[Dịch] Tên Sát Nhân Mercedes
Chương 15 : THANH TRA VỀ HƯU 2.14
Người đăng: Mr. C
Ngày đăng: 21:46 11-10-2019
.
Hóa đơn được đưa đến trên một chiếc khay bạc. Hodges đặt thẻ tín dụng của mình lên và nhấm nháp cà phê trong khi chờ nó quay lại. Ông cảm thấy no bụng một cách khoan khoái, và vào thời điểm giữa trưa thế này, trong tình trạng đó thường thì ông sẵn sàng đánh một giấc hai tiếng đồng hồ. Trưa nay thì không. Trưa nay ông thấy tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Cái nhưng đó đã sờ sờ đến mức cả hai người họ đều không phải nói ra thành lời làm gì - không nói với cánh cảnh sát tuần tra (càng lúc càng đến nhiều hơn, dù cái mái che chết tiệt mãi vẫn không thấy đâu cho đến tận bảy giờ mười lăm) và không nói với nhau. Những cánh cửa của chiếc SL500 vẫn chốt chặt và ổ khóa khởi động trống trơn. Hai viên thanh tra không thể nhận ra dấu hiệu cạy phá nào, và trong ngày hôm ấy, tay thợ chính của đại lý Mercedes thành phố đã xác nhận điều đó.
“Cạy mở cửa sổ xe có khó không?” Hodges đã hỏi người thợ. “Cạy khóa kiểu đó ấy?”
“Hầu như là không thể,” người thợ nói. “Những chiếc Merc này được xây lên. Nếu có người làm được điều đó thì phải có dấu vết.” Anh ta đã xoay ngược chiếc mũ lưỡi trai. “Điều đã xảy ra rất đơn giản và rõ ràng, các ông thanh tra ạ. Bà ấy đã để chìa khóa trong ổ và phớt lờ tiếng tín hiệu nhắc nhở khi ra khỏi xe. Tâm trí bà ấy có lẽ đang để vào chuyện khác. Tên trộm nhìn thấy chìa khóa và lấy chiếc xe. Tôi tin là chắc chắn hắn đã có chìa khóa. Nếu không thì làm sao hắn khóa được xe khi bỏ nó lại?”
“Anh liên tục gọi là bà ấy,” Pete nói. Họ chưa hề đả động gì đến tên chủ xe.
“Trời ơi, thôi nào.” Tay thợ khẽ mỉm cười. “Đây là chiếc Mercedes của bà Trelawney. Olivia Trelawney. Bà ấy mua nó ở đại lý của chúng tôi và cứ bốn tháng chúng tôi lại bảo dưỡng nó, đều đặn như đồng hồ. Chúng tôi bảo dưỡng có vài chiếc mười hai xi lanh thôi, và tôi biết tất cả số đó.” Và rồi, anh ta nói toẹt luôn sự thật xấu xí trần trụi đó: cục cưng này là một cỗ tăng.”
Tên giết người lái chiếc Benz vào giữa hai thùng container, tắt động cơ, tháo bỏ mặt nạ, nhúng đẫm nó bằng thuốc tẩy, và ra khỏi xe (găng tay và mũ lưới trùm tóc có lẽ nhét trong áo khoác). Và rồi một cú quỷ-tha-ma-bắt-mày-đi cuối cùng khi hắn bước vào màn sương: hắn khóa xe bằng chìa khóa thông minh của Olivia Ann Trelawney.
Cái nhưng của anh đấy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện