[Dịch]Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi - Sưu tầm
Chương 16 : Tên đã lên dây, không thể không bắn
.
Quyết định chủ ý, nàng liền hướng vị trí Tần vương xê dịch, đè thấp thanh âm tới gần hắn hỏi :”Vương gia, bên tay trái người thứ ba là ai?”
Tần vương không ngờ nàng hỏi hắn như vậy, lại vẫn theo bản năng hướng nàng chỉ nhìn lại, lên tiếng trả lời :”Là Yến vương Tần Triệt.”
Cẩm Ngôn nói nhỏ một tiếng “Cảm ơn”, ngay cả Tần vương cũng không từng dự kiến đến, nàng vậy mà đột nhiên hướng hai người trên thượng vị nói :”Hoàng thượng, chuyện tốt có đôi, hôn sự Cẩm Ngôn đã định rồi, ta sớm biết trong lòng tỷ tỷ có người, Cẩm Ngôn hôm nay liền cả gan, cũng vì tỷ tỷ cầu một hôn sự, không biết có được không ạ?”
Lời này vừa nói ra, chẳng những Ôn Ca Ngâm ngây người, người toàn nội đường triệt để hoá thạch. Ai chẳng biết, Ôn Cẩm Ngôn này vừa đi, Ôn Ca Ngân tuyệt đối chính là người tuyển được cho hậu vị, nàng lúc này lại nói ra như vậy, không phải là muốn phá hư thanh danh Ôn Ca Ngâm hay sao?
Vẻ mặt Thái hậu liền không vui, khoé môu Tần vương nhẹ câu lên, hắn lại xem nhẹ tiểu nữ tử này. Ánh mắt Hoàng thượng lại bí hiểm, nghe vậy liền “Nga” một tiếng, liếc mắt nhìn sắc mặt trắng bệnh của Ôn Ca Ngâm một cái, khoé môi câu lên nghiềm ngẫm nói :”Ngươi nói nghe thử xem? Trong lòng tỷ tỷ ngươi, rốt cuộc là người phương nào?”
Ôn Ca Ngâm nóng nảy, vội bưới đi qua, một phen kéo tay Cẩm Ngôn :”Cẩm Ngôn, đừng vội nói bậy!”
Nàng ta lại chuyển về hướng Hoàng đế cùng Thái hậu, vội la lên :”Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, trong lòng Cẩm Ngôn không có người, muội muội tuổi còn nhỏ, lại hồ nháo, vạn mong Hoàng thượng Thái hậu không cần chấp nhất với nàng!”
Cẩm Ngôn bĩu môi, nàng lúc này lại có thể nhìn thấy bộ dáng vội vàng của Ôn Ca Ngâm nha!
Nàng lại nhìn thoáng qua vị trí người thứ ba bên tay trái, nàng có chú ý đến, người nọ luôn luôn nhìn chằm chằm Ôn Ca Ngâm, ánh mắt vạn phần si mê. Quyết định chủ ý, nàng đang muốn đánh cuộc nên đem hết thảy nói ra, bỗng nhiên phía sau có tiếng nói truyền đến :”Ôn nhị tiểu thư, chuyện cầu thân này, nên để Ôn đại tướng quân xử trí, ngươi làm sao lại vội vàng như vậy, ngươi bộ dạng này, ngược lại lại khiến Thái hậu Hoàng thượng chê cười.”
Cẩm Ngôn không rõ chân tướng liếc nhìn Tẩn vương đang nói chuyện một cái, nhưng thấy mâu quan hắn giữ kín như bưng đang nhìn mình, khuôn mặt rõ ràng nhẹ nhàng mỉm cười như trước, nhưng đáy mắt thần sắc lại đen trầm như biển, thâm thuý như mực, nàng cảm thấy cả kinh, đột nhiên hiểu rõ ý tứ của hắn.
Tần vương đây là đang nhắc nhở chính mình! Giờ phút này, nàng có thể giải mối hận trong lòng nhất thời, nhưng phía sau lại không chỉ liên quan đến một mình Ôn Ca Ngâm, còn liên quan đến Ôn đại tướng quân, bây giờ nàng nói như vậy, chỉ sợ, sẽ gây nên đại hoạ!
Trong lòng tuy rằng rất không tình nguyện, nhưng giờ phút này lại không thể không thu hồi lại lời sắp nói, nhưng vừa thấy đến sắc mặt vội vàng của Ôn Ca Ngâm, nàng lại không nghĩ đến liền buông tha nàng ta như vậy, lập tức cười nói :”Tỷ tỷ, ngươi gấp cái gì? Không cần thẹn thùng, dù sao chuyện này Hoàng thượng về sao cũng sẽ biết…”
“Bốp!”
Một tiếng tát tai ở trên nội đường vang lên.
Sát, Cẩm Ngôn suýt nữa nôn ra một ngụm máu, Ôn Ca Ngâm hôm nay cư nhiên trước mắt mọi người ra tay đánh nàng?
Bên trong yến hội, trong khoảnh khắc ồ lên, thế nhưng Hoàng thượng lại không nói cái gì, Thái hậu bỗng chốc tức giận đứng lên, lúc này Hoàng đế đột nhiên cảm thấy hứng thú, lên tiếng nói :”Ôn nhị tiểu thư ngại nói ra, nhưng là trẫm lại có hứng thú muốn nghe, người được đệ nhất mỹ nhân khắp kinh thành ái mộ, đến cùng là ai?”
Ôn Ca Ngâm vội vàng ngẩng đầu, liền nhìn thấy sắc mặt không chút nào vui đùa của Hoàng thượng, lại quay đầu liếc nhìn Cẩm Ngôn Một cái, một cái liếc mắt kia, không những ngầm mang ý cảnh cáo, mà rõ ràng còn tràn đầy sát ý.
Cẩm Ngôn cảm thấy kiếp sợ, trong lòng biết bản thân tự chuốc hoạ vào thân, bây giờ, cũng là “tên đã lên dây không thể không bắn”.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện