[Dịch] Thần Ấn Vương Tọa

Chương 54 : Ăn ý sơ hiện

Người đăng: 

.
Đám người đứng phía sau chuẩn bị trợ giúp, thấy thanh niên Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ cuồng mãnh, cả đám trợn mắt há hốc mồm, không biết nên làm sao. “Nhìn cái gì? Còn không mau đi hỗ trợ người khác?” Trương Hải Vinh mắng một câu, trong lòng cũng thầm kinh. Không uổng là tinh ngươi Liệp ma Đoàn, nhóm tinh ngươi này hẳn là lần đầu tiên ra chiến trường, lại chẳng chút luống cuống, lập tức tiến nhập trạng thái. Đầu trọc mình chú ý thì mặc áo choàng mục sư! Gã như vậy mà lả mục sư sao? Còn có nữ Thuẫn chiến sĩ, Thuẫn Bài của nàng hơi lớn chút đi, hơn nữa nhìn nàng vung như vậy, quả thật như là một cái búa siêu cấp khổng lồ. Đầu tường dài hơn hai mươi mét có Long Hạo Thần, Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên ba người đã đủ. Gậy trúc trong tay Thải Nhi chấm đất, yên tĩnh đứng sau lưng Long Hạo Thần. Nhưng ngũ giác của nàng mở ra, cảm nhận mọi thứ xung quanh. Hàn Vũ không nhàn rỗi, gã đã hoàn thành triệu hoán Tà Nhãn. Một luồng sáng đỏ từ mắt Tà Nhãn phóng ra, không ngừng quét đầu tường, đích thị là Chân Ác Nhãn. Trong đoàn đội không có chân chính mục sư, chỉ có thể dựa vào Tà Nhãn sử dụng Chân Ác Nhãn, đây là việc bất đắc dĩ. Nhưng phạm vi Chân Ác Nhãn quét hình vẫn là không nhỏ. Bán kinh khoảng trăm mét, quét trái phải, hai bên trong vòng trăm mét đều bị Chân Ác Nhãn chiếu rọi. Chủ yếu là đề phòng có ma tộc Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả, một cường đại ma tộc đột nhiên tập kích. Hàn Vũ và Lâm Hâm lúc này xâm nhập chiến đấu, chẳng qua họ không trực tiếp giết địch mà thôi. Từng quang mang vàng không ngừng phát ra từ thanh trọng kiếm trong tay Hàn Vũ, chính xác rơi vào các chiến sĩ bị thương ở hai bên. Y dùng là kỹ năng trị liệu cơ bản của Thủ Hộ kỵ sĩ, Trị Liệu Quang, tiêu hao linh lực ít. Dưới tác dụng Tụ Linh quang hoàn của Long Hạo Thần, hầu như có thể duy trì linh lực không giảm thấp. Trị Liệu Quang tuy không thể chữa khỏi trọng thương, nhưng giảm bớt đau đớn, chậm lại vết thương và tiêu trừ bình thường độc tố. Hơn nữa Quang Chúc Phúc là khắc chế ma tộc, có Trị Liệu Quang trợ giúp, các chiến sĩ doanh nhất sức chiến đấu bỗng chốc tăng nhiều. Bên này Hàn Vũ phụ trách chăm sóc, Lâm Hâm cũng phát huy tác dụng của mình. Hơn nữa khiến đồng bạn kinh ngạc vô cùng. Pháp trượng Hỏa Vân Tinh huy vũ, một đám hào quang đỏ rực bay ra. Mỗi một hỏa quang đều chính xác rơi vào trên người các chiến sĩ. Quang mang đỏ ngưng tụ thành hỏa diễm giáp. Trạch Lâm Tộc Song Đao Ma khi công kích các chiến sĩ thì, chỉ cần tiếp cận họ một mét sẽ xuất hiện hiệu quả cháy bỏng. Kỹ năng này tên là Hỏa Diễm Giáp, năng lực phòng ngự, trên cơ bản không khác Linh Quang Tráo của kỵ sĩ. Nhưng có phụ thêm hỏa chúc phúc công kích, kẻ địch tới gần đều chịu ảnh hưởng. Là ma pháp nhị giai. Hỏa Diễm Khải tuy tiêu hao linh lực không nhiều, liên tục thời gian chỉ có ba mươi giây, nhưng nó là kỹ năng đơn thể. Thế mà từ tay Lâm Hâm lại có hiệu quả kỹ năng quần thể. Chỉ thấy một đoàn một đoàn quang mang đỏ tựa như pháo liên tục phụt ra từ Hỏa Vân Tinh, bay đến bên chiến sĩ thiêu đốt lên. Chẳng những tăng cơ hội sống sót cho các chiến sĩ, còn tăng cường lực phá hoại. Chỉ chốc lát sau, có hơn năm mươi chiến sĩ được Lâm Hâm chiếu cố. Trần Anh Nhi đương nhiên giống như đợt trước, ở sau lưng Vương Nguyên Nguyên dùng thanh âm thánh thót ngâm xướng chú ngữ. Thủy tinh cầu trong tay nàng tản ra quang mang nhu hòa. Các chiến sĩ doanh nhất không thể đoán được, nàng gái nhìn vô hại này từng triệu hoán Tà Nhãn Lĩnh Chủ, địa ngục tam đầu khuyển, những ma thú bát giai cường đại. Lúc này chủ lực công thành chẳng qua là Song Đao Ma mà thôi. Ưu điểm của Song Đao Ma là ở số lượng. Tuy rằng năng lực leo lên khá nhưng đối diện đám Long Hạo Thần cường giả tứ giai, năm, thì tựa như dao xắt hành tây. Bảy người Long Hạo Thần liên tiếp công kích kèm hiệu quả phụ, lo một đoạn tường thành rộng chừng trăm mét. Mà phạm vi phòng ngự của doanh nhất tổng cộng chỉ hai trăm mét. Các chiến sĩ doanh nhất cảm thấy hôm nay trên chiến trường nhẹ nhàng chưa từng có. Đặc biệt là chiến sĩ được Lâm Hâm phụ trợ Hỏa Diễm Giáp, giết sướng cực kỳ. Nhưng Trương Hải Vinh buồn bực. Nhóm Long Hạo Thần mạnh mẽ ảnh hưởng sức chiến đấu của gã. Hơn nữa làm thân binh, Long Hạo Thần còn cố ý lo bên gã, thỉnh thoảng chém Quang Trảm Kiếm, quét một mớ Song Đao Ma. Làm Trương Hải Vinh giảm mạnh cơ hội vung búa to. “Doanh trưởng, ma tộc chỉ phía Song Đao Ma công thành ư?” Long Hạo Thần vừa chiến đấu vừa hỏi cách mình không xa Trương Hải Vinh. Trương Hải Vinh nói. “Đây chỉ là mồi nhử, làm chúng ta mệt mỏi. Ma tộc sinh sản loại Song Đao Ma này số lượng cực nhiều, nên tiêu hao thực vật cũng lớn. Chủng tộc hiểu trồng trọt rất ít, chỉ có thể nô dịch nhân loại chúng ta. Nhưng lương thực như cũ có hạn, mà ma tộc lại là ai cũng như nhau. Bởi vậy khi số lượng quá nhiều sẽ phát sinh chiến tranh. Một là lợi dụng chiến tranh để cướp đoạt, hai là vì giảm bớt gánh nặng nhân khẩu. Việc như vậy chỉ có chủng tộc lãnh huyết như ma tộc mới có thể làm được.” “Những Song Đao Ma này nguyên bản chính là đi chịu chết, nhưng cũng có tác dụng lớn. Song Đao Ma ở không ngừng chiến đấu có thể tiến hóa. Chỉ cần một lần tiến hóa, thực lực Song Đao Ma sẽ khác biệt. Đồng thời chúng ta không biết cường đại binh chủng của ma tộc khi nào thì ồ ạt tấn công, bởi vậy cường giả bên ta luôn tinh thần khẩn trương chờ đợi. Tổng thể thực lực chúng ta xa không bằng ma tộc, không có biện pháp chủ động tấn công. Khi đối phương chiến thuật kéo dài, rất dễ dàng tạo tinh thần mệt mỏi cho cường giả bên ta. Đến lúc đó, ma tộc phát động tổng tiến công thì khó mà đỡ.” Long Hạo Thần kinh ngạc nói. “Những ma tộc thông minh như vậy?” Trương Hải Vinh một búa chém nát con Song Đao Ma. “Đa số ma tộc là từ nhân loại chúng ta biến dị mà thành. Giống như tộc gì Luke tiềm phục giả, Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả.” Long Hạo Thần gật dầu nói. “Địa Miễn tộc Ẩn Hình Giả đúng là rất âm hiểm. Nếu như không có Chân Thực Nhãn hỗ trợ, coi như là cường giả cũng có thể bị tập kích thành công.” Trương Hải Vinh cười nói. “Cậu không hiểu, trên chiến trường Địa Miễn tộc tác dụng xa không bằng Luke tộc. Khi xuất hiện phần lớn Luke tộc, chúng ta phải xuất động đủ ma pháp sư. Nếu không, một khi bọn họ từ dưới đất tập thể công kích binh sĩ, trong chớp mắt sẽ thương vong thảm trọng. Đối với bộ binh chúng ta, Luke tộc chính là ác mộng.” Song Đao Ma không uổng là ma tộc đệ nhất đại tộc. Tuy rằng không có địa vị nhưng số lượng không nhỏ, dưới thành thi thể chồng chất như núi. Mắt quét quanh chỉ thấy ngoài thành Song Đao Ma như cũ hằng hà vọt tới. Tuy rằng đã là đêm tối nhưng đầu tường Khu Ma quan đèn đuốc sáng ngời. Thông qua thời gian chiến đấu này, Long Hạo Thần cẩn thận quan sát. Khu Ma quan chiều rộng khoảng hơn ngàn mét, đối với một tường thành mà nói, dường như là độ rộng không nhỏ. Nhưng đối với Ngự Ma sơn mạch khổng lồ thì chỉ là muối bỏ biển mà thôi. Chính là Khu Ma quan muối bỏ biển này đã cản trở ma tộc mấy ngàn năm! Khu Ma quan tổng thể dựa núi mà xây, hai bên đều có vách đá, bóng loáng như gương. Những vách đá này đều có trọng binh canh giữ. Chính vì nhờ cậy địa thế, từ bên trong xem ra Khu Ma quan đầu tường khoảng trăm mét, bên ngoài lại cao gần ba trăm mét. Độ dày tường thành tuyệt đối vượt qua trăm mét, bên trên khắc các loại trận pháp dùng để kháng công kích ma pháp. Một tòa hùng quan như vậy có tám vạn cường giả Lục Đại Thánh Điện trú đóng, còn có hậu phương không ngừng bổ sung vận chuyển. Từ chính diện rất khó công phá, coi như là trăm vạn đại quân cũng không dễ dàng. Đúng lúc này, một tiếng rống vang lên sau lưng mọi người. Long Hạo Thần liếc mắt sau lưng, kinh ngạc Trần Anh Nhi đã hoàn thành triệu hoán Sinh Linh Môn. Tuy Trần Anh Nhi triệu hoán không đáng tin, nhưng giống lần đó triệu hoán ra con cừu nhỏ xác suất quá ít. Tóm lại, triệu hoán ma thú đẳng cấp gần bằng nàng thì có khả năng lớn hơn. Một con ma hùng cao hơn ba thước, toàn thân màu xám thiết cánh tay ngang nhiên đi ra Sinh Linh Môn. Đây là ma thú ngũ giai. Tuy không có kỹ năng thiên phú gì, nhưng ưu điểm ở chỗ có thể chịu có thể đánh, ngược lại thích hợp tình hình thủ thành. Trần Anh Nhi chỉ huy, thiết cánh tay ma hùng lắc lư đi đến một bên, vung lên tay gấu to như quạt mo đánh bay một Song Đao Ma xông tới Đến lúc này, đoàn viên Liệp ma Đoàn số một cấp sĩ thi triển hết năng lực, phụ trợ tướng sĩ doanh nhất hoàn toàn ổn định khu vực phòng thủ. Tư Mã Tiên đột nhiên quay đầu hướng Long Hạo Thần hô. “Đoàn trưởng, để Hạo Nguyệt ra đi. Đây là lúc tốt kiếm công huân!” Lúc trước bọn họ bởi vì tạm trú tại phủ chấp chính nên để Hạo Nguyệt ở lại, Long Hạo Thần không kịp triệu hoán nó đến bên người. Nghe Tư Mã Tiên nói vậy, Long Hạo Thần trong lòng máy động. Đúng vậy! Có Khu Ma quan tường phòng ngự chắc chắn, hậu phương không lo, cho dù linh lực tiêu hao hết thì họ còn có thể thong thả lui ra sau. Bên dưới Song Đao Ma không hạn cuối, lúc này bạo phát lực công kích chẳng phải là điều tốt nhất? “Bọn họ còn có chiêu khác?” Trương Hải Vinh giật mình liếc Long Hạo Thần, vừa lúc thấy người hắn lóe quang mang tím. Ngay sau đó một thân hình khổng lồ hiện ra từ sau lưng hắn. Hình tượng của Hạo Nguyệt tuyệt đối gây rung động. Thân dài bốn mét, tứ chi to khỏe, thêm vào ba cái đầu độc đáo. Vừa ra mắt liền chấn động toàn trường. Không cần Long Hạo Thần mở miệng nói, một người một thú tâm linh tương thông. Hạo Nguyệt tam đầu phóng lên tường thành, quang tiễn, đao phong, hỏa cầu, hoàn toàn là trạng thái thuấn phát, hơn nữa cực kỳ chính xác, không uổng phí phát nào. Mỗi một ma pháp đều chính xác bắn trúng một Song Đao Ma. Một loạt oanh kích, Song Đao Ma không ngừng leo lên cứ như vậy rớt xuống một mớ. Đây là tác dụng cực mạnh của ma pháp trên chiến trường. Nếu phải so sánh thì bất cứ Săn Ma Đoàn nào, công kích chủ yếu đến từ ma pháp sư. Đương nhiên ngoại trừ quái dị Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ. Triệu hoán sư triệu hoán ra ma thú hoặc tọa kỵ của kỵ sĩ, trong lúc giết chết ma tộc cũng sẽ tính giá trị công huân. Lệnh bài công huân tương đương với trang bị linh ma cấp, buộc định huyết mạch đồng thời buộc định tất cả khế ước. Nếu không nó sẽ không cao cấp như vậy, bên trong có pháp trận kiểm tra cực kỳ tỉ mỉ. Vốn Long Hạo Thần không giết nhiều địch, nhưng khi có Hạo Nguyệt gia nhập rồi thì không người có thể sánh bằng hắn. Hạo Nguyệt tam đầu phóng ra toàn là ma pháp cấp một, hai, đối phó Song Đao Ma đã đủ rồi. Bởi vì phạm vi ma pháp bao trùm quá rộng, liên quan Tư Mã Tiên và Vương Nguyên Nguyên đều nhích ra một bên, nếu không bọn họ sẽ thành kẻ ăn không ngồi rồi. Tụ Linh quang hoàn của Long Hạo Thần tác dụng tuyệt diệu, mọi người đối phó Song Đao Ma đương nhiên sẽ không dùng kỹ năng mạnh, có Tụ Linh quang hoàn phụ trợ, thủy chung ổn định trạng thái. Đối với cường giả cấp bốn, năm bọn họ, chỉ cần có sung túc linh lực, tiêu hao thể lực có thể thông qua linh lực bù đắp. Bước lên chiến trường dĩ nhiên sẽ không chỉ có Săn Ma Đoàn nhóm Long Hạo Thần. Theo thời gian trôi qua, không xa trên đầu tường cũng thỉnh thoảng xuất hiện vài hình ảnh đám Long Hạo Thần quen mắt. Ví dụ chiêu bài thực vật công kích của Bạch Hiểu Mạc, ngẫu nhiên thoáng hiện quang chúc phúc linh lực dao động, Hoàng Nghị thổ hệ ma pháp, vân vân và vân vân. Thủ thành đều là bộ binh, tuy không phải mười bộ binh doanh đều leo lên đầu tường, nhưng ít nhất có hơn năm. Năm doanh, năm ngàn bộ binh. Coi như là lúc trước cũng dư dả đối phó bọn Song Đao Ma, huống gì có năm Săn Ma Đoàn gia nhập. Thỉnh thoảng lóe ánh sáng ma pháp, ngẫu nhiên xuất hiện hào quang trị liệu, giảm bớt không ít áp lực cho bộ binh. Tân Săn Ma Đoàn lần đầu tiên hiển lộ thực lực của mình. Khác với lúc thi đấu tại thánh thành, hiện tại bọn họ đối mặt địch nhân, không cần lo lắng nương tay. Loại binh chủng ma tộc Song Đao Ma thấp kém trở thành hòn đá mài dao của họ. Trong chớp mắt đã qua một tiếng đồng hồ. Bởi vì biểu hiện siêu đẳng của nhóm Long Hạo Thần, Trương Hải Vinh rảnh rỗi chỉ có thể lùi lại, đem sức lực hướng phương diện chỉ huy binh sĩ, thỉnh thoảng quay đầu nhìn hướng Long Hạo Thần. Mỗi người trong Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ đều biểu hiện rất mạnh, nhưng hấp dẫn Trương Hải Vinh chỉ có Long Hạo Thần. Trước không nói ma thú cường đại hắn đã triệu hoán, riêng bản thân hắn trong mắt Trương Hải Vinh như là truyền kỳ. Thiếu niên mười mấy tuổi xinh đẹp tựa như cô bé này thật sự quá mạnh. Tụ Linh quang hoàn của hắn từ lúc phát động đến bây giờ đã duy trì một tiếng đồng hồ! Tuy Trương Hải Vinh không biết kỹ năng này vài cấp, nhưng gã cảm nhận được tác dụng của Tụ Linh quang hoàn, đương nhiên hiểu rõ nó tiêu hao nhiều cỡ nào. Nhưng Long Hạo Thần phát động Tụ Linh quang hoàn đồng thời trực tiếp chiến đấu, không hề nghỉ ngơi hồi phục, mà thoạt nhìn hắn không hề có biểu hiện kiệt sức. Long Hạo Thần cho gã cảm giác chính là trầm ổn. Tuổi không lớn nhưng thí chất từ người Long Hạo Thần khiến người kính nể. Thực lực của hắn rõ ràng khá mạnh, nhưng lúc đối phó Song Đao Ma thì không hề phóng thích một kỹ năng cường đại nào. Dùng nhiều nhất chỉ là Quang Trảm Kiếm mà thôi. Mắt hắn không ngừng quét đồng bạn, hiển nhiên luôn chú ý tình hình xung quanh. Quả là tinh anh! Chính mình ở tuổi như hắn thì còn giãy dụa tại cấp hai. Đang lúc trong lòng Trương Hải Vinh thỉnh thoảng xuất hiện ý nghĩ thán phục, đột nhiên trong bóng đêm xuất hiện một thanh âm quái dị. “U ư ô…” Ba tiếng kêu trầm thấp kéo dài. Từ đầu tường nhìn phía xa xăm, chỉ thấy ba ánh sáng ám kim bỗng phóng lên cao. Ba ánh sáng này mang theo hơi thở tàn ác nháy mắt lan tràn. Nghe ba tiếng trầm thấp rên rỉ kia, Song Đao Ma dưới thành tựa như uống thuốc kích thích, mắt của mỗi con đều lóe tia điên cuồng, càng phát điên xông hướng đầu tường. Cùng lúc đó, mười viên cầu màu vàng rực rỡ lóa mắt từ đầu tường Khu Ma quan bắn hướng phương xa. Long Hạo Thần bản năng nhìn lại, chỉ thấy trên đầu tường còn có một tầng thành lâu. Quả cầu vàng chính là từ thành lâu bắn ra ngoài. Mười viên cầu vàng chia nhau bay ngắn ngủi mười giây, quang cầu chợt bùng nổ, trên không trung phát ra hàng ngàn ánh hào quang. Ánh sáng bắn ra, phía dưới đại quân Song Đao Ma chợt chậm lại, hiển nhiên hơi sợ ánh sáng vàng này. Mà nhờ có ánh sáng chiếu rọi, Long Hạo Thần hít một ngụm khí lạnh. Bởi vì, hắn thấy rõ ràng, phương xa, không biết số lượng nhiều ít đại quân ma tộc tràn tới đây. Lần này không chỉ là Song Đao Ma, chẳng những binh chủng trên đất biến hóa, còn có khổng lồ ma tộc không quân tựa như mây đen bay trên trời. Trương Hải Vinh sắc mặt kịch biến. “Mọi người cẩn thận, ma tộc sắp tổng tấn công!” Long Hạo Thần nâng cao Thánh Linh tấm thuẫn lên đỉnh đầu, hơi lung lay chút. Đồng bạn chợt hiểu, vội tụ tập cạnh hắn, trận hình thoi gần như nháy mắt bố trí xong. Long Hạo Thần tạm thời ngừng Tụ Linh quang hoàn, không hề do dự nuốt một viên Tụ Linh Đan Lâm Hâm cung cấp, lui ra sau nửa bước, khép hai mắt, nhanh chóng hồi phục linh lực đã tiêu hao. Sở dĩ hắn có thể trong thời gian dài sử dụng Tụ Linh quang hoàn là do tác dụng thể chất con trai quang minh. Tiêu hao Dịch Thái Linh Lực vốn rất chậm, có thể duy trì lâu nhưng tự thân linh lực cũng đã hao gần một nửa. Tuy nhiên, hắn làm như vậy cũng có ích lợi, ít ra đồng bạn đều bảo trì trạng thái đỉnh cao. Hàn Vũ đằng sau không hề do dự phát ra một ma pháp quang minh, Quang Diệu Thiên Địa, đem nội linh lực của mình truyền cho Long Hạo Thần. Mặc kệ thân làm Phụ Trợ kỵ sĩ hay là kỵ sĩ dự khuyết trong đội, đây là điều y nên làm. Có Hàn Vũ ủng hộ thêm tác dụng Tụ Linh Đan, linh lực của Long Hạo Thần mau chóng khôi phục. “Mọi người cẩn thận, không thể liều lĩnh. Lâm Hâm, chú ý phòng ngự phía trên.” Long Hạo Thần đơn giản nhắc nhở một câu, trong tay Thánh Linh sáo trang lần nữa phát ra hào quang Thánh Linh Thủ Hộ. Ma tộc tổng tấn công, thế công của Song Đao Ma có tăng không giảm. Không trung pháo sáng liên tục thời gian rất dài, từ đầu tường có thể thấy rõ vài thân hình khổng lồ. Lúc này Long Hạo Thần vốn không có thời gian nhận rõ chủng loại ma tộc, giờ khắc này, hắn mới hiểu được vì sao lão sư nói, trên chiến trường, sức mạnh cá nhân vĩnh viễn nhỏ bé. Nhìn đại quân ma tộc ùn ùn kéo tới, Săn Ma Đoàn bọn họ chỉ có bảy người còn thấy nhỏ bé, nói gì đến chỉ một mình. Cũng trong lúc đó, kịch liệt ma pháp dao động từ tầng hai thành lâu truyền đến, mơ hồ có thể nghe được thanh âm trầm thấp ngâm xướng. Không cần nói, cao cấp chức nghiệp giả thủ vệ Khu Ma quan chắc là đều ở trên thành lâu. Ma tộc phát động tổng công kích, là lúc bọn họ nên phát uy. Ngắn ngủi mấy phút, ma tộc xông hướng đầu tường dần biến đổi. Long Hạo Thần một kiếm chém Song Đao Ma, ngay sau đó nhìn thấy màu xanh quen thuộc. “Mọi người cẩn thận!” Long Hạo Thần hét lớn một tiếng. Một ánh sáng trắng từ ngực bắn ra, đích thị là Thánh Dẫn Linh Lô. Thân hình màu xanh ở lỗ châu mai dùng sức giẫm, kèm theo tiếng gầm gừ hung tợn, nhảy lên nhào vào người Long Hạo Thần. Thân hình cao khoảng hai mét, dài khoảng ba mét, sau lưng nó có giáp xác không rộng lắm hình đôi cánh. Đôi cánh này không giúp nó bay được nhưng có thể cân bằng nó lúc xông tới trước. Cái đầu dữ tợn hơi giống thằn lằn, nhưng rộng hơn và dày đặc răng nhọn. Ghê nhất là nó có một đôi chân trước dài tới một mét năm tựa như trọng đao. Đó chẳng phải là vương giả trong Trạch Lâm Tộc Song Đao Ma, đã từng cho Long Hạo Thần thùng kim tệ thứ nhất, Bích Lục Song Đao Ma ư? Khi đó đối mặt Bích Lục Song Đao Ma thì Long Hạo Thần tu vi ở cấp bốn. Lúc này hắn chẳng những là Đại Địa kỵ sĩ, hơn nữa bên người có đồng bạn, hơn xa lúc trước. Tay trái Thánh Linh tấm thuẫn lấp lánh ánh sáng trắng, đích thị là Thánh Quang Thấm thuẫn, nghênh chiến Bích Lục Song Đao Ma, Thần Ngự Thuẫn. *Đinh!* Một tiếng vang thật lớn. Một cái tay của Bích Lục Song Đao Ma oanh kích trên Thánh Linh tấm thuẫn, bộc phát ra ánh sáng trắng lóa mắt. Trên thân Long Hạo Thần lấp lánh kim quang, nửa bước không lùi. Tay phải Thánh Linh kiếm vung lên đỡ đợt tấn công thứ hai của Bích Lục Song Đao Ma. *Đinh!* Lại vẫn là Thần Ngự Khiên. Long Hạo Thần suýt nữa gặp nguy nhưng vẫn liên tục sử dụng hai Thần Ngự Thuẫn, hoàn toàn ngăn cản vòng tấn công thứ nhất của Bích Lục Song Đao Ma. Trì Tục Ngự, đây là một bí kỹ khác Long Hạo Thần tuyển trong Thánh Minh tàng bảo các. Nghe thì đây là một kỹ năng bình thường, nhưng khi Trì Tục Ngự kết hợp với Thần Ngự Thuẫn, là kỹ năng nghịch thiên của Thủ Hộ kỵ sĩ! Hầu như tất cả Huy Diệu kỵ sĩ đều chọn nó. Trì Tục Ngự số lần liên tục dựa vào tu vi của người phát động. Lấy thực lực hiện giờ của Long Hạo Thần, có thể liên tục thi triển hai lần Thần Ngự Thuẫn. Mà lần thứ hai thi triển tiêu hao linh lực gấp đôi lần đầu. Nhưng trên chiến trường đối diện cường địch, liên tục hai lần Thần Ngự Thuẫn, so với cùng một chỗ thêm vào Quang Báo Thù càng thêm khả năng cho kẻ địch trí mạng đả kích. Thuẫn Ngự Phản Xung. Long Hạo Thần không có trông cậy vào Quang Báo Thù phát động công kích cường đại. Hắn là trụ cột trong đội, đối mặt công kích của ma tộc, hắn phải giữ sức chiến đấu toàn đội, sao có thể lãng phí linh lực? Trong tiếng ầm đùng, so sánh với Bích Lục Song Đao Ma thì Long Hạo Thần nhỏ bé nhưng lại ngang nhiên va chạm thân thể khổng lồ của nó. Khiến người chấn động là Bích Lục Song Đao Ma bị bắn ngược ra mạnh đập vào lỗ châu mai. “Tôi đến.” Thanh âm lạnh lùng vang bên tai mỗi thành viên Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ, khiến Vương Nguyên Nguyên và Tư Mã Tiên định trợ giúp Long Hạo Thần từ bỏ ý nghĩ đó. Một ánh sáng ám kim vụt qua, khoảnh khắc thân thể Bích Lục Song Đao Ma đụng lỗ châu mai, đâm vào xương sọ cứng rắn của nó. Ánh sáng chợt lóe rồi mất, nguyên bản Bích Lục Song Đao Ma nhảy lên muốn tiếp tục công kích đột nhiên thân thể cứng đờ, nháy mắt ngã xuống. Chết rồi? Trương Hải Vinh đứng ở không xa nhìn, tròng mắt suýt rớt xuống. Đây là Bích Lục Song Đao Ma! Năng lực cực mạnh, tương đương với nhân loại cường giả cấp năm! Cứ như vậy chết đi? Chỗ cứng nhất của Bích Lục Song Đao Ma là cẳng tay như trường đao và xương sọ. Nhưng dưới xương sọ ẩn giấu trung khu thần kinh của nó. Trung khu thần kinh bị phá nát, sao nó có thể không chết được? Chẳng những chết, thi thể không sứt mẻ. Đừng nói Trương Hải Vinh kinh ngạc, ngay cả đương sự Long Hạo Thần trong lòng cũng tràn ngập rung động. Hắn từng đối đầu Bích Lục Song Đao Ma, đương nhiên biết nó mạnh mẽ. Nhưng lần này chỉ vài giây đã bị giết. Hiển nhiên không phải Bích Lục Song Đao Ma biến yếu mà là chính hắn và bạn bè cường đại. Không cần đoán, cho Bích Lục Song Đao Ma một kích trí mệnh chính là Thải Nhi. Từ trước chiến đấu nàng không hề ra tay, tựa như cái bóng ở sau lưng Long Hạo Thần. Cho tới giờ khắc này mới phát ra một kích, khiến giá trị công huân của nàng nháy mắt tăng mười điểm. Giá trị công huân không dễ kiếm. Trên đường đến Khu Ma quan, Cao Anh Kiệt từng tường tận giải thích biểu đồ đạt được giá trị công huân. Trong đó, khi săn bắt ma tộc, bình thường Song Đao Ma mỗi giết một con đương một điểm giá trị công huân. Nhưng chỉ có thể liên tục mười con. Vượt qua mười con rồi, cố định là giết mười Song Đao Ma mới gia tăng một điểm công huân. Dù sao đối với thành viên Săn Ma Đoàn thì Song Đao Ma thật sự rất dễ giết. Ban đầu mười con là tặng thưởng mà thôi. Bích Lục Song Đao Ma thì cố định mười điểm giá trị công huân. Cũng chính là nói, mặc kệ sau này họ mạnh cỡ nào, giết Bích Lục Song Đao Ma sẽ được mười điểm công huân. Đây chính là cấp bậc khác biệt. Đương nhiên lúc này đám Long Hạo Thần không có thời gian tính toán giá trị công huân. Long Hạo Thần bước lên một bước, tay phải Thánh Linh kiếm hất Bích Lục Song Đao Ma lên, sau đó hắn mạnh lùi ra sau, Bích Lục Song Đao Ma thân thể khổng lồ bị quăng bay ra ngoài. “Lâm Hâm!” Một luồng sáng đỏ từ tay Lâm Hâm phát ra. Khổng lồ Bích Lục Song Đao Ma trong chớp mắt dưới sự chiếu rọi của ánh sáng đỏ, biến mất không dấu vết. “Đoàn trưởng, thu được.” So về giàu có thì không ai sánh bằng Lâm Hâm. Trên tay y có đeo một cái nhân ruby, là trữ vật không gian rất kinh khủng. Bích Lục Song Đao Ma thi thể có giá trị như vậy, đương nhiên phải tính toán tốt. Y phụ trách tài vật trong đội, rốt cuộc có món thu nhập thứ nhất. Vì dung nhập Săn Ma Đoàn, Lâm Hâm bỏ ra không ít. Tổng giá trị đan dược y bỏ ra chỉ sợ gần mười vạn kim tệ. Cho dù y có nhiều tiền thì không thể cứ chi ra không thu vô! Bích Lục Song Đao Ma xuất hiện nghĩa là chiến đấu tiến nhập tình trạng gay cấn. Không còn đơn giản là đối mặt Trạch Lâm Tộc Song Đao Ma. Đúng lúc này, hơi thở ma pháp khổng lồ từ thành lâu bộc phát. Vô số ánh sáng huyễn hoặc tựa như pháo hoa bắn ra, thẳng đến phía dưới đông đúc đại quân ma tộc. Trên chiến trường như vậy, căn bản không cần Tỏa Định. Bất cứ ma pháp nào phát ra đều có thể lấy một mạng. Long Hạo Thần lần đầu tiên thấy hàng trăm ma pháp đồng thời phát động. Ánh sáng huyễn lệ bỗng chốc chiếu sáng đầu tường Khu Ma quan, cũng chiếu sáng đêm tối. Dĩ nhiên ma tộc sẽ không bó tay chịu chết. Từng đoàn quang cầu màu tím đen chói mắt từ đại quân ma tộc dâng lên cao, ngang nhiên nghênh đón ma pháp từ trên trời giáng xuống. Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, những quang cầu màu tím đen này là ma tộc cao hơn hai mét, có ba chân chống trên đất, không có cánh tay, đầu đặc biệt to. Ba cái chân to để chạy nhảy, cái đầu to lớn có sáu con mắt. Quang cầu tím đen chính là sáu con mắt ngưng tụ mà thành. Đây là một ma pháp binh chủng của ma tộc, Ma Nhãn Thuật Sĩ am hiểu hắc ám ma pháp, trong ma tộc là một chủng tộc khổng lồ. So sánh với ma pháp sư nhân loại thì Ma Nhãn Thuật Sĩ xa không bằng. Chúng nó chỉ là tùy thân thể tiến hóa có một ít hắc ám ma pháp cố định, nhưng ưu thế ở chỗ số lượng nhiều. Cấp thấp Ma Nhãn Thuật Sĩ ma pháp công kích tương đương với ma pháp sư cấp hai. Chúng nó so với Bích Lục Song Đao Ma cao cấp hơn, tổng cộng chia năm cấp bậc. Cường đại lĩnh chủ cấp Ma Nhãn Thuật Sĩ chính là cường giả cấp bảy. Thành lâu giáng xuống hàng trăm ma pháp đa số bị Ma Nhãn Thuật Sĩ phát ra ma quang đạn chặn lại, chỉ có một số ít rơi vào đại quân ma tộc. Bộc phát từng luồng ánh sáng huyễn lệ, đồ sát vô số ma tộc hạ đẳng. Nhưng Khu Ma quan có thể ngàn năm không phá, hiển nhiên không đơn giản như vậy. Khi nhóm đầu tiên oanh kích ma pháp xong, đồng thời nhóm thứ hai lại giáng xuống hàng trăm ma pháp. Phía trước khi đối mặt Bích Lục Song Đao Ma, các ma pháp sư đều đang dưỡng sức, hiện tại là lúc họ phát huy sức mạnh. Hầu như một đám ma pháp kết thúc thì nhóm ma pháp thứ hai tiếp nối, hoàn toàn không chừa kẽ hở. Nếu tính toán thận trọng thì sợ là ma pháp sư trên thành lâu ít nhất hơn ngàn người, hơn nữa tu vi không thấp hơn cấp bốn. Có ma pháp sư chống đỡ, áp lực đầu tường giảm mạnh. Cùng lúc đó, rất nhiều chiến sĩ tiếp viện. Khác với bộ binh, những chiến sĩ này toàn thân mặc giáp, tu vi khoảng cấp ba trở lên, cường lực chiến sĩ. Bộ binh dưới sự tiếp sức của họ, mau chóng lui ra sau, hoàn thành trao đổi phòng ngự. Những chiến sĩ tinh nhuệ phân phối ăn ý, mỗi tổ ba người. Một Thuẫn chiến sĩ, một Phủ chiến sĩ thêm vào Cuồng chiến sĩ tay cầm trọng kiếm. Ba người một tổ, mỗi người tự chiến. Mỗi một tổ sau lưng có ít nhất hai tổ dự phòng. Tuy ma tộc phát động tổng công kích kêu lên rất nhiều chủng tộc cường đại, nhưng dưới sự duy trì của chiến sĩ và ma pháp sư, mục sư trên thành lâu, cứng rắn chống cự đợt công kích. Cùng lúc đó, hướng thành lâu thỉnh thoảng vang lên tiếng gầm. Có thể thấy rõ ràng, vách tường liên tiếp thành lâu và đầu tường, một cái lại một cái đại pháo to lớn xuất hiện, không ngừng ngưng tụ nồng đậm ánh sáng ma pháp, sau đó bộc phát quang cầu khổng lồ. Ma Đạo đại pháo. Mỗi một phát đều có thể sánh bằng đòn công kích quang hệ cấp sáu của Ma Đạo Sĩ, là vũ khí cường đại để thủ thành. Khu Ma quan lại có hơn trăm cái. So sánh với trận đại chiến này, lúc trước đám Long Hạo Thần đối phó Song Đao Ma chỉ có thể xem như trò con nít. Đây mới là chân chính chiến tranh giữa nhân loại và ma tộc. Trương Hải Vinh hướng đám Long Hạo Thần quát to. “Thối lui, đổi phòng!” Lúc này Săn Ma Đoàn số một cấp sĩ mọi người còn giữ sức chiến đấu sung túc, cho dù là Trần Anh Nhi linh lực đều khôi phục một phần. Đối diện đại quân ma tộc, bọn họ có chút không cam lòng. Nhưng Long Hạo Thần đã hứa sẽ phục tùng mệnh lệnh của Trương Hải Vinh. Dốc sức liên tiếp đánh hơn mười đạo Quang Trảm Kiếm, hắn chẳng chút do dự ra lệnh cho đồng bạn rút lui. “Còn chưa đã ghiền!” Tư Mã Tiên pháp trượng dính đầy chất lỏng đặc, cảm xúc lại rất hưng phấn. Vương Nguyên Nguyên cũng giống nhau. Cùng Long Hạo Thần đồng thời lui lại, trên mặt lộ rõ vài phần bất mãn. Long Hạo Thần nhìn họ, trầm giọng nói. “Hiện tại chúng ta là quân nhân. Còn thời gian ba tháng, sẽ có lúc cho chúng ta phát huy năng lực. Đi theo doanh trưởng rút lui.” Ngay khi họ lùi ra sau, cùng lúc đó trên bầu trời đầy ắp ma tộc không quân đã cách đầu tường không xa. Trên thành lâu ma pháp và Ma Đạo đại pháo có một nửa bắn trúng chúng, nhưng vẫn có một ít cá lọt lưới. Một con thân dài hơn bốn mét, toàn thân phủ đôi cánh đen dài hơn sáu mét đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Một luồng hào quang xanh đen, phong hệ song chúc phúc đao quang bay thẳng hướng Trương Hải Vinh đang chỉ huy rút lui. “Doanh trưởng cẩn thận!” Lúc này Long Hạo Thần mang mọi người lùi lại, hắn có linh cảm nhạy bén, tuy con ma tộc phi hành che giấu trong đêm tối nhưng vẫn bị hắn phát hiện trước. Đây là ma tộc ác danh rõ ràng chủng tộc không trung cường đại, phong và hắc ám song hệ, Mã Khả Tây Á Tư tộc, Bối Tháp Phi Ma. Bối Tháp Phi Ma là cao cấp binh chủng chân chính của ma tộc, có truyền thừa. Về truyền thừa, chính là nói tộc trưởng tộc này là một trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần. Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần, có một ít ma thần có trực thuộc đại quân riêng mình. Tuy đại quân có hỗn hợp các chủng tộc trên Thánh Ma đại lục, nhưng bọn họ có ma thần huyết mạch. Bối Tháp Phi Ma là bộ phận trực thuộc của Trụ Ma Thần thứ ba mươi lăm, Mã Khả Tây Á Tư. Bất cứ Bối Tháp Phi Ma nào đều có thực lực cấp năm. Đội thân vệ của Mã Khả Tây Á Tư là cường giả cấp bảy được gọi là Thị Huyết Bối Tháp Phi Ma. Ma thần có quân đội trực thuộc ít nhất vị trí từ ba mươi sáu trở lên. Nhưng không phải tất cả cường đại ma thần đều có trực thuộc quân đội. Ví dụ Trụ Ma Thần thứ bảy A Nan đã khiên chiến với Phán Xét và Thẩm Phán Thần Ấn kỵ sĩ Long Tinh Vũ, chính là một cường giả cô độc. Đột Kích. Chân trái mạnh giẫm mặt đất, Long Hạo Thần nháy mắt bay lên, Hạo Nguyệt cùng hắn tâm ý tương thông. Tiểu Thanh trong miệng phun ra cuồng phong thổi phía lưng Long Hạo Thần, khiến hắn tăng tốc. Ánh sáng trắng của Thánh Dẫn Linh Lô trên không trung bắn ra. Nhờ Đột Kích và Tiểu Thanh trợ giúp, Long Hạo Thần đã tiếp cận Bối Tháp Phi Ma từ không trung lao xuống ở phạm vi năm mươi mét.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang