[Dịch]Thế Gia- Sưu tầm
Chương 50 : Giám đốc xưởng (XV)
.
- Cháu biết tài chính thành phố không hề dư dả, chúng ta đều là người một nhà, cháu cũng phát sẽ không khó khăn gì, phí sử dụng bản quyền cứ là 100 vạn NDT đi, không cần phải là Đô la Mỹ, phí sử dụng bản quyền là 3% gia bán mỗi xe.
Nghe xong câu nói của Lâm Hồng Phi, chủ nhiệm Ngô thở dài nhẹ nhõm: “Thằng nhóc này ra giá qủa là rất dày đó”.
Chủ nhiệm Ngô đã hiểu ý tứ của Lâm Hồng Phi, Lâm Hồng Phi đang dùng cách nâng cao sức nặng của bản quyền, đây cũng là ý nghĩa có trong đề tài. Tục ngữ nói rất đúng, đồ tốt thì không rẻ, mà đồ rẻ thì không tốt, đừng có thấy mọi người luôn cân nhắc muốn mua đồ tốt, nếu thấy được đồ tốt nhưng giá cả lại rất rẻ thì e là nhiều người sẽ có tâm lí lo lắng: thứ đồ này có lẽ là chỉ nạm ngọc bên ngoài còn bên trong thì thối rữa?
Yêu cầu của Lâm Hồng Phi quả thật không cao, không phải là không cao, thậm chí là rất có thành ý. Nhưng chủ nhiệm Ngô lại chỉ có thể cười đau khổ.
- Lâm Hồng Phi, chúng ta đều là người một nhà, chú cũng không gạt cháu, 500 ngàn này chắc là tài chính thành phố phải cắn răng mà bỏ ra thôi, chú biết giá này là rất thấp, nhưng thành ủy cũng chỉ có thể đưa ra ngần ấy.
Lâm Hồng Phi nhíu mày, nhưng tình hình này lại không nắm trong dự tính của Lâm Hồng Phi. Số tiền này của tỉnh ủy, ngay cả 1 triệu cũng không có được.
Cũng may là chủ nhiệm Ngô trước đó cũng được Bí thư Đông Phương trao quyền, lúc này lấy ra sử dụng, nhưng mà phí sử dụng bản quyền là 3% mỗi xe lại có thể đại diện cho tỉnh ủy đáp ứng anh, ngoài ra mong anh hãy tin tưởng chính phủ, tuyệt đối sẽ không để chúng ta phải chịu thiệt thòi.
Chủ nhiệm Ngô lần này có vẻ rất thành thật, lời nói này có thể xem như lời hưa hẹn với Lâm Hồng Phi: chúng tôi biết trong cuộc mua bán này thì tiền bản quyền của anh cũng không nhiều, nhưng anh cũng biết rằng hiện nay tình hình tào chính của chính phủ không tốt cho lắm, không thể đáp ứng anh số tiền nhiều như vậy, nhưng mà anh hãy yên tâm, chúng tôi sẽ không để anh phải thiệt thòi, nhất định sẽ bồi thường cho anh trên phương diện khác.
Phương diện nào chứ? Phạm vi này rất rộng, ví như mẹ của Lâm Hồng Phi là Đoạn Ngọc Trân, hay bản thân Lâm Hồng Phi... Chỉ cần Lâm Hồng Phi đồng ý với những điều kiện này thì chính quyền thành phố sẽ suy nghĩ lại.
Lâm Hồng Phi đương nhiên biết rằng trao 50% phí quyền sử dụng bản quyền đích thực là rất thấp, nếu như thành phố Bắc Quận muốn dùng 500 ngàn đầu tư vào 250 động cơ của công ty xe máy nước ngoài, thì đối phương nhất định sẽ giận tím mặt: 500 ngàn á? Đây không phải là đang mắng chửi anh! Chim cũng không biết gọi tên anh, nhưng tình hình đất nước hiện đang rất khó khăn thì đương nhiên phải suy nghĩ cho tình hình khó khăn của đất nước trước đã, tùy cơ ứng biến.
- Được rồi.
Lâm Hồng Phi rốt cục cũng đã đồng ý, đối với kẻ nghèo khó như Lâm Hồng Phi lúc này thì 500 ngàn tiền mặt cộng thêm 3% tiền bán xe hợp lại đã khiến cho hắn vô cùng mãn nguyện. Nhưng mà nghĩ tới 3% sau khi bán xe sẽ là của mình, Lâm Hồng Phi không khỏi quan tâm tới một vấn đề nữa:
- Hiện tại xưởng chế tạo xe máy thành phố vẫn đang chọn một người vào chủ trì công việc hàng ngày sao?
Tình hình tài chính kĩ thuật thì chủ nhiệm Ngô đã thông báo là không có vấn đề gì rồi, Lâm Hồng Phi càng không nói nhiều nữa. nhưng vấn đề xảy ra là Lâm Hồng Phi lại nhất định muốn hỏi, liên quan đến túi tiền của bản thân, đầu năm thì tiền không phải là vạn năng nhưng tiền lại là thứ tôi không thể .
Chủ nhiệm Ngô cười đắc ý. Chớ có khen Lâm Hồng Phi thông minh tuyệt đỉnh, nhưng trong truyện này thì cậu ta còn kém lắm. Chẳng phải vẫn rơi vào tầm bắn của ta sao? Tôi với chuyện này thì tỉnh ủy sẽ suy nghĩ thận trọng, Đảng ủy thành phố và lãng đạo chính quyền thành phố đã thận trọng suy nghĩ, nhất trí cho rằng nên coi trọng công tác của nhà máy chế tạo xe máy thành phố, xét thấy nhà máy chế tạo xe máy thành phố đang gặp khó khăn, nên quyết định ủy nhiệm cho phó chủ tịch thành phố lâm thời kiêm bí thư Đảng ủy của nhà máy chế tạo xe máy thành phố.
Lâm Hồng Phi liền không khỏi kinh hãi.
Phó chủ tịch thành phố lâm thời cũng là một chức vị có tiếng chỉ sau phó chủ tịch thành phố trong hệ thống chính quyền thành phố, quản lí các công việc về môi trường, thể dục, radio hoặc ti vi, vân vân. Bởi công việc hàng ngày không nặng nên cách đối nhân xử thế hơi thấp, nhưng nói làm sao được, nhà máy chế tạo xe máy chỉ là một đơn vị xí nghiệp trực thuộc chính quyền thành phố, phó chủ tịch lâm thời cũng chỉ là một cán bộ lãnh đạo phó phòng cấp cao, dựa vào một người là cán bộ lãnh đạo cao cấp chủ nhiệm một xí nghiệp nhà nước, thận trọng tiếp nhận công việc của Đảng ủy thành phố Bắc Quận và công việc của nhà máy chế tạo xe máy thành phố, ổn định sự lo lắng của mọi người trong nhà máy, đây cũng là nhiệm vụ hết sức quan trọng.
Nhưng quan trọng hơn cả là vị phó chủ tịch lâm thời này trong chính quyền thành phố quyền hành không thể hiện rõ, nhưng lại là người bên cạnh bí thư Đông Phương, lần này phó chủ tịch lâm thời sẽ nhận luôn chức chủ tịch nhà máy và bí thư Đảng ủy, tất nhiên đây là ý của bí thư Đông Phương. Do vậy mà cũng có thể hiểu được bí thư Đông Phương đã vô cùng tức giận với sự việc ở nhà máy, và ông ta dùng cách này để cảnh cáo tất cả mọi người trong nhà máy. Ông ta hiện đang rất tức giận, vô cùng tức giận, ai mà gây nên chú ý cho nhà máy thì đừng trách ông ấy không nể mặt.
Cũng có thể hiểu được sự tức giận của bí thư Đông Phương, cục diện nhà máy chế tạo xe máy trở nên rối rắm. Khi mọi người đứng lên hỏi về quốc tư ủy là muốn đánh thẳng vào bí thư Đông Phương và chủ tịch Từ, khiến cho những kẻ phía sau phải bát nháo nhận tiếng xấu thay. Sự “giác ngộ” của bí thư Đông Phương và chủ tịch Từ không có cao như vậy.
- Thành phố quả là quyết đoán!
Là một cánh tay của bí thư Đông Phương, Lâm Hồng Phi cũng cảm thấy bái phục tận đáy lòng, hết lòng khen ngợi:
- Lần này thành phố quyết tâm như vậy, tin rằng khó khăn trước mắt nhà máy chế tạo xe máy thành phố cần xoay xở là vấn đề thời gian.
- Đúng thế. Bí thư Đông Phương và Chủ tịch thành phố Từ lần này quyết tâm đưa ra quyết định này nhất định phải xoay chuyển tình hình nhà máy chế tạo xe máy thành phố.
Chủ nhiệm Ngô liền gật đầu liên tục, vẻ mặt bất giác hiện ra sự tôn sùng bí thư Đông Phương:
- Nhưng mà, công việc hàng ngày của phó Chủ tịch thành phố lâm thời vô cùng bận rộn, nếu mà kiêm luôn cả chức chủ tịch nhà máy thì kì thực cũng chỉ là đeo cái danh. Trừ phi là nhà máy có sự việc trọng đại, nếu không thì công việc hàng ngày buộc phải giao cho đồng chí khác đảm nhiệm.
Lâm Hồng Phi lập tức gật đầu, chỉ là rất tự nhiên thôi, đừng có coi phó chủ tịch lâm thời là một phó chủ tịch vô cùng “ nhàn rỗi”, đấy chỉ là tương đối thôi, còn công việc thì nhiều lắm, cả ngày không làm xong, mà quan trọng hàng đầu là việc lo miếng cơm manh áo cho người dân ở thành phố Bắc Quận. Một việc rất nhỏ thế này của nhà máy chế tạo xe máy thành phố không nên làm phiền tới thời gian và sức lực của phó chủ tịch lâm thời.
Khiến cho Lâm Hồng Phi trợn mắt há hốc mồm chính là việc chủ nhiệm Ngô lại đột nhiên nhận đề tài này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện