[Dịch] Thần Y
Chương 67 : Song kiếm hợp bích, thiên hạ vô song
.
“ Phong Phất Liễu”, như gió mát thổi tới, làm lay động những cành liễu yếu mềm, nhưng cũng mang một vẻ mềm dẻo mạnh mẽ.
Hai tay Diệp Thanh vận thái cực, vuốt vuốt lên bụng của bà bầu, tĩnh tâm cảm nhận vị trí của thai nhi. Một lát sau, tay phải dùng lực ấn một cái.
- Á....
Bà bầu liền đau đớn kêu lên.
Mã Tiểu Linh, Tương Xuân Yến, và những y tá vây quanh và cả đám người hiếu kỳ nữa, đều cảm thấy lo lắng, nhưng thấy nét mặt rất nghiêm nghị của Diệp Thanh, rất tập trung vào thuật xoa bóp, nên không ai dám quấy rấy cậu.
- Bông sát trùng!
Diệp Thanh bỗng kêu lên.
Lập tức, có một y tá đưa cho Diệp Thanh hai chiếc bông sát trùng, Diệp Thanh cầm lấy, giống như đang làm ảo thuật vậy, rút ngân châm ra, dùng cồn và bông sát trùng, rồi châm vào hai bên vành tai của bà bầu, thao tác châm của cậu rất nhanh, phải nói nhanh như chớp, trong giây lát đã châm vào huyệt đạo, dần dần tiếng rên rỉ vì đau của bà bầu dần nhỏ lại, thở cũng không còn dồn dập nữa.
Ánh mắt Mã Tiểu Linh và Tương Xuân Yến liền sáng lên, bụng nghĩ, tên tiểu tử này, cũng có những chiêu lạ đấy, hay ra phết.
Diệp Thanh rút ngân châm ra, rồi tay lại vận dụng chiêu pháp “ Quy xà bí thôi”, một trong những phương pháp xoa bóp độc môn của cậu, xoa bóp huyệt Kiển Tỉnh, Tam Âm Giao, rồi ấn mạnh vào huyệt Hợp cốc, Độc âm, Hội âm, Chí âm, bốn huyệt lớn đó.
Không cần nói tới những đám người vây quanh và đám y tá, ngay cả Mã Tiểu Linh và Tương Xuân Yến đều là những bác sĩ chuyên khoa sản, nhìn thấy những thao tác của Diệp Thanh cũng hoa hết cả mắt, suýt chút nữa thì choáng váng.
- Tên tiểu tử này, dùng phương pháp gì của đông y vậy nhỉ? Chỉ là đỡ đẻ thôi mà, xem ra cũng có nhiều phương thuật gớm, xem ra y thuật cổ truyền của nước mình cũng rất tinh thâm rộng lớn, những cái mình biết còn nhiều lắm.
Tương Xuân Yến thầm nói, lần đầu còn nghĩ mình cũng chẳng phải bác sĩ chuyên khoa nữa rồi, bây giờ cũng có cái nhìn khác về Diệp Thanh rồi, rồi thầm nói:
- Cậu đừng làm tôi thất vọng nhé, đừng xảy ra sự cố gì đáng tiếc với cả bà bầu và thai nhi nhé.
Mã Tiểu Linh cũng lộ vẻ khác lạ, thầm nghĩ: Tên Diệp Thanh này, càng ngày càng không đơn gian chút nào.
Cũng lúc đó, những người hiếu kỳ vây quanh cũng yên tĩnh không dám động đậy gì, cho dù là khách hay là chủ cửa hàng, hoặc quản lý và bảo vệ. Thậm chí, có những phóng viên biết được tin đều tới đây, nhìn vậy đều ngây người ra, ngơ ngác cầm máy ảnh, hoặc vác camera, nhưng quên chụp và quay phim luôn.
Ba phút sau, trong ba phút ngắn ngủi, nhưng Diệp Thanh cảm thấy như trải qua ba năm, ba mươi năm vậy, người mệt mỏi, ngay cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, tâm trạng luôn trong trạng thái tập trung nhất, mồ hôi cũng đầm đìa trên trán, ướt hết cả lông mi, rồi chảy vào mắt cậu.
Đang định dùng tay lau mồ hôi, bỗng nhiên, cảm thấy có một bàn tay dịu dàng giơ ra, cầm một chiếc khăm mùi xoa trắng, nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi trên trán cho cậu.
Diệp Thanh ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Mã Tiểu Linh đang cười rất duyên dáng nhìn mình, ánh mắt như muốn động viện cậu vậy.
Nếu lúc bình thường, thì tinh thần cậu đã hoảng lên rồi, chắc có khi còn ngất đi ý chứ, nhưng lúc này, chiến đấu với sự sống và cái chết, lúc nào cũng có thể làm mất đi hai mạng người, nên cậu cũng không hề để tâm nhiều lắm, thậm chí còn không mở mồm nói câu cảm ơn nữa, chỉ khẽ cười cười với Mã Tiểu Linh, rồi tiếp tục vùi đầu vào công việc hiện tại.
Chỉ lát sau, vị trí thai nhi đã được chuyển vào đúng vị trí của nó, đầu thai nhi cũng đã lòi ra ngoài, tiếng kêu của bà bầu vang lên, nghiến răng nghiến lợi như muốn cắn nát mẩu chăn đang nhét vào mồm, Mã Tiểu Linh liền ngồi xổm xuống, trấn an tinh thần cho bà bầu.
- Được rồi được rồi, toàn bộ phần đầu đã lòi ra hết rồi, cố giận thêm chút nữa, thì mẹ tròn con vuông đó.
Tương Xuân Yến cũng đứng một bên an ủi, dùng những thiết bị trên xe cứu thương giám sát tình trạng sức khỏe của thai phụ, thấy tất cả đều thuận lợi, trong lòng rất vui mừng, vui như đứa trẻ được mẹ đi chợ mua cho chiếc bánh vậy.
Bỗng nhiên, Diệp Thanh liền biến sắt, vai của thai nhi bị vướng lại rồi, rất khó ra, cậu dùng phương pháp xoa bóp nhưng cũng không ăn thua gì.
Hơn nữa, cậu cũng không dám dùng lực mạnh, như những phương thức “ Long tượng niễn”, “ Hỏa long thoan”, những chiêu thức rất uy mãnh, nên không thể dùng trong trường hợp này được, do thai nhi rất yế ớt.
- Đúng là nhà dột lại gặp mưa dầm suốt đêm, sao mình lại không được thuận lợi thế nhỉ?
Bỗng Diệp Thanh bắt đầu lo lắng, vất vả lắm mới chuyển được vị trí thai nhi đúng chỗ, lại xảy ra tình huống này nữa, dù sau cậu cũng không phải bác sĩ chuyên khoa sản, nên lúc này cũng có chút không hiểu lắm.
- Đây là khó đẻ do vai to, để tôi giúp cậu.
Mã Tiểu Linh lập tức biết được nguyên nhân, vội tiến tới giúp một tay.
Cái gọi là khó đẻ do vai tao, chính là do vai của thai nhi vị vướng vào xương cụt của thai phụ, nên hai vai của thai nhi không thể lòi ra như bình thường được.
Đây cũng là một triệu chứng không thường gặp trong sinh đẻ, nhất là khi đàu đã lọt ra rồi, nên sử lý có phần khó khăn hơn, nếu không nhanh chóng sẽ dẫn tới thai nhi bị ngạt thở, các dây thần kinh ở vai bị tổn thương, gãy xương đòn vân vân, thậm chí dẫn tới thai nhi chết yểu, dẫn tới thai phụ sản đạo bị rác toác ra, sau khi sinh xuất huất rất nhiều, hoặc có thể làm rách tử cung vân vân rất nguy hiểm.
Diệp Thanh vội đứng sang một bên, nhường chỗ cho Mã Tiểu Linh, chỉ thấy đôi tay trắng như ngọc của Mã Tiểu Linh, lúc mạnh lúc nhẹ tiến hành các thao tác để tách vai thai nhi ra khỏi xương cùng của thai phụ.
Không tới một phút, liền nghe thấy tiếng kêu lớn của thai phụ, rồi lôi được thai nhi ra, hai mẹ con đều bình an.
- Oe oe oe...
Thai nhỉ khóc những tiếng khóc chào đời, toàn bộ những người đứng xem đồng loạt hoan hô.
- Giỏi quá giỏi quá!
Đây là bác sĩ của bệnh viện nào thế?
- Tôi biết rồi tôi biết rồi, bác sĩ có vẻ lớn tuổi nhất kia họ Tương, còn bác sĩ trẻ tuổi xinh đẹp kia họ Mã của bệnh viện Ngô Đồng, mấy tháng trước còn phổ biến kiến thức y học cho khu nhà tôi mà, còn về vị bác sĩ trẻ tuổi này thì tôi không biết.
- Chậc chậc, y thuật của cậu bác sĩ trẻ tuổi này thật cao siêu, ngay cả việc bác sĩ Tương phải bó tay, cậu ấy còn giải quyết được nữa là.
- Bác sĩ Mã cũng giỏi đấy chứ, y thuật cũng cao siêu, những thao tác cuối cùng nhờ có cô ấy mới hoàn thành được ca sinh này.
- Này này này, nghe nói thủ pháp của chàng trai này rất phức tạp, đứng xem còn hoa cả mắt, giống như nhân vật võ nghệ cao cường trong tiểu thuyết kiếm hiệp vậy.
- Đương nhiên rồi, nhìn thủ pháp đó chẳng khác gì một môn nghệ thuật cả, như một môn nghệ thuật biểu diễn rất đẹp mắt.
- Thật hay đùa vậy, mà cũng huyền diệu quá, chẳng phải đỡ đẻ sao?
- Bà thì biết cái gì, những cái huyền diệu đó đâu có thể tùy tiện nói cho người khác biết được.
- Hay do tôi đứng xa quá nên không nhìn thấy rõ.
- Hừ, bà cứ tưởng đứng gần là có thể nhìn được rõ sao, đều bị quần áo và những cô y tá kia đứng chắn hết rồi, chúng tôi cũng chỉ nghe những cô y tá nói lại mới biết được thôi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện