[Dịch]Thế Gia- Sưu tầm
Chương 88 : Quan hệ ở CCTV
.
- Không dùng nhiều như vậy đâu.
Lưu Tú Nga đời này cũng chưa thấy qua nhiều tiền như vậy, nhất thời liền luống cuống, đối với một người dùng sinh hoạt phí 50 tệ mỗi tháng như Lưu Tú Nga mà nói, sinh hoạt phí 850 tệ là xa xỉ không thể nào tưởng tượng được: nhiều tiền như vậy, tiêu như thế nào cho xong đây.
Lâm Hồng Phi mặc kệ những điều này, một phen đem tiền nhét vào trong tay Lưu Tú Nga:
- Cứ như vậy đi, ừm, tôi ăn uống khá kén chọn, ăn thịt tương đối nhiều, còn nữa, chú ý chay mặn phối hợp... Chuyện San San đến trường, như vậy đi…
Lâm Hồng Phi nghĩ nghĩ:
- Bây giờ trường học sắp tới là kỳ nghỉ hè rồi, thời điểm khai giảng sau nghỉ hè tôi sẽ săp xếp.
Lưu Tú Nga thật không ngờ Lâm Hồng Phi thật sự để tâm đến việc đi học của con mình, đôi mắt nhất thời đỏ lên, môi hơi hơi mấp máy, gật gật đầu thật mạnh.
Tuy rằng qua nhiều năm như vậy Lưu Tú Nga kiên cường rèn được bản lĩnh sát ngôn quan sắc, để làm sao mình bị đòn ít nhất, nhưng ánh mắt này cũng có thể nhận ra ai là thật sự đối tốt với mình, ai là có ý đồ khác, quan tâm của Lâm Hồng Phi đối với hai mẹ con mình, Lưu Tú Nga thật sự rõ ràng cảm nhận được.
Lưu Tú Nga đi ra ngoài, Lâm Hồng Phi lại đăm chiêu ủ dột, tiền không còn nhiều nữa rồi.
- Xem ra phải nghĩ biện pháp kiếm chút tiền.
Nhìn tập tiền của mình rõ ràng liền mỏng đi rất nhiều, Lâm Hồng Phi thở dài.
Đúng vậy, tiền trong tay Lâm Hồng Phi không còn nhiều lắm, nói vấn đề tiền, Lâm Hồng Phi kỳ thật thực buồn bực, lúc trước thành phố cho Lâm Hồng Phi 50 ngàn tiền độc quyền chuyển nhượng là không sai, nhưng tiền kia lập tức liền biến thành con số trên sổ tiết kiệm của Đoạn Ngọc Trân, chỉ để lại cho Lâm Hồng Phi 1000 tệ tiêu vặt, hơn nữa mỹ từ hóa là: “Mẹ là mẹ giữ cho con, hai năm nữa để con cưới vợ", Thuấn Canh, Đoạn Ngọc Trân đau lòng Lâm Hồng Phi, sợ Lâm Hồng Phi một thân một mình Bắc Quận, cắn răng đưa Lâm Hồng Phi 20 ngàn.
Ở thời điểm năm 91, 20 ngàn tệ quả thật xem như một con số không nhỏ, nhưng mấy ngày nay Lâm Hồng Phi chịu quá đủ vẽ bản đồ kiểu thủ công, hạ quyết tâm phải sắm máy tính để thiết kế, một máy có thể trôi chảy vận hành autocad 386 ít nhất cũng là hơn 10 ngàn tệ, như vậy, trong tay Lâm Hồng Phi liền không còn lại bao nhiêu tiền.
Không có tiền... Lúc nói chuyện ngay cả sống lưng đều không thẳng lên nổi.
…
Nghĩ là làm, mấy ngày nay Lâm Hồng Phi bị vẽ bản đồ thủ công tra tấn sắp phát điên rồi, ngày hôm sau chuyện đầu tiên mà hắn nghĩ đó là đi mua máy tính.
Việc mua máy tính này, Lâm Hồng Phi ngay từ đầu muốn để cho Tiểu Tào đi mua giúp, nhưng vừa hỏi mới biết được, hiểu biết của Tiểu Tào về máy tính rất hữu hạn, e là không thể mua được cấu hình mình muốn ... Phổ cập giáo dục máy tính quả nhiên là xu thế ở phải làm, hai mươi năm sau ngay cả đứa trẻ ba tuổi đều có thể chơi điện tử… Lâm Hồng Phi bất đắc dĩ mà thở dài.
Năm 91, thị trường máy tính quốc nội cũng không phát đạt, cũng không phải thành phố nào cũng có thị trường máy tính công nghệ cao, thật vất vả mới tìm được một cửa hàng máy tính nghe nói là quy mô buôn bán lớn nhất thành phố Bắc Quận lắp ráp được một chiếc máy tính, nhưng lại không có autocad, thậm chí căn bản là chưa nghe nói qua tên phần mềm này, ông chủ vẫn là tìm kiếm một vài mối quan hệ, cuối cùng là giúp Lâm Hồng Phi tìm được một phiên bản phần mềm autocad 11. 0 bản cũ, hơn nữa ông chủ này cũng quả thật thần thông quảng đại, thậm chí còn tìm được một gói tính năng advanced modeling extension...
Thời điểm trước khi đi, từ khoản lợi nhuận kiếm được của Lâm Hồng Phi, ông chủ nghe nói ở trong thành phố rất có năng lượng, đối với Lâm Hồng Phi mạnh mẽ vỗ ngực:
- Người anh em, máy tính của tôi đây, cậu cứ yên tâm dùng, cam đoan tuyệt đối không có vấn đề... Thấy được chưa, thao tác hệ thống đều là bản của năm trước mới ra, toàn bộ thành phố Bắc Quận chỉ anh em chỗ này của tôi có.
Lâm Hồng Phi rất xót xa thúc giục, từ thời đại windows7 trở về đối với Lâm Hồng Phi mà nóiđây thật sự là hồi ức xa xôi.
- Ông chủ, vừa rồi có người tên An Nhạc Nhạc gọi điện cho anh, nói là sau khi anh biết thì gọi điện lại cho anh ta.
Tào Quân vẻ mặt kính nể mà nhìn Lâm Hồng Phi: ông chủ thực sự biết sử dụng máy tính? Điều này gã còn thật không nghĩ tới.
Một người lãnh đạo nắm giữ loại sản phẩm máy tính công nghệ cao, luôn làm cho cấp dưới cảm thấy kính sợ cùng khâm phục, gần một nghìn người trong nhà máy sản xuất xe máy thành phố, trong đó không quá năm người biết dùng máy tính...
Máy vi tính ở thời đại này có ý nghĩa thần thoại, người có thể sử dụng máy tính, dù là những người đó chỉ có thể dùng máy tính đánh chữ, ở trong mắt đám đại chúng cũng chính là nhân vật phi thường…
- An Nhạc Nhạc?
Lâm Hồng Phi sửng sốt, lập tức vẻ mặt vui sướng: ngày hôm qua Lâm Hồng Phi liên hệ An Nhạc Nhạc, hỏi gã có thể nắm bắt các đường dây và các mối quan hệ với CCTV hay không, không nghĩ tới người này lại hồi âm cho mình nhanh như vậy, chẳng lẽ là thật sự có tin tức?
Tiểu tử này, thật là không nhìn ra.
- Nhạc Nhạc, là tôi.
Điện thoại vừa thông, nghe trong microphone âm nhạc rầm rầm rung động, Lâm Hồng Phi liền nhíu mày, hơi dời microphone đi một chút:
- Đang làm gì đó? Sao ầm ĩ như vậy?
- Mấy anh em đang hát hò, một quán karaok mới khai trương.
An Nhạc Nhạc cười ha ha:
– Người anh em, chuyện đó của anh, anh em của tôi tìm được một phương pháp, tôi có một người anh em, công tác ngay tại CCTV, nghe nói là một lãnh đạo nhỏ, người anh em này nói, anh đi thủ đô rồi sau đó có thể đi tìm cậu ấy, chỉ cần sự tình không quá khó, thì cậu ấy sẽ cố gắng giúp đỡ.
- Khó làm? Chắc chắn là không khó làm đâu.
Lâm Hồng Phi nhất thời liền vui vẻ:
- Người anh em, cám ơn cậu nha, thật tốt, ân tình này của người anh em tôi sẽ ghi nhớ, chờ tôi từ Bắc Kinh trở về, chúng ta uống rượu.
- Được đó!
An Nhạc Nhạc bên kia cũng không nói lời thừa, chuyện này vừa nói xong, lập tức liền cúp ngay điện thoại.
Cúp điện thoại, Lâm Hồng Phi lập tức phân phó Tiểu Tào:
- Tiểu Tào, đi gọi kế toán Đông Phương đến cho tôi, nói là tôi tìm cô ấy có việc.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện