[Dịch] Thần Ma Thiên Tôn
Chương 70 : Thiên Lôi Hồng Chung
.
Tiêu Ly hai tay cầm đao, người nhảy lên cao ba trượng, một đao chém thẳng xuống dưới, kéo ra một đường sáng bán nguyệt.
Xẹt xẹt…
Ninh Tiểu Xuyên vẫn ngồi im trên mặt đất như tảng đá, tia thiểm điện trên tâm mày giống như là thiên nhãn, phát ra một tia thiểm điện bằng ngón tay, hóa thành Thiểm Điện Thần Thú, đánh lên đao quang khủng bố đang chém tới.
Phành…
“Thiểm Điện Thần Thú” đại thừa dài chục mét, giống như một ngọn núi nhỏ hợp thành từ thiểm điện, có sức phá hoại khôn cùng, thoắt cái đã chém tan một mảnh áo của Tiêu Ly, để lại một vết máu.
Đao của Tiêu Ly cũng chém xuống vai phải của Ninh Tiểu Xuyên, cắt đứt một miếng thịt trên vai phải của hắn, máu tươi bắn ra ngoài.
Tiêu Ly một đao không chém chết được Ninh Tiểu Xuyên, lập tức không hề do dự, lại đâm thêm nhát đao thứ hai.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi thiền trên mặt đất, vận chuyển Huyền Khí xuống thân dưới, thân thể di chuyển thần tốc, mi tâm không ngừng phát ra điện mang, điện quang va chạm với công kích của Tiêu Ly, nhiều lần ngăn cản được sát chiêu hắn.
Nhưng y phục trên người của Ninh Tiểu Xuyên thì đã bị thanh đao chém vào mấy lần, y phục tan nát, máu đỏ từ vết thương trào ra ngoài, do mất máu quá nhiều, Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu cảm thấy đầu óc choáng váng, đây là một tình huống rất xấu.
Tề Thiên Nhi cũng đã đến, nhưng lại không ra tay, chỉ đứng ở đằng xa, theo dõi cuộc chiến giữa Tiêu Ly và Ninh Ninh Tiểu Xuyên.
Tiêu Ly liên tiếp xuất ra mười bốn đao, đều không giết được Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng càng thêm điên cuồng, liền cầm chiến đao chém xuống Ninh Tiểu Xuyên.
Trên chiến đao bao quanh một lớp Huyền Khí, hóa thành một dòng lưu quang, đâm về phía tim của Ninh Tiểu Xuyên.
Cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lùi lại ba thước, tránh khỏi chiến đao, nhưng Tiêu Ly lại lao cả người lên, trên thủ chưởng xuất hiện từng đạo vết hằn, làn da vỡ ra, hóa thành một bộ móng vuốt dữ tợn, móng vuốt giống như một đại đao sắc nhọn, chưởng ấn hoàn toàn bao trùm lấy Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy một loại nguy cơ chưa từng có, nếu bị một chưởng của Tiêu Ly đánh trúng, thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
- Ầm…
Nội thể của Ninh Tiểu Xuyên phát ra âm thanh, giống như sóng biển đánh mạnh vào vách đá, núi lớn sụp đổ, kim thạch đứt đoạn, thiên địa Huyền Khí ngùn ngụt bao quanh hắn, chảy vào lỗ chân lông, hòa vào dòng máu, hội tụ vào Võ Đạo Tâm Cung.
Thần Thông Chi Nguyên hóa giải rồi, hóa thành từng đường tơ, nhập vào máu thịt, xương cốt, thần tủy.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên như hóa thành lôi nguyên, hai mắt mở to, trong mắt phát ra tia lửa điện, quát lớn một tiếng:
- Thiên Lôi Hồng Chung!
Phành…
Thanh âm của Ninh Tiểu Xuyên giống như Thiên Lôi, khiến cho mặt đất cát đá bay mù mịt, sóng âm kết thành hình một cái chuông lớn cao ba mét, trên chuông có văn tự trôi nổi, bắn vào ngực của Tiêu Ly.
Tiêu Ly bị một đạo Lôi Thanh chấn cho tạm thời mất đi ý thức, đầu óc choáng váng, toàn thân sững lại.
Ninh Tiểu Xuyên liền chớp lấy thời gian ngắn ngủi này, thân thể bộc xạ, cầm lấy chiến đao Huyền Khí cắm trên mặt đất, một đao chém đứt cánh tay của Tiêu Ly.
Bộp!. . .
Cánh tay bay ra, rơi vào trong rừng.
Vai của Tiêu Ly trào máu xối xả, khiến cho hắn đang thất thần bỗng nhiên tỉnh hẳn, nhìn thấy cánh tay mình đã mất, trong miệng hắn phát ra một tiếng gào thảm, trong mắt lộ ra khí lạnh hung ác dữ tợn:
- Cánh tay của ta, ta phải giết ngươi.
Tiêu Ly dùng cả chân lẫn tay mạnh mẽ đập vào mặt đất, dùng thân thể nện vào ngực của Ninh Tiểu Xuyên, đánh Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài, nằm bẹp trên đất.
Tiêu Ly đã trở nên điên cuồng, mặc dù đã bị Ninh Tiểu Xuyên phế một cánh tay, đồng nghĩa với việc thân thể hắn sẽ có khuyết điểm, cho dù có luyện thành tuyệt đỉnh cường giả, cũng chỉ là một người tàn phế.
Phành…
Ninh Tiểu Xuyên một chân đá vào ngực của Tiêu Ly, đạp Tiêu Ly bay ra ngoài.
Vết thương của Ninh Tiểu Xuyên cũng rất nặng, toàn thân đều là vết thương, đứng lên khỏi mặt đất, rũ đất cát trên người, trên người dính đầy đất và máu, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào Tiêu Ly.
Ầm...
Hai người lại va chạm lần nữa, không ngừng ra tay.
Thiểm điện lưu động, lôi thanh chấn vang, Thao Thiết rít gào, khiến cho cây cối xung quanh không ngừng gãy đổ, trận chiến này giống như hai con mãnh thú đang chiến đấu.
Tề Thiên Nhi vô cùng kinh ngạc, không ngờ trong lớp thanh niên trẻ lại có hai người cường đại như vậy.
Tiêu Ly dễ dàng giết chết Lâm Ngân, chỉ cần dùng một chiêu, không hiển lộ bao nhiêu lực phá hoại, nhưng giờ khắc này giao đấu với Ninh Tiểu Xuyên, mới bộc phát hết sức mạnh ra ngoài, giống như cổ thú Thao Thiết sống lại, sức mạnh vô biên, một chưởng là có thể đánh gãy một cây to.
- Thần Thể tầng thứ hai đã mạnh mẽ đến mức này, bọn họ tuyệt đối là vương giả trong đám cùng cảnh giới. Tề Thiên Nhi đạt đến Thần Thể tầng thứ nhất, đã có thể xem là cao thủ thế hệ trẻ, nhưng bất kể là Ninh Tiểu Xuyên hay Tiêu Ly, thì đều có thể dễ dàng giết chết nàng.
Trong rừng, Huyền Khí chấn động cực kỳ mãnh liệt, thanh âm bài sơn đảo hải, làm kinh động cả Huyền thú cường đại trong Hỏa Ma Sơn Mạch.
- Gầm!. . .
- Gầm!. . .
Thân thể to lớn của Huyền thú phát tiếng gầm lớn, lao như bay đến nơi này, chân đạp trên mặt đất, làm cho đất núi rung chuyển.
Từ xa có thể nhìn thấy bóng dáng của rất nhiều Huyền Thú, xuất hiện trong rừng, có Kim Sắc Tam Đầu Lang to như voi, có Huyết Sắc Tri Chu cao ba mét, có Hắc Sư Trường Sí, đây đều là những Huyền thú hung mãnh, rầm rộ tiến đến chỗ nay.
Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên không hề có chút ý thoái nhượng nào, hôm nay thề chết cũng phải giết được Tiêu Ly, trong miệng lại lần nữa phát ra “Thiên Lôi Hồng Chung”, giống như Thiên Lôi nổ vang trong không khí, kinh thiên động địa.
Huyền thú từ xa đều bị Lôi Thanh làm kinh sợ, đồng loạt thối lui hai bước.
Lôi điện chính là khắc tinh của Huyền Thú, làm cho chúng đều cảm thấy sợ hãi.
Tiêu Ly cũng bị “Thiên Lôi Hồng Chung” làm cho thất thần lần nữa, đầu óc trống rỗng trong chốc lát, màng nhĩ đau đớn vô cùng.
Nhân dịp này, Ninh Tiểu Xuyên liền xuất thủ sét đánh, một đao đã chặt bay đầu Tiêu Ly.
Đầu bay ra ngoài.
- Bịch…
Một vòi máu từ trên cổ Tiêu Ly phun ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng trút được gánh nặng, cảm thấy toàn thân đều kiệt sức, xem như là đã diệt trừ được một đại địch rồi.
Nhân dịp này, Ninh Tiểu Xuyên liền xuất thủ sét đánh, một đao đã chặt bay đầu Tiêu Ly.
Đầu bay ra ngoài.
- Bịch…
Một vòi máu từ trên cổ Tiêu Ly phun ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng trút được gánh nặng, cảm thấy toàn thân đều kiệt sức, xem như là đã diệt trừ được một đại địch rồi.
Mặc dù đầu của Tiêu Ly đã bị chặt đứt, nhưng thân thể thì vẫn chưa ngã xuống, đột nhiên tiến mạnh lên về phía trước một bước, móng vuốt đâm vào ngực của Ninh Tiểu Xuyên, gần như muốn đâm thủng ngực của hắn.
- Bịch…
Sau khi hoàn thành một kích cuối cùng, thân thể của Tiêu Ly mới vô lực ngã xuống đất.
Đạt đến Thần Thể cảnh, Võ giả có thể đạt đến trình độ “Nội Khống”, cho dù đầu bị chặt đứt, thì vẫn không chết ngay lập tức, mà có thể lợi dụng ý chí còn lại, khống chế thân thể tiếp tục chiến đấu.
Tu vi Võ giả càng cao, sinh mệnh cũng càng mạnh mẽ. Theo truyền thuyết, có một vị cường giả có tu vi tuyệt đỉnh, đầu đã bị chặt đứt, nhưng vẫn trường tồn không chết, lấy song nhũ làm đôi mắt, lấy rốn làm miệng, lấy tay làm vũ khí. Ý chí chiến đấu ngút trời, bất tử bất diệt.
Tiêu Ly mới đạt đến cảnh giới Thần Thể tầng thứ hai, tất nhiên không thể đạt tới trình độ đó, nhưng khoảnh khắc bị chặt đứt đầu, vẫn còn sống trong giây lát, thì hắn lại làm được.
Cuối cùng, hắn lợi dùng thời khắc cuối cùng của sinh mạng, đánh trọng thương Ninh Tiểu Xuyên, sau đó ngã xuống đất, chết hoàn toàn.
Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ đã bị trọng thương, bây giờ lại bị kẻ sắp chết là Tiêu Ly đánh xuyên ngực, làm vết thương càng nặng hơn, thân thể truyền đến cảm giác yếu ớt vô cùng, suýt nữa là thân thể mất cân bằng mà ngã ra đất.
Kiên trì! Kiên trì! Kiên trì. . .
Không được gục ngã, gục ngã bây giờ chỉ có chết, sẽ trở thành thức ăn cho Huyền thú.
Ninh Tiểu Xuyên nghiến chặt răng, nhanh chóng vận Huyền Khí, phong ấn vết thương ở ngực, vừa đứng lên thì nhìn thấy Tề Thiên Nhi đúng trước mặt mình.
Nàng mặc y phục màu trắng, tơ lụa mềm mại, lông mày đẹp như lá liễu, đôi môi đỏ trong suốt như bảo thạch, năm ngón tay mảnh khảnh phóng xuất Huyền Khí, tụ thành một thanh cổ kiếm dài bốn thước, kiếm ý trên mũi kiếm phun ra nuốt vào.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi muốn báo thù cho hắn?
Tề Thiên Nhi lắc lắc đầu, nói:
- Hắn cố ý lừa gạt ta, muốn tiếp cận ta, dụng ý khẳng định không đơn thuần, tại sao ta phải báo thù cho loại người như hắn?
Ninh Tiểu Xuyên hơi ngạc nhiên, hỏi:
- Ngươi biết hắn có ý đồ khác? Ngươi biết hắn đang lừa ngươi?
- Môn đồ của Tề Thiên Hầu Phủ, căn bản không có tư cách tiến vào Hầu Phủ tập luyện, khi hắn ta nói ra câu đầu tiên, ta đã biết hắn đang lừa ta.
Tề Thiên Nhi vóc người nhỏ nhắn, có chút cảnh giác với Ninh Tiểu Xuyên, lại càng cảnh giác hơn với những Huyền Thú hung dữ đang từ từ tiến lại đây.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn nàng không chớp mắt vài phút, nói:
- Vậy tại sao ngươi còn để hắn đi theo ngươi?
Tề Thiên Nhi nói:
- Tu vi của hắn có thể một chiêu giết chết Lâm Ngân, thì đương nhiên cũng có thể một đao chém chết ta. Hơn nữa, lúc đó ta đang bị trọng thương, nên càng không phải đối thủ của hắn. Nếu hắn đã muốn đóng kịch, thì ta bèn đóng kịch cùng hắn, đợi khi vết thương của ta lành, sẽ tìm cơ hội giết hắn.
Ai nói nữ nhân dễ bị lừa?
Nếu ngươi cho rằng nữ nhân đều ngốc, thì cuối cùng kẻ ngốc nhất định sẽ là ngươi.
Giống như Tiêu Ly đã chết dưới đất, e là đến lúc chết, hắn cũng không biết kẻ muốn giết hắn nhất, không phải là Ninh Tiểu Xuyên, mà chính là Tề Thiên Nhi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Xem ra ngươi là một nữ nhân thông minh, vậy thì dễ xử lý rồi, bây giờ ta đã giết hắn giúp ngươi, xem như đã giúp ngươi một việc lớn, nhưng ta không phải người cứu người mong trả ơn. Ở đây Huyền thú rất nhiều, ta phải đi đây.
Ninh Tiểu Xuyên bị trọng thương, cũng không muốn phải giao chiến với Tề Thiên Nhi, cho nên lập tức chuẩn bị trốn khỏi đây.
- Không được cử động!
Chiến kiếm trong tay Tề Thiên Nhi đặt lên cổ Ninh Tiểu Xuyên, tương đối cảnh giác với hắn.
Ninh Tiểu Xuyên có thể giết chết Tiêu Ly, chứng tỏ hắn còn mạnh hơn Tiêu Ly. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại biết trên người của nàng có Hắc Hỏa Mộc châu, nếu tha cho Ninh Tiểu Xuyên trốn thoát dưỡng thương, đợi đến khi Ninh Tiểu Xuyên hồi phục vết thương, liệu có đến cướp mất Hắc Hỏa Mộc châu trong tay nàng không?
Bởi vậy, Tề Thiên Nhi hơi cảnh giác với Ninh Tiểu Xuyên, trong thâm tâm đang do dự không biết có nên một đao chém chết Ninh Tiểu Xuyên, diệt trừ hậu họa hay không?
Thế nhưng, từ trước tới nay nàng vẫn chưa từng giết người, cho nên nhất thời không hạ thủ được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện