[Dịch]Tây Du Nhất Mộng- Sưu tầm
Chương 17 : Ta đã trở về
.
Con trai mình đã không biết xử lý vấn đề tình cảm, hai ông bà già còn có thể làm cái gì bây giờ?
Mặc dù Yêu Yêu là lựa chọn con dâu số 1, thế nhưng Long Hải Thanh lại xuất sắc như vậy, hòa nhã khéo léo, vừa thấy mặt đã ân cần chào hỏi, vừa nhiệt tình vừa lễ phép, mà nhìn qua cũng biết là con nhà khuê các được giáo dưỡng đàng hoàng — biểu hiện của Long Hải Thanh từ lúc bước vào cửa nhà cũng làm Đại Nhiệt giật mình không thôi, không tưởng tượng nổi nàng còn có một mặt hiền thục đảm đang như thế.
Yêu tinh! Quả thật là một yêu tinh biết biến hóa muôn hình vạn trạng!
Tình huống như vậy, hai ông bà cũng lười quản, dứt khoát mặc kệ, chuyện của người trẻ để tự người trẻ xử lý. Về phần Đại Nhiệt cuối cùng lựa chọn ai, đó chính là vấn đề của hắn.
Chỉ có tới khi đến giờ đi ngủ, vào phòng riêng, ông Trần mới nói giỡn với vợ:
- Đều tốt như vậy, không bằng cho con trai chúng ta lấy cả hai đi!
Sau đó ông lập tức bị bạn đời cho là "già mà không nên nết", một cước đá xuống giường, ngủ cả đêm trên sàn nhà.
Có phụ nữ trong nhà việc gì cũng dễ xử lý.
Yêu Yêu cùng Long Hải Thanh tuy rằng hoà hợp êm thấm bên ngoài, thế nhưng lại ẩn ẩn mà so tài ăn nói, nội trợ, sắp xếp mọi việc đâu ra đấy, làm cho Đại Nhiệt không khỏi cảm thán:
- Vậy mới biết người xưa khôn, ai cũng thích ba vợ bốn nàng hầu! Chẳng thể trách hiện tại nhiều người mơ xuyên việt như vậy, hóa ra có nguyên nhân cả!
Hai ngày mừng thọ của ông Trần trôi qua trong khí thế ngất trời, người xe nườm nượp. Bận rộn không lúc nào dứt ra được, Đại Nhiệt không khỏi có chút nhớ Tây Du Nhất Mộng, nhớ đến Yến Cuồng Đồ cùng Cuồng Nhiệt Trại và lão bà trong trò chơi của mình! Tình thế hiện giờ chỉ cần một mồi lửa sẽ thành một màn gió tanh mưa máu, hắn thân là đại đương gia lại không cách nào cống hiến một phần sức lực, thật là vừa sốt ruột vừa ái ngại.
Nhưng đây là cuộc sống, game chỉ là một bộ phận của trong đó, bạn cũng không thể vì thích game mà cả ngày chìm đắm bên vào nó không còn biết gì tới xung quanh.
Hai ngày bơi ra mà tiếp khách với dọn dẹp, buổi tối đó cả nhà mới có thời gian ngồi trong sân uống trà nói chuyện phiếm, không khí vô cùng thoải mái ấm áp — đúng là cuộc sống mà Đại Nhiệt luôn mong đợi, không có cãi cọ, không có mưu mô, chỉ nói những câu chuyện nhẹ nhàng êm ả.
Tại hoàn cảnh này đúng là sân khấu của cô nàng hoạt bát Yêu Yêu, mồm mép liến láu làm ai cũng vui vẻ. Long Hải Thanh lại an tĩnh dị thường, ngồi ở một bên mà nhìn Đại Nhiệt tán phét với Yêu Yêu, đôi mắt sáng ngời thi thoảng lại lóng lánh lên, như ẩn chứa ngàn lời muốn nói.
Khi nào ngẫu nhiên chạm phải ánh mắt của Đại Nhiệt, nàng lại lập tức che giấu đi bằng động tác uống trà.
Đủ loại hành động khác thường của nàng làm cho Đại Nhiệt không thể không hoài nghi: hay là cô ấy thích mình rồi?
Đây là một vấn đề đáng để Đại Nhiệt dành cả đời mà nghiền ngẫm, nhưng có vẻ như bây giờ còn chưa phải thời cơ mở miệng hỏi.
Cuối cùng hai ngày cũng xong, đám người Đại Nhiệt cũng phải khởi hành trở lại trường học. Hai ông bà Trần đưa tiễn cả ba tới tận nhà ga. Trước khi lên tàu, ông Trần kéo Đại Nhiệt ra một chỗ, dặn dò thât nghiêm túc:
- Yêu Yêu cùng Hải Thanh đều là cô gái tốt, mày đừng có phụ bạc tụi nó đấy!
Đại Nhiệt thiếu chút nữa ngã ngửa, ngập ngừng hỏi:
- Ba, vậy ý của ba là đồng ý cho con tán cả hai sao?
Ông Trần cười mắng:
- Mày tham lắm con ạ!
Nhìn tóc cha mình đã chuyển hết thành hoa râm, Đại Nhiệt bỗng cảm giác xưa nay mình thật là bất hiếu, mắt hơi cay, nói thật chậm rãi:
- Ba, bọn con phải đi đây, ba mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!
- Con cũng vậy! Một mình ở bên ngoài, làm gì cũng chú ý đấy!
Hai bên vẫy tay từ biệt, đoàn tàu chuyển động, bóng hai ông bà ngày một xa dần…
Long Hải Thanh ngồi đối diện Đại Nhiệt, nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang bận suy nghĩ gì mà chẳng nói lời nào.
Đại Nhiệt nói với nàng:
- Cảm ơn cậu, Long Hải Thanh
Long Hải Thanh lạnh nhạt nói:
- Không cần khách sáo.
Đại Nhiệt mỉm cười nói:
- Để cậu phải tới tận đây rồi lo lắng vất vả suốt hai ngày như vậy, thật sự tớ thấy có chút xấu hổ rồi.
- Ha ha, việc tớ cũng đang rảnh đến phát chán, vừa lúc tìm được việc giải sầu. Kỳ thật hẳn là tớ phải cảm ơn cậu mới đúng! Đã lâu lắm rồi tớ mới lại cảm nhận được không khí gia đình đầm ấm đến thế.
Long Hải Thanh nói, vẻ mặt có chút buồn bã.
Đại Nhiệt cũng chỉ biết “ừ” một tiếng — thân thế Long Hải Thanh hắn có nghe qua, biết nàng xuất thân từ một gia tộc giàu có, từ nhỏ đã chẳng thiếu bất cứ thứ gì. Thế nhưng phàm là loại gia đình này đều có điểm giống nhau, chính là tiền rất nhiều, nhưng người trong nhà thì rất bận, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, bởi vậy rất dễ xuất hiện cảnh chơi bời phá phách của đời sau.
Tính cách ương bướng khó chiều của Long Hải Thanh cũng chính là kết quả của hoàn cảnh như thế — chẳng thể trách lúc ở nhà Đại Nhiệt nàng lại như một con người khác, hẳn là bởi vì khát vọng trường kỳ được sống dưới mái nhà đầm ấm yên vui bộc phát mà làm ra phản ứng đặc biệt.
Nghĩ đến điểm này, Đại Nhiệt có chút mất mát, vốn tưởng rằng Long Hải Thanh vì hắn mới như vậy, ai ngờ tự mình đa tình, cảm giác thật khó chịu.
Yêu Yêu ngồi bên cạnh nhìn đôi này cứ cảm ơn qua lại bèn xen lời:
- Hai người sao cứ khách sáo như vậy chứ, đều là người một nhà mà.
Đại Nhiệt lập tức hùa theo lời nàng mà tiếp:
- Đúng! Ha ha, đều là người một nhà, là anh quá khách sáo rồi.
Long Hải Thanh vốn định phản bác "ai là người một nhà với cậu?" – Nhưng nhìn nụ cười rạng rỡ pha lẫn chút gian xảo của Đại Nhiệt thì câu kia vừa đến miệng lại nuốt trở vào.
Một đường đi cứ thế bình an trôi qua, thẳng tới lúc trở lại bên dưới căn phòng trọ nhỏ của Đại Nhiệt.
Đại Nhiệt hỏi Long Hải Thanh:
- Tiểu Long Nữ, đi lên ngồi chơi một lát chứ?
Long Hải Thanh lắc đầu nói:
- Thôi lúc khác, tớ còn phải chạy lên trường nữa.
Đại Nhiệt kì quái:
- Cậu lên trường làm gì?
- À, quên chưa nói, từ giờ tớ sẽ ở trong trường, chuẩn bị thi cao học giống cậu!
Lần này Đại Nhiệt không thể không nghĩ ngợi, rất nhiều ý niệm bốc lên — Tiểu Long Nữ đột nhiên xuất hiện, thích mượn giường của hắn ngủ, đáp ứng giả làm bạn gái hắn v.v… tất cả tựa như đều có liên hệ, nhưng lại không đủ rõ ràng, cũng không thể xâu chuỗi lại thành một.
Bên kia, Long Hải Thanh đã đi xa rồi.
Yêu Yêu thấy bộ dạng ngơ ngác không vui của hắn, ấm ức mấy ngày liên tiếp rốt cuộc bạo phát, nắm lấy thịt mềm ở eo Đại Nhiệt, dùng sức mà véo. Đại Nhiệt lập tức đau đớn kêu lên:
- Ái, Yêu Yêu, sao em lại véo anh?
- Hừ! Tại sao tự anh biết!
Yêu Yêu nổi giận đùng đùng đi trước lên tầng.
Haiz, phụ nữ quả nhiên là “hũ giấm”! Không có thì buồn, có nhiều lại hóa sầu! Dùng gì để giải sầu? Chỉ có game!
Đại Nhiệt cũng hấp tấp chạy lên phòng, một tay ném hành ly ra một góc, một tay vớ thiết bị online — nghỉ chơi vài ngày giờ phải tiến vào cho thỏa. Hắn lập tức đăng nhập rồi pm cho Yến Cuồng Đồ:
- Em đã trở về!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện