[Dịch]Thần Y Thánh Thủ - Sưu tầm
Chương 65 : Chỉ cần quyền phê duyệt
.
Chu Dật Trần đi rồi, hành động của gã nằm ngoài dự liệu của mọi người, nhiều người đột nhiên trở nên kinh sợ, không biết nên nói gì, hoặc làm gì.
Giống như họp đơn vị, họp công ty, công chủ và lãnh đạo đột nhiên bỏ đi, những người dự họp chắc chắn sẽ có nhiều người không biết phải làm sao.
Hội sinh viên không phải là công ty, cũng không phải đơn vị, nhưng tính chất cũng không khác lắm. Chu Dật Trần là Chủ tịch Hội học sinh, cũng là người dẫn dắt hội nghị, gã đột nhiên bỏ đi, tạo nên ảnh hưởng không nhỏ.
Khóe miệng Trương Dương chậm rãi mỉm cười, trong mắt còn mang theo một tia thích thú.
Chu Dật Trần này, quả không đơn giản, khó trách “Trương Dương” trước kia không so được với gã, nếu như không phải kiếp sau của hắn nhập thân, Trương Dương kia, cho dù có khả năng kiếm được tài trợ, nhưng cũng khó mà đối phó được tên họ Chu kia.
Phẩm chất của cả hai căn bản không giống nhau.
Chu Dật Trần lấy lui làm tiến, nhìn rất lỗ mãng, cũng rất không có phong độ, tuy nhiên hiệu quả rất tốt.
Gã bỏ đi, ít nhất không cần phải bàn đến việc thưởng phạt của bộ phận đối ngoại, còn khoản tiền tài trợ Trương Dương kiếm được đã lộ ra rồi, chắc chắn phải giao cho Ban tài vụ của hội sinh viên, nếu không mọi người chẳng cách nào sử dụng được, kết quả sẽ bất lợi cho Trương Dương.
E là Trương Dương có kéo dài một chút, Chu Dật Trần cũng không sợ, gã cũng có thể kéo dài, chỉ cần không mặt đối với vấn đề này, khoản tiền Trương Dương đang cầm trở thành mục tiêu của mọi người, các ban thiếu tiền trong hội sinh viên, không phải chỉ có ban thể dục.
Nếu Trương Dương đem tiền ra, vậy thì càng đơn giản.
Gã tạm thời tránh đi không đề cập đến thưởng phạt của bộ phận đối ngoại, có thời gian để ứng phó, chuyện đồng ý trước kia không thể thay đổi rồi, nhưng gã vẫn có thể biến báo, khiến Trương Dương mất đi quyền lực tài vụ, cụ thể thế nào, trong lòng gã vẫn đang suy tính.
Tuy nhiên để làm được điều đó cần phải có thời gian, thế nên sau khi suy nghĩ, gã mới bỏ đi không cần giữ hình tượng, để mọi người nghĩ là gã đang ghen tỵ với Trương Dương.
Chỉ có như vậy, mới bảo vệ được quyền lực trong tay gã, đây là người rất xem trọng lợi ích, vì lợi ích gã có thể bỏ qua chút thể diện.
Lúc Chu Dật Trần bỏ đi, Trương Dương cũng đã nghĩ đến điều này.
Chu Dật Trần rất thông minh, đáng tiếc trước mặt Trương Dương đó chỉ là trò khôn vặt, mấy lão cáo già thực sự Trương Dương còn đấu thắng, huống hồ chỉ là một tiểu hồ ly này.
- Trưởng ban Âu Dương, tiền này cậu có thể chuyển thẳng vào tài khoản, tuy nhiên ở đây, tôi cần tuyên bố vài điều!
Trương Dương chậm rãi mở miệng, giọng của hắn không lớn, nhưng rất vang dội, mọi người đều dồn mắt về phía hắn.
Chu Dật Trần đi rồi, bọn họ không còn người đáng tin nữa, Trương Dương có thể đối kháng được Chu Dật Trần, lập tức trở thành người đáng tin mới của họ.
- Trưởng ban Trương, ngài nói đi!
Âu Dương Vũ lập tức gật đầu, không kìm nổi đã dùng cả kính ngữ, 200.000 kia, khoản tiền này đã hoàn toàn xác định rồi, cậu ta không biết Trương Dương đã làm thế nào để có được, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng đến sự khâm phục và tôn kính cậu giành cho Trương Dương.
Cậu ta làm ở Ban tài vụ được hai năm rồi, hiểu rõ nhất khó khăn của việc xin tài trợ.
- Rất đơn giản, điểm thứ nhất, khoản tiền này tôi muốn phân chia một chút, Hội sinh viên chúng ta có mười mấy ban, kinh phí các ban đều không đủ, tôi sẽ cho mỗi ban giữ lại cho mình ít kinh phí, sau này mọi người cũng tiện làm việc hơn!
Trương Dương nói xong, Âu Dương Vũ hơi sững sờ, lập tức gật đầu:
- Nên thế, cái này không thành vấn đề!
Các đầu lĩnh phòng ban ngồi trước bàn họp mắt lập tức sáng lên nhìn Trương Dương, đúng là người tốt mà, hiện tại các phòng ban đều là những đứa trẻ con nhà nghèo, kinh phí hoạt động chẳng còn nữa rồi, chứ đừng nói gì giữ lại cho mình chút kinh phí.
Trương Dương làm như vậy, đồng nghĩa trao cho bọn họ quyền sở hữu tài sản, mặc kệ khoản tiền này là bao nhiêu, dù sao vẫn là có tiền đúng không nào, lưng của họ có thể uốn thẳng lại được rồi.
- Điểm thứ hai, khi giám sát và phê duyệt bất kỳ hạng mục nào cần dùng khoản tiền của bộ phận đối ngoại này, bộ phận đối ngoại có quyền được biết và quyền phủ quyết, Trưởng ban Âu Dương thứ lỗi cho tôi, làm tăng thêm công việc của cậu, tôi không muốn khoản tiền mình vất vả kiếm về lại trở thành vốn tiêu xài của người khác!
Trương Dương chậm rãi nói, toàn bộ các trưởng ban đều sửng sốt, sau đó yên lặng gật đầu.
Quyền giám sát, bộ phận đối ngoại vốn đã có, chỉ cần Bộ phận đối ngoại kiếm được tiền, bao gồm cả quyền phân phối kinh phí cho mình, tiền được sử dụng thế nào Bộ phận đối ngoại cần phải biết, điều điều lệ cũ, không ai có ý kiến.
Quan trọng là quyền phê duyệt.
Cái này đồng nghĩa sau này mỗi lần họ cần dùng đến tiền, đều phải được Bộ phận đối ngoại đồng ý, tuy nhiên, ngẫm nghĩ lại cũng không sao, câu nói cuối cùng của Trương Dương đã có tác dụng, đây là khoản tiền Trương Dương cố gắng kiếm về, đổi lại là họ, họ cũng sẽ yêu cầu như vậy.
Thậm chí còn yêu cầu nhiều hơn thế, dù sao công lao này cũng quá lớn.
Đương nhiên, như thế thì sau này cũng hơi phiền phức, nhưng dù sao vẫn không phiền phức bằng không có tiền, các trưởng ban ở đây đều sợ nghèo lắm rồi, có tiền thì tốt, chỉ cần có tiền chuyện gì cũng dễ nói hơn.
Còn về việc hoang phí như Trương Dương nói, rất nhiều người căn bản không nghĩ đến, suy nghĩ của những Trưởng ban ngồi đây rất đơn giản, họ đòi tiền, cũng là vì việc công, thực sự có chỗ cần dùng đến.
Chỉ có vài Trưởng ban trong số đó là có suy nghĩ không đúng đắn, muốn phản đối, những người này hầu hết đều là tay chân của Chu Dật Trần.
Đáng tiếc Chu Dật Trần không ở đây, họ có muốn phản đối cũng không dám mở miệng trước, việc này sẽ khiến nhiều người tức giận.
- Tôi không có ý kiến!
Âu Dương Vũ chỉ suy nghĩ một chút, liền trực tiếp gật đầu.
Cậu ta quả thật không có ý kiến gì, cho tới nay, đều là người khác muốn cậu ấy duyệt tiền, phê duyệt đối với cậu ấy chẳng là gì, chỉ cần có tiền, có tiền có nghĩa quyền lợi của cậu ta cũng tăng,
- Tôi cũng không có ý kiến!
Trưởng ban Lưu vội vàng tỏ thái độ, vừa rồi Trương Dương đồng ý tài trợ kinh phí cho bên cậu ta.
Hơn nữa, bây giờ cậu ta coi như cũng đang trở mặt với Chu Dật Trần, Trương Dương rõ ràng có thể đấu lại Chu Dật Trần, ủng hộ Trương Dương, có lẽ có thể giữ được cái vị trí của cậu ấy.
- Đồng ý!
- Tôi đồng ý!
Tiêu Bân, Cao Kiệt bọn họ đều nhanh chóng đồng ý, bọn họ càng không thể nào phản đối Trương Dương, ngoại trừ Tiểu Bân, Cao Kiệt là Trưởng ban có quan hệ tốt với Trương Dương nhất, quyền lợi của Trương Dương càng lớn, cậu ta càng được lợi.
Rất nhanh, tất cả Trưởng ban khác cũng đều gật đầu, mọi người đều thống nhất ý kiến.
Chu Dật Trần trốn tránh, Trương Dương dĩ nhiên không được đảm nhận chức Phó chủ tịch, còn phần thưởng quản lý Ban tài vụ này cũng phải được Chủ tịch thông qua mới được, tuy nhiên, cũng chẳng sao, chủ yếu hắn chỉ cần quyền phê duyệt là được rồi.
Còn về chức vụ Phó chủ tịch và quản lý Ban tài vụ kia, hắn căn bản chẳng để vào mắt,cái hắn cần là quyền phê duyệt khoản tiền này, Chu Dật Trần có thể trốn tránh, nhưng cái quyền lợi này tôi có thể tự mình tranh thủ, chỉ là quyền phê duyệt, không cần Chủ tịch có mặt cũng có thể thông qua.
- Được rồi, Trương Dương một lần nữa cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, Chủ tịch Chu không có ở đây, Phó chủ tịch Vương chủ trì thay, thông qua quyết định chung của mọi người. Còn chuyện chia kinh phí chô mỗi bộ phận, vài này nữa Bộ phận đối ngoại sẽ đưa xuống, chuyện của Trưởng ban Lưu hấp, tiền của cậu ấy cần phê chuẩn đặc biệt, Trưởng ban Âu Dương ngày mai có thể trực tiếp phê duyệt cho họ!
Trương Dương nói, Phó chủ tịch Vương lập tức gật đầu, anh ta là một sinh viên năm tư, bình thường luôn bận việc, ít thăm hỏi công tác của hội sinh viên, người như anh ta, chẳng cản trở việc gì, huống hồ là với những việc đã được mọi người thông qua.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện