[Dịch]Thanh Niên Nghiêm Túc Tại Dị Giới - Sưu tầm
Chương 19 : Huyết thống
.
Sau khi giải quyết xong xuôi mọi chuyện, Trần Nguyên mới bắt đầu suy nghĩ, tại sao lão già Trần Lam lại có thể biết được chuyện Trần Thắng chết là do mình gây ra. Không lẽ vẫn còn sơ suất gì đó hay sao!?
-“Nhóc con, hôm đó quả thật ngươi vẫn còn chừa lại một sơ hở, một sơ hở rất lớn mà ta nghĩ là ngươi không nhận ra, đó chính là tóc của ngươi, tóc của ngươi dính trên người thằng béo đó, dù chỉ có một cọng nhưng cũng đủ rồi. Hầu như người của Đại lục Âu Long đều là mắt đen, tóc đen láy, chỉ có mình thằng nhóc nhà ngươi là tóc trắng, thật đúng là dị loại.” Giọng nói giễu cợt lười biếng của Sói ca bất chợt vang lên bên tai Trần Nguyên.
-“Haiz!....trăm tính ngàn tính…..” Trần Nguyên lắc đầu thở dài…."Ơ cái định mệnh, thế sao ngươi không nhắc ta hả tên khốn kiếp! Ta nguyền rủa mười tám đời tổ tông cha mẹ ông bà nhà ngươi!!! #$%^&" Trần Nguyên tức giận, phun ra hàng loạt từ ngữ thô tục.
-"Nói làm gì, nói ra thì giờ làm gì có phim hay mà coi! HÍ hí hí..." Sói ca cười đê tiện, giọng nói đểu giả khiến ruột gan Trần Nguyên lộn tùng phèo lên.
-"Ông liều mạng với ngươi!!" Trần Nguyên gào to, vẻ mặt đỏ hết cả lên như con trâu điên.
-"Cứ việc thịt ta nếu ngươi có khả năng. Hê hê hê..." SÓi ca cười to, giọng nói đầy bỡn cợt.
-"$%^&*"
…………………………………………………..
Có thể nói việc phế bỏ gia đình của Trần Bạch Vân và Trần Lam mang lại cho Trần Nguyên một món lời không ít, bốn vạn kim tệ nói ít không ít nhiều không nhiều, chỉ bằng số tiền nửa năm mà Trần gia kiếm được từ kinh doanh hàng hóa, nông sản, buôn bán…..Nhưng với tên nghèo kiết xác như Trần Nguyên mà nói thì số tiền này như là chiếc phao cứu rỗi cuộc đời hắn. Vì sao ư, bởi vì hắn đang rất cần tiền để tìm một huyết thống có thể giúp hắn gia tăng sức mạnh. Và hắn lại phát hiện ra có rất nhiều thư tín mà cha mẹ hắn gửi cho hắn, thì ra đều bị đám người này giấu đi.
Thật ra mà nói thì một huyết thống tốt sẽ có tác dụng vô cùng cao, có một vài huyết thống có thể khiến người dùng có được một số năng lực đặc biệt như điều khiển lửa, gió, sấm….., còn có một số huyết thống có thể khiến cho thực lực người dùng tăng lên gấp mấy lần, một vài huyết thống còn có thể khiến cường độ cơ thể của con người mạnh mẽ hơn cả ma thú, lại có một số huyết thống có thể làm cho tốc độ của con người tăng lên rõ rệt, và cũng có một số huyết thống có thế làm cho ngươi ta đạt được năng lực ma pháp cao siêu. Thậm chí có những loại huyết thống có thể không ngừng phát triển càng lúc càng mạnh mẽ, mặc dù lúc mới bắt đầu có thể hơi phế phế nhưng dần dần theo thực lực tăng lên hoặc trải qua chiến đấu sinh tử thì nó sẽ càng lúc càng bá đạo, đến một lúc nào đó thậm chí còn có thể thoát ra, phá vỡ các quy luật sinh tử.
-“Sói ca, lần trước ta nhờ ngươi tìm huyết thống cho ta, ngươi đã tìm được chưa? Ta chờ đợi lâu quá rồi.” Trần Nguyên nôn nóng, không giấu nổi sự háo hức thật thà nói ra.
-“Rồi nhóc con, xem ra đây là một cuộc làm ăn lớn, nhưng mà lúc đó ngươi không nói cho ta ngươi muốn loại huyết thống như thế nào! Ít nhất ta phải biết rằng ngươi muốn hàng như nào thì mới đưa được cho ngươi chứ, trong tay ta hàng họ có thể nói quá là nhiều luôn, nhiều lắm đó, nhiều tới mức con gà như ngươi có tưởng tượng đến não có nhăn hết cũng không hình dung nổi đâu, cho nên ngươi phải nói rõ ngươi muốn sức mạnh, tốc độ, phòng ngự bá đạo, tăng cường khả năng tu luyện nhanh hơn, hay là có thêm năng lực đặc biệt? Nói chung là phải có một yêu cầu rõ ràng ra. Ví dụ như huyết thống Đấu Đế, Thần-Ma, Quỷ hút máu, Tộc Tiên, Tộc Thái Thản….vân vân…..” Sói ca cười ha hả, giọng cười nhạo môt lần nữa vang lên, tên biến thái này cứ mỗi lần xuất hiện đều có một giọng nói và điệu cười khác nhau. Lúc thì uể oải lười biếng, lúc lại cười đùa trêu chọc, lúc thì trầm ngâm lạnh lùng….thiên biến vạn hóa khiến người khác không thể biết được đâu mới là tính cách thật của hắn, và…tới bây giờ Trần Nguyên vẫn chưa nhận ra được tên có giới tính gì. Đúng là biến thái mà!
-“Thôi thì Sói ca đập choai ta sẽ giới thiệu cho ngươi vài cái… Huyết thống của ác ma và thiên sứ thì như thế nào? Hai huyết thống này rất tốt, mặc dù đối với tăng cường cơ thể có hạn, nhưng cho dù hai cánh là cấp thấp nhất cũng sẽ làm cho sức lực của ngươi gấp mấy lần, hơn nữa đối với ma pháp cùng đấu khí đều có thể cùng lúc tu luyện. Hai huyết thống đó không tồi. Nhưng có chút mạo hiểm quá. Nếu như dùng huyết thống của thiên sứ, ngoài sức mạnh ra còn nhận được sự tôn trọng của Thánh Điện. Nhưng…. nếu như xuất hiện, chỉ sợ là ngươi còn chưa thành tài thì Hắc Ám giáo hội đã đến tìm và xiên que ngươi rồi. Còn nếu như là huyết thống ác ma, sợ rằng lũ tín đồ Thánh Điện trên đại lục Âu Long sẽ thi nhau mần thịt ngươi. Dù sao đám Thánh Điện chuyên giúp người kia so với thổ phỉ thì còn hơn gấp trăm lần. Một khi phát hiện ra ngươi có huyết thống ác ma, ta đảm bảo ngươi sẽ chết mà không biết mình chết như nào… Không được... không được... Hai huyết thống này đều không được. Hừm hừm Thái Thản huyết thống thì sẽ thế nào nhỉ ? Mặc dù con đường tiến hóa có chút gian khổ…, gồm có Thái Thản, Thái Thản Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Cự Thần Thái Thản, năm giai đoạn, nhưng hãy tin ở ta, Thái Thản chắc chắn là một huyết thống vô cùng xuất sắc, sức mạnh tuyệt vời, hình dáng khổng lồ, cao to, không đen không hôi và khoai rất là to…….đúng rồi còn nữa, huyết thống ma cà rồng, ngươi có thể xem xét một chút không? Cũng không tệ lắm đâu, có thể cắn nuốt và hấp thụ sinh mạng, tinh hoa của con người để tăng cường sức mạnh của bản thân, ở một nơi đông dân như đại lục Âu Long, chỉ cần ngươi không bị người ta bắt gặp thì sẽ tăng tiến sức mạnh lên rất rất nhanh…cơ mà nhiều năm nay giống loài Ma Cà Rồng này đã có rất nhiều người bị đám cuồng tín Thánh Điện truy sát đến tận gốc, những tên sót lại lần lượt trốn sâu vào trong rừng núi căn bản không dám ra ngoài, căn bản là đám người Thánh Điện đang mỏi mòn chờ đợi bọn hắn….Còn về yêu tộc, mặc dù rất tốt nhưng chắc chắn thằng nhóc ngươi sẽ không thích, dù sao thì xác suất mọc ra vài bộ phận kì quái cũng khá là cao….” Sói ca liên tục hăng hái chào mời với những huyết thống khiến Trần Nguyên lạnh hết cả người, sắc mặt có chút u ám, có vẻ không tốt cho lắm, mấy cái huyết thống đó cái nào cũng nguy hiểm trùng trùng, chỉ cần đổi một cái trong số đó cũng đủ trở thành thù địch của vô số thế lực, ngay lúc này Trần có chút kích động muốn giết người, và người hắn muốn thịt chính là Sói ca. Hình như Sói ca ý thức thấy mình đã nói ra rất nhiều loại huyết thống có tính liều mạng cao cho Trần Nguyên lựa chọn, và thấy vẻ mặt Trần Nguyên không tốt cho nên không nói thêm điều gì, giống như sợ rằng nói thêm một câu nữa thì hắn sẽ liều mạng với mình vậy.
Mặc kệ Sói ca giới thiệu, Trần Nguyên im lặng suy nghĩ một lúc lâu mới trầm giọng nói:
-“Ta muốn loại có thể tăng năng lực chiến đấu hơn nữa gia tăng tốc độ tu luyện…và kéo dài tuổi thọ. Tốt nhất là không có thêm bộ phận gì hết.” Trong lòng Trần Nguyên cảm thấy năng lực chiến đấu vẫn là quan trọng nhất, bởi vì có tu luyện như thế nào suy cho cùng cũng đều vì chiến đấu và kéo dài tuổi thọ, cho nên nếu đổi huyết thống thì cần cái loại có lợi cho chiến đấu, có thể khiến cho tốc độ tu luyện nhanh hơn, tu luyện nhanh hơn thì sẽ tốt hơn rất nhiều. Còn kéo dài tuổi thọ thì là chuyện hiển nhiên rồi, không sống dai thì sao mà đi lên đỉnh cao được.
-“Ở chỗ ta có một có loại phù hợp với những gì ngươi muốn, tuy rằng đã tuyệt chủng từ lâu, nhưng không nổi tiếng lắm, chủng tộc của bọn họ bị hủy diệt vào thời kỳ thượng cổ - lúc thần ma đại chiến bốn lần. Đó là vào thời điểm nền văn minh ma pháp vẫn còn tồn tại song song với đấu khí, tuy nhiên đó là chuyện của lúc trước rồi, rất ít người biết sự tồn tại của họ, cho dù là Giáo Hoàng của Thánh Điện và Ma Hoàng của Hắc Ám giáo hội cũng không biết, những người còn sót lại cũng sớm ăn nhang hết rồi, kể cả lũ chó săn của chư thần cũng không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này. Cho nên ngươi cứ yên tâm mà quẩy.” Sói ca nghiêm túc nói, lần này hắn không có cười hèn mọn và cũng không có ý nói đùa, rất thành thật.
-“Vậy sao? Thế bọn họ là tộc gì?” Trần Nguyên thắc mắc, trong lòng rất là tò mò.
-“Cổ Việt.” Sói ca chậm rãi phun ra hai chữ.
-“Thật sao!?”
-“Chủng tộc này không có quá nhiều thời gian để trưởng thành, cho nên không có ai biết đến sự tồn tại của họ!” Sói ca nghiêm túc nói ra.
-“Được… Tạm thời khoan bàn về lịch sử, ta muốn Cổ Việt…. Nhưng họ có ưu thế gì?” Trần Nguyên sau khi nghe xong liền đưa ra quyết định.
-“Tộc Cổ Việt chia làm nhiều cấp bậc, cụ thể như sau: hình xăm rồng có màu đỏ là thấp nhất, tiếp theo là màu cam, màu vàng, màu xanh, màu tím, màu bạch kim, hoàng kim và kim cương. Đương nhiên là khi chủng tộc này vẫn tồn tại trong thế giới, bá đạo nhất cũng chỉ mới có hình xăm rồng màu tím là bá đạo nhất, nhưng chưa kịp đột phá lên bạch kim thì đã bị diệt tộc, nhưng mà, Sói ca ta đương nhiên có đủ khả năng này, nên ngươi không cần phải lo lắng, chỉ cần ngươi có đủ điểm giao dịch và bảo thạch, ta có thể giúp ngươi đạt tới cảnh giới tối thượng, nhưng ta khuyên ngươi tạm thời đừng có mà suy nghĩ nhiều làm gì, bởi vì để có được đẳng cấp đó cần đến số điểm giao dịch cực kì kinh khủng. Nhưng điều quan trọng nhất ta muốn nói với ngươi là màu sắc hình xăm đại diện cho bội số, ngươi chỉ cần nhớ kỹ điều này là được.”
-"Bội số? Ý gì? ” Trần Nguyên mặt mày ngu ngơ thắc mắc hỏi dồn.
-"Giải thích cho tên não phẳng như ngươi thì nó như thế này, thực lực của con người, chủ yếu có sáu phương diện, sức mạnh, tốc độ, phản xạ, tốc độ tu luyện, cường độ tinh thần, phòng ngự, bội số phụ thuộc vào màu sắc hình xăm rồng…. Hình xăm có màu đỏ sẽ khiến tất cả năng lực của ngươi tăng lên, phản ứng, sức mạnh, phòng ngự, tốc độ, còn có cường độ tinh thần của ngươi, đều có thể tăng gấp hai lần, cơ bản là dựa trên thực lực của ngươi để tính, về phần , nếu là màu cam rất hiển nhiên là tăng gấp bốn lần, sau đó tùy theo lần mà tăng lên, huyết thống này bản thân ngươi có thể tu luyện để nâng cấp lên bằng chém giết, số lần chém giết của ngươi nhiều, càng hung hiểm thì càng nhanh đột phá, sức mạnh cơ bản của bản thân ngươi càng cao sau khi ngươi thăng cấp thực lực phát ra sẽ càng khủng bố, nếu như ngươi tu luyện tới hình xăm màu bạch kim thì vậy ngươi có thể trực tiếp vượt cấp khiêu chiến với đấu tông cấp thấp và có tỉ lệ thắng rất cao, đấy chính là điểm đáng sợ của huyết thống này, còn khuyết điểm thì đơn giản thôi, tộc này khả sinh sản ít đến đáng thương, nhưng ta sẽ chỉnh sửa lại điều này. Ngươi yên tâm.” Sói ca chậm rãi nói ra những đặc tính, ưu điểm và khuyết điểm của tộc Cổ Việt.
“Được, đổi ngay đi…” Trần Nguyên không chút do dự, lập tức chọn huyết thống này. Tuy rằng hắn hiểu rõ bây giờ bản thân chỉ có thể hoán đổi cấp thấp nhất là huyết thống Cổ Việt hình xăm rồng màu đỏ, nhưng nhiêu đó vậy là đủ rồi, các mặt về tốc độ, sức lực, tốc độ phản ứng, cường độ tinh thần đều tăng gấp đôi, đây không phải chỉ đơn giản là thực lực tăng lên nữa, mà là tất cả sáu phương diện đồng thời tăng cường, còn có thể tăng cấp sau khi chiến đấu nhiều lần, lúc đó thực lực còn có thể tăng cường lên gấp mấy lần, chứ không chỉ có gấp hai lần như vậy, đây cũng chính là nguyên nhân mà Sói ca nói nếu mình có hình xăm màu Bạch Kim thậm chí có thể khiêu chiến đấu tông cấp thấp mà vẫn thắng.
-“Chờ chút, bây giờ ngươi chỉ có thể hoán đổi huyết thống Cổ Việt cấp thấp nhất có hình xăm rồng đỏ, cần hai vạn điểm giao dịch và một bảo thạch cấp B, nâng cấp tiếp theo cần hai viên bảo thạch cấp B, cần phải có mười vạn điểm giao dịch , hiện tại ngươi còn dư bốn vạn điểm giao dịch.” Âm thanh bình thản của Sói ca vang lên trong đầu Trần Nguyên.
Ngay sau đó Trần Nguyên liền cảm thấy một luồng năng lượng khổng lồ từ hình xăm trên tay trái mình lan ra, trong thoáng chốc bản thân bị che phủ bởi ánh sáng đỏ, sau lưng cảm thấy đau đớn, cảm giác cực kì đau đớn, đau đớn đến tận linh hồn, sau chốc lát ánh sáng màu đỏ tản đi, một hình xăm hình đầu rồng màu đỏ xuất hiện phủ kín lấy lưng Trần Nguyên, mà hình xăm đầu rồng này trông rất là sinh động, cứ như là có sự sống vậy. Lúc này toàn thân Trần Nguyên tràn đầy sức lực, cảm giác thư thái này khiến cho cảm giác đau đớn tận linh hồn trước đó giảm bớt đi… khiến hắn xém chút cười hô hố vì cảm giác phê phê này. Xem ra ngoài hình xăm trên người và tóc đen trở lại thì hắn với bình thường không có gì khác nhau, ngoại trừ ánh mắt càng tĩnh lặng, thâm thúy ra thì không có sự biến hóa nào khác.
-“Sao rồi nhóc con, cảm giác phê chứ?” Sói ca bỗng nhiên cười đê tiện nói.
-“Phê! Phê vãi chưởng luôn! Giờ mà đem đám thú vật ở núi Cấm đến đây ta cũng cân hết! À hi hi hi….” Trần Nguyên vui vẻ tự sướng, lâu lâu có cảm giác phê phê cũng thích thật.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện