[Dịch] Thần Điển
Chương 625 : Vận khí hay thực lực?
.
Một bóng người chợt lóe không ngờ chính là Lai An vốn đã bị thương, vừa xuất hiện ở trước mặt Quân Đồ Minh đã cười lên điên cuồng mở ra lĩnh vực của mình. Tất cả công kích của liên quân đều đánh lên trên người Lai An, cho dù hắn là Địa hệ Thần Vũ Giả đứng đầu đại lục cũng chịu không nổi lực tấn công kinh khủng như thế, ở trong tiếng nổ vang kịch liệt bị nguyên lực loạn lưu xé thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất.
Cùng một thời gian, ba người kia công kích đã xuyên qua biển lửa hừng hực đánh trúng Hoắc Phu Mạn. Hoắc Phu Mạn nhất thời bị trúng đòn nghiêm trọng há miệng phun máu tươi thành vòi, hỏa diễm quanh người lập tức ảm đạm xuống. Vào lúc này Hoắc Phu Mạn vô cùng cảm kích Ngõa Tây Lý, nếu như không nhờ có Ngõa Tây Lý nhắc nhở các cường giả liên quân đồng thời phát động tấn công Quân Đồ Minh. Vậy thì bây giờ xuất thủ đối phó hắn sẽ là bốn Thần Vũ Giả. Nếu quả thật là như vậy, Hoắc Phu Mạn tuyệt đối chống đỡ không nổi một kích kia.
Lần này trao đổi vẫn là Quân Đồ Minh bên kia kiếm lời, hy sinh một Lai An bị thương nặng, lại đánh trọng thương Hoắc Phu Mạn vốn là một trong ba người mạnh nhất liên quân.
Chuyện tới đây còn chưa kết thúc, ba người kia lập tức phát động thế công tiếp theo.
So sánh với nhau thì bên phía liên quân công kích chậm hơn một phần, đầu tiên là vấn đề khoảng cách, tiếp theo là do bọn họ phải đột phá màn sương mù dày đặc phong tỏa trước tiên.
"Lùi !" Quân Đồ Minh nặn ra một chữ nặng nề từ trong kẽ răng, sau đó sương mù dày đặc giữa không trung bỗng nhiên thu nhỏ lại hóa thành một tấm chắn khổng lồ. Sau khi ba người kia thả ra công kích liền nhanh chóng rút lui ra sau lưng Quân Đồ Minh.
“Ầm !”
Tất cả bí kỹ của cường giả liên quân đánh lên tấm chắn khổng lồ kia. Trên mặt Quân Đồ Minh nhất thời nổi lên một tầng gân máu yêu dị, tấm chắn bị đánh nát bấy nhưng Quân Đồ Minh đã thành công hóa giải đợt công kích này.
Cảm thụ được làm lòng người quý khổng lồ nguyên lực
Hoắc Phu Mạn nhìn thấy đòn công kích cường hãn kia ập tới phảng phất như ngửi được mùi vị tử vong. Tâm hắn nhất thời chìm xuống đáy cốc, bởi vì lĩnh vực của hắn hiển nhiên không có cách nào thừa nhận thêm một đòn đả kích mãnh liệt như thế.
Đúng lúc này, một quả Hỏa Cầu to bằng nắm đấm đột nhiên xuất hiện trước người Hoắc Phu Mạn, thì ra là Lan Bác Tư Bản đứng ở gần hắn nhất xuất thủ tương trợ. Ngay khi Quân Đồ Minh thu hồi lĩnh vực Trọng Thủy về để phòng ngự, lực lượng giam cầm Lan Bác Tư Bản lập tức biến mất. Sau khi vận lực trong chốc lát, quả Hỏa Cầu nhanh chóng mở rộng biến thành tấm chắn lửa bốc cháy hừng hực.
Ba đạo bí kỹ uy lực cực lớn đồng thời đánh lên tấm chắn hỏa diễm, Lan Bác Tư Bản tổ chức phòng ngự trong lúc vội vã bị đánh nát bấy, công kích của đối phương tiện đà nện thẳng vào ngực hắn.
Lúc thân ảnh Lan Bác Tư Bản vừa xuất hiện, ánh mắt Hoắc Phu Mạn trở nên vô cùng phức tạp, cảm xúc trong lòng ngổn ngang trăm mối. Ban đầu Thần Vực bị hủy mình đã lựa chọn đứng ngoài không lý tới, không ngờ rằng Lan Bác Tư Bản chẳng những không có ghi hận trong lòng, ngược lại vào thời điểm mấu chốt lại ra tay tương trợ cứu mình một mạng.
Luận về lực công kích thì Lan Bác Tư Bản không bằng Hoắc Phu Mạn, nhưng ở năng lực phòng ngự lại mạnh hơn một chút. Đây là nguyên nhân chủ yếu Lan Bác Tư Bản có can đảm đứng ra ngăn cản đợt công kích này, nếu ba người kia liên thủ không thể đánh chết Hoắc Phu Mạn trong nháy mắt, vậy thì chính hắn ngăn cản cũng không thành vấn đề. Dĩ nhiên bị thương là tránh không khỏi, Lan Bác Tư Bản đã chuẩn bị sẵn tâm lý này rồi.
“Ầm ầm ầm ~!”
Theo sau ba tiếng nổ động trời, trên khóe miệng Lan Bác Tư Bản chảy ra mấy dòng máu tươi đỏ sẫm, nhưng sắc mặt hắn không có khó coi như Hoắc Phu Mạn. Quả nhiên đúng như dự tính trước đó, ngay khi hắn chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm đột nhiên cảm giác được có thứ gì đó xuyên thấu lĩnh vực của mình, lúc này định cho ra phản ứng thì không còn kịp nữa, vẻ mặt Lan Bác Tư Bản nhất thời cứng ngắc ngay tại chỗ.
Trên thực tế xuyên thấu lĩnh vực Lan Bác Tư Bản chỉ là một giọt nước nho nhỏ, nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong giọt nước (Thủy Châu) này cực kỳ đáng sợ. Sau khi giọt nước đó dung nhập vào trong cơ thể Lan Bác Tư Bản thì bi kịch của hắn lập tức phát sinh.
“Là Trọng Thủy của Quân Đồ Minh?” Lan Bác Tư Bản nhìn Quân Đồ Minh cách đó không xa, trong lúc đối phương ngăn cản một đống cường giả vây công vẫn còn dư lực đánh lén mình?
Nếu như không bị ba người liên thủ công kích trước đó, chỉ dựa vào viên Thủy Châu này tuyệt đối không thể nào đánh bại lĩnh vực của Lan Bác Tư Bản. Nhưng Quân Đồ Minh lựa chọn thời cơ quá chuẩn xác, đúng lúc lĩnh vực Lan Bác Tư Bản gặp đòn nghiêm trọng mới phát sinh dao động kịch liệt.
Quân Đồ Minh một kích đắc thủ không có hiện ra vẻ đắc ý, bởi vì hắn biết chiến đấu kế tiếp sẽ càng thêm gian khổ. Nhưng mà mặc kệ, ít nhất tình thế bây giờ đã tương đối bằng nhau, Hoắc Phu Mạn bị thương, Lan Bác Tư Bản vẫn lạc, đối phương chỉ còn một mình Ngõa Tây Lý là có tính uy hiếp. Về phần Phổ Lai Tư thì Quân Đồ Minh trực tiếp bỏ qua, Thiên Không thành từ xưa đến nay chưa bao giờ lọt vào tầm mắt của hắn.
Sau khi thành công ám toán Lan Bác Tư Bản, đường gân máu yêu dị trên mặt Quân Đồ Minh càng thêm rõ ràng, nhưng hắn vẫn triển khai lĩnh vực Trọng Thủy dần dần bành trướng trở lại. Lần này màn sương mù không còn nồng đậm giống như lúc trước, hiển nhiên là trong khoảng thời gian này Quân Đồ Minh đã hao phí rất nhiều nguyên lực.
Các cường giả Thần Vực thấy Lan Bác Tư Bản rơi xuống mặt đất nhưng không có người nào lên tiếng, tất cả đều cắn răng liều mạng tụ lực chờ đợi thời cơ trút lửa giận của mình xuống đầu địch nhân. Trong tình cảnh này la mắng chỉ là việc dư thừa, chỉ có đích thân cắt đầu Quân Đồ Minh xuống bái tế mới có khả năng an ủi linh hồn Lan Bác Tư Bản đại nhân.
"Xông qua, giết !"
Thanh âm Ngõa Tây Lý vang lên lần nữa, hắn có thể cảm giác được lực lượng Quân Đồ Minh giảm xuống rất nhanh, bây giờ chính là thời cơ tốt đánh chết đối phương. Nếu như bọn họ lại chết đi một, hai Thần Vũ Giả, cuộc chiến này có lẽ sẽ bị Quân Đồ Minh triệt để lật bàn.
"Giết ~!"
Hoắc Phu Mạn không nhận ra giọng nói của mình đã khàn đặc, cũng hoàn toàn quên mất bản thân mình đang trọng thương, hắn chỉ tìm mọi cách phát tiến bi phẫn ức chế trong lòng ngực. Thân hình đang lở lửng trên không trung bỗng nhiên xông thẳng về phía Quân Đồ Minh, mỗi khi bước tới một bước Liệt Diễm quanh người sẽ dâng cao thêm vài thước, hậu quả cường thế tăng lên lĩnh vực chính là Hoắc Phu Mạn lại phun mấy ngụm máu tươi ướt đẫm cả vạt áo trước người. Nhưng giờ phút này Hoắc Phu Mạn đã không cần để ý chuyện nhỏ như vậy, cứ một đường vừa đi tới vừa hộc máu, hai tay âm thầm tụ lực chờ đợi cơ hội bộc phát.
"Giết !" Phổ Lai Tư cũng rống giận vang trời, mặc dù Quân Đồ Minh cường hãn vượt ra khỏi dự tính của bọn họ, nhưng đồng bạn bên cạnh liên tiếp vẫn lạc ngược lại kích thích tinh thần Phổ Lai Tư sinh ra vô cùng chiến ý.
Bởi vì lĩnh vực Trọng Thủy của Quân Đồ Minh đã yếu đi rất nhiều, lần này các cường giả liên quân không còn lâm vào tình trạng di chuyển khó khăn như trước. Mặc dù hành động vẫn bị hạn chế nhưng đối phương không thể nào tiến hành vây giết từng người một được nữa.
Cục diện phát triển cho đến bây giờ đã không còn chiến lược hay chiến thuật gì cả, tất cả mọi người không có ai tiếc rẻ nguyên lực, cùng nhau khóa chặt vị trí Quân Đồ Minh rồi liều mạng buông thả bí kỹ mạnh nhất.
Ngõa Tây Lý cũng làm như thế, hai tay liên tục phất lên bắn ra những đạo thanh mang sáng chói, thân hình càng thêm phiêu hốt mờ ảo, chưa bao giờ dừng lại ở cùng một vị trí quá một giây. Không biết tại sao Ngõa Tây Lý luôn cảm giác rằng mục tiêu kế tiếp của Quân Đồ Minh không phải là Phổ Lai Tư, mà là chính mình.
Ngõa Tây Lý không có chú ý tới hơi nước mỏng manh giữa không trung thỉnh thoảng sẽ tụ tập lại dày đặc hơn, sau đó lại tiêu tán rất nhanh. Màn sương mù lúc này biến hóa không có một chút quy luật, nhìn qua không có bất kỳ liên hệ gì với Ngõa Tây Lý. Mặc dù có lúc màn sương mù cách Ngõa Tây Lý rất gần nhưng có khi sẽ xuất hiện ở phương hướng trái ngược.
Liên quân nhanh chóng công kích ép tới đám người Quân Đồ Minh chỉ còn đủ lực chống đỡ, không thể phản công. Đến lúc này Địch Áo và Lao Lạp đã bay chạy tới phụ cận, nhưng không dám tùy tiện gia nhập chiến trường. Dù sao Địch Áo vừa mới tấn thăng Thần Vũ Giả còn chưa kịp tu luyện lĩnh vực của mình, năng lực phòng ngự chỉ mạnh hơn Thánh giả một chút. Vì thế hắn im lặng núp ở một bên chờ đợi cơ hội thích hợp.
Quân Đồ Minh dĩ nhiên đã nhận ra Địch Áo tồn tại, nhưng trong tình hình này còn có ai rảnh rỗi để ý một tên Thánh giả? Dĩ nhiên, nếu có người cẩn thận quan sát Địch Áo sẽ phát hiện hắn và Thánh giả khác nhau rất lớn. Nhưng ở thời khắc mấu chốt này thời gian là thứ cực kỳ quý giá, làm gì còn ai dư thừa tinh lực đi làm cái chuyện nhàm chán này. Nguyên lưu loạn lưu giữa không trung cũng ngăn cách cảm giác của nhóm Thần Vũ Giả, cho nên Địch Áo từ từ bị lãng quên.
Chỉ có Ngõa Tây Lý và người của Thần Vực là bận tâm, ngươi là một Thánh giả chạy đến nơi này làm gì? Cũng may bọn họ nhìn thấy Địch Áo không có ý định tham chiến, hơn nữa tình hình chiến đấu cấp bách cố gắng đẩy mạnh khí thế vây giết Quân Đồ Minh kẻo tuột mất thời cơ tốt. Mọi người cũng làm bộ như không nhìn thấy hắn, tập trung tinh thần lo công kích địch nhân.
Ngõa Tây Lý lại biến hóa vị trí lần nữa, đang định thả ra bí kỹ đột nhiên nhận thấy sương mù bốn phía trong nháy mắt tụ lại dày đặc. Ngõa Tây Lý phản ứng đầu tiên chính là khuếch trương lĩnh vực của mình lên đến cực hạn, nếu đổi lại bất cứ người nào trong liên quân sẽ không thể nào phản ứng kịp thời như Ngõa Tây Lý.
Cho dù là như vậy, Ngõa Tây Lý vẫn không thể thoát khỏi sương mù dày đặc bao phủ, hắn nhất thời kinh ngạc tột đỉnh, tại sao đối phương có thể bắt được quỹ tích di động của mình?
Cùng một thời gian, Quân Đồ Minh nhìn bộ dạng có vẻ đau khổ chống đỡ bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Ngõa Tây Lý, nhếch miệng cười cười ý bảo “rốt cuộc đã bắt được ngươi rồi.”
Muốn giam cầm một gã Phong hệ Thần Vũ Giả liên tục di động đúng là một nhiệm vụ không thể hoàn thành, bởi vì ngay khi ngươi phóng thích bí kỹ ra đối phương đã không còn vị trí ban đầu nữa, có khi cách nhau ở trăm hoặc ngàn thước nên tỷ lệ đánh trúng xem như bằng không.
Thế mà Quân Đồ Minh đã làm được điểm này, châm chọc nhất là Quân Đồ Minh có thể giam cầm Ngõa Tây Lý chẳng phải dựa vào dự đoán tinh chuẩn, lại càng không biết quỹ tích di động của Ngõa Tây Lý, mà là hoàn toàn đánh bạc với vận khí. Phương pháp tiến hành lại càng đơn giản, hắn không ngừng áp súc lực lượng lĩnh vực của mình ở những vị trí khác nhau, hành tung Ngõa Tây Lý phiêu hốt khó đoán, Quân Đồ Minh lựa chọn vị trí cũng đồng dạng tùy tâm tùy ý. Thậm chí Quân Đồ Minh chẳng cần biết vị trí buông thả sắp tới ở chỗ nào nữa, bởi vì hắn không có thời gian phân tâm lưu ý chuyện đó.
Vận khí mặc dù hư vô mờ mịt nhìn không thấy sờ không tới, nhưng nó thật sự tồn tại. Ít nhất vào giờ khắc này, vận khí Ngõa Tây Lý không sánh bằng Quân Đồ Minh.
Phát hiện Ngõa Tây Lý bị giam cầm cứng ngắc, các cường giả liên quân nhất thời kinh hãi thất sắc vội vàng xông qua cứu viện.
Nhưng mà đúng lúc này Quân Đồ Minh quát lớn một tiếng: "Giết !"
Màn sương mù bất chợt tụ lực dày đặc chưa từng có, mặc dù chỉ là một cái chớp mắt nhưng đã thành công phá giải gần hết bí kỹ của đám cường giả liên quân. Quân Đồ Minh cưỡng chế tăng cường lĩnh vực hiển nhiên cũng trả giá không nhỏ, những đường gân máu trên mặt nổi gồ lên, cơ hồ sắp sửa đổ máu ra ngoài rồi, khóe miệng chậm rãi rỉ ra một tia máu nhàn nhạt.
Cho dù giao ra cái giá lớn hơn nữa cũng hoàn toàn xứng đáng, chỉ cần thành công giải quyết Ngõa Tây Lý thì bên hắn sẽ có hi vọng thay đổi chiến cuộc.
Các cường giả liên quân thấy không có cách nào xông qua cứu viện Ngõa Tây Lý kịp thời, lập tức chuyển mục tiêu công kích về phía Quân Đồ Minh. Ngay thời điểm này ba tên Thần Vũ Giả bên phía Quân Đồ Minh cũng đồng thời phát động công kích Ngõa Tây Lý.
Một gã Thần Vũ Giả trong đó dứt khoát đứng ở trước mặt Quân Đồ Minh, sau khi buông thả bí kỹ lập tức mở rộng lĩnh vực của mình, dùng thân thể bằng xương bằng thịt nghênh đón đợt công kích tổng lực của cường giả liên quân .Kết quả của hắn cũng giống như Lai An trước kia, hàng loạt công kích qua đi chỉ lưu lại từng mảnh máu thịt đỏ lòm văng tung tóe, mùi máu tanh lợm giọng xông thẳng vài mũi từng người đứng gần đó.
Ba Thần Vũ Giả liên thủ đánh một kích khiến cho Ngõa Tây Lý bị thương ngay lập tức, máu tươi chảy tràn hai bên mép. Ngõa Tây Lý làm như không hề cảm nhận đau đớn do cơ thể truyền đến, cũng không vội vã tránh thoát giam cầm. Ngược lại hắn làm một việc kỳ quái, đó là nhắm hai mắt lại gia tăng cảm giác của mình lên tới cực hạn. Bởi vì hắn biết Quân Đồ Minh nhất định có lưu hậu thủ, Lan Bác Tư Bản lúc nãy chính là một tiền lệ.
Quả nhiên đúng như dự liệu, trong chốc lát Ngõa Tây Lý đã nhận ra một cỗ nguyên lực dao động quen thuộc. Mặc dù này cổ nguyên lực dao động này không quá mãnh liệt, so sánh với nguyên lực loạn lưu trên bầu trời chỉ là một điểm bé nhỏ không đáng kể, nhưng vẫn bị Ngõa Tây Lý nhạy cảm bắt được.
Quân Đồ Minh cũng nhìn thấy động tác Ngõa Tây Lý nhắm hai mắt lại liền âm thầm cười lạnh. Cho dù ngươi phát hiện thì thế nào? Sau khi bị ba Thần Vũ Giả liên thủ đánh trúng, lĩnh vực gần như hỏng mất lấy cái gì để ngăn cản mình đánh lén?
Ngõa Tây Lý bị sương mù dày đặc bao phủ chợt hít sâu một hơi, toàn bộ thân đột nhiên bẻ ngoặt thành một góc độ cực kỳ quỷ dị, có thể nói là khớp lưng hắn giống như là gãy ngang hông vậy. Người bình thường căn bản không thể nào làm ra động tác đó, nhờ thế hắn tránh thoát viên Thủy Châu trí mạng chỉ trong gang tấc, nó bay xẹt qua dưới bụng Ngõa Tây Lý chỉ lưu lại một cái lỗ nhỏ nơi ống tay áo.
Khuôn mặt Quân Đồ Minh trong nháy mắt ngây dại ra tại chỗ, dùng ánh không thể tin nổi chứng kiến một màn này, tại sao có thể như vậy được? Tại sao Ngõa Tây Lý làm ra được động tác đó? Ở trong dự đoán của Quân Đồ Minh thì Ngõa Tây Lý sẽ dùng lĩnh vực của mình đối kháng mới đúng, hắn không thể nào nhẹ nhàng né tránh một kích trí mạng kia nổi.
Hai gã Thần Vũ Giả còn sống bên cạnh Quân Đồ Minh cũng ngơ ngác hồi lâu, vốn là bọn họ dự tính đánh một kích tất sát khiến cho Ngõa Tây Lý vẫn lạc, từ đó cường giả liên quân sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, rồi chiến cuộc sẽ nghiêng về phía bọn họ. Nhưng mà lúc này cả đám sững sờ đứng bất động, kế tiếp nên làm gì đây?
"Giết ~!"
Hoắc Phu Mạn vui mừng quá đỗi, hoàn toàn không để ý miệng mình còn đang chảy xuôi dòng máu nóng, mạnh mẽ vận chuyển nguyên lực ngưng tụ biển lửa quanh người thành một chuỗi lửa đỏ rực rồi nhanh chóng đập tới Quân Đồ Minh. Các cường giả liên quân cũng vội vàng thả ra bí kỹ mạnh nhất của mình bám sát theo sau.
Ngay thời điểm Ngõa Tây Lý bị giam cầm, Địch Áo đã liều mạng xông vào trong chiến trường, nhưng tình thế chuyển biến quá mức đột ngột. Không ngờ Ngõa Tây Lý lại thành công né tránh một chiêu trí mạng của đối phương, trái tim Địch Áo lúc này mới đập chậm lại một chút.
Hắn đột nhiên nhớ lại Ngõa Tây Lý từng nói với mình kỹ xảo tinh diệu ở trước mặt lực lượng áp đảo cũng không có nửa điểm tác dụng. Nhưng trong lúc cường giả cao cấp giao chiến, nhiều khi kỹ xảo lại có thể hoàn toàn thay đổi vận mệnh.
“Ầm !”
Kèm theo một tiếng nổ vang dội, Ngõa Tây Lý thoát ra khỏi sương mù trói buộc, thanh mang lập tức lóe lên từ từ biến thành một đạo Phong Nhận to chừng năm thước lao về phía Quân Đồ Minh nhanh như chớp.
"A...aa… ~!"
Quân Đồ Minh bỗng nhiên gào thét thê lương, hoàn toàn không để ý vô số bí kỹ đang bay tới, màn sương mù tràn ngập trên không trung lập tức biến chuyển thành vô số giọt Thủy Châu xuyên phá lĩnh vực của đám cường giả liên quân. Khi Quân Đồ Minh hành động điên cuồng thì tai mắt mũi miệng đã bắt đầu chảy ra máu tươi, làn da trên mặt hắn chậm rãi nứt nẻ thành từng vết sâu hoắm, đỏ lòm cực kỳ kinh khủng.
Các cường giả liên quân đã nhận ra bên trong mỗi giọt Thủy Châu ẩn chứa lực lượng vô cùng khổng lồ. Dưới tình huống bị trúng hàng loạt công kích mạnh mẽ ập tới, lĩnh vực của bọn họ bắt đầu có biểu hiện chống đỡ không nổi, trong lúc nhất thời tất cả mọi người hoảng sợ trong lòng. Tại sao Quân Đồ Minh còn có thể phát động đợt công kích mãnh liệt thế này?
Hai gã Thần Vũ Giả còn sống bên cạnh Quân Đồ Minh sợ hãi nhìn sang Quân Đồ Minh, sau đó dứt khoát kiên quyết che chắn trước mặt Quân Đồ Minh. Cho dù tình hình phát sinh biến động cỡ nào đi nữa, trước khi bọn họ chết cương quyết không cho phép có người đụng tới Quân Đồ Minh. Muốn làm được điều đó, địch nhân phải đạp qua thi thể của bọn họ.
Chiến đấu tiến hành tới đây đã biến thành triệt để liều mạng rồi, vấn đề bây giờ là bên nào chống đỡ không nổi trước mà thôi. Các cường giả liên quân luân phiên công kích xuống đánh chết một gã Thần Vũ Giả của Nguyệt Ảnh đế quốc, nhưng trong khi bọn họ phát động công kích vòng thứ hai thì trước mặt Quân Đồ Minh còn có một Thần Vũ Giả. Lúc này lĩnh vực của bọn họ đã ở bên bờ chuẩn bị sụp đổ, Quân Đồ Minh thả ra lực lượng quá mức kinh khủng, đây không phải là lực lượng mà nhân loại có thể đạt được.
Ở thời khắc này Quân Đồ Minh đã chính thức biến thành một người máu rồi, trên mặt lan tràn vô số vét nứt y như mạng nhện. Hơn nữa từ trong khe hở vẫn đang chảy ra dòng máu đỏ sẫm, sau đó chầm chậm men theo gò má lăn xuống dưới, bộ dạng hắn có thể nói là gớm ghiếc như quỷ dạ xoa.
Nhìn thấy thân thể Quân Đồ Minh máu thịt hỗn loạn thế kia, các cường giả liên quân bỗng nhiên ý thức được hình như Quân Đồ Minh muốn đồng quy vu tận với bọn họ? Nhưng mà bọn họ đã không còn đường nào để lựa chọn, nếu như không thể trước đánh bại Quân Đồ Minh trước, vậy thì tất cả mọi người ở chỗ này sẽ phải chôn cùng hắn rồi..
Vào lúc này tất cả mọi người đều dốc hết toàn lực buông thả bí kỹ, cố gắng ép khô nguyên lực còn sót lại trong cơ thể mình. Nếu như có thể bọn họ thậm chí muốn dùng thân thể của mình làm thủ đoạn công kích. Nhưng sự thật luôn luôn lãnh khốc, khi một gã Thần Vũ Giả cuối cùng bên cạnh Quân Đồ Minh hóa thành mảnh nhỏ, lĩnh vực của bọn họ đã bắt đầu giải tán.
Chẳng lẽ cuộc chiến tranh kết thúc thế này? Trong lòng các cường giả liên quân tự dưng sinh ra cảm giác bi thương, đúng là bọn họ đã đạt được mục đích của mình. Quân Đồ Minh thiêu đốt tính mạng buông thả một kích tối hậu nhất định là sống không nổi rồi, nhưng cái giá phải trả hình như quá cao thì phải?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện