[Việt Nam] Thánh Gióng Tại Tu Chân Giới
Chương 158 : Dược Viên giữa núi
Ngày đăng: 18:22 30-11-2018
.
Hang động trở nên nhở hơn khi năm người cùng đứng ở trong đó, Dừng trước bức tường gồ ghề như thể tự nhiên mà tạo thành.
Y Tiên khẽ quay đầu lại nhìn mọi người gật đầu, nàng lấy từ trong giới chỉ ra một tiểu kim, khẽ chọc vào ngón tay trỏ của mình, hàng lông mày lá liễu hơi nhíu lại.
Một giọt huyết hồng xuất hiện trên ngón tay nhỏ, nàng đặt bàn tay lên bức tường chờ đợi, bờ vai nàng khẽ run ngón tay nhỏ trở nên hơi tái, dường như bức tường hút đi huyết dịch vậy.
" cạch" " cạch" " cạch"
Bức tường sau một chút thời gian, tựa như cánh cửa tự động mở ra, vách tường xung quanh rung nhè nhẹ rồi im bặt.
Xuất hiện trước mặt mọi người là một không gian xanh mượt với những cỏ cây hoa lá, tiếng chim muông sinh động, dòng nước trong vắt không khí hài hoà khiến tâm hồn trở nên thư thái khác thường.
Y Tiên đưa tay ra dấu mời mọi người tiến vào:
- công tử, nhị vị tiền bối mời..
Y Tiên nói rồi dẫn đầu bước vào.
Gióng cùng nhị nữ kinh ngạc đánh giá khoảng không tươi đẹp này, nơi này rộng rãi được bao quanh bởi những bức tường cao vút, trên đó cũng có đầy đủ các loại hoa lá.. Nơi này như thể cả đỉnh nũi bị khoét rỗng bên trong.
Thu tất cả trong tầm mắt gióng gật đầu tấm tắc:
- quả là một kỳ quan..
- mời mọi người theo Tiên Tiên.
Tiên Tiên bước trên con đường đá rải đá nhỏ vừa đi vừa nói:
- công tử, nơi này là dược viên mà tổ tiên Dược gia chúng ta để lại, tất cả những gì người nhìn thấy ở đây đều là thảo dược các loại, không gian này được bao phủ bởi một tụ linh trận cung cấp linh khí từ bên ngoài tới, những dòng nước này là đều xuất phát từ bên ngoài nhưng trải qua tinh lọc từ các tầng lớp đất đá nên mang theo nguồn sinh khí dồi dào kích thích sự phát triển của thảo dược.
- ngay cả ánh sáng do sự cũng được trận pháp mô phong y như phía bên ngoài, linh thảo được đem từ các nơi trên đông vực mà reo trồng ở đây, chúng sinh trưởng và phát triển gấp nhiều lần so với bên ngoài, có thể nói đây chính là nguồn cung linh thảo quan trọng của Dược Các.
Nàng lòng có sự tự hào không nhỏ với kỳ quan này, Dược Các lâu nay chưa từng gián đoạn ngoài mua thảo dược từ khắp nơi hay tiến vào sâm lâm thì đây chính là điểm mấu chốt.
Nhìn những cành lá tươi tốt, những cây cổ thụ với những quả tròn trịa đẹp mắt, dòng suối nguồn trong veo chảy uốn lượn, Gióng cười nói:
- đúng là phương thức tốt, tổ tiên của nàng hẳn là một kỳ nhân.
- công tử nói phải, theo người đúng là một kỳ nhân, nếu đúng như ghi chép từ trước thì người là Đan sư thất cấp dường như đã chạm ngưỡng bát cấp.
Y Tiên gật đầu đáp, vị tổ tiên nàng nói đến vốn là thần tượng của đa số người trong gia tộc của nàng, tên của người thường được trưởng bối nêu ra để làm động lực cho hài tử noi theo.
Gióng kinh ngạc, nếu như Y Tiên nói bên ngoài thì lão già này thuộc tầng cao trong giới tu sĩ ah, vậy tức là Hợp Thể kỳ hoặc đại thành kỳ tu sĩ, hỏi sao Tiểu Thanh không thể khiến thần thúc của mình khám phá được gì.
- không biết lão nhân gia người còn tại thế không??
Gióng nghi hoặc hỏi, nếu còn tại thế thì Dược Các này không phải lực dễ dây dưa.
Y Tiên lắc đầu:
- tổ tông ah, đã tạ thế từ rất lâu rồi! Từ đó về sau chưa từng ai có thể đạt tới cấp độ của người.
Phương lão cũng khẽ thở dài tiếp lời:
- là chúng ta vô năng, không thể tiếp bước tổ tiên đi trước. Nhưng từ giờ sẽ khác, ta biết gánh nặng này quá khó nhưnh Y Tiên chỉ cần con cố gắng con sẽ đạt tới đó.
- vâng..
Y Tiên gật đầu, nhưng trong lòng dường như có chút nặng nề.
Gióng nhìn nàng cười nói:
- không cần cảm thấy đó là ghánh nặng, đừng suy nghĩ quá nhiều mà hãy thuận tự nhiên, giữ cho lòng thanh thản cứ theo đuổi đam mê của mình là được, ta tin lúc đó nàng sẽ nhận ra rằng cái mục tiêu nàng đặt ra lúc này không đáng nói.
Hai người nhìn lại Gióng, nghe từng lời nói dường như nhận ra nhiều điều, đôi khi đặt ra mục tiêu lại chính làm khó bản thân gò ép chính mình, chỉ cần hết lòng theo đuổi đam mê với tâm thái vững vàng thì mọi thứ đều có thể.
Y Tiên như được cởi đi nút thắt lâu nay trong lòng, nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm đáp:
- đa tạ công tử dậy bảo, Tiên Tiên nhớ rõ rồi!
- đa tạ công tử, lâu nay chúng ta đã quá đè nặng lên vai những hài tử này, thành ra lại chính là hại chúng..
Phương lão vái dài tạ ơn, lão đã hiểu từ trước đến nay cái bóng của tiền nhân quá lớn khiến lại gò ép người sau, khiến tâm ma nảy sinh mà khó vượt ngưỡng đan đạo.
Phía cuối con đường rải đá là một túp lều tranh đơn sơ như thể mọi ngôi nhà bình thường ở những làng quê nhỏ, hay như nơi các cư sĩ ẩn dật sống hoà mình vào thiên nhiên.
Nơi con suối nhỏ một chiếc ghế trúc, chiếc cần câu nhỏ và ấm trà sứ điêu khác cánh hạc ló mây.
- một cảnh bình yên hiếm thấy.
- công tử, mời ngồi..
Phương lão khẽ đưa tay phủi lớp bụi nơi bàn gỗ làm bằng gốc cây cổ thụ lớn, lão đặt ra một ấm trà với những chiếc tách nhỏ.
Y Tiên tiến lại bờ suối lấy một siêu nước nhỏ, nàng dùng hoả linh lực đun sôi mới từ tốn pha trà, rồi nhẹ nhàng châm từng tách trà cho mọi người, hương trà phảng phất trong làn khói trắng.
Gióng khẽ xoay vành tách trà, bàn tay khẽ quạt nhẹ làn khói trắng về phía mình, hít một hơi thật sâu mới đưa lên miệng khẽ nhấp nói:
"Trà ngon lại có khách nhân tới,
Non xanh nước biếc buông cần trúc
Cảnh đẹp thi vị mỹ nhân bên
Cần chi lạc mình giữa phố xa"
Phương lão cười gật đầu:
- công tử thật nhã hứng.
Gióng cười nhẹ:
- có phải khác biệt với vẻ ngoài của ta??
Cả đám người nhìn Gióng gật đầu, những điều này xuất phát từ miệng hài tử quả khiến người ta không cảm thấy kỳ quái không được, nếu nói già trước tuổi thì lại quá già đi.
- haha...
- haha..
- hi hi..
...
...
Từng tiếng cười vui vẻ như chẳng phải người xa lạ gì.
Hai người Phương lão cảm thấy Gióng và nhị nữ không quá khó để nói chuyện và cũng là người hiểu lý lẽ, tuy hành động khác thường nhưng có thể thấy rằng là người tốt.
- công tử, ta nói điều này không phải có y lật lọng, công tử thấy đấy đây chỉ là một dược viên tuy không phải bình thường, thảo dược được gieo trồng thời gian không quá lâu, chỉ mới độ vài trăm trở lại đây và có những thứ còn mới, chúng còn trong quá trình phát triển, nếu chia phần thì thật không biết chia thế nào cho hợp lý.
Y Tiên:
- công tử, nếu giờ người khai thác hết thì cũng được nhưng nếu để lâu chúng sẽ giảm chất lượng, bán cho thương hội hay các nơi khác cũng bị ép giá,
Gióng cùng nhị nữ nhìn nhau gật đầu, ý lão không sai vấn đề phân chia này có chút vấn đề, nếu Gióng đào đi nửa số linh dược ở đây thì cũng được thôi, nhưng nếu để lại thì chúng sẽ phát triển tốt hơn, nhưng đây lại là địa phần người khác ah Gióng để lại sau này muốn lấy thì lại phải kiếm Y Tiên.
- hay là thế này đi, Dược Các chế tạo đan dược cứ tự tiện mà lấy nhưng đan dược xuất ra chia ta một phần ừm thay vào đó chúng ta có linh dược cũng sẽ cung cấp cho các ngươi với giá cả phù hợp. Hai bên hợp tác lấy nơi này làm mối liên kết lâu dài..?
Phương lão trầm ngâm, đây là ý hay cũng hợp lý nhưng lão lại không phải người có thể ra quyết định lúc này được, mọi chuyện lão cần trở về bàn bạc với gia tộc.
- công tử, thứ cho ta không thể cho người câu trả lời bây giờ.
- ta biết vậy ta cho các ngươi thời gian để bàn bạc, khi nào có câu trả lời thì cho ta biết là được.
- vâng, cảm tạ công tử, chúng ta trở về sẽ nhanh chóng làm ra quyết định.
Phương lão cúi người cảm tạ.
- công tử không lo bị lật lọng sao??
Y Tiên thấp giọng hỏi han.
Khẽ lắc đầu Gióng tự tin nói:
- ta cần phải lo chuyện ấy sao?? Ta biết nơi này, biết chia khoá ở đâu, chỉ cần ta báo cho người khác hay ta cho người án ngữ ở đây các ngươi lật lọng thì đừng hòng tiến vào lại, ta cho sự lựa chọn bởi giao dịch này có lợi còn không nếu ta muốn không cần Y Tiên làm chìa khoá thì ta vẫn có thể vào được, nên biết rằng mọi thứ được dựng nên bằng lực thì đều có thể phá bằng lực, không có bức tường nào không thể phá được.
Hai Thúc điệt nhìn nhau gật đầu hiểu ý, chuyện này không thể thay đổi được trừ khi họ muốn bỏ dược viên này đi nhưng như vậy sẽ ảnh hưởng đến căn cơ Dược Các.
- vậy chúng ta sẽ báo lại với công tử như nào???
- ta sẽ cho người tới Dước Các, hai người để lại vật gì đó để làm tin là được.
Gióng suy nghĩ nói, nếu cho người tới đây cảnh giới khó tránh người khác sinh nghi, thôi thì đành cử người Thiên Việt tới đàm luận, dù sao sau này sự phát triển của Thiên Việt thì cũng cần mở phân đà ở các thành khác, mà Gióng cũng chưa muốn bại lộ Việt Tông quá nhiều.
Y Tiên gật đầu lấy từ trong giới chỉ ra một chiếc lệnh bài, hai tay đưa Gióng nói:
- công tử, đây là lệnh bài của Y Tiên, Y Tiên chưa từng cho ai khác trước đây, công tử chỉ cần cho người mang tới Dược Các là được.
Chiếc lệnh bài màu thiết có viền xanh lá với hai mặt được khắc chữ Dược Tiên, Gióng hơi đánh giá đội chút gật đầu cất vào trữ vật nói:
- tốt, còn chuyện nữa coi như thể hiện chút lòng nữa đi, như Y Tiên nói ta đủ điều kiện làm đan sư và ta cũng cảm thấy hứng thú với phương diện này, không biết hai người có thể chỉ giáo đôi phần??
- ra vậy chuyện này không khó nhưng lão tuy có hiểu biết lại không phải Đan tu nên chỉ có Y Tiên mới có thể giúp công tử.
Phương lão hướng Về Y Tiên đề cử.
- công tử, nói về Đan dược luyện đan thì cũng không thể ngày một ngày hai, mà Y Tiên hiểu biết nông cạn khó trách có sai xót.
Y Tiên hơi ngại ngùng đáp, nàng cũng mới chỉ là nhị cấp nên cũng chỉ thuộc hàng tập sự mà thôi.
Gióng hiểu ý nàng cười nói:
- Tiên Tiên chỉ cất cho ta biết những gì Nàng rõ là được, còn về sau đâu biết chừng ta từ bỏ còn không thì ta sẽ tới Dược Các bái kiến một phen.
- dạ... Vậy công tử đây là những giới thiệu về linh dược đã được biết đến, còn đây là cuốn đan sư nhập môn. đây là nhật ký luyện tập của Tiên Tiên, cũng như ghi vài kinh nghiệm cá nhân, công tử có thể dùng để nghiên cứu.
Y Tiên suy nghĩ đôi chút, trở tay xuất hiện ba cuốn sách đẩy về hướng tay Gióng nói.
Khẽ lật qua xem xét, Gióng gật đầu vừa ý nói chung nó khá tường tận, chỉ cần bỏ thời gian nghiên cứu là được, đặc biệt cuốn nhật kí còn ghi rõ các bước chỉ ra nguyên nhân thất bại kèm theo mấy hình vẽ tinh nghịch.
Y Tiên thấy Gióng chú ý đến mấy hình vẽ đó thì có chút ngại ngùng nhớ ra còn viết những điều linh tinh khác nữa nhưng giờ lấy lại đã muộn.
- công tử còn đây là gần hai trăm phần linh dược để người có thể luyện tập, trong nhật ký của Tiên Tiên có ghi một số đan phương cơ bản, còn không người có thể tìm mua ở các thương hội Đan phương cũng có thể có được.
- tốt, có những thứ này quả là trợ giúp không nhỏ, đa tạ Tiên Tiên rồi! Khi nào nghiên cứu xong ta sẽ trả lại nàng.
Gióng cười nói, cất đi những thứ mà Y Tiên vừa đưa cho, để sau từ từ tìm hiểu.
Gióng tiếp lời:
- tạm thời như vậy đã, giờ chúng ta nên rời khỏi đây thôi!
- vâng..
Mọi người hưởng ứng dù sao ai cũng có việc nơi thân không tiện ở lại quá lâu, theo đường cũ trở về hai phương cáo biệt mà rời đi theo hai hướng khác nhau.
Phương lão cùng Y Tiên trở lại với đoàn đội, ba người Gióng tiếp tục lên đường hướng Nguyên Thọ và tiếp tục cho đệ tử cọ sát yêu thú.
- công tử, người tính toán học luyện đan thật sao??
Tiểu Kim điều khiển pháp khí thấy Gióng ngồi khoanh chân cầm trên tay sách của Y Tiên mỗi khi rảnh rỗi.
Gióng hơi dừng lại nhìn xuống mấy tên đệ tử đang lăn lộn với yêu thú nói:
- thật chứ sao không?? Mỗi tu sĩ đều cần tới đan dược, đan dược nắm vị trí trọng yếu thay vì bỏ tiền túi đi mua nếu ta có thể tự làm không phải tốt hơn sao??
- công tử nói đúng, thay vì phải lo lắng tìm kiếm mất tiền, lại có thể bán lấy tiền ah hi hi...nhìn cảnh tượng người ta đấu giá đan dược nếu Việt Tông ta mà có thể chế tạo đan dược thì đúng là nguồn thu lớn ah.
Tiểu Thanh nhớ lại cảnh tranh đoạt đan dược lúc đấu giá hội mà tấm tắc, người ta tranh đoạt đến đổ máu dốc túi nha.
- chủ ta của nàng không tệ, có lẽ trở về ta nên mở một Đan Đường, nó sẽ mang hiệu quát không nhỏ, tuy hiện tại chưa rõ những về sau chính là điểm nhấn quan trọng.
- công tử, ta có công lớn phải không?? Người có nên thưởng ta gì không??
Tiểu Thanh cười tươi gợi ý nhìn Gióng.
- đúng là nên có thưởng.. Xem nào...
Gióng ra chiều suy xét nên thưởng cho nàng thứ gì? Tiểu Thanh cũng hứng thú chờ đợi trong khi Kim Thiềm phụng phịu.
Gióng cười:
- ta nhớ ra trong mấy đan phương của Tiên Tiên có đan dược tam cấp tên là trú nhan đan, đợi khi nào ta luyện chế được liền thường cho nàng vậy.
- công tử, trú nhan đan này là đan dược trú nhan mà nữ nhân thường hay nhắc đến đúng không??
- đúng vậy ah, gì mà mãi mãi tuổi thanh xuân đó.. Sao nào?? Có muốn không??
- dĩ nhiên là muốn ah..
- Tiểu Kim cũng muốn..
- nàng thì cẩn phải xem xét lại
- xí...
- đây là đan dược tam cấp nên chắc cần một thời gian ta mới luyện được.
Gióng ngẫm nghĩ, cần phải tập luyện thời gian nữa mới có thể luyện được đan dược như vậy ah, giờ mới trong giai đoạn tìm hiểu thôi.
- công tử rất nhanh sẽ làm được thôi!
- nàng tin tưởng như vậy sao?
- ân...
Tiểu Kim gật đầu xác nhận, công tử trong mắt nàng là không gì không làm được ah.
- tốt... Nếu vậy ta cũng sẽ thưởng cho nàng.
Gióng cười cười nháy mắt, cái trú nhan này tất nhiên phải luyện rồi! Nhìn nữ nhân già đi là chuyện khiến người khác phải đau lòng ah.
- công tử, mấy nhóc này đã cạn kiệt linh lực rồi ah.
- hửm...
Nghe Tiểu Thanh nói vậy, Gióng hướng mắt nhìn, người nào người nẫy phờ phạc thở dốc dựa vào đại thụ, kẻ thì nằm lăn lóc.
- được rồi đưa bọn chúng về nghỉ ngơi, mấy ngày này không cần hồi phục cho tốt, Nguyên Thọ cũng sắp tới rồi.
- dạ...
Tiểu Thanh đáp lời đi đốc thúc đệ tử trở về, Gióng trước khi đưa chúng vào trong nghỉ ngơi, tiện tay vứt cho Chấn Phong cuốn giới thiệu linh thảo rồi dặn dò hắn xem song rồi truyền tay những người khác mà nhớ lấy, đám đệ tử nghi hoặc nhưng khi được giải thích là đây là vật phẩm trong danh mục nhiệm vụ thu thập đổi thưởng của tông môn thì trở nên háo hức.
Thu đệ tử trở về Gióng và nhị nữ tiếp tục lên đường vừa đi vừa nghiên cứu rồi thực hành theo hướng dẫn của Y Tiên.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện