[Dịch] Tần nhi ở Hồng Lâu (Tần Nhi Tại Hồng Lâu)
Chương 22 : Quyển 2 Vĩnh Yên Hầu Thái phi của Tiên Hoàng Tác giả Ái Phỉ Nhĩ (Eiffel) kameleon
Người đăng: kameleon
.
Quyển 2 - Vĩnh Yên hầu
Hồi 1 - Thái phi của Tiên hoàng
-----------------------------------------------
Họ Giả không giả, bạch ngọc làm nhà vàng làm ngựa. Ba trăm dặm cung A Phòng, ở không vừa họ Sử đất Kim Lăng. Vua Đông Hải thiếu bạch ngọc làm giường đến Kim Lăng hỏi mượn họ Vương. Năm được mùa tuyết rơi lã chã, trân châu như đất, vàng như sắt. Nói đến đó chính là bốn nhà Giả Sử Vương Tiết có quyền có thế ở Kim Lăng. Tổ tiên bốn nhà từng theo tổ tiên họ Thủy chinh chiến Mạc Bắc, lập được công lao hiển hách. Sau khi họ Giả được phong làm Quốc công cha truyền con nối, họ Sử làm Kim Lăng Thế huân, họ Vương được quyền cao lộc dày, họ Tiết là Tử Vi xá nhân, thì bốn nhà đều có quan hệ thông gia gắn kết với nhau, một phồn vinh tất cả đều thịnh vượng, một suy bại tất cả đều bại theo.
Đại tộc hưng thịnh trăm năm, uy danh hiển hách, đến thế hệ này của Giả Chính, lại có quan hệ thân thiết cùng với Trung Thuận Vương, duy nhất một Vương gia khác họ. Trung Thuận Vương là anh em tốt của Tiên đế, đã đỡ một đao trí mạng cho Tiên hoàng ở trong Mạc Bắc, cứu được Tiên hoàng thoát khỏi hiểm cảnh, mới được phong làm Vương gia. Tiên hoàng có ba người anh em ruột, phong làm ba vị Vương gia Nam An, Đông Bình, Tây Ninh. Đến thế hệ Đương kim hoàng thượng chỉ còn lại có hai anh em ông, em trai ông được phong làm Bắc Tĩnh Vương, cùng ba vương phủ còn lại cùng xưng là kinh thành Tứ Vương.
Trong số anh em của Tiên hoàng thì Nam An Vương gia có dã tâm lớn nhất, không giống hai phủ kia, ban đầu biết được chuyện Thủy Thiên Vũ xuất kinh, ông ta liền mua chuộc hộ vệ của Thủy Thiên Vũ, được một số thông tin mật, thương nghị với Trung Thuận Vương rồi kéo theo Tứ đại gia tộc, muốn bí mật lật đổ thay thế Tiên hoàng. Ngoại trừ Bắc Tĩnh Vương đang ở biên cương xa xôi cùng với hoàng thượng suýt mất mạng ra, con cháu còn lại của Tiên hoàng không một ai còn sống, kể cả con gái đều không ngoại lệ. Như vậy có thể thấy được sự tàn nhẫn của hai phủ Trung Thuận và Nam An.
Tuy rằng biết vị bá phụ của mình cùng Trung Thuận Vương mấy phủ động tay chân, nhưng không có một tia chứng cứ, lại thêm mấy phủ quyền cao chức trọng, ở trong triều vẫn đều có đồng bọn của bọn họ, Thủy Thiên Vũ mới đăng cơ, tự nhiên chỉ có thể nơi chốn nhẫn nhịn. May mà còn được một vị phi tử của Tiên hoàng cũng là người yêu khi xưa của Nam An Vương lúc còn trẻ, vì chưa từng sinh hạ được con cái, Nam An Vương lại chưa quên tình cũ với bà, mới được sống sót tồn tại. Khi còn tuổi trẻ bà cũng rất có tài hoa, cho nên mới làm cho hoàng đế và Nam An Vương hai người tranh chấp với nhau, bà vốn là quận chúa phủ Tây Ninh, là biểu muội của hoàng đế và Nam An Vương.
Sau khi Thủy Thiên Vũ đăng cơ ngoài người của hai phủ và một ít sĩ tử thanh liêm chi trì ra, ở bên ngoài triều dã cũng không có một chút thế lực nào, song thường ngày người của hai phủ cũng không có dã tâm lớn lắm, căn cơ tự nhiên không hơn hai lão Nam An Vương và Trung Thuận Vương có nhiều năm mưu đồ.
Thái phi dựa vào tài trí thông minh của mình, nhiều lần che chở được Thủy Thiên Vũ trong lúc nguy cấp, từ từ bồi dưỡng lên thế lực của bản thân ông ta, lúc này bà mới ẩn vào hậu cung, một lòng hướng phật, cho nên Thủy Thiên Vũ cực kỳ kính trọng người Lão thái phi này.
Mẹ của Thủy Trạch, chính là vị hoàng hậu thứ nhất của Thủy Thiên Vũ, cũng là cháu gái của Thái phi, cô gái này tuổi trẻ trước đó cũng nổi tiếng gần xa giống như Giả Mẫn, tài hoa hơn người giống như cô của mình, với Thủy Thiên Vũ hai người tương kính như tân, vào cung một năm sau liền sinh ra Thủy Trạch. Đây cũng là con trai duy nhất của Thủy Thiên Vũ, sau hoàng hậu bệnh nặng mà chết, chịu áp lực Thủy Thiên Vũ mới phải lập hoàng hậu, đó là hoàng hậu vững cư hậu cung hiện nay, cũng là quận chúa phủ Trung Thuận Vương. Một thân điêu ngoa tùy hứng, cao ngạo không gì sánh được, rất hay đố kỵ. Hoàng đế thật sự rất chán ghét bà ta, hầu như chưa bao giờ tin sủng bà ta, ngay sau khi bà ta làm hoàng hậu hoàng đế liền đem Thủy Trạch đưa đến chỗ Lâm Như Hải. Có thể thấy được tâm phòng bị đối với bà ta.
Được cái trong cung còn có một người Vinh Hoàng quý phi rất được lòng hoàng đế, cũng là nữ nhân vì ông sinh hạ được đứa bé thứ nhất. Hiện nay ngoại trừ Đại Ngọc Hòa Thạc công chúa này, liền chỉ còn một người Cố Luân Vinh Hưởng công chúa, cũng chính là con gái của quận chúa phủ Đông Bình Vương Vinh Hoàng quý phi tên là Thủy Tịch. Thủy Tịch còn lớn hơn Thủy Trạch hai tuổi, mà hoàng đế ngoài Thủy Tịch và Thủy Trạch hai người con này ra, không còn con nối dòng nữa. Nguyên nhân là hoàng hậu kia nghe phi tử nào có mang thai liền đi ám hại, nếu là người có phân vị thấp, thì trực tiếp xóa bỏ ngay từ trong cung.
Thủy Tịch và Thủy Trạch rất hiểu chuyện, hai người thủa nhỏ đều theo Thái phi học tập, lại sinh sống ở trong hoàng cung, tất nhiên biết rất nhiều sự tình. Tuy hai người không cùng một mẹ, mà mẹ của Thủy Trạch đã qua đời, Vinh Hoàng quý phi cũng là người rất hiền lành, xinh đẹp dịu dàng giống như Giả Mẫn. Rất thương yêu Thủy Trạch. Thủy Tịch Thủy Trạch hai người tự nhiên thân mật vô cùng. Từ khi hoàng đế đưa Thủy Trạch đi tới chỗ Lâm Như Hải, cho đến sau khi quay về tâm tâm niệm niệm Đại nhi muội muội, Thủy Tịch liền tràn đầy tò mò đối với Đại Ngọc.
Người đệ đệ này của mình bình thường rất lãnh đạm đối với mọi người, ngay cả mình và phụ hoàng cũng khó thấy được ngoài một mặt lãnh ngạo của hắn. Chỉ ở trước mặt Thái phi hơi thấy được sắc mặt ôn hòa của hắn. Hôm nay rốt cuộc nói tới Đại Ngọc liền không giấu được ôn nhu, lại biết Đại Ngọc chính là con gái của Lâm Như Hải trước đây liều mình cứu phụ hoàng được phụ hoàng phong làm Vĩnh Yên Hầu, trong lòng càng tràn đầy chờ mong. Liền ngay cả Thái phi người không hỏi thế sự cũng có chút hiếu kỳ. Nghe nói Đại Ngọc là Hòa Thạc công chúa, Thái phi liền hạ quyết tâm muốn gặp mặt Đại Ngọc. Thủy Trạch cũng coi như là cháu trai của bà, hắn coi trọng người tự nhiên không lầm, lại nhân vợ chồng Lâm Như Hải cứu hoàng đế, thậm chí mất một người con trai. Còn chưa thấy mặt Đại Ngọc tâm cũng đã tràn đầy yêu thương.
Nghe được tin tức Giả Mẫn chết đi sau, không khỏi thầm than gia đình nhà này lận đận. Về sau Thủy Trạch dẫn theo Lâm Hạo Ngọc hồi kinh, mọi người mới biết hắn còn sống trên đời, không khỏi càng thêm tò mò đối với người lão nhân trong núi tuyết kia. Hoàng đế thiếu nợ Lâm gia rất nhiều, hiện nay Đại Ngọc cũng phải uất ức ở lại Giả phủ, mới có thể tránh cho người của mấy phủ không đi động nàng hậu đại 'Duy nhất' của Lâm gia. Trước đây Nam An Vương tàn nhẫn như vậy, cho dù Đại Ngọc tuổi còn nhỏ, chỉ sợ cũng vì tai họa về sau mà làm ra chuyện đuổi tận giết tuyệt. Giả gia cùng trên một chiếc thuyền với bọn hắn, Đại Ngọc là huyết mạch duy nhất của Giả Mẫn cháu ngoại của Giả mẫu, vì để tránh cho Giả Mẫu để Đại Ngọc thổ lộ ra tình hình thực tế trước kia, tự nhiên bọn hắn có chút vài phần kiêng kỵ. Hoàng đế thấy Lâm Hạo Ngọc, thật giống như nhìn thấy tên 'Cuồng thư sinh' kia kết bạn cùng với mình trước đây. Liền muốn nhận Lâm Hạo Ngọc làm nghĩa tử.
Thủy Tịch vội cười nói: "Phụ hoàng, cái này không thể. Nếu ngài nhận Lâm đại ca làm nghĩa tử, Trạch đệ ấy còn không nóng nảy với ngài." Hoàng đế nhất thời không giải thích được, nhưng thật ra Vinh Hoàng quý phi cười nói: "Trạch nhi rất để bụng đối với con gái Lâm gia, người nhận ca ca nàng làm nghĩa tử, nàng cũng coi như là nghĩa nữ của người, vậy nếu như đã có danh huynh muội, đến lúc đó cũng không tốt đề nghị kết thông gia với Lâm gia."
Hoàng đế lúc này mới nói: "Như vậy mới phải chứ, tên tiểu tử thối đó, chưa bao giờ cho ta sắc mặt tốt. Chỉ hơi đề đến Đại nhi mới tốt được mấy phần. Hừ! Ta liền để cho nó sốt ruột, nhìn nó có tới cầu ta hay không. Ta xem Dung nhi và Lạc nhi đều tốt hơn nó rất nhiều, dáng vẻ của nó lạnh lùng như vậy, cũng không nên dọa Đại nhi sợ hãi, nhận Đại nhi làm con gái là chuyện ta đã muốn thật nhiều năm rồi, trước đây Lâm Hải không cho, ta không có biện pháp, hiện nay hắn cũng không ở, ta liền nhận, ngày sau sẽ tứ hôn Đại nhi cho Dung nhi và Lạc nhi đầu tiên mới được, xem nàng thích người nào, liền để nàng tự chọn." Thủy Tịch cười nói: "Ngài làm chúng con như là trẻ con vô tri, nói đến những chuyện này tới hù chúng con, ngài nếu bỏ được gả Đại nhi đi ra ngoài, con cũng không tin. Con thấy Trạch rất để ý đối với muội ấy, ngày trước hồi kinh, ba ba đem mấy người Tử Yên muội muội đưa đi làm nha hoàn cho Đại nhi muội muội, chính là tỷ tỷ con đây, đệ ấy cũng chưa từng để tâm đâu. Thế nhưng con nghe Dung biểu ca nói đệ ấy rất ôn nhu đối với Đại nhi muội muội. Chỉ sợ nếu ngài trông thấy, sẽ thấy không thói quen. Hiện tại con chỉ muốn gặp Đại nhi muội muội một lần mới được. Con nghe Lạc biểu ca và Dung biểu ca đều khen ngợi muội ấy không ngớt đâu."
Vinh Hoàng quý phi cười nói: "Nhìn thấy dáng vẻ ca ca của nàng, nghĩ đến tự nhiên là rất tốt, trước đây Giả Mẫn cũng là tài nữ đệ nhất kinh thành, kẻ cầu thân vô số, vẻ xinh đẹp của nàng ấy cũng là vô song, ta liền không tin con gái của nàng ấy có thể kém đến chỗ nào đi."
Hoàng đế gật đầu nói: "Đây là tự nhiên, ta chưa từng thấy qua em bé nào xinh đẹp hơn Đại nhi, khi nó mới vừa sinh ra, ta liền thấy được trăm hoa đua nở, tiên nhạc nhập vào tai, xinh xắn hơn em bé ba bốn tháng một chút. Cũng đã nhiều năm rồi không gặp, không biết trổ mã đến hình dáng gì. Ngay cả Đới Quyền hạng người nào mà chưa từng thấy qua, nhìn Đại nhi cũng chỉ có phần thán phục đấy. Đáng tiếc Trạch nhi trông coi chặt, nếu không ta đã sớm đón nàng vào cung rồi."
Về sau Xuân Tiêm đem tin tức Đại Ngọc ngất xỉu tới, thật là đem tim của mọi người níu chặt, đêm đó, trong thư phòng của Thủy Trạch đèn đuốc đong đưa cả đêm không ngừng.
Trong thời gian tất cả mọi người đợi chờ và lo lắng thân thể Đại Ngọc, cuối cùng ngày sinh của Lão thái phi đã tới.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện