơn
- Ý ngài muốn nói rằng những gì tôi đã bỏ ra đều công cóc vô dụng hay sao?
- Ta công nhận những cố gắng của ngươi Peter
Cậu hậm gực quay lưng
- Ta về điện thôi Tinker *Bằng mọi giá tôi sẽ tách Rin và Kentarus ra*
...
Ken đang cầm báo đọc xem những tin tức về Vampire World trong thời gian qua, nhìn thần sắc anh bây giờ xem ra rất căng thẳng. Bỗng nhiên có tiếng động bên ngoài, xem ra có người nào đó đang cố ý phá cổng. Ken ung dung bước ra ngoài xem sao. Thì ra là Jesika, cô đang phá cổng với khuôn mặt cực kì phẫn nộ
- Jesika!!- Anh trầm giọng sau đó mở cửa để cô vào bên trong
- Nhị hoàng tử!! Sao ngài lại làm như vậy với Rin!!
Nghe đến cái tên "Rin" Ken liền thay đôi sắc nặt, gương mặt lạnh ngắt kia đã dần chuyển động
- Rin!!
- Bây giờ ngài cần bao nhiêu để có thể bán Rin cho tôi, tôi sẽ chịu tất cả chi phí
- Rin không phải vật mua bán
- Ngài đang nói sao? Không phải vật mua bán!? vậy mà ngài lại đồng ý bán Rin với số tiền không nhỏ cho em gái tôi à
Jesika giơ tờ biên nhận giữa hai người, kì thực là nét chữ của anh nhưng anh không hề có ấn tượng gì với nó
- Ta chưa hề liên quan đến chuyện này
- Ngài còn chối!! Đây là chữ kí của ngài
- Nét chữ của ta và nét chữ trong tờ giấy này có vài nét khác nhau, ngươi không nghĩ rằng có người mạo danh nó à!
Lúc này Jesika mới ngẩn người, biệt tài của Jesi là mạo danh chữ người khác
- Ôi không!!- Cô ngượng ngạo quay sang Ken- Tôi xin lỗi- Tôi bị em ấy lừa rồi
- Không phải một mình cô đâu Jesika, cả tôi và Rin cũng bị em gái cô lừa một cách rất ngoạn ngục
- Tôi không ngờ em ấy là người như vậy, từ trước giờ
- Con người không chỉ có một mặt... Rin đang ở đâu
- Trong lâu đài của tôi, ngay tại phòng
- Ta sẽ đến đó để đón cô ấy. Về phần ngươi hãy mau tìm Roxy và Alen và báo họ biết đã tìm được Rin rồi
Jesika nhận lệnh rời đi. Về phần của anh, anh sẽ đến đó xem xem người đã mạo danh chữ của anh để đi lừa người là kẻ như thế nào
Ken dắt Ranier ra khỏi chuồng sau đó cưỡi nhanh đến chánh điện phía đông. Bằng một cách nhanh nhất. Nhận được mùi của Ronal, Ranier nhanh chóng đến gần đó vì chắc chắn đó là chuồng dành cho những chú ngựa... Thật thảm bại, một nơi dơ bẩn
- Tôi phải hóa thành người để ra khỏi đó. Ranier cứu tôi
Ronal than khóc ôm lấy chân Ranier như vị cứu tinh. Đến cả ngự cũng đối xử như thế này, không biết Rin sẽ ra sao. Anh dắt cả hai vào một cái cột rồi rảo bước vào bên trong
Nghe tin có nhị hoàng tử đến thăm, Jesi không kiềm nổi mà gồng mình lên, khi vừa nhất chân để bước lên phòng thì anh đã mở cửa và vào được bên trong
- Jesi Rewton
Cô liền rợn người như có luồn gió lạnh sóng lưng. Lấy lại tinh thần vốn có ngây thơ hồn nhiên như mọi ngày Jesi quay lại đối diện anh. Tuy nhiên đôi chân và đôi tay vẫn run rẩy chấp lại phía sau
- Mời ngài ngồi- Cô chìa tay về chiếc ghế trống, anh đã thấy nó đang run rẩy như thế nào- R... Quản gia mau mang một cốc máu người cá thượng hạng
Anh vẫn ngồi đó và không nói gì, khuôn mặt bình thản nhìn cô gái trước mắt. Lúc sau, vì quá sợ hãi lại chuyển sang ngại ngùng, điều các cô gái Vampire luôn ao ước đang xảy ra với chính bản thân cô đây này
- Ơ... ngài đến đây...
- Rin!!
Jesi giật phắn người như vừa bị ai đó châm điện, là chiếc xích cổ của Rin, nó còn nằm y nguyên trên bàn. Cô ta vội chộp lấy nó biện hộ
- À đây là xích cổ thú cưng của tôi, hôm nay nó đã chạy ra ngoài rồi. Nó là một chú chó bẩn thỉu
- Nói lại ta xem- Đúng thật Jesi không dám hé hó lại nửa lời- Ngươi có muốn trải nghiệm những cảm giác đó không!?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện