[Dịch]Thế Gia- Sưu tầm
Chương 38 : Giám đốc xưởng (III)
.
\- Được, động lực rất ổn, đúng là có lực.
Chiến sĩ kia nói, liền khen ngợi chiếc xe mà Lâm Hồng Phi thiết kế:
- Còn hơn cả 750 nhiều, đúng là khí thế quá.
Động lực mạnh là điều tất nhiên rồi, dùng cả pittong song song như thế thì chắc chắn là thuận lợi rồi, những sự khác thường đó cũng có thể triệt tiêu đi những chấn động khác cho nhau, công suất phát ra cũng có tính đàn hồi hơn, tuy trong thời gian gia công có không ít khó khăn nhưng đều là chính mình, Lâm Hồng Phi cũng không muốn như thế.
- Ha… vậy là anh thấy chiếc xe này cũng được?
Lâm Hồng Phi liền tỏ ra đắc ý, tác phẩm do chính mình làm ra lại được người khác thích, là người phát minh đương nhiên là thích lắm rồi:
- Nếu như bán ra ngoài thị trường, anh thấy giá bao nhiêu là hợp lý?
- Cái này thì tôi cũng không biết.
Chiến sĩ nói:
- Nhưng nhìn con xe này đúng là còn đẹp mắt hơn cả con xe của Nhật, đến ông hoàng Hon da còn bán được hơn hai mươi nghìn mà con này còn là phân khối 250 nên chắc chắn cũng phải bán ít nhất là ba mươi nghìn nhỉ?
Chỉ có ba mươi nghìn thôi sao? Lâm Hồng Phi thấy không vui vẻ lắm, những chiếc xe nhỏ của Nhật với pittong đơn như Gn 250 mà cũng đã có thể bán với cái giá ba mươi nghìn rồi, mà cái xe này của mình dùng pittong kép, dung tích xi lanh lại 250 kiểu dáng cực đẹp mà lại cũng chỉ bán với giá ba mươi nghìn là sao? Các anh nói xem tôi thiết kế thế lại không được tý công nào hay sao?
- Ba mươi nghìn?
Lâm Hồng Phi cười một tiếng, đưa tay ra, nghĩ một cái rồi lại co ngón tay cái vào, vẻ mặt kiêu ngạo, hét lên nói :
- Ít nhất cũng phải bốn mươi nghìn, ít hơn tôi sẽ không đồng ý.
Đường đường là ngay cả những sư phụ chế tạo còn không thể chế tạo ra vậy mà chỉ có ba mươi nghìn thôi sao? Tôi không thể chấp nhận được.
Bốn mươi nghìn? Những đồng chí đứng bên cạnh nghe xong cũng giật mình, mẹ kiếp bốn mươi nghìn để mua được chiếc xe máy hay sao? Ngoài nhân viên nhà nước ra, ai nỡ bỏ ra bấy nhiêu tiền để mua chiếc xe máy đó?
Lâm Hồng Phi không quan tâm tiền nhiều như thế, cứ ai đồng ý bỏ ra bốn mươi nghìn muốn mua, hắn cũng còn không có ý định bán luôn. Những người đi trước đã tự mình chế tạo ra không ít chiếc xe rồi, nhưng chỉ là chiếc rất “đơn sơ” mà thôi, còn giờ bản thân làm ra chiếc xe này chắc chắn là có ý nghĩa khác, trừ phi là thiếu tiền, không cũng không ngốc nghếch mà bán đi.
Thấy chiếc xe bên cạnh bóng nhoáng như inox, những lão thành trong xưởng chế tạo đều như đang tính toán: đứa con trai nhà Tham mưu trưởng Lâm này đúng là không hổ danh là sinh viên đại học trọng điểm, đúng là có bản lĩnh… những người nói trong quân khu chúng ta cũng không ít, không biết có thể giữ hắn lại được không?
Thời buổi này con người ta đều rất thực dụng, như Lâm Hồng Phi cũng có thể nghĩ là thường xuyên nhắm vào những chỗ cao sang, quan hệ hai nhà lại rất thân thiết, nếu như đã có cách nghĩ như thế là chắc chắn sẽ hé lời:
- Hồng Phi à, sao động cơ này lại lợi hại đến thế?
- Cũng được mà.
Lâm Hồng Phi không biết rằng đồng chí Mã đang có dự định gì trong lòng, nên nói ra thế, là người ra nước ngoài phát triển, nên đối với những hàm súc trong nước, khiêm tốn, và quan niệm làm người sẽ không giống, đây mới về không lâu sau, khi tiền bối đang nhắc nhở bản thân, nếu như xung quanh không có tiền bối nào thì trong lòng sự “sáng sủa” cũng sẽ lộ ra thôi. “Chỉ cần là không phải là thứ gì quá khó, không có vấn đề gì quá lớn thì sẽ được.
Được, đồng chí lão Mã liền vỗ đùi, mọi người đều đã quen với tác phong khiêm tốn của đồng chí Mã, ông lập tức nói lại lời nói của Lâm Hồng Phi: không dám nói đến những chuyện khó khăn, chúng ta lập tức giải quyết cho cậu.
- Vậy thì tôi cũng nói thẳng, quân đội đều là những người thẳng thắn, lão Mã cũng là quân nhân, nên cũng không khách sáo với Lâm Hồng Phi, chỉ và hai chiếc xe đang dựng ở đó nói :
- Hồng Phi, với động lực này, tôi thấy vẫn không đủ, có thể giúp tôi chỉnh lại không?
- Cái này á?
Lâm Hồng Phi nhìn hai chiếc xe kia nói :
- Vâng, chú Mã muốn làm như thế nào ạ?
- Thật là có thể làm được chứ?
Đồng chí Mã đúng là vui mừng, liền bắt tay :
- Nếu được như thế, yêu cầu cũng không phải cao lắm… có thể khiến cho chiếc xe hoành tráng hơn tý được không?
Tức là nâng cao công suất và tay ga đúng không? Cái này thì quá đơn giản, đây chính là việc mà mười mấy năm sau sẽ áp dụng trên những chiếc xe quân đội kia, đối với Lâm Hồng Phi mà nói thì chẳng có gì là khó khăn cả:
- Được ạ, để cháu về nghĩ xem làm thế nào đã hai ngày nữa cháu sẽ làm cho chú.
Thực lòng mà nói chiếc 750 này đúng là không ra sao, chính là kỹ thuật của người Đức trong thế chiến thứ hai, nhưng nguyên nhân chính là năng lực gia công của chúng ta không được, công suất lớn nhất cũng chỉ là 24 mã lực thôi, một bệnh chính là sau khi dùng được một năm thì phải đi tìm đến kỹ sư mà sửa thôi.
Trong thời buổi này, công suất của chiếc 750 đã vượt hơn cả thời đại 60 mã lực, chiếc 750 với mã lực 24 đã là hoành tráng rồi nhưng chiếc 250 mà Lâm Hồng Phi nghiên cứu ra lại có đến 25 mã lực, như thế này làm sao đàn anh 750 chịu được đây?
Hậu thế mà có được một 750 với 24 mã lực đã là quá cải tiến rồi, cuối cùng đã ra lò được một “quái vật” 40 mã lực, nên đã có chỗ phải chấn động lắm rồi, có thể đổi lên 32 mã lực là không khó rồi.
- Được, được rồi, tùy anh!
Đồng chí Lão Mã rất vui mừng, liền vỗ lên vai của Lâm Hồng Phi :
- Yên tâm, sau này có gì mà cần đến chỗ ta thì cứ đến nhé!
Con của tham mưu trưởng Lâm đến đây để dùng các dụng cụ này, đó cũng là chuyện lạ đó.
- Vâng, chú Mã, sau này chắc cháu phải phiền chú nhiều rồi, chỉ cần chú không chê cháu là quá phiền phức là được rồi ạ.
Lâm Hồng Phi cũng không khách sáo gì, liền đồng ý luôn, có lòng yêu nghề cơ khí vào tận xương tủy, khiến cho Lâm Hồng Phi biết rằng sau này cũng sẽ không ít lần đến xưởng chế tạo máy này, nên sẽ phải tạo quan hệ với họ, sẽ có lợi cho bản thân hắn.
- Không phiền, không phiền.
Lão Mã nhiệt tình nói, cười cũng rất tự nhiên vẫy tay nói:
- Sau này nếu muốn đến thì cứ đến, không phải khách sáo.
Lão Mã vui sướng như đã thực hiện được dự định của mình, con trai của Phó tổng tham mưu trưởng Lâm là ai chứ? Nếu như vào thời cổ xưa thì chắc chắn phải đỗ hạng Trạng Nguyên, ngang với nhân vật Văn Khúc, thấy được bản lĩnh của đứa trẻ này…. Trong vòng nửa tháng mà lại có thể làm ra được hai chiếc xe máy này, mà lại là xe mà xưởng chế tạo xe máy quốc gia lại không làm ra được, như vậy có phải là quá giỏi không?
Con trong nhà giờ cũng mới chỉ lên Trung học Phổ thông, thành tích cũng không được tốt lắm, chỉ là hạng trung bình khá trong lớp, vì chuyện này mà lão Mã cũng đã phải suy nghĩ không ít: nếu như không thi đỗ vào Đại học thì trong phân khu này, nhất định là mất mặt rồi, nhưng nếu như giờ để con mình có cơ hội tiếp xúc với Lâm Hồng Phi, không chừng lại có thể học được gì đó từ Lâm Hồng Phi, không chừng con trai lại có thể thi được ngành nào đó thì sao?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện