[Dịch] Thần Tọa
Chương 59 : Khí Thôn Bát Hoang Quyền. (1)
.
Lâm Hi di chuyển khắp trời, tốc độ của hắn cũng không nhanh, nhưng với một chiêu một thức, lúc co lúc giãn nên có một loại khí thế phá trời rạch đất, phảng phất muốn chấn vỡ thiên địa.
Những luồng Nguyên Khí Thiên Địa, có quyền ý lớn lao dẫn đường đang không ngừng tràn vào trong các cơ bắp toàn thân của hắn, tăng cường lực lượng của hắn.
- Hải Nạp Bách Xuyên!
Lâm Hi đột nhiên quát lên một tiếng lớn, cước bộ ra một bước, song chưởng vung lên mạnh mẽ, trên người bộc phát ra một khí thế ngập trời.
Trong vòng mười trượng quanh người hắn, sông biển cuộn sóng, vô số khí lưu hỗn loạn, cuồn cuộn mênh mông. Quanh người Lâm Hi hiện ra một cỗ Hải Nạp Bách Xuyên (trăm sông đổ về biển), quả là cảnh tượng đầy khí thế hào hùng!
Ầm!
Song chưởng của Lâm Hi rung lên, quanh người vô số khí lưu hỗn loạn lập tức như vạn mã lao nhanh, cùng gào thét xông tới. Chỉ nghe một tiếng nổ "oanh", cuồng phong chợt nổi lên làm cát bay đá chạy. Cả một rừng cây ở trước người Lâm Hi lập tức bị nổ đến nát bấy, đầy trời đều là mảnh vụn gỗ tung bay.
- Hay, Khí Thôn Bát Hoang Quyền quả nhiên lợi hại! Ta mới tu luyện nửa tháng, lực lượng liền tăng vọt đến ranh giới Cự Lực bốn ngàn cân. Dựa theo loại tốc độ đó, trước khi đạt Long Lực Kỳ mà có được Cự Long cũng không phải không có khả năng.
Lâm Hi chậm rãi thu quyền lại, tia sáng lấp lánh trong mắt càng thêm cường thịnh.
Nửa tháng tu luyện, Lâm Hi cảm giác trong thân thể, lực lượng trong thân thể đang lưu động như dòng nước thép. Võ đạo càng đi tiến lên thì trình độ tăng trưởng càng thêm kinh người.
Sau khi Lâm Hi bước vào Thần Hành Kỳ, nhờ vào dược hiệu của mười hai miếng Xích Diễm Đan, cùng với lượng lớn Thú Đan và hiệu quả luyện lực của Khí Thôn Bát Hoang Quyền, hiện tại hắn đã có được sức lực bốn ngàn cân.
Thế này đã là tiêu chuẩn của cảnh giới Cự Linh Đệ Thất Trọng. Nếu lại đối đầu vị Thất sư huynh kia của Liệt Dương Tông thì cũng không cần phải chạy trốn. Cho dù là gặp phải cường giả cảnh giới Kim Cương thì cũng không phải không thể gắng gượng đối kháng một hai chiêu.
Hiện tại toàn bộ tâm tư của Lâm Hi đều đặt vào "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" mới thu được. Môn quyền pháp này không chỉ có khả năng luyện lực, hơn nữa uy lực cường đại.
Khí Thôn Bát Hoang Quyền tổng cộng có bốn thức. Thức thứ nhất Hải Nạp Bách Xuyên, thức thứ hai Khí Trùng Ngưu Đấu, thức thứ ba Lực Bạt Sơn Hà, thức thứ tư Khí Thôn Bát Hoang.
Quyền pháp của bốn thức này, mỗi một chiêu đều vô cùng uyên thâm, uy lực càng lúc càng lớn. Đồng thời yêu cầu đối với lực lượng cũng càng lúc càng lớn. Lâm Hi vẫn còn chỉ có thể sử dụng ba chiêu đầu, chiêu thứ tư Khí Thôn Bát Hoang có yêu cầu rất cao đối với lực lượng, nên trước mắt vẫn còn không đủ sức để xuất ra.
- Có khả năng. Hiện tại có thể đi vào chỗ sâu hơn trong vùng núi mãnh thú để xem.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Lúc Đại sư tỷ Tô Tử Huyên rời đi đã mấy lần nhắc nhở Lâm Hi, thực lực không đạt tới Thần Hành Kỳ Đệ Lục Trọng thì không được đi vào khu vực ba mươi dặm bên trong ba mươi dặm. Mãnh thú Đệ Lục Trọng, mãnh thú bên ngoài còn xa mới có thể sánh bằng.
Thu thập hành trang một hồi, Lâm Hi rời khỏi hang động đi vào sâu trong vùng núi mãnh thú.
- Khí lạnh quả là dày đặc!
Lâm Hi vừa mới bước vào giới hạn ba mươi dặm, lập tức cảm thấy được một cảm giác lạnh buốt đập vào mặt. Mức độ giá lạnh nếu so với bên ngoài thì kịch liệt hơn nhiều. Hơn nữa ở chỗ sâu trong vùng núi mãnh thú luôn luôn có những cơn khí tức giết chóc vô hình lan tỏa trong không trung. Tất cả những người tiến vào vùng núi mãnh thú đều sẽ cảm giác được không khí hình như kim châm thép, không ngừng gây ra cảm giác trên người bị đâm.
Loạt xoạt!
Lỗ tai Lâm Hi lay động, nghe được một âm thanh rất nhỏ vang lên. Nó đang nhanh chóng đi về hướng mình.
- Có mãnh thú.
Trong lòng Lâm Hi khẽ động. Khứu giác của mãnh thú nếu so với loài người thì nhạy bén hơn nhiều. Chúng không cần nhìn thấy, chỉ cần cái mũi khịt khịt là có thể biết có ai đang tiến vào vùng núi mãnh thú hay không.
- Rống! Ầm!
Một tiếng gầm rống trầm đục, cây cối tách ra. Một đạo bóng đen mang theo một luồng kình phong đang xông lại, ngay lập tức có hai cái trảo sắc bén liền nhào tới vị trí cổ họng của Lâm Hi. Chúng lần lượt đổi hướng như định vặn gãy cổ Lâm Hi.
- Những mãnh thú này lại còn hiểu một chút về võ công!
Lâm Hi thật sự lấy làm kinh hãi. Nhìn tư thế con mãnh thú này trông giống như chiêu "Yến Tử Tiễn Sí" trong võ đạo. Bộ dáng kia cũng hoàn toàn không có điếm nào giống dã thú dã man không tiến hóa.
- Tới hay lắm!
Lâm Hi cũng không kinh hoảng, tay phải duỗi ra, một chiêu Thái Sơn Áp Đỉnh đón đầu nó.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, con mãnh thú rên rỉ. Ở giữa không trung liền xoẹt một tiếng, nó bị đánh đến chia năm xẻ bảy. Thực lực bây giờ của Lâm Hi căn bản không phải những mãnh thú này có khả năng bằng được.
Lâm Hi đi đến, lấy tay xẻ một cái, lập tức liền moi ra từ trong cơ thể con Dạ Ảnh Hắc Báo một viên Thú Đan màu xanh biếc.
Nội đan của mãnh thú Đệ Lục Trọng, cấp độ, phẩm chất từ màu xanh nhạt đến màu xanh biếc không bằng nhau. Thực lực càng cao, màu sắc càng đậm. Viên nội đan mãnh thú so sánh với viên Thú Đan của Lâm Hi khi hạ được con Cuồng Bạo Nhân Hùng, thì nó còn tốt hơn rất nhiều.
- Rống!
Rừng cây trong, một con Xích Diễm Cương Hổ thấy Lâm Hi giết chết con Dạ Ảnh Hắc Báo thì phát ra một tiếng mãnh thú gầm gừ, nhìn chằm chằm vào Lâm Hi với ánh mắt hung ác.
- Hừ! Muốn nghĩ đến chuyện cắn ta à, vậy con này cũng giết cả lượt!
Thân hình Lâm Hi bật tung lên, cực kỳ nhanh chóng. Chỉ xoạt xoạt vài cái liền thỏa sức xâm nhập vào rừng cây, nhằm phía con Xích Diễm Cương Hổ đỏ như lửa, to như trâu.
Rống!
Kình phong đập vào mặt, một lực lượng dời núi lấp biển tuôn ùn ùn về hướng Lâm Hi. Trong nháy mắt, Lâm Hi cảm giác như một cánh cửa đá nặng ngàn cân đang đập lại đây.
- Thực lực không kém, đáng tiếc gặp phải ta!
Lâm Hi không né không tránh, một quyền nện đánh ầm đi ra ngoài. Một quyền này như trời long đất lở, một quyền liền cắt đứt trảo phong của con Xích Diễm Cương Hổ, đánh nát hai chân trước của nó, lại còn làm vỡ nát hơn mười khớp xương ngực trong cơ thể nó.
Bộp một tiếng, nó rơi xuống trên mặt đất, giống như cục bùn nhão nhoét vậy.
- Tử!
Lâm Hi một cước đạp xuống, tiếng răng rắc chợt vang lên. Cứ thế hắn liền đạp vỡ cái đầu con Xích Diễm Cương Hổ này. Hắn lột da lấy đan, lại là một viên Thú Đan màu xanh biếc rơi vào tay.
Hổ cốt là nguyên liệu luyện đan, da hổ cũng vô cùng có giá. Vì thế Lâm Hi cũng lột xuống, mang ở trên người.
Hiện tại hắn đang hai bàn tay trắng, không có bất cứ tích lũy gì. Mấy thứ này với hắn, đều là phi thường trân quý.
Một mạch đi tới tiếp, Lâm Hi giết không ít mãnh thú, săn bắt được không ít nội đan mãnh thú. Thế nhưng lại cũng không hề phát hiện ra bóng dáng của Đại sư tỷ Tô Tử Huyên.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện