[Dịch] Thần Tọa

Chương 1563 : Thần tọa cuối cùng - Đại kết cục. (5)

Người đăng: 

.
Thời gian lặng yên qua đi, cũng không qua bao lâu, trong sương mù dày đặc đột nhiên có tiếng gào rú, yêu ma bắt đầu tấn công. - Sát! - Rống! Một tiếng sấm vang, cuồng phong gào thét trong thiên địa, sương mù cuồn cuộn dày đặc, đám yêu ma phóng qua phía nhân loại. Rầm rầm rầm! Ầm ầm! Cả vùng đất như có nước lũ quét qua, dòng nước chính là những sinh mạng đang lao vào nhau, từ Cổ chiến trường đánh ra ngoài, tản mát ra hương vị tử vong và mục nát. "Chân dương" chí dương chí cương là bá đạo nhất trong vũ trụ, lực lượng dương cương. Cũng là số ít thứ có thể khắc chế ma khí. - Đi thôi! Hư không gào thét, đại đế lơ lửng trên hư không, trấn áp phương trận, tuy còn chưa tự mình động thủ, lại mượn "Chân dương" cường đại tụ tập lấy năng lượng vũ trụ của "Hạch tâm vũ trụ" rót vào người cường giả nhân loại. Ầm ầm! Tiếng nổ mạnh kinh thiên, trong khoảng thời gian ngắn hai quân va chạm mạnh mẽ. Một sát na kia thần lực gào thét, vũ trụ run rẩy, vô cùng yêu ma và nhân loại va chạm thì vẫn lạc rất nhiều. Chiến đấu trong thời gian ngắn mà hàng tỉ đạo thần lực và ma khí đan xen với nhau, đủ loại kiểu dáng tuyệt học thần ma phô thiên cái địa che đậy cả chiến trường. Mỗi một khắc đều có nhiều thân ảnh ngã xuống! Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Hi và đại đế khác quan sát chiến trường. Thực lực của vũ trụ hắc ám chưa lộ ra, bọn họ nhất định phải lựa chọn thời cơ thích hợp gia nhập chiến trường. - Không sai biệt lắm! Đột nhiên Lâm Hi mở miệng nói. Chiến đấu gay cấn ngoài dự liệu, trong khoảng thời gian ngắn song phương đã chiến đấu toàn diện. Lâm Hi mẫn cảm phát giác được chiến tranh đã tiến hành tới giai đoạn thứ hai, khí thế của song phương đang giằng co, mà lúc này ai đánh vỡ cục diện, ai áp được khí thế của đối phương, ai có thể tranh thủ lợi ích cho bên mình thì từ từ đánh tan đối phương. Đây là lúc đại đế gia nhập chiến trường. - Đi thôi! Sau lưng Lâm Hi tối sầm lại, "Hỗn độn Côn Bằng" cực lớn phá không bay ra. "Lê-eeeeeezz~!" Hét lên một tiếng, hai cánh chấn động, yêu ma chưa kịp phản ứng đã bị nuốt mất. Phanh! Hai cánh chấn động, lại hơn mười đầu yêu ma cường đại rơi vào trong bụng "Hỗn độn Côn Bằng", sau khi Lâm Hi đạt tới Chân dương thì rốt cục cũng hoàn toàn thành thục. Nó tàn sát bừa bãi trên chiến trường. Lâm Hi thả "Côn Bằng hóa thân", lập tức hiển hóa "Thần ma thân thể", một đầu thần ma cao mấy vạn trượng đứng trên cao, một quyền ra nhiều yêu ma tổn thất thảm trọng. - Ngũ Lôi đại thần thuật! Bàn tay Lâm Hi nắm chặt, mấy vạn đạo lôi đình tiến vào chiến trường. Chỉ nghe một tiếng sấm sét vang vọng, từng đạo lôi đình rơi xuống, đều có nhiều yêu ma ta biến. - Âm Dương đại thần thuật! - Sát hại đại thần thuật! ... Từng đạo thần lực cường hoành từ trên người Lâm Hi phát ra, Lâm Hi ra tay đều có nhiều yêu ma chết đi. Dùng cảnh giới của hắn bây giờ không ai ngăn cản được. - Rống! Đột nhiên lúc này chỗ sâu nhất của Cổ chiến trường có tiếng gào thét kinh thiên, ma thần chung quanh nhao nhao tránh lui. Mọi người chưa kịp phản ứng thì khí tức hủy thiên diệt địa hiện ra. - Cổ Ma Thần! Là Cổ Ma Thần! Không biết là ai đột nhiên la hoảng lên. Ầm ầm! - Đạo khí tức này... Đây là... Đây là... Trong khoảng thời gian ngắn trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm: - ... Là Thần tử! Tuy khí tức của đối phương biến hóa thật nhiều, thậm chí có thể nói hoàn toàn biến thành một người khác, nhưng mà sâu trong hắc ám là cao ngạo, tự phụ lại giống như đúc Thần tử mà Lâm Hi biết, không có chút biến hóa nào cả. Trong tích tắc vô số ý niệm hiện ra trong đầu, chiến đấu sâu trong vũ trụ hư không... Đột nhiên xuất hiện nắm quyền cực lớn của Cổ thần ma... "Ma Thần" xuất hiện đầy thần bí... Trong tích tắc đó Lâm Hi đã hiểu. - Lâm Hi, ân oán của chúng ta nên kết thúc được rồi! Hủy diệt cho ta! Ầm ầm, một bóng đen đánh xuống. Lâm Hi bị một quyền này thôn phệ. - Ah! - Lâm Hi! - Chạy mau! -- Trong ánh mắt hoảng sợ của vô số người, một mặt trời màu đen từ sâu trong vũ trụ hiện ra, sau đó áp xuống. - Lâm Hi! Thân hình Huyền Dương Nữ Đế run rẩy một chút, nghẹn ngào kinh hô. Trên gương mặt xinh đẹp tái nhợt. Lực lượng của đối phương quá khổng lồ, đã vượt qua Quỷ Thần cảnh, đã có lực lượng khiến vũ trụ run rẩy, đừng nói là Lâm Hi, cho dù nàng đi qua cũng phải chết. Ông! Cả chiến trường sau khi Lâm Hi tử vong yên tĩnh lại, trong mắt rất nhiều đại đế ngây ngốc. Chỉ có bọn họ mới biết được Lâm Hi chính là tồn tại cao cấp nhất trong bọn họ! Ngay cả Lâm Hi đều bị đánh chết, những người còn lại chẳng là gì cả. - Thần tử, ...Bất kể là ngươi là Thần tử hay là Ma tử. Giữa chúng ta đúng là cần có một kết thúc, nhưng mà không phải phương thức ngươi muốn. Đúng lúc này một giọng nói vang vọng chiến trường... ! ! ! Mọi người ở đây rung động nhìn qua, một đạo thân ảnh mỉm cười nhàn nhạt, đột nhiên từ vị trí Lâm Hi bị đánh chết đứng lên, đạo thân ảnh này giống Lâm Hi như đúc, ánh mắt vô cùng bình tĩnh. Trong tay hắn cầm chìa khóa màu đỏ tỏa ra hào quang vạn trượng. - Mặt khác, cám ơn ngươi giúp ta thoát khỏi trói buộc! Âm thanh vừa dứt, một đạo hào quang phóng lên trời. - Không! Một tiếng hét giận dữ vang lên, thời điểm Lâm Hi bay ra thì hai trảo nện tới, đánh hư không nát vụn, nhưng mà đã trễ. Ông! Thời điểm ánh mắt "Thần tử" kinh sợ thì thân hình Lâm Hi hóa thành một đạo hào quang, nhanh chóng biến mất ở sâu trong chân trời. ... ... Ông! Hào quang lóe lên, Lâm Hi lập tức xuất hiện ở không gian cực lớn. Đây là một không gian di vong, thời gian ở chỗ này dừng lại. Lâm Hi mở mắt ra, giương mắt nhìn lên thì thấy thi sơn biển máu kéo dài, vẫn kéo dài tới vô tận. Trong trung ương thi sơn biển máu Lâm Hi nhìn thấy một cái "Thần tọa" chói mắt. Nó nằm trên thi sơn biển máu bên dưới. - Rốt cục đến... Lâm Hi lẩm bẩm nói, hắn đi lên phía trước. Ở trong thi sơn biển máu này hắn nhìn thấy từng đạo hư ảnh, giống như những pho tượng nằm bất động. Mỗi một đạo thân ảnh nếu nhìn kỹ thì có thể thấy được ngũ quan của bọn họ kỳ thật tương tự Lâm Hi. Trong vô số kỷ nguyên dài dằng dặc, hắn phân hóa ra vô số "Hóa thân", trong đó có "Hắn" trong miệng "Huyền Dương Nữ Đế". Đã từng, "Hắn" không chỉ tới đây một lần, nhưng rốt cục dừng lại trên thi sơn, không có kẻ nào leo lên vương tọa. Như ngày nay cuối cùng có một hóa thân làm được. Tất cả đã tới lúc giải quyết. Ông! Bước chân Lâm Hi đạp mạnh, hắn đi vào trong thi sơn, trong một chớp mắt, cảnh sắc trong mắt biến hóa, thi sơn biển máu mênh mông này trong tích tắc đột nhiên sống lại. Ngàn vạn thần ma gầm thét, đột nhiên xung phong liều chết xông tới. Rống! Sát! Trong nháy mắt Lâm Hi giống như đi qua tu la địa ngục, từ bốn phương tám hướng có ma thần giết qua. Đã từng có không biết bao nhiêu tồn tại ngấp nghé "Thần tọa" đã mai táng trong không gian này. Ông! Thần sắc Lâm Hi như thường, trong mắt bình tĩnh, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn những thần ma đánh tới. Con đường hắn đi như kéo dài, đi tới chỗ nào thì chỗ đó kéo dài ra, thần ma nhào tới còn chưa tới gần thì Lâm Hi đã biến mất, một lần nữa hóa thành xương khô, ngã nhào trên đất. Trong biển máu kia có vô số tin tức truyền tới. Mỗi khi tiếp nhận một đạo thì một hóa thân biến mất. Sau một lát -- Ầm ầm! Lâm Hi ngồi lên trên vương tọa xương trắng kia. Trong thời khắc này vũ trụ chấn động, ngôi sao tỏa sáng. - Rốt cục trở về! Ánh mắt Lâm Hi lẫm lẫm, không biết lúc nào trên người của hắn mặc đế bào, vốn khuôn mặt trẻ tuổi, trở nên thành thục mà ổn trọng, tràn ngập khí tức tang thương. Trong tích tắc này ánh mắt hắn xuyên thủng hư không, cả vũ trụ hiện ra trong đầu của hắn. Từ vũ trụ kỷ nguyên đầu tiên hắn thống trị cả vũ trụ, quý khí khắp thiên hạ. Vũ trụ này tất cả sinh linh gọi hắn là "Thần Vương", hoặc là "Thiên Đế". Chỉ tiếc lọt vào thuộc hạ phản bội, trong lúc chinh chiến với vũ trụ hắc ám, đối phó hắc ám chi nguyên "Ma Thần" thất bại trong gang tấc, linh hồn tan vỡ, phân liệt thành hơn hai mươi phần, rơi lả tả các nơi trong vũ trụ. Sau đó trong thời gian dài dằng đặc. Mà "Hạch tâm vũ trụ" cũng hình thành. Vũ trụ kỷ nguyên thứ hai trải qua công tác chuẩn bị thật lâu, mảnh vỡ linh hồn đầu tiên của hắn cải tạo thành hình, đến hạch tâm vũ trụ là nơi này, chết ở đây. Cùng từ khi đó trong vũ trụ bắt đầu có truyền thuyết "Thần tọa chi thìa" kéo dài không thôi, hơn nữa còn lan tới hiện tại. Kỷ nguyên thứ ba, phân thân thứ năm của hắn tới đây, sáng lập đệ nhất hoàng triều trong "Hạch tâm vũ trụ", sau đó không ngừng mở rộng khắp hạch tâm vũ trụ. ... Trong thời gian dài như vậy các mảnh vỡ linh hồn đạt được thân thể, từng cái tu luyện, cuối cùng mang theo "Thần tọa chi thìa" đi tới nơi này. Các cường giả của hạch tâm vũ trụ chỉ biết "Thần tọa chi thìa" thật thật giả giả, nhìn thấy rất nhiều "Thần tọa chi thìa" trong lịch sử liên tiếp xuất hiện, lại chưa từng có người nào trèo lên "Thần tọa", liền cho rằng "Thần tọa chi thìa" có thực có giả. Nhưng mà không biết chúng đều là thật. Mỗi một đạo hóa thân có số mệnh phân tán khắp thiên địa, một lần nữa mang đến nơi đây, ngưng tụ thành hình và đi tới Thần tọa. ... Lâm Hi hiện đang ở là kỷ nguyên thứ năm. Có tất cả mảnh vỡ linh hồn "Lâm Hi" tụ tập lại. Hắn như nhìn thấy mình, ở trong "Tử vong quốc độ" Lâm Hi đã chuẩn bị lần nữa. Thời cơ chín muồi, Lâm Hi tự cho là "Xuyên việt" đến "Tiên Đạo Đại Thế Giới", cũng chính là thời khắc luân hồi cuối cùng. Mà hôm nay tất cả đã thành thục. Linh hồn của hắn ngưng tụ thành hình và viên mãn. - Nên chấm dứt! Lâm Hi ngồi ở trên Thần tọa, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt của hắn xuyên qua hư không trùng trùng điệp điệp, nhìn qua Thần tử trên "Cổ chiến trường". Đây là ân oán của hắn và Thần tử, cũng là tranh đấu của "Thiên Đế" cùng "Vạn Ma Chi Vương". Ầm ầm! Bàn tay Lâm Hi giương lên, sau một lát trong hạch tâm vũ trụ phát ra tiếng hét vang vọng. - Không! "Thần tử" tuyệt vọng hô to khắp thiên địa, lập tức nổ tung, hóa thành tro tàn. Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, chỉ là trong mắt Lâm Hi nó đã chấm dứt. Lực lượng vũ trụ hắc ám tàn phá thế giới quá lâu rồi, Địa Ngục Đại Thế Giới", "Yêu Tộc Đại Thế Giới"... , mà hôm nay tất cả đã chấm dứt. Lâm Hi chậm rãi đứng khỏi "Thần tọa". - Thế giới này phải có ánh sáng... Hắn nói. ... ... Ầm ầm! Một đạo hào quang xuyên thủng thiên địa, lập tức xuyên thấu vũ trụ thông đạo đánh vào sâu trong vũ trụ hắc ám. - Không! Một tiếng gào thét kinh thiên động địa rung chuyển cả vũ trụ vang lên. Nhưng mà cơ hồ tất cả giãy dụa đều vô dụng, chấn động càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất hoàn toàn. *** Lông mày đen chậm rãi nhúc nhích, sau đó mở ra. - Hài tử, là ngươi? Trong gian phòng Lâm Như Vân giống như ngủ một giấc dài, chậm rãi tỉnh lại. Nhìn qua Lâm Hi trước mặt, nàng nhìn qua chung quanh, ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc: - Ta cảm giác giống như ngủ thật lâu rồi. Hài tử, có phải ta ngủ quá lâu không? - Vâng. Lâm Hi mỉm cười gật gật đầu, nói: - Thật lâu, thật lâu... (THE END) Thanks
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang