[Dịch] Tạo Hóa Chi Vương

Chương 120 : Truyền Thừa Bắt Đầu

Người đăng: 

Ngày đăng: 19:35 24-06-2018

- Ngươi xem, Ly Thủy Tông có hai cứ điểm, ở giữa có khoảng cách chừng hai mươi dặm. Tay Lục La cầm một bản phác thảo mà nàng cửu tử nhất sinh mới có được. - Nếu chúng ta từ nơi này đi lên vách đá giữa hai cứ điểm, giống thằn lằn leo tường, chậm rãi đi xuống đáy cốc, khả năng bị phát hiện cực kỳ nhỏ. - Chuyện này cũng không khó, bằng vào tu vi của ta, cho dù mang theo Tiểu Nguyệt… - Chỉ có thể dựa vào thể lực thuần túy. Vận chuyển chân nguyên trên bầu trời chẳng khác gì bó đuốc, rất dễ bị phát hiện! Lục La nói. - Hí! Diệp Chân hít khí lạnh. Giống như thằn lằn leo tường, thuần túy dựa vào thể lực, phải leo lên trên vách tường năm sáu dặm, cũng chỉ một mình hắn cũng là việc cực kỳ nguy hiểm. Nếu lại mang theo Mông Tiểu Nguyệt, thật sự không khác gì cửu tử nhất sinh. Cho dù là tồn tại Chân Nguyên cảnh đỉnh phong, từ mấy ngàn mét không trung té xuống, kết quả duy nhất chính là ngã thành thịt vụn. - Đương nhiên, phải xem vận khí của các ngươi, nếu có điểm nghỉ ngơi trên vách đá, cơ hội thành công sẽ tăng nhiều... Lục La còn muốn nói điều gì đó, Diệp Chân lại khoát tay. - Xem như xong, dùng phương pháp của ta. - Phương pháp của ngươi? Phương pháp gì? Lục La giật mình. - Một lúc ngươi sẽ biết, chớ giật mình là tốt rồi. Trên mặt Diệp Chân lộ ra vẻ mặt khác thường. - Tính an toàn... - Yên tâm đi, tuyệt đối không có vấn đề, có điều, chúng ta cần phải thương lượng phương pháp rút lui. Diệp Chân nói. Sau một canh giờ, Diệp Chân và Lục La thương định phương pháp ứng biến ngoài ý muốn, Diệp Chân hít sâu một hơi, đột nhiên nhìn lên vách núi. Bên dưới vách núi hơn ba ngàn mét chính là đáy Âm Sơn Huyết Hạp, chỉ nhìn xuống cũng làm người ta run rẩy! - Tiểu Nguyệt, nằm lên lưng ta! Mông Tiểu Nguyệt bò lên lưng Diệp Chân, Diệp Chân nhìn sau lưng Lục La, căn dặn nói: - Lát nữa, cho dù ngươi thấy cái gì cũng không được sợ. Lục La càng tò mò hơn trước. Khép hờ nửa mắt. Đột nhiên thần niệm của Diệp Chân tập trung vào trên người Thận Long Châu Ngân Tuyến Ma Điêu Vương. Khi thần niệm của Diệp Chân chìm vào, nội tâm Diệp Chân sinh ra cảm giác hư huyễn, chân nguyên bàng bạc trong cơ thể tuôn ra từ đan điền. Chân nguyên chấn động. Gương mặt Diệp Chân dần dần biến thành hình dáng Ngân Tuyến Ma Điêu. Ôi! Lục La ngạc nhiên há hốc mồm, nàng không dám tin vào mắt mình. Vẻ mặt Diệp Chân vô cùng nghiêm túc, tiếp tục hoàn thành biến hóa hình dáng Ngân Tuyến Ma Điêu. Khống chế chân nguyên trong người, huyễn hóa ra thân thể Ngân Tuyến Ma Điêu, hình thái càng hợp lý. Có điều, hắn cần càng nhiều chân nguyên tập trung huyễn hóa ra hai cánh Ngân Tuyến Ma Điêu. Sau khi xảy ra sự kiện Mông gia lần trước, Diệp Chân liền phát hiện mình lại có thể biến ảo thành hình dáng của Thận Long Châu Huyễn Ảnh Xà Vương. Đã có tiền lệ, từ khi Ngân Tuyến Ma Điêu Vương xuất hiện ở bên trong Thận Long Châu, Diệp Chân bắt đầu nếm thử biến ảo thành hình dạng Ngân Tuyến Ma Điêu. Có Thận Long Châu trợ giúp, biến ảo Ngân Tuyến Ma Điêu cũng không phải rất khó khăn, nhưng tưởng tượng hình dáng khi Ngân Tuyến Ma Điêu phi hành quá khó khăn. Có điều, giống như Huyễn Ảnh Xà Vương, chỉ cần thần niệm Diệp Chân rơi vào người Ngân Tuyến Ma Điêu bên trong Thận Long Châu, phi hành trở thành bản năng của Diệp Chân. Năng lực phi hành của loài chim rất tốt. Duy nhất nan đề liền là Diệp Chân như thế nào thôi động do Chân Nguyên huyễn hóa ra tới cánh chim. Trong địa phương không có người, Diệp Chân thử qua rất nhiều lần, thất bại rất nhiều lần, Diệp Chân cũng tìm ra một chút môn đạo. Hôm nay đụng phải vấn đề này, Diệp Chân liền lấy ra dùng. Về phần vấn đề bộc lộ bí mật, Diệp Chân suy nghĩ rất nhiều. Lục La là người đáng tín nhiệm, thứ hai, biến ảo thành hình thú cũng không phải chuyện quá ly kỳ, theo Diệp Chân biết rõ, biến ảo thành Yêu thú là bí thuật gia tăng chiến lực, dường như cũng không ít. Đương nhiên, sử dụng chân nguyên biến thành Yêu thú là việc ít thấy. Nửa khắc đồng hồ sau, Diệp Chân huyễn hóa thành hình thể Ngân Tuyến Ma Điêu, cũng chỉnh sửa tỉ lệ cao nhất, lúc này mới quay đầu nói: - Không có bị dọa sợ sao? - Biến ảo hình thú mà thôi, cũng không phải chưa thấy qua, có cái gì mà đắc ý? Lục La khẽ hừ một tiếng, có điều, vẻ mặt nàng đầy kinh ngạc. Nàng từng thấy biến ảo thành hình thú, nhưng Chân Nguyên cảnh như Diệp Chân đã có thể biến ảo, còn có thể mình như ý tùy tâm điều chỉnh hình thể lớn nhỏ, nàng chưa từng nghe thấy qua. - Lục La tỷ tỷ, Diệp Chân ca ca lợi hại, hắn còn có thể biến thành đại xà đấy. Mông Tiểu Nguyệt từng nhìn thấy Diệp Chân biến ảo, hiện tại nhìn thấy Diệp Chân biến ảo thành Ngân Tuyến Ma Điêu, trừ kinh ngạc còn có hiếu kỳ. - Còn có thể biến ảo thành đại xà? Lần này, Lục La chấn kinh chân chính rồi, rất nhiều cường giả, nắm giữ một loại huyễn hóa thuật đã cực kỳ lợi hại, còn hai loại? - Tiểu Nguyệt, quấn chặt, Lục La, làm theo kế hoạch! Khi đang nói chuyện, Diệp Chân dùng chân nguyên huyễn hóa ra Ngân Tuyến Ma Điêu vỗ cánh, hắn nhảy lên phía trước và bay đi. Sau lưng, Lục La khiếp sợ không diễn tả thành lời. Đây là võ giả Chân Nguyên cảnh sao? So sánh với Diệp Chân, nàng là võ giả Dẫn Linh cảnh yếu đến đáng sợ. Không thể không nói, cảm giác bay lượn tự do trên không trung ngàn mét thực sự thoải mái. Cảm giác không bị ước thúc, cảm giác tùy tâm làm người ta nghiện. Truyện được biên tập tạ-i ir-ead.-vn- Có điều, Diệp Chân chỉ có thể cảm nhận cảm giác này trong một trăm giây mà thôi. Sau khi biến ảo thành Ngân Tuyến Ma Điêu, cho dù là hình thể nhỏ nhất, tiêu hao chân nguyên cũng cực kỳ kinh người, huống chi còn phải thôi động cánh chim do chân nguyên biến thành. Chân nguyên trong đan điền Diệp Chân đang tiêu hao cực nhanh. Cũng vì nguyên nhân này, Diệp Chân mới bay xuống thật nhanh. Biến ảo thành trạng thái phi hành, hắn không kiên trì được bao lâu. Trong Âm Sơn Huyết Hạp, một tên võ giả Ly Thủy Tông đang phòng thủ đột nhiên đẩy đồng bạn bên cạnh, chỉ vào bầu trời, nói: - Chu trưởng lão. Mau nhìn, trên không hạp cốc là vật gì? Trưởng lão Ly Thủy Tông có chế độ khác với Tề Vân Tông. Chia làm ngoại môn trưởng lão, nội môn trưởng lão và trưởng lão tông môn, kỳ thật giống như quản sự, chấp sự và trưởng lão của Tề Vân Tông. Trong Tề Vân Tông, nếu tuổi vượt qua ba mươi tuổi nhưng tu vi không đột phá Dẫn Linh cảnh, nếu muốn ở lại tông môn thì có thể trở thành quản sự tông môn, chính là trở thành ngoại môn trưởng lão Ly Thủy Tông. Đồng dạng, đệ tử sau bốn mươi nhưng tu vi không đạt đến Hóa Linh cảnh. Sẽ trở thành chấp sự Tề Vân Tông, hoặc làm việc ở các nơi của tông môn, chính là trở thành nội môn trưởng lão Ly Thủy Tông. Cho nên, trong Ly Thủy Tông, danh hiệu trưởng lão không có bao nhiêu phân lượng. Nhưng nhìn Chu trưởng lão, xem phục sức, hắn là nội môn trưởng lão Ly Thủy Tông. Chu trưởng lão Ly Thủy Tông vận công vào hai mắt, hắn lắp bắp kinh hãi. Ngân Tuyến Ma Điêu, lại là Yêu thú Địa giai hạ phẩm Ngân Tuyến Ma Điêu nổi danh hung tàn. - Yêu thú Địa giai hạ phẩm? Với tu vi của ngươi, giết còn không dễ như trở bàn tay, nếu không thì săn giết, cũng có thể kiếm thêm chút thu nhập. Một đệ tử Ly Thủy Tông khác nói. Bên trong Âm Sơn Huyết Hạp, bởi vì chiến tranh lưu lại mùi máu tươi thật lâu không tiêu tan, thường có Yêu thú qua lại, những đệ tử Ly Thủy Tông cũng không cảm thấy kỳ lạ. - Đi, muốn đi thì ngươi đi! Chu trưởng lão vỗ ót tên đệ tử kia. - Thực lực Yêu thú phi cầm thường thường mạnh hơn một bậc, quên sao, Sở Quân Sở đại sư huynh bị một con Ngân Tuyến Ma Điêu Vương đánh tàn đấy. - Ngoan nghe lời, thu liễm khí tức, con Ngân Tuyến Ma Điêu kia săn thức ăn xong sẽ rời đi. Cuối cùng, Chu trưởng lão lại nói: - Làm nhiệm vụ, không nên ném cái mạng của mình. Nghe vậy, tên đệ tử Ly Thủy Tông kia ai thán. - Ai, lúc nào mới có thể rời khỏi đây! Thật không biết, tông môn bảo chúng ta trông coi nơi này làm gì? Ngoại trừ Yêu thú vẫn là Yêu thú, cọng lông cũng không thấy. - Làm gì bực tức nhiều như thế? Hư, thu liễm khí tức, con Ngân Tuyến Ma Điêu kia hạ xuống. Khi đang nói chuyện, Ngân Tuyến Ma Điêu trên bầu trời xoay quanh mặt đất, biến mất trong tầm mắt bọn họ. Trên bầu trời, Diệp Chân biến ảo thành Ngân Tuyến Ma Điêu không nhìn thấy bất cứ võ giả Ly Thủy Tông nào xuất hiện, hắn thở ra một hơi. Hắn biến ảo thành Ngân Tuyến Ma Điêu với mục đích rất đơn giản, cũng chính là Yêu thú phi cầm không dễ chọc. Võ giả Dẫn Linh cảnh, thà rằng săn giết mười đầu Yêu thú tẩu thú cũng không nguyện ý đi săn giết một đầu Yêu thú phi cầm. Cho dù là võ giả Hóa Linh cảnh cũng như thế. Tốc độ Yêu thú phi cầm rất nhanh, một khi bị thương sẽ bỏ chạy, võ giả ngang cấp không thể đuổi theo. Bên trong ở Âm Sơn Huyết Hạp có nhiều Yêu thú qua lại. Lưng cõng Mông Tiểu Nguyệt, Diệp Chân rơi xuống đất, móng vuốt trên người biến mất, hắn khôi phục tướng mạo sẵn có, thuận thế lăn một vòng ra sau tảng đá lớn. Hắn quan sát một chút, Diệp Chân yên tâm. Trong hạp cốc, cự thạch san sát như rừng, ánh mắt không nhìn thấy cái gì, chỉ cần bọn họ đứng trên mặt đất, sẽ không có động tĩnh nào khác, võ giả Ly Thủy Tông cách đây năm sáu dặm, rất khó phát hiện sự hiện hữu của bọn họ. - Ở đó, Diệp Chân ca ca, ta cảm thấy khí tức phụ thân… Sau khi rơi xuống dất, chân nguyên cùng huyết khí trong cơ thể Mông Tiểu Nguyệt ba động lợi hại hơn, dường như có gì đó đang triệu hoán. Diệp Chân rõ ràng, đây cũng là lực lượng truyền thừa trong cơ thể Mông Tiểu Nguyệt, sinh ra hô ứng với lực lượng truyền thừa Mông Xuyên lưu tại nơi đây, làm cho Mông Tiểu Nguyệt tưởng lầm là khí tức của phụ thân. - Tiểu Nguyệt, đã đến, kế tiếp nên làm thế nào? Đối với truyền thừa tiến hành cụ thể như thế nào, Diệp Chân không phải cũng không biết. Liêu Phi Bạch nói rất đơn giản, đi tới nơi, tất cả giao cho Mông Tiểu Nguyệt là đủ. - Diệp Chân ca ca, ta thật khẩn trương... Mông Tiểu Nguyệt nắm chặc tay Diệp Chân, thân thể không ngừng run rẩy. Diệp Chân có thể cảm giác rõ ràng, trong cơ thể Mông Tiểu Nguyệt có lực lượng đặc thù nào đó đang ngưng tụ nhanh chóng. - Phụ thân, là ngươi sao? Xoạt! Mông Tiểu Nguyệt nói mớ nháy mắt, đột nhiên một đạo linh quang bay ra khỏi đỉnh đầu Mông Tiểu Nguyệt. Cảm giác giống như có gì đó đang kêu gọi nàng. Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ Âm Sơn Huyết Hạp sôi trào, ngàn vạn linh quang giống như đúc linh quang trên đỉnh đầu Mông Tiểu Nguyệt bay ra khỏi lòng đất Âm Sơn Huyết Hạp. Ông! Linh quang trên đầu Mông Tiểu Nguyệt run lên lần nữa! Dường như ngàn vạn linh quang trong lòng đất bay lên bị triệu hoán, chúng hội tụ vào linh quang trên đỉnh đầu Mông Tiểu Nguyệt! Thấy thế, Mông Tiểu Nguyệt cầm chặt tay Diệp Chân, lại cười khổ, truyền thừa đã bắt đầu, nhưng động tĩnh cũng quá lớn thì phải?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang