[Dịch]Tận Thế Song Sủng - Sưu tầm
Chương 45 : Ở lại
Ngày đăng: 18:19 13-07-2018
                                            .
                                    
             Ra khỏi khu nhà cao ốc, đã nhìn thấy xe của đám người Hồ Hạo Thiên rời đi ba ngày trước quay về.
“Bọn họ không có tìm được trụ sở quân đội sao?” Điền Hải tò mò.
Thật  ra thì, Điền Hải cũng hi vọng có người cùng ở lại nơi này, tóm lại cảm  giác tốt hơn so với ba người phiêu bạt lưu lạc ở chỗ này.
Bạch Thất cũng không rõ ràng.
Hồ  Hạo Thiên từ đằng xa đã nhìn thấy Bạch Thất, vẫn đứng ở tại đó chờ  anh. Đợi ba người đến gần, ủ rũ nói: “Không có cách nào vào khu vực  nội thành cả, suy nghĩ bao nhiêu biện pháp, cũng không thể đi vòng  qua, mẹ kiếp, Zombie thật sự rất nhiều.”
Hơn nữa một số người trong đoàn xe sau khi nhìn thấy tình huống này liền đi mất, nói là quay lại đi tới trụ sở thành phố L.
Điền Hải nói: “Hồ đội, không phải là anh có rất nhiều lựu đạn ư, còn có nhiều súng như vậy.”
Hồ  Hạo Thiên lúng túng nói: “Những thứ đó đều là lúc trước tôi đổi lấy  bằng tất cả giá trị con người tôi đấy chứ, chính phủ hạn chế, những  thứ vũ khí nóng đó làm sao có thể có vô tận được, chẳng qua là  lấy ra trên đường chạy thoát thân.”
Bạch Thất nói: “Vậy thì tạm thời ở chỗ này đặt chân đi, ít nhất hệ số an toàn của nhà ở còn cao hơn.”
Hồ Hạo Thiên nói: “Cũng chỉ có thể như vậy.”
Mọi  người trong đoàn xe ở trên đường màn trời chiếu đất bốn ngày, sau  khi trở về đều là ngả đầu đi ngủ, cũng không còn sức nào ôn chuyện  với nhóm người Bạch Thất.
Buổi tối, ba người cơm nước xong.
Đường  Nhược ngồi ở trên ghế sa lon cùng Bạch Thất nói chuyện phiếm: “Nhân  khẩu thành phố A nhiều như vậy, nếu như trong nội thành đều là  Zombie…, vậy những người may mắn còn sống sót có phải tất cả đều bị vây  khốn ở bên trong hay không?”
Bạch Thất gật đầu: “Có điều ban  đầu chính quyền thành phố A phản ứng cũng rất nhanh chóng, đã có rất  nhiều người đi tìm quân đội để nương tựa rồi.”
“Quân đội trụ  sở ở khu Tây, nhưng là hồ Hạo Thiên bọn họ còn không thể nào vào được  khu Tây, vậy phải làm sao bây giờ, quân đội sẽ phái người đi ra ngoài  tìm những người may mắn còn sống sót sao?”
Bạch Thất lắc đầu:  “Không biết, có lẽ sẽ vậy. Nhưng bây giờ tình huống như thế, quân đội  nhất định sẽ chuẩn bị dùng thủ đoạn bảo tồn toàn bộ để có thể  mở rộng thêm nữa.”
Như vậy cũng là nói, quân đội vì bảo tồn  thực lực, chắc sẽ không tiêu hao quá nhiều quân lực đi giải cứu cư dân  bình thường bị vây khốn ở trong nhà.
Đường Nhược chợt hiểu ra.
Bạch Thất nói tiếp: “Thật ra thì em không cần lo lắng thay bọn Hồ Hạo Thiên, tự quân đội sẽ dời tới nơi này.”
“Gì...... Quân đội trở lại nơi này?” Đường Nhược ngồi xếp bằng.
“Ừ,  nhiều người như vậy đầu phục quân đội, khu Tây vốn chính là căn cứ quân  sự, nơi đó không thể nào ở nhiều người như vậy, hơn nữa nơi này rất  nhiều phòng ốc vốn là của nhân viên chính trị quan trọng, hệ số an  toàn đều rất tốt, hơn nữa khu này mới quy hoạch, phương tiện ở nơi  này cũng đầy đủ, nếu muốn dời trụ sở, nơi này chính là lựa chọn tốt  nhất......”
Đường Nhược nói: “Thì ra là như vậy, vậy Hồ đội bọn họ ở chỗ này chờ là được rồi.”
Bạch  Thất: “Đây cũng chỉ là suy đoán của anh mà thôi, nếu thật sự không tới  cũng không thể bắt mọi người trong đoàn xe vẫn chờ đợi.”
Đường Nhược ngẫm lại cũng hiểu được điều này, không tiếp tục đặt câu hỏi.
Cô  đối với nơi này, thậm chí vận mệnh của cái thế giới này đều không  quen thuộc, không thể chỉ bằng ảo tưởng của mình, lại giúp cho thế  giới nghênh đón một kết cục đại viên mãn tất cả đều vui vẻ.
Trong một thế giới như thế này, không phải để cô mỗi ngày ở đây đa sầu đa cảm vì người khác.
Trải  qua một đêm nghỉ ngơi ngày hôm qua, mọi người trong đội xe hơi khôi  phục tinh thần, tận thế mới ngắn ngủn một tháng, nhưng là mọi người cũng  đã nhìn quen sinh tử, thậm chí cũng có chút xem nhẹ sống chết của  mình.
Hôm nay ở gần ba nóc biệt thự, vẫn có thể nhìn thấy một  số người trong đội xe ra cửa hoạt động, chẳng qua là phạm vi hoạt động  rất nhỏ, bọn họ chỉ tới cửa khu biệt thự mà thôi, xa hơn nữa chính là  khu cao ốc, Zombie trong khu cao ốc quá nhiều, thỉnh thoảng một hai  con lắc lư đến khu biệt thự còn có thể đánh, sâu hơn vào bên trong, dị  năng giả không kết đội với nhau, chính là tự mình muốn chết.
Điền  Hải ăn xong điểm tâm, từ cửa sổ nhìn thấy người đang ở bên ngoài, cảm  thấy cư xá trống rỗng những ngày qua cũng có chút ít sinh cơ. Cậu cũng  mở cửa đi ra ngoài.
Cửa biệt thự số 5, Phan Đại Vĩ đang cùng dị  năng giả tốc độ trong đội xe tán gẫu, nhìn thấy Điền Hải từ cửa đi ra  ngoài, vẫy vẫy tay.
Điền Hải tăng nhanh bước chân, đi tới.
Phan  Đại Vĩ nói: “Người trẻ tuổi, đoàn xe cũng coi như đối đãi cậu không  tệ, cậu có thể đền đáp tổ chức, cống hiến vì mục tiêu lớn của tổ  chức không?”
Điền Hải nhìn thoáng qua dị năng giả tốc độ đang hút thuốc bên cạnh, gật đầu: “Vâng, cháu có.”
Phan Đại Vĩ không chút do dự: “Đã như vậy, chỗ này của chú có một nhiệm vụ muốn giao cho cháu.”
Điền Hải nói: “Nhiệm vụ gì ạ.”
Phản ứng kiểu bé ngoan thế này, Phan Đại Vĩ hết sức hài lòng.
Phan  Đại Vĩ chỉ chỉ hội sở giải trí chỉ có một tầng lầu của tiểu  khu phía trước, nói: “Cháu nhìn xem, ở đó có hai mươi mấy con Zombie,  Lưu Binh sẽ đi vào kéo một lớp, sau đó cậu ở phía sau đây giải quyết  bọn chúng.”
Điền Hải ‘ oh ’ một tiếng, tỏ vẻ tiếp nhận.
Dị năng giả tốc độ Lưu Binh nhìn Phan Đại Vĩ nói: “Ông nói, dẫn xong một lớp này sẽ cho tôi mười gói mì tôm.”
“Yên tâm yên tâm, có có......” Vừa nói, đẩy dị năng giả tốc độ ra.
Hội  sở giải trí này xây ở giữa khu biệt thự cùng khu cao ốc, coi như  là mọi người hai bên đều có thể tới nơi này tiêu tiền giải trí. Vào ở  khu biệt thự căn bản không có mấy người, nhưng là khu cao ốc cũng đã  không ít người, cho nên Zombie trong hội sở cũng thật sự không ít.
Dị  năng giả tốc độ Lưu Binh ở bên trong chạy vài vòng, liền kéo ra  một đàn Zombie, căn bản không phải hai mươi mấy con Zombie như trong  miệng Phan Đại Vĩ.
“Tôi XX cả nhà ông Phan, ông già rồi, còn  con mẹ nó không thành thực, nơi này chỉ có hai mươi mấy con ư, ông đây  còn chưa kéo toàn bộ đâu, cứ một lớp như vậy......” Lưu Binh vừa chạy  vừa mắng, kéo cái đuôi thật dài chạy về hướng Phan Đại Vĩ với Điền  Hải.
Zombie một chuỗi đi theo phía sau hắn, đi lại tập tễnh, chi  chít, lại vẫn cảm thấy, tình cảnh này, lộ ra chút cảm giác buồn  cười.
Phan Đại Vĩ ném ra mấy hạt mầm về phía trước.
Ông  là dị năng giả hệ Mộc, dưới tình huống không có hạt giống cùng cây  cối, không có cách nào sử dụng dị năng, nhưng từ sau khi ông thức  tỉnh dị năng cũng góp nhặt lượng lớn hạt giống, cho nên lúc này cũng  là lập tức ném hạt giống ra, phía trước mọc ra vài cây mây tạo  thành bức bình phong cách ly mình với Zombie.
“Lưu Binh, kéo Zombie đi một lối rẽ khác, nếu không Zombie đều chạy tới chỗ bọn tôi......”
“Mau  mau mau, tiểu Điền, sử dụng lôi cầu của cháu, tổ chức tin tưởng cháu  như vậy, ngàn vạn không nên cô phụ kỳ vọng của tổ chức......”
Điền  Hải nhìn bên kia vài chục con Zombie, ý chí chiến đấu sục sôi, đưa tay  ném ra hai lôi cầu lớn, trong nháy mắt đè chết năm con Zombie bị cây  mây ngăn cách.
“Cố gắng lên......” Phan Đại Vĩ tiếp tục ném hạt  giống của mình, sau đó chỉ huy Điền Hải ném lôi cầu, “Nơi này......  Đúng đúng, nơi này có một lớp...... Đúng đúng, nơi đó, nơi đó cũng có  một lớp......”
Sau lại......
Bởi vì cây mây trước  Zombie đã bị quét dọn sạch sẽ, Phan Đại Vĩ giảm bớt số lượng hạt giống.
“Đúng đúng, chính là như vậy, tiếp tục, lôi cầu, tiếp tục......”
Sau nữa lại......
Phan Đại Vĩ đã không ném hạt giống nữa.
“Lưu  Binh, cậu lại đây chút, Zombie đều đã chết, ******, cậu có thể đi  hình chữ S hay không vậy, đánh LOL bao giờ chưa hả, cậu có thể lả  lơi như chữ S hay không đây......”
“Cố gắng lên! Điền Hải cố gắng lên...... Đúng đúng, chính là ném ra lôi cầu như vậy, quá đẹp trai rồi, nhóc giỏi quá......”
Loại  hình ảnh kỳ dị này, một người già cầm lấy hàng mây tre chỉ huy hai  thiếu niên đánh Zombie, cứ như vậy, trình diễn cho tới trưa. 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện