[Dịch] Thanh Gươm Hổ Phách (Hổ Phách Chi Kiếm)

Chương 31 :  Quyển thứ nhất Chiến tranh Hoa Hồng Đen Màn 30 Bộ bài Anh Dũng Màn 30 Bộ bài Anh Dũng Tác giả Phi Viêm Biên dịch Vô Ảnh Các Tác giả Phi Viêm Biên dịch Vô Ảnh Các

Người đăng: nguyenduy1k

.
Triệu hồi Thánh kiếm? Bảo kiếm có cái danh Thánh kiếm thì đầy Wanze, ví như Vương miện gió Noda Heath, ví như thanh kiếm Bầu trời vô tận, lại ví như Thánh kiếm "Cực" của vùng miền núi và Thánh kiếm duy nhất được người chơi tìm được năm xưa – Hổ Phách. Nhưng Burlando nghĩ rằng, mấy cái tên trong truyền thuyết này chẳng có liên quan gì đến hắn. Đây là một phép thuật sao? Đúng là hắn biết các mục sư có một loại phép thuật hệ ánh sáng cấp thấp có tên gọi là thuật Thánh kiếm, nhưng phép thuật kia gồm một chuỗi chú văn có tính chất công kích thuần túy, chẳng can hệ gì đến việc kêu gọi. Trong trò chơi, một từ đơn chứa đựng nhiều ma lực là cực kỳ nghiêm túc, không thể tùy ý thay đổi, phối hợp. Tuy nhiên, mặc kệ cái việc triệu hoán Thánh kiếm này là gì, theo như Burlando biết, bất kể người chơi phù thủy nào sử dụng phép thuật trong trò chơi đều không có tác dụng phụ quá lớn —— hậu quả nghiêm trọng nhất chỉ là tinh thần quá độ, nhưng sẽ không bị đau đầu như búa bổ, cùng lắm là cảm thấy uể oải về mặt tinh thần mà thôi. Bởi vậy, nghĩ tới đây, Burlando ổn định tinh thần lại, thầm truyền đạt chỉ lệnh đồng ý triệu hồi Thánh kiếm. Chuyện làm ăn không lỗ vốn thì ai cũng sẽ làm, lại nói, hắn cũng không hẳn không ôm kỳ vọng chữa ngựa chết thành ngựa sống. Burlando hơi chậm một nhịp, ma cây bên kia đã điều khiển hai sợi dây leo quất về phía hắn, nhưng hắn lập tức hạ thấp người vung bảo kiếm lên trên. Một đường cung sáng bạc lóe lên, hai sợi dây leo đầy mùi tanh hôi văng lên không trung, hóa thành tro tàn. Sau đó nhân vật chính của chúng ta không dừng thế tấn công, một tay vỗ mạnh xuống đất một cái, toàn thân gia tốc tiến vào phạm vi gần ma cây. Tuy nhiên, lúc hắn đang muốn triển khai hành động tiếp theo thì ánh sáng thăm thẳm trên võng mạc hắn chợt biến đổi. "Con đường chiến sĩ, mở khóa." "Chương II bộ bài Anh Dũng, kỵ sĩ – Thánh kiếm." "Xét thấy nhân vật chính lần đầu tiên mở ra bộ bài Vận mệnh, chờ tải xuống hệ thống hướng dẫn." Từng hàng chữ tựa ma trơi hiện lên rồi nhanh chóng biến mất. "Thánh kiếm, thanh kiếm tượng trưng cho sự kính dâng và thuần khiết của kỵ sĩ ——" "Hiệu quả: thanh toán sáu điểm nguyên tố đất từ rãnh nguyên tố, triệu hồi Thánh kiếm vào bàn. Điều kiện triệu hồi đã đủ, xin mời nhân vật lấy ra thẻ bài, dùng ngón cái ấn vào thánh văn vận mệnh ở chính giữa, lấy ngón trỏ và ngón cái tạo thành tam giác ma lực đốt lên Thánh kiếm —— " Burlando lập tức phát hiện mình bị một đống thứ này quấy rầy đến mức gần như không thể hành động. Động tác trên tay hơi chững lại, lập tức bị những sợi dây leo thu hồi của con ma cây ép trở lại. Hắn thầm mắng một tiếng, nhưng cũng biết dù mình không bị quấy rầy cũng không có nhiều cơ hội. Hắn thở mạnh một hơi, quay đầu nhìn phía Freya —— thiếu nữ đang ra sức bò đến bên dưới tảng đá khổng lồ, khoảng cách không còn xa, nhưng chiếc đuôi ngựa màu nâu nhạt sau lưng nàng nhấp nhô lên xuống làm cho Burlando ngẩn ra. Sự chú ý của hắn không đổi, chuyển sang hướng khác. Một con ma cây sơ sinh khác ở phía dưới vẫn hơi chậm hơn một bước, xem ra nữ Võ Thần tương lai chắc không có vấn đề gì. Tuy vậy, bên Roman lại không lạc quan. Nàng đã trèo hết nổi, thở dốc từng hơi một ở phía dưới. Burlando bên này đã giao chiến với ma cây, song phương đều không chiếm được ưu thế. Có điều, đứa con của Ma cây hoàng kim kia đã phát hiện gã loài người trước mặt cũng không lợi hại như tưởng tượng, chẳng qua là sợ hãi thanh bảo kiếm tinh linh trong tay hắn mà thôi. Burlando cũng hiểu rõ điểm này. Hắn lại nắm chặt kiếm, nhưng chính vào lúc này, trên võng mạc của hắn lại lóe lên dòng nhắc nhở cuối cùng: Lấy ra thẻ bài? Burlando ngẩn ngơ, nhưng dù sao hắn cũng là người chơi lão làng, lập tức nghĩ tới tấm thẻ trong ngực. Phảng phất như tâm linh mách bảo, hắn lập tức sờ tới thứ kia. Thì ra thánh văn này gọi là thánh văn vận mệnh, nhưng làm sao trước kia chưa từng nghe nói? Burlando hơi nghi hoặc, nhưng nghi thì nghi, hắn cũng đã dùng ngón cái ép lên lá bài. "Chương II bộ bài Anh Dũng, kỵ sĩ — Thánh kiếm, khóa chặt thành công." Một ánh sáng đen chói mắt bắn ra. Dao động phép thuật có tính xuyên thấu giống như một thanh kiếm sắc đâm vào não mỗi sinh vật xung quanh, không chỉ khiến con ma cây trưởng thành kia gào lên một tiếng, thậm chí sự rung động tâm linh còn ảnh hưởng khiến Freya và Roman cũng dừng lại. Một người quay đầu lại, một người ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn phía Burlando. Các nàng đều nhìn thấy, sau khi tấm thẻ mà Burlando giơ lên cao kia tỏa ra một làn sóng dao động màu đen thì biến mất không thấy nữa. "Burlando, tấm, tấm thẻ trên tay anh đâu rồi!" Tiểu thư thương nhân sốt sắng kêu gọi. Đôi mắt nàng rất tốt, chỗ nàng cách Burlando ít nhất cũng phải năm mươi mét. Nhưng Burlando giờ phút này như mắt điếc tai ngơ với lời của thiếu nữ thương nhân tương tai, bởi vì hiện giờ hắn chỉ có thể ngơ ngác nhìn đồ vật mới xuất hiện trong màn sáng trên võng mạc của mình: "Thánh kiếm, thanh kiếm tượng trưng cho sự kính dâng và thuần khiết của kỵ sĩ ——" "Khi nó tồn tại trên bàn, thanh toán 1 điểm nguyên tố đất, ngươi có thể dùng nó công kích kẻ địch; hoặc giả thanh toán 1 điểm nguyên tố đất, ngươi có thể xua tan bệnh tật, độc chú và hiệu quả hắc ám." "Mỗi khi Thánh kiếm tồn tại mười phút, nhân vật cần tốn 2 điểm nguyên tố đất và 2 điểm lực lượng tinh thần để duy trì." "Phạm vi ảnh hưởng của Thánh kiếm là một nghìn mét." Hả? Đây là loại vu thuật ác độc gì vậy? Burlando còn chưa từng nghe nói có loại vật phẩm phép thuật nào cần người chơi phải không ngừng tiêu tốn lực lượng để sử dụng. Lực lượng tinh thần tất nhiên không cần giải thích, nó liên quan đến dung lượng của ý chí. Còn rãnh nguyên tố này thì hắn có biết. Trong ấn tượng của hắn, chỉ có mấy nghề nghiệp rất hiếm gặp là Nguyên tố sư và Ma kiếm sĩ, kỵ sĩ Thái dương mới có rãnh nguyên tố, vì họ cần tiêu hao lực lượng nguyên tố để triển khai phép thuật. Nhưng chưa bao giờ có một vật phẩm phép thuật nào cần sử dụng rãnh nguyên tố của người chơi, thế chẳng phải nói người chơi không có rãnh nguyên tố thì không thể sử dụng hay sao? Hơn nữa, điểm mấu chốt nhất là sự tiêu hao liên tục này. Điều này có nghĩa là, nếu hắn muốn sử dụng đá linh hồn để bổ sung năng lượng cho tấm thẻ này, vậy thì hắn phải bảo đảm trong tay mình có đủ đá linh hồn mới được. Nhưng đá linh hồn đâu phải dễ lấy, lại chẳng phải con quái nào cũng rơi ra được vật này. Đương nhiên, tuy rằng nghi hoặc lóe lên trong lòng hắn, nhưng vật phẩm phép thuật này mạnh mẽ vẫn là điều không cần nghi ngờ. Không hổ danh là vật phẩm năng cấp trên 40 Oz, hiệu quả tuyệt đối không một chút suy giảm. Burlando vạch tay từ trên xuống dưới —— Một thanh kiếm sắc làm bằng ánh sáng bỗng hiện ra sau lưng hắn. Thanh kiếm dài bằng hai người, thân kiếm rộng, phần che tay có hình chữ thập (十) màu vàng chói lọi, còn có một đôi cánh dang rộng từ phần che tay của kiếm. Từ xa nhìn lại, giống như có một đôi cánh trắng như tuyết duỗi ra từ sau lưng Burlando vậy. Tiểu thư thương nhân ngẩn ra, từ phía dưới thu hết hình ảnh này vào mắt, trong đôi mắt lập tức tràn đầy sự sùng bái và hưng phấn. Burlando đẹp trai quá đi! Freya cũng nhìn sững sờ, tuy nhiên ít ra nàng còn nhớ nhiệm vụ của mình. Khẽ cắn răng, nàng bám vào đá tiếp tục trèo lên cao. Vết thương trên tay đêm qua dường như lại rách ra, đau nhói làm nàng phải nhíu mày. Burlando thì đang cảm thụ tình trạng của mình. Thánh kiếm vừa xuất hiện đã phủ lên người hắn hai loại trạng thái bảo hộ và thanh lọc. Độc hủ thi và độc tê liệt tan rã, biến mất trong chớp mắt như băng tan. Mỗi khi nhấc tay nhấc chân, hắn lại cảm nhận được lực lượng thánh quang đang trào lên trong cơ thể. 40 Oz, lực lượng cấp thứ hai, ít nhất cũng có trình độ Thần quan. Nói cách khác, sau khi tiến vào trạng thái Thánh kiếm, chí ít về khả năng xua tan thì Burlando cũng đã là một Thần quan chính thức. Nếu không nhìn tới quần áo, lý lịch, giờ phút này, bất cứ người nào cảm nhận được dòng khí cũng sẽ cho rằng Burlando là một Thần quan tiêu chuẩn. Đúng là quái đản, rõ ràng là nguyên tố do thẻ bài gọi tới, không ngờ lại có thể mô phỏng lực lượng nguyên tố ánh sáng giống như thật. Hắn không nhịn được nghĩ đến người chế tạo tấm thẻ này rốt cuộc là thần thánh phương nào. Nhưng điều Burlando không hiểu chính là, khi khí tức của hắn đột nhiên tăng cường, con ma cây trước mặt kia đã rục rà rục rịch. Con con trưởng thành của Ma cây hoàng kim cũng chỉ đạt cấp 22, mà năng cấp 40 Oz gần như đã tiếp cận cấp 30. Dưới sự áp bức liên tục của luồng khí mạnh mẽ như vậy, sinh vật thông minh rất khó khống chế sự khủng hoảng trong lòng. Nó hét lên một tiếng, rốt cục không nhịn được bắt đầu công kích. Dây leo quấn quanh người quái vật bỗng nhiên tăng vọt, tất cả dây leo trên bề mặt đều đâm tới Burlando. "Burlando, cẩn thận!" Tiểu thư thương nhân ở dưới nhắc nhở. Burlando nhíu mày một cái. Bởi vì không có rãnh nguyên tố, hắn không biết mình có bao nhiêu nguyên tố tiêu xài. Có điều nếu cho rằng đá linh hồn chuyển hóa điểm kinh nghiệm sang rãnh nguyên tố đều là theo tỷ lệ 1:1, vậy căn cứ vào đó thì trong tấm thẻ này hẳn nên có 20 điểm nguyên tố đất. Cho dù gọi ra Thánh kiếm đã dùng mất 6 điểm thì cũng còn lại 14 điểm —— Tính như thế thì vẫn còn dư dả, hắn lập tức vạch tay phải về phía trước một nhát, dùng 1 điểm nguyên tố đất sử dụng kỹ năng "Công kích" của Thánh kiếm. Một lưỡi dao màu vàng kim bắn ra từ năm ngón tay của hắn —— Chỉ cần bị ánh sáng này lướt qua, dây leo đều bùng lửa hóa thành tro bụi. Đây là Thánh kiếm thuật. Burlando lập tức nhận ra, đây là một phép thuật công kích của mục sư cấp thấp, nhưng sau khi được tăng cường năng cấp thì lực công kích của nó cũng đáng sợ không kém. Ma cây bị thương rên lên một tiếng, bứt ra lùi lại. Một đòn của Burlando gần như đã quét đi một phần ba số dây leo của nó. Ma cây dựa vào mà lực cung cấp từ Ma cây hoàng kim, nhưng số dây leo này của nó lại cần rất nhiều năm mới có thể từ từ mọc ra được. Tuy nhiên, nhân vật chính của chúng ta làm sao cho nó cơ hội này. Hắn nhanh tay nhanh mắt, liên tục bắn ra ba lưỡi kiếm màu vàng đâm thủng thân thể ma cây trưởng thành, sau đó chém một nhát thẳng tới. Oành một tiếng, thân thể con ma cây trưởng thành nổ tung, hóa thành tro tàn. Cùng lúc đó, Freya cũng khởi động chiếc nhẫn Phong Hậu. Vị trí mà nàng đánh vào hơi lệch một chút, tuy nhiên uy lực của đạn gió vẫn đủ đánh bay tảng đá lớn này ra ngoài. Tiếng ầm ầm nổ vang, tảng đá có kích cỡ một ngọn núi nhỏ lăn xuống dưới chân núi. Đường nó đi qua, mặc kệ đá nhọn hay ma cây đều hóa thành bột mịn. Chớp mắt, hơn mười con ma cây đã bị tiêu diệt. Dù là Ma cây hoàng kim cũng không chịu nổi tổn thất này, nó gào lên một tiếng đáng sợ. Tiếng rít chói lói hầu như xuyên thấu cả thung lũng Xavier. Tuy nhiên, Burlando đã nghe tiếng kêu này không một nghìn thì cũng tám trăm khi còn trong trò chơi, sớm thành thói quen, nghe vào còn có cảm giác hoài niệm. Chỉ có Freya và Roman là kinh hãi, quay mặt nhìn nhau. "Đó, đó là thứ gì thế, Burlando?" Thiếu nữ có mái tóc đuôi ngựa trên đỉnh núi hỏi. "Không cần lo lắng, chúng ta sẽ không tiếp xúc với nó." Cuối cùng cũng coi như đánh xong, Burlando thở phào nhẹ nhõm. Sau khi giải quyết xong đội tuần tra này thì sẽ thong thả hơn nhiều. Hắn ước lượng thời gian một lát, Thánh kiếm còn có thể duy trì trên tràng nửa giờ, chút thời gian này không đủ cho họ rời hẻm núi, mà nếu giải trừ Thánh kiếm lúc này thì không chắc còn có thể triệu hoán lần nữa. Nghĩ tới đây, hắn quyết đoán thu hồi thẻ bài. Vào lúc này, tiểu thư thương nhân vừa thở hổn hển vừa bò lên, vừa mở miệng đã hỏi: "Burlando, vừa rồi là sao?" "Là sức mạnh của tấm thẻ kia, không ngờ đó cũng là một vật phẩm phép thuật." Hắn nhìn thấy một đống sao lung linh trong mắt Roman, mập mờ trả lời. "Vật phẩm phép thuật?" Freya nghe được câu trả lời mà thầm giật mình. Chiếc nhẫn mà Burlando đưa cho nàng cũng thế, giáp bán thân Phong Hậu cũng thế, nhưng người bình thường làm sao hiểu được những thứ liên quan đến phép thuật nhiều như vậy? Phép thuật trong cái nhìn của nàng thần bí giống như những tồn tại truyền thuyết chỉ tồn tại trong các câu chuyện cổ tích vậy. Nàng không nén được đánh giá người trẻ tuổi kia kỹ hơn một chút, thật giống như muốn nhìn thấu thân phận thật sự của hắn vậy. Hắn nói hắn là dân binh Braggs, nhưng hiện tại Freya càng ngày càng cảm thấy đó tuyệt đối là lời nói qua loa. Tuy nhiên, nàng cũng không ngờ là, thực ra lúc này, trong thế giới mà nàng không thể nhìn tới, có một cảnh tượng càng đồ sộ hơn nữa đang phát sinh. Bởi vì Burlando đang ngẩng đầu lên, ngắm nhìn ánh sáng vàng kim đầy khắp núi đồi đang bay tới phía hắn —— Vượt cấp giết quái đúng là một chuyện tuyệt vời. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang