[Dịch]Thế Gia- Sưu tầm
Chương 36 : Giám đốc xưởng (I)
.
Nửa tháng, chỉ cần thời gian nửa tháng thôi, hai chiếc xe máy sẽ được sinh ra từ bàn tay của Lâm Hồng Phi.
Một chiếc là Lâm Hồng Phi dùng dung tích 250, một chiếc để cho Đông Phương Tiểu Linh.
Vốn muốn làm một chiếc động cơ theo dung tích hình chữ V, nhưng cái đó làm gia công thì rất phức tạp, vì tính nhanh chóng của thời đại, nên Lâm Hồng Phi cũng chọn xi lanh đồng loạt, bởi vì không có phụ kiện ngoài bằng nhựa, bao gồm những phụ kiện bên trong xi lanh cũng đều dùng inox hàn sau đó mài bóng đi, dưới ánh mặt trời, trông như một chiếc gương vậy, rất phong cách.
Còn làm cho Đông Phương Tiểu Linh một chiếc xe tay ga, nghĩ đến việc xe tay ga xả nhiệt không tốt, đó là vấn đề mà những phụ nữ mạnh cũng không giải quyết được, Lâm Hồng Phi thiết kế cho cô một chiếc xe dung tích 150cc tản nhiệt, công suất thiết kế là 10 mã lực, đối với những chiếc xe tay ga thời giờ mà nói thì đúng là công suất cao.
Trong đó Hoàng sư phụ cùng các chiến sĩ trong xưởng cũng đã giúp đỡ Lâm Hồng Phi không ít, cũng không ít để giúp tạo ra các đồ vật, anh ta đúng là dày mặt, lấy việc công để làm việc tư, nếu như không có sự giúp đỡ của họ thì trong khoảng thời gian ngắn ngủi nửa tiếng chắc chắn là không thể hoàn thành được. Nếu như thế, hai chiếc xe đã được để trước mặt Đông Phương Tiểu Linh, cô thật sự rung động, nhìn về phía Lâm Hồng Phi với ánh mắt vô cùng quái dị.
Cô nàng hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được, hai chiếc xe máy mà Lâm Hồng Phi chỉ mất nửa tháng là hoàn thành được: đầu hắn là thế nào? Nếu như không phải trong nửa tháng này mà bản thân cô đã cùng làm với hắn thì cô hoàn toàn không tin rằng lại có người Trung Quốc có thể làm ra được chiếc xe máy đẹp đến thế… Thế là lập tức bày tỏ thái độ, cô không thể không thừa nhận, Lâm Hồng Phi làm ra hai chiếc xe này còn đẹp hơn cả của Nhật Bản nhiều, đẹp, tính năng lại hoàn hảo, có thể dùng những từ ấy để mà tưởng tượng ra hai chiếc xe này.
Trên thực tế việc Lâm Hồng Phi tự làm ra xe không những khiến cho Đông Phương Tiểu Linh vô cùng rung động, mà thậm chí cả quan khu cũng phải sững sờ, ngay từ đầu mọi người cũng đã nghĩ rằng Lâm Hồng Phi chỉ đùa thôi, đều hoài nghi hắn, thấy như Đông Phương Tiểu Linh như đang chơi Lâm Hồng Phi vậy… tình cảm của con trai phó Tham mưu trưởng Lâm và khuê nữ của Bí thư Đông Phương, giờ lại cùng nhau, điều đó đúng là tin tốt cho cả quân khu, còn về kế hoạch chế tạo xe của Lâm Hồng Phi mọi người đều có một sự nhận định: Làm sao có thể thành công được?
Đến giờ hai chiếc xe rõ ràng là đang dựng trước mắt mọi người, ai nấy đều rất kinh ngạc: sớm đã biết rằng con trai của Phó tham mưu trưởng Lâm giỏi giang rồi, thấy anh ta có thể làm ra chiếc xe như vậy, đúng là còn đẹp hơn cả chiếc xe của Nhật nhiều.
Hiện trong nước, xe của Nhật đã có đến 4 mẫu, chính là GS 125 và GN 250 cộng thêm hai chiếc của Honda là CBT 125 và Yamaha SRZ 150, bốn xe này đã có một danh tiếng lừng lẫy “Đông doanh tứ kiếm khách”, trong mắt mọi người, con của Phó tham mưu trưởng Lâm làm ra hai chiếc xe này đúng là còn hơn cả đế vương của Nhật Bản… chỉ là còn không biết chức năng thế nào thôi…
Nửa giờ sau thông qua những khảo nghiệm của “nhân sĩ kinh nghiệm cao” tất cả mọi người đều không có gì phải hoài nghi cậu con trai nhà Phó tham mưu trưởng Lâm nữa.
- Coi như anh qua bước này.
Đông Phương Tiểu Linh nói ra những câu này, vui vẻ sải bước lên chiếc xe, rồi nhanh chóng chạy ra, cô cũng muốn khoe với chị em về chiếc xe: chiếc xe này là đích thân cô cũng là người đi hết quãng đường làm ra chiếc xe này nên ở một trình độ nhất định thì cô cũng có thể tự cho mình là nhà phát minh ra hai chiếc xe này.
- Haz, cẩn thận chút.
Lâm Hồng Phi cũng đứng sau hét lớn.
- Biết rồi.
Bà chị Đông Phương liền hắng giọng quát lại, người đã đi mất bóng qua chiếc cổng bên ngoài xưởng chế tạo.
- Con bé này…
Lâm Hồng Phi lắc đầu, chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi…
…
Nhờ Lâm Hồng Phi chế tạo ra động cơ có điều tiết, có tính đàn hồi, nên bộ phận giảm sóc cũng rất thoải mái, chạy trên đường chẳng mấy chốc mà tốc độ của cô nàng đã đến 50km/h.
Tốc độ này đối với những người thường xuyên lái xe cũng chỉ là cười đùa thôi, nhưng đồi với những người chưa hề lái xe như Đông Phương Tiểu Linh thì 50 đã là tốc độ cao rồi, điều khiến cô lo lắng chính là không biết từ lúc nào mà đằng sau cô đã có chiếc Audi 100 theo được một lúc rồi.
- Chính xác không, là Tiểu Linh phải không?
Ngồi trên chiếc Audi 100, Bí thư Đông Phương không dựa vào ghế xe mà đã ngóng ra ngoài để nhìn ra, kinh ngạc thấy đúng là bóng dáng của con gái yêu đang đi trên chiếc xe ga kia.
- Chắc là Tiểu Linh.
Thư ký Phạm ngồi bên trên ghế lái phụ trả lời.
- Con bé này sao lại có xe máy ở đâu ra thế?
Bí thư Đông Phương như vẻ không thoải mái và cũng lo lắng nói :
- Đi xe máy đúng là không an toàn chút nào.
Đối với xe bốn bánh thì chắc chắn là xe hai bánh sẽ chẳng hề an toàn chút nào rồi, nhưng ý của bí thư cũng không phải chỉ có thế.
Vừa nãy khi bí thư chuẩn bị về thành ủy thì thấy một cô gái trên đường, đang đi chiếc xe máy, không chú ý là xe tay da, đi bên thấy hình dáng người đi chiếc xe ấy, ông nhanh chóng bảo lái xe nhìn xem có phải là con gái mình không nhưng sao con gái lại học đi xe máy từ lúc nào? Và lấy đâu ra cái xe kia?
Bí thư Đông Phương cũng không quá nuông chiều con gái, mà ngược lại ông còn rất nghiêm khắc với con, cô con gái của bí thư cũng không tiêu nhiều tiền, tiền cũng không phải dư dả, chiếc xe kia ít nhất cũng phải hơn chục nghìn, thế con lấy đâu ra tiền mà mua? Thật cũng khó mà nói, ông chỉ lấy chuyện an toàn khi đi xe để nói thôi.
Chuyện lần này của Đông Phương Tiểu Linh thư ký Phạm cũng đã biết, trước đó anh không nghĩ là cô ấy sẽ thành công, nhưng giờ thấy thế này thì chắc chắn là thành công rồi. Cũng chần chừ một lúc rồi anh nói với bí thư:
- Sếp, tôi thấy, chiếc xe kia là do Tiểu Linh và Lâm Hồng Phi cùng tạo ra đó.
- Ừ.
Bí thư hừ nhẹ một tiếng hình như là không có gì lấy làm lạ, nhưng Thư ký Phạm lại toát mồ hôi lo lắng :
- Sếp đang tức giận rồi, nguyên nhân rất đơn giản, chuyện của con gái ta mà anh lại biết, ta lại không biết sao? Anh có thể cho tôi một lời giải thích không?
Đối với vị sếp này Thư ký Phạm rất hiểu ông, biết là ông nghiêm khắc với con gái thế, nhưng trong tận đáy lòng vẫn là yêu quý cô bé, nếu như hôm nay không cho sếp một câu trả lời thỏa mãn thì chỉ sợ bản thân…
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện