[Dịch]Thần Y Độc Phi, Đại Tiểu Thư Phế Vật - Sưu tầm
Chương 53 : Lương di nương giết người?
.
Nghĩ đến chỗ này bà vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Quế ma ma, Quế ma ma ngầm hiểu gấp rút đi lên trước đỡ Hạ Thanh Ca lên.
Hạ lão phu nhân đau lòng lôi kéo tay Hạ Thanh Ca "Đứa nhỏ này, như thế nào động một chút là quỳ xuống, thân thể này vừa mới khỏi hẳn, cũng không thể ở chịu khí lạnh."
Mắt Hạ Thanh Ca hồng hồng "Tổ mẫu không trách tội Thanh Ca là tốt rồi."
"Ca nhi biết điều hiểu chuyện như vậy, tổ mẫu như thế nào lại trách con đây, hiếu tâm của con tổ mẫu hiểu được."
Khương ma ma thấy vậy vội vàng mở cái hộp trong tay đưa cho lão phu nhân xem "Lão phu nhân, đây là quà tặng Đại tiểu thư chuẩn bị cho ngài những năm này, Đại tiểu thư hàng năm cũng sẽ chuẩn bị một phần lễ vật vào sinh thần của ngài, dù chưa từng đưa ra, nhưng là nàng vẫn giữ, nghĩ đợi đến lúc có thể nhìn thấy ngài đều đưa cho ngài."
Khương ma ma vừa nói xong, trên mặt Hạ lão phu nhân liền tràn đầy vẻ động lòng, người vô tình máu lạnh chỉ sợ cũng khó mà không cảm động vì tình nghĩa bực này.
Chỉ thấy bên trong đều là một chút ít đồ thêu, có hà bao, khăn lụa, còn có một đôi giầy thêu cực kỳ tinh mỹ, coi màu sắc trên mặt những thứ kia không khó nhìn ra đều là vật giữ thời gian rất lâu.
Hạ lão phu nhân vừa nhìn liền hiểu Khương ma ma không nói dối, những vải vóc, màu sắc cùng với hình hoa trên mấy đồ thêu này đều là thứ bà cực kỳ yêu thích . Lại xem đường may bên trên nhẵn nhụi cân xứng, vừa nhìn liền biết người chuẩn bị những vật này tốn rất nhiều công phu .
Bà tràn đầy mừng rỡ cầm lấy mỗi thứ xem chốc lát, lúc này mới giao cho Quế ma ma thu lại.
Lập tức bảo Khương ma ma cùng Xảo Lan đứng dậy, nhìn chằm chằm nàng hai người trong chốc lát mới nói: "Hiện nay bên cạnh Ca nhi cũng không còn mấy người thân cận, hai người các ngươi hãy đi hầu hạ trước, nếu ta biết rõ các ngươi vẫn là tay chân không sạch sẽ thì đừng vội trách ta trở mặt vô tình."
Lúc nói lời này, Hạ lão phu nhân không tiếp tục giữ bộ dáng từ thiện vừa rồi, khuôn mặt đoan trang, khí chất uy nghiêm.
Hạ Thanh Ca chỉ là yên lặng ngồi bên cạnh lão phu nhân, chưa từng chen vào nói, mục đích nàng tới nơi này hôm nay đã đạt được, tự nhiên là hài lòng.
Lúc này, màn cửa đẩy ra lần nữa, một đứa nha hoàn nhanh chạy vào "Lão phu nhân, trong Tú Cảnh Viện của Lương di đã xảy ra chuyện."
"Cái gì?"
Mọi người đều kinh hoảng, vừa nhắc tới Lương di nương, vẻ mặt lão phu nhân liền cực kỳ khó coi "Nói, nàng lại xảy ra chuyện gì rồi?"
Tiểu nha hoàn vừa mới bẩm báo thấy lão phu nhân uy nghiêm như thế, thân thể không tự giác co rúm lại một chút, lúc này mới nhỏ giọng đáp: "Di nương bà ấy- - bà ấy giết người."
Nghe được lời nói của tiểu nha hoàn, lão phu nhân khiếp sợ ngồi dậy từ trên giường, giận quát một tiếng: "Quế ma ma, đi - - đi đi mang con tiện nhân kia tới Phúc Thọ Viện cho ta."
"Lão phu nhân xin bớt giận, lão nô đi ngay."
Quế ma ma vội vàng giúp đỡ lão phu nhân thuận khí, lúc này mới mang theo vài nha đầu nhanhchóng rời Phúc Thọ Viện.
Hạ Thanh Ca chủ động đi lên trước ấn lấy huyệt Thái dương cho lão phu nhân "Tổ mẫu không nên gấp gáp, đây không phải là chuyện còn chưa hiểu rõ sao, chờ Quế ma ma đến đây chúng ta mới biết được, có lẽ là có người oan uổng di nương thì sao?"
Lão phu nhân được Hạ Thanh Ca mát xa, cảm giác tâm tình từ từ ổn định lại, bà hừ lạnh một tiếng "Hừ! Nữ nhân kia, thời gian này ta xem như xem hiểu nàng."
Vẻ mặt Hạ Du Hàm ngồi ở một bên trắng bệch, sau khi nghe được Lương di nương giết người, nàng liền hoàn toàn sững sờ tại chỗ.
Trong lòng vẫn nhớ lão phu nhân tức giận, nếu Lương di nương thật sự giết người, thì nàng chẳng phải là sẽ không còn được lão phu nhân cùng phụ thân chào đón? Vị trí dòng chính nữ của mình không phải biến thành hy vọng xa vời?
Nghĩ đến chỗ này, tâm Hạ Du Hàm đã nguội một nửa, chỉ ngóng nhìn Lương di nương bên kia không gây ra chuyện quá lớn mới tốt.
Phúc Thọ Viện cách Tú Cảnh Viện không tính xa, chỉ trong chốc lát, hai bà tử mang lấy một nữ nhân đầu tóc tán loạn đi đến, sau lưng còn có hai người mang một cái giá gỗ đặt ở bên ngoài viện.
Lương di nương vừa tiến đến đã khóc quát lên "Lão phu nhân, người này thật không phải là ta giết, lão phu nhân ngài hiểu thiếp, thiếp thật sự không dám giết người a."
Lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, giương mắt nhìn về phía Quế ma ma, vì vậy Quế ma ma đi lên trước, cẩn thận đem chuyện tóm tắt một lần.
Thì ra là buổi sáng lúc Tịch Vũ cùng Tịch Chiếu chuẩn bị rửa mặt cho Lương di nương, gõ cửa vài lần thì thấy trong phòng cũng không có người lên tiếng, hai người liền tự mình đẩy cửa phòng Lương di nương ra.
Nhưng khi các nàng vừa tiến vào trong phòng, bị hù dọa tại chỗ, quăng dụng cụ rửa mặt bưng trong tay xuống đất, chỉ thấy trên mặt đất nằm hai người, một người là phu xe Lý sư phó trong phủ, mà một người khác chính là Lương di nương, lúc ấy trong tay của nàng còn nắm lấy một thanh dao nhỏ máu tươi đầm đìa, hơn nữa trên người của nàng khắp nơi đều là máu, hai nha hoàn xem thấy cảnh tượng trước mắt bị hù dọa, hét to một tiếng rồi chạy khỏi phòng.
Vốn tưởng rằng Lương di nương nhất định là ngộ hại, cho nên hai nha hoàn liền gọi mấy bà tử trong phủ tới, sau khi mấy bà tử tới thì cẩn thận quan sát một phen, phát hiện máu trên người Lương di nương đều là Lý sư phó , nàng thế nhưng hào phát vô thương.
Thấy vậy, mấy bà tử cũng sợ run tay chân, cuối cùng chỉ có thể cho người lập tức đến Phúc Thọ Viện tìm lão phu nhân định đoạt .
Nghe xong cả quá trình, trên mặt lão phu nhân không biểu lộ tâm tình gì, nhưng ngược lại trong lòng cảm thấy chuyện này cũng không có đơn giản như bên ngoài.
Bà sắc bén trừng Lương di nương "Ta hỏi ngươi, sao Lý sư phó lai ở trong phòng của ngươi?"
Lương di nương khóc đến hai mắt đỏ bừng, nàng lắc đầu "Thiếp không biết, khi thiếp tỉnh lại, Lý sư phó cũng đã ngã trong vũng máu ."
Lão phu nhân là người thế nào chứ. Vừa nghe lời nói của Lương di nương liền phát hiện rất nhiều chỗ khả nghi "Ta thấy kỳ quái, Lý sư phó ngày thường không có giao thiệp gì với ngươi , hắn làm gì mà chạy đến phòng của ngươi?"
"Cái này - - "
Lương di nương giương mắt nhìn Hạ Thanh Ca, thầm mắng trong lòng, chuyện này nhất định không thoát được quan hệ với Hạ Thanh Ca, Lý sư phó là mình mua chuộc ám sát Hạ Thanh Ca, tiện nhân này thế nhưng không chết, ngược lại Lý sư phó bị nàng giết chết nằm ở gian phòng của mình.
Nàng dường như suy nghĩ cẩn thận lại cả quá trình, nhưng điều duy nhất khiến nàng buồn bực là, Hạ Thanh Ca không có năng lực gì, không có người có thể chỉ điểm, vì sao nàng có thể dễ dàng yên lặng không một tiếng động đem một người chết mang tới phòng của mình như vậy?
Nghĩ một lát, Lương di nương đáng hận phát hiện, nàng không có bất kỳ lý do gì đem hoài nghi chỉ hướng Hạ Thanh Ca, nếu khiến lão phu nhân truy xét tiếp, nhất định rất dễ dàng tra ra chuyện nàng mua người giết người.
Nghĩ đến chỗ này Lương di nương cực kỳ ủy khuất, khóc thút thít "Thiếp thật sự không biết, thiếp nghĩ tới nhất định là những người xem thiếp không vừa mắt vu oan hãm hại thiếp, lão phu nhân ngài nhất định phải làm chủ cho thiếp thân - - ô ô - -."
Nàng ngấm ngầm hại người một phen như vậy, thật ra khiến lần nữa mọi người đem hoài nghi chỉ vào Hạ Thanh Ca.
Chẳng qua lão phu nhân lại lơ đễnh cười lạnh "Có người vu oan ngược lại tin tưởng, chẳng qua người nọ cũng thật là ngốc, vì sao không tìm người bên cạnh ngươi hoặc là người có chút chức vị ra tay, lại hết lần này tới lần khác tìm Lý sư phó không thể nào có bất kỳ liên quan nào với ngươi mà ra tay? Ngươi không biết chuyện này thật kỳ quái sao?"
Lão phu nhân làm cho Lương di nương cảm thấy không cách nào trả lời, thật sự là ngậm bồ hòn làm ngọt, có khổ khó nói!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện