[Dịch] Thần Điêu Quần Phương Phổ

Chương 3 : Cổ Mộ học nghệ

Người đăng: Lac0ste

Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi hai người nếm qua điểm tâm, Dương Quá mang đồ vào bếp rửa sạch rồi trở lại trong đại sảnh Tiểu Long Nữ nói :" Có một việc ngươi phải suy nghĩ cho rõ ràng, Nếu muốn bái ta làm sư, ngươi phải cả đời nghe ta, Nhược bằng không, ta vẫn truyền thụ võ công cho ngươi. Sau này nếu đánh thắng ta, ngươi mới có thể rời khỏi Hoạt Tử Nhân mộ" Nghe xong Tiểu Long Nữ nói, Dương Quá trên mặt lộ ra vẻ chần chừ, hắn nhớ lại nguyên bản Thần Điêu Đại Hiệp, Tiểu Long Nữ và Dương Quá yêu nhau khiến cho cả thiên hạ phản đối, trong đó phản đối mãnh liệt nhất là Quách Tĩnh và Hoàng Dung, khiến cho Tiểu Long Nữ bị bức phải rời đi đến Tuyệt Tình Cốc, sau đó hai người bị bức bách phải xa nhau đến mười sáu năm. Dương Quá không biết trả lời như thế nào, Tiểu Long Nữ cũng không nóng nảy, chỉ lẳng lặng nhìn Dương Quá. Chứng kiến tiểu hài tử sắc mặt đổi tới đổi lui, Tiểu Long Nữ cảm thấy thú vị Cuối cùng Dương Quá tựa hồ đã đưa ra chủ ý, chỉ nghe hắn nói với Tiểu Long Nữ :" Cô cô, ta không muốn bái người làm sư". Tiểu Long Nữ trên mặt hiện ra một tia thất vọng, Lúc này lại nghe Dương Quá nói :" Nhưng, cô cô, ta cũng muốn gia nhập cổ mộ phái. Người xem thế này được không, người không bằng thay sư phụ thu đồ đệ, sau này ta cũng sẽ đối đại với ngươi giống như sư phụ, cả đời nghe người nói " Tiểu Long Nữ ngạc nhiên nói :" Thay sư phụ thu đệ tử ? Vì sao phải thế ?" Dương Quá trên mặt hiện lên một tia bức bối, nói " Cô cô, nếu ta bái người làm sư, bối phận của ta so với TCK, DCB đều là đồ đệ. Ta bình sinh hận nhất hai tên này, trước kia không có biện pháp, bây giờ càng không muốn lặp lại . Nhược bằng người thay đại sư ( sư phụ của Tiểu Long Nữ) thu đồ, bối phận của ta so với bọn họ cũng tương tự, sau này gặp lại bọn họ cũng không cần phải xuống ba hạ bốn." Nói xong, trên mặt Dương Quá hiện rõ vẻ mặt bức phẫn Nguyên lai Toàn Chân Giáo tổ sư Vương Trùng Dương cùng người sáng lập Cổ Mộ phái Lâm Siêu Anh bối phận tương đương. TCK đều là tam đại đệ tử, Tiểu Long Nữ cũng là truyền nhân đời thứ ba, nói lên bối phận tương đương. Cho nên Dương Quá tựu chung lấy lý do này nói ra Tiểu Long Nữ không biết nói gì, cũng không nghĩ đến Dương Quá có cách nghĩ như vậy, bây giờ xem ra thu hắn làm đồ đệ thực không có khả năng. Tiểu Long Nữ trầm ngâm nói :" Hảo, ta thay sư phụ thu nhận ngươi làm đệ tử! Bất quá sau này ngươi hết thảy đều phải nghe ta." Dương Quá cảm thấy hưng phấn, không có nghĩ vấn đề dễ dàng giải quyết như vậy, lập tức cao hứng nói :" Hảo, ta cái gì cũng nghe cô cô, bất luận trên phương diện gì, ta đều chiếu cố đến người". Tiểu Long Nữ trong lòng cũng cảm thấy cao hứng nói :" Ngươi theo ta lại đây" Dương Quá đi theo Tiểu Long Nữ vào trong, chỉ thấy hậu thính đường cũng trống rỗng không bày biện gì, trên hai vách tường đông tây đều bức họa. Bức họa bên vách tây vẽ một nữ tử tầm hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi và một tiểu nha đầu mười bốn mười lăm tuổi. Nữ tử kia cũng thuộc diện cực mỹ không hề thua kém Tiểu Long Nữ, chỉ là trên mặt sát khí nặng nề, một cỗ hơi thở lẫm nhiên theo mặt ập đến, khiến Dương Quá trong lòng phát sinh kính sợ Tiểu Long Nữ chỉ vào nữ tử nói :" Đây là tổ sư bà bà, ngươi khấu đầu đi". Dương Quá âm thầm cảm thán, không nghĩ đến nàng đúng là Lâm Siêu Anh, quả nhiên là một đại nữ hiệp, anh khí bức người Tiếp đó Tiểu Long Nữ chỉ về ấu nữ :"Đây là sư phụ ta, ta thay sư phụ thu đồ, sau này nàng cũng là sư phụ của ngươi. Mau khấu đầu đi" . Đối với việc thay sư phụ thu đồ, Tiểu Long Nữ không hề có cảm giác đối với sư phụ bất kính, chỉ là trong lòng có chút băn khoăn, muốn đem việc này nói rõ với sư phụ Dương Quá nghiêng đầu nhìn bức họa, không có nghĩ đến người này chính là sư phụ của mình, mặc dù có chút không cam vẫn quay về bức họa dập đầu ba cái Tiểu Long Nữ đỡ Dương Quá đứng dậy, chỉ vào bức họa trên vách đá phía đông nói :" Hướng kia ngươi nhổ một ngụm nước miếng". Dương Quá nhìn lại chỉ thấy trên đó là một thân hình cao lớn , lưng đeo trưởng kiếm, tay phải chỉ về hướng đông bắc, chỉ là tướng mạo nhìn không được rõ ràng lắm Tiểu Long Nữ cón nói :"Đây là Toàn Chân giáo chủ Vương Trùng Dương, phái chúng ta có quy củ sau khi bái kiến tổ sư bà bà đều hướng về hắn phun nước miếng thóa mạ". Dương Quá nhìn bức họa của Vương Trùng Dương âm thầm cảm thán, kỳ thật trong thâm tâm hắn rất bội phục Vương Trùng Dương. Vương Trùng Dương quả là anh hùng hào kiệt, chỉ bởi việc kháng Kim nên mới chậm trễ Lâm Siêu Anh, cho nên bị nàng và truyền nhân nhìn như một kẻ bạc tình Mặc dù trong lòng kính phục nhiều hơn, bất quá Dương Quá vẫn đi ra phía trước, quay về di tượng Vương Trùng Dương ói ra một ngụm nước miếng. Sau khi bái sư, Tiểu Long Nữ chính thức trở thành sư tỷ của Dương Quá. Lúc nàym Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi chờ ta ở chỗ này, ta đi ra ngoài một chút". Dương Quá chẳng biết nàng muốn làm cái gì, nhân tiện nói :" Sư tỷ, ta và người cùng đi" Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn hắn nói :" Trước ngươi không phải nói cái gì cũng nghe ta sao, bây giờ ta mới nói một câu ngươi đã không chịu". Dương Quá không còn cách nào khác đành nói :" Ngươi đi nhanh rồi về". Tiểu Long Nữ nói :" Cũng không nhất định, nếu nhất thời không bắt được thì sao?" Dương Quá ngạc nhiên nói:" Bắt ? Bắt cái gì ?". Tiểu Long Nữ không hề nói gì, thoáng cái đã đi rồi Sau khi Tiểu Long Nữ đi rồi, trong cổ mộ không còn chút động tĩnh nào. Cổ Mộ này cực kỳ rộng lớn, bên trong lại tối đen cùng rất nhiều cơ quan phức tạp, khiến Dương Quá không dám tùy ý đi loạn. Cũng không biết qua bao lâu, đương lúc Dương Quá nhớ đến sự tình tiền thế, nhớ đến bằng hữu thân thiết, nhớ đến tình tiết trong Thần Điêu Hiệp Lữ, bất ngờ có tiếng kêu khiến hắn bừng tỉnh Nguyên là Tiểu Long Nữ đã quay trở về. Nàng khinh công tuyệt đỉnh, đi đường không phát ra tiếng vang nên Dương Quá tựu chung không hề phát giác. Tiếng hét vừa rồi của nàng dọa Dương Quá một trận khiếp đảm, bất quá sau khi thấy Tiểu Long Nữ, trong lòng lập tức thấy cao hứng. Hắn hỏi :" Sư tỷ, người đã trở lại. Vừa rồi đi bắt cái gì vậy, có bắt được không?" Tiểu Long Nữ gật đầu nói :" Ngươi theo ta lại đây". Dương Quá lập tức đuổi theo nàng. Tiểu Long Nữ sau mấy lần vòng vo, đẩy ra một phiến cửa đá, đi vào trong một gian thạch thất có ánh lửa. Lần này là một gian thạch thất cực kỳ nhỏ bé, hai người tại chỗ này xoay lại cũng có phần khó khăn. Dương Quá trong lòng âm thầm buồn bực, chẳng biết tại sao Tiểu Long Nữ lại đưa hắn đến chỗ này Tiểu Long Nữ cúi người, từ gian thạch thất lấy lên một túi bố to, mở túi ra, phóng ra ba con ma tước ( một loại chim sẻ), đến bây giờ Dương Quá mới biết Tiểu Long Nữ ra ngoài đi bắt ma tước. Lúc này lại nghe Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi đi bắt ba con ma tước lại đây, bất quá không được làm tổn thương đến chúng" Dương Quá không khỏi nhớ đến nguyên bản Thần Điêu Hiệp Lữ, Dương Quá lúc mới nhập cổ mộ cũng là lập tức đi bắt ma tước, xem ra đây xác định là công phu nhập môn của Cổ Mộ phái. Lúc này nghe Tiểu Long Nữ phân phó, Dương Quá bật người xoay về phía ba con ma tước. Bất quá ma tước linh hoạt vô cùng, tránh đông né tây thập phần linh hoạt. Không quá bao lâu, Dương Quá khí thở nặng nề, đầu đầy mồ hôi nhưng ngay cả một cọng lông của ma tước cũng không chạm vào được. Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi thật không ra hình dáng gì". Nói xong liền truyền thụ cho Dương Quá một ít bộ pháp căn bản, pháp môn cầm nã. Dương Quá hiểu được nàng đang truyền thụ phương pháp bắt ma tước cho mình, lập tức bồn chồn nhớ kỹ. Bất quá dù học xong khẩu quyết, vẫn phải mất một khoảng thời gian để lĩnh ngộ. Tiểu Long Nữ để hắn tùy ý ở trong thạch thất, mở cửa đi ra ngoài. Ngày đầu tiên không bắt được con ma tước nào, cơm chiều xong Dương Quá ngồi trên giường hàn ngọc luyện công. Sang đến ngày thứ hai bắt ma tước, Dương Quá nhảy lên cao một tấc, tay chân cũng nhanh nhẹn lên rất nhiều. Cứ như thế năm ngày sau, Dương Quá rốt cục cũng bắt được một con ma tước, trải qua mấy ngày nữa, Dương Quá rốt cục cũng có thể một lần bắt được ba con ma tước. Sau đó, Tiểu Long Nữ lại dẫn Dương Quá tới một gian thạch thất khác, gian thạch thất này rộng gấp đôi gian thạch thất trước, đồng thời bên trong cũng có sáu con ma tước. Địa phương rộng như vậy, ma tước lại nhiều hơn nên đương nhiên khó khăn hơn rất nhiều. Tiểu Long Nữ tự nhiên dậy cho Dương Quá mấy chiêu khinh công cùng vài chiêu cầm nã thủ. Tám chín ngày sau. Dương Quá đã có thể một lần bắt toàn bộ số ma tước. Càng về sau càng đến gian thạch thất rộng hơn, ma tước cũng càng ngày càng nhiều hơn, thắng đến cuối cùng là đại sảnh với chín lần chín tám mươi mốt con ma tước. Tâm pháp cổ mộ quả thật thần bí, hơn nữa giường hàn ngọc đối với việc luyện công phụ trợ rất nhiều. Mặt khác, trở về từ xã hội hiện đại, Dương Quá cũng hiểu được sâu sắc tác dụng của võ nghệ trong thời loạn thế nên luyện tập thập phần khắc khổ. Chủ ngắn ngủi ba tháng công phu, Dương Quá quá đã có khả năng bắt đầy đủ tám mươi mốt con ma tước. Tiểu Long Nữ cũng không nghĩ đến Dương Quá tiến triển nhanh đến thế, trong lòng cảm giác cực kỳ cao hứng. Nàng nói với Dương Quá :" Chúng ta hôm nay ra ngoài cổ mộ luyện công. Dương Quá ở lỳ trong cổ mộ đã ròng rã ba tháng, nghe Tiểu Long Nữ nói muốn ra ngoai, không khỏi vui mừng. Tiểu Long Nữ lại nói :" Ngưoi không cần phải cao hứng thế, chín chín tám mươi mốt con ma tước, muốn một con cũng không bay nổi cũng không dễ dàng đâu". Nguyên lai nàng muốn Dương Quá ra ngoài bắt ma tước về. Hai người đi ra ngoài cổ mộ, lúc này đang là đầu tháng ba, chỉ thấy khắp nơi một màu xanh mơn mởn. Dương Quá cũng là lần đầu tiên dò xét cảnh vật bên ngoài, tiền thế nơi hắn ở là địa cầu ô nhiễm nghiêm trọng, căn bản không hề tồn tại cảnh đẹp như thế. Hắn hít sâu vào một hơi, chỉ thấy một làn hương hoa tràn vào trong lồng ngực, cảm giác vô cùng sảng khoái. Tiểu Long Nữ mở túi vải , một đàn ma tước bay vụt ra. Chỉ thấy nàng song chưởng múa lên, hai cánh tay phảng phất như biến thành thiên thủ vạn chưởng, mặc kệ tám mươi mốt con ma tước bay như thế nào đều không thoát khỏi tay nàng. Tiểu Long Nữ nhan sắc đẹp hơn người, phong thái tựa như tiên tử, khiến Dương Quá có chút ngẩn ngơ. Mãi lâu sau Dương Quá mới chậm rãi phản ứng, Tiểu Long Nữ lần này đang truyền thụ võ công cho hắn, vì vậy nhanh chóng tập trung thân pháp thủ thế của Tiểu Long Nữ. Nàng xuất thủ rất nhanh, nhưng là từng chiêu từng thức rõ ràng mạch lạc. Dương Quá quan sát một hồi cũng đã hiểu ra một ít tinh diệu trong đó. Một khắc sau, Tiểu Long Nữ ngừng lại nói :" Chưởng pháp ta dùng này là "Thiên La Địa Võng" thức, là công phu nhập môn của cổ mộ phái. Nhớ kỹ bây giờ không phải bắt ma tước, mà là không để ma tước bay đi". Tiểu Long Nữ nói xong liền truyền cho Dương Quá mấy chiêu, Dương Quá ghi tạc trong lòng. Tiểu Long Nữ bắt một con ma tước để Dương Quá luyện tập. Lúc đầu, ma tước luôn bay mất trong tay hắn, Tiểu Long Nữ ở một bên lại bắt ma tước trở về cho Dương Quá luyện tập Cứ như thế xuân qua thu lại, chẳng mấy chốc đã đến tiết trung thu. Dương Quá thiên tư thông tuệ, hơn nữa tính cách trầm ổn, so với Dương Quá trong nguyên bản Thần Điêu Đại Hiệp càng trầm tĩnh hơn, lúc này Thiên La Địa Võng thức cũng đã luyện thành, chưởng pháp triển khái khiến tám mươi mốt con ma tước đều bị ngăn trở, chỉ thỉnh thoảng có một hai con bay lọt ra ngoài, cái này cũng là do công lực của hắn chưa đủ tinh thuần mà thôi. Ngày hôm đó, Tiểu Long Nữ dẫn Dương Quá đến một gian thạch thất khác, chỉ thấy trên vách tường cũng như trần nhà đều khắc cáci loại đồ hình, đây đúng là nơi ghi lại vỗ công cổ mộ phái. Tiểu Long Nữ chỉ vào một bức đồ hình nói :"Đây là nơi ghi lại công phu cùng các loại võ học của Cổ Mộ phái, ngươi bây giờ Thiên La Địa Võng thức đã có chút thành tựu, sau này bắt đầu tập công phu ở đây" Từ ngày ấy, Tiểu Long Nữ truyền thụ các loại võ công của Cổ Mộ, từ chưởng pháp, quyền pháp, ám khí, binh khí đều dạy hết cho Dương Quá. Trong đó chú trọng nhất là Ngọc Nữ kiếm pháp. Đây là võ công mà Lâm Siêu Anh sau khi nghiên cứu võ học Toàn Chân giáo đã sáng tạo ra, mỗi chiêu mỗi thức đều là khắc tinh của kiếm pháp Toàn Chân giáo. Công phu ám khí của Cổ Mộ phái cũng được liệt vào hàng nhất tuyệt, băng phách ngân châm trong tay Lý Mạc Sầu đã tạo ra uy danh hiển hách với danh hiệu Xích Luyện Tiên Tử Căn cơ võ công của Dương Quá giờ đây không tệ. lại thêm Tiểu Long Nữ chỉ bảo, hơn nữa còn có sự trợ giúp của giường hàn ngọc nên tiến triển cực kỳ nhanh chóng. Bất quá trong lòng Dương Quá còn một bí mật, hắn nghĩ phải tìm bằng được võ công Cửu Âm Chân Kinh mà Vương Trùng Dương lưu lại Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang