[Dịch]Tam Quốc Vương Giả - Sưu tầm

Chương 53 : Tập kích bất ngờ Tuyệt Ảnh thành

Người đăng: 

Vương lão nói :“Thuộc hạ cho rằng hiện tại Bạch Vân trấn chúng ta vật tư phong phú, có thể tiến hành cải tạo đối với thôn trấn lần thứ nhất, toàn bộ đường dùng đá để trải. Như vậy vấn đề dĩ nhiên sẽ được giải quyết.” Dương Thiên nghe xong, âm thầm tính toán một chút. Theo tình huống Bạch Vân trấn mà nói, muốn cải tạo hoàn toàn đường xá, cần ít nhất 10 vạn đơn vị vật liệu đá, mà nếu như muốn cải tạo Bạo Phong thành, số vật liệu đá càng cần sử dụng phải trên trăm vạn. Nguyên vật liệu là việc nhỏ, chỉ là sức lao động cần bỏ ra so với số nhân lực cần để thu thập số nguyên vật liệu này còn nhiều hơn. Nhưng loại sự tình có lợi cho việc phát triển lãnh địa sau này, Dương Thiên cũng không thể không làm, dù sao con đường này sớm muộn cũng phải làm. Giờ sớm hoàn thành, về sau một ít gánh nặng sẽ được giảm bớt. Hơn nữa, mình bây giờ cũng không thiếu tài nguyên. Lập tức phân phó Vương lão đem chuyện này xử lý. Xong xuôi, Dương Thiên lại tiếp tục dạo quanh trấn thị sát. Không lâu sau, ở đầu thôn, Ô Ma mang theo 1500 bát giai binh trở về. Nhìn thấy Dương Thiên, Ô Ma hành lễ nói :“Chúa công, thuộc hạ đã hoàn thành nhiệm vụ, Chương Mộc thôn thủ vệ chiến đã toàn bộ hoàn thành, binh lính không một người thương vong!” Dương Thiên nhẹ gật đầu :Hai ngày nay Đại Ngưu bận rộn chuyện bên Bạo Phong thành, mấy nơi trú quân bên này ngươi phụ trách thanh lý đi....... Mặt khác ba ngày nữa, ngươi an bài tất cả võ tướng tiếp tục đi đánh ba cái sơn trại nữa, chúng ta bây giờ quân số đông, cần thêm quân doanh để chuyển chức nâng cao thực lực binh sĩ.” Ô Ma nói :“Chúa công xin yên tâm, thuộc hạ nhất định làm tốt chuyện này .” Gần tối, Dương Thiên đến giặc cỏ doanh số 1 chiêu hàng, sau đó trở lại Thông Thiên Tháp bắt đầu tu luyện nội công, đây cũng là công việc bắt buộc mỗi ngày của hắn. Rạng sáng hôm sau, Dương Thiên không có chuyện gì khác, cũng đi theo Ô Ma thanh lý nơi trú quân. Hắn trải qua mấy ngày chiến đấu kịch liệt, đã up level 34. Chỉ cần tăng thêm hai cấp nữa là có thể chuyển chức thành đặc cấp võ tướng rồi. bởi vậy Dương Thiên quyết định chăm chỉ train vài ngày. Vì để Việt Đan, tên Vương cấp võ tướng này có thể danh xứng với thực, Dương Thiên cũng đưa hắn theo luyện cấp luôn. Ngày 28/2, Dương Thiên rốt cục lên tới cấp 35, thành công chuyển chức thành đặc cấp võ tướng. Mà nội công cũng đạt tới trung cấp tam giai. Thành tựu có thể nói là khá khả quan. Ngày mai là ngày thủ lĩnh dị tộc Hô Thông tiến đánh Bạo Phong thành. Dương Thiên đối với việc bảo vệ Bạo Phong thành vẫn rất có lòng tin. Bởi vì hiện tại trong tay hắn có hơn 2700 bát giai binh, thất giai binh cũng trên 7000 người. Số binh sĩ cấp thấp hơn số lượng gần 1 vạn, nhưng đám binh sĩ cấp thấp này, Dương Thiên không có ý định để cho bọn hắn trên chiến trường. Hắn không tin chỉ bằng hơn hai mươi vạn binh lính bình thường kia của đối phương lại có thể đánh hạ Bạo Phong thành. Tối trọng yếu nhất là mấy ngày hôm trước, Dương Thiên từ trong miệng Việt Đan biết được, tên thủ lĩnh dị tộc Hô Thông tựu này là thành chủ của một cư điểm dị tộc khổng lồ. Có được tin tức, Dương Thiên đã vạch sẵn kế hoạch, có lẽ mình có thể vất vả một lần để suốt đời nhàn nhã. Giải quyết dứt điểm cái phiền toái này...... Trưa ngày 29, Dương Thiên một mình một ngựa, cưỡi Tiểu Bạch bay về phía cư điểm dị tộc khổng lồ. Đứng trên không nhìn xuống, chỉ thấy tại cửa tòa thành này, quân đội đang tập kết đông như kiến, phủ đầy mấy đỉnh núi. Dương Thiên đoán đoán một chút, số lượng ít nhất cũng có hai mươi vạn, khả năng còn hơn. Địa phương bắt mắt nhất, chính là khu vực đầu tiên, một đám người mang theo cái đồ chơi gì đó, dài dài, trăng trắng. Nếu Dương Thiên không nhìn lầm, đây hẳn là một trong những khí giới công thành -- thang mây. Dương Thiên bay tương đối cao, đối phương cũng không có ai chú ý tới. Bọn hắn đâu biết trên bầu trời, có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm tình huống nơi này. Nhân khẩu còn lại trong nội thành không nhiều lắm, thành thị có diện tích trên 800 km², thoạt nhìn rất vắng vẻ. Nhưng vắng vẻ thì vắng vẻ, bên trong đoán chừng ít nhất cũng phải còn có hai ba mươi vạn người, tuy nhiên đám này phần lớn không có nhiều sức chiến đấu. Dương Thiên lượn vài vòng quanh thành, rốt cục trong thành đã tìm được một địa phương trống trải trong thành. Bốn phía cũng không có bao nhiêu người. Thời điểm này, Hô Thông suất lĩnh binh lính xuất phát, tiếng chân hành quân rung chuyển một vùng. Phương hướng đúng là phía Bạo Phong thành. Cái này cùng phỏng đoán của Dương Thiên trên cơ bản là không sai biệt lắm. Khoảng cách từ đây đên Bạo Phong thành ước chừng 400 km, coi như là hành quân cấp tốc, tứ giai binh một giờ cũng không quá đáng đi được 20 km. Bởi vậy đối nhất định sẽ mất ít nhất một ngày rưỡi mới có thể tới nơi. Đi theo đối phương một hồi, xác định đám dị tộc này không có ý định quay đầu lại. Dương Thiên lập tức bay về Bạch Vân thôn. Nhìn gần một vạn binh lính đẳng cấp cao đang ở cửa trấn chờ xuất phát, Dương Thiên có chút vui mừng. Đây chính là căn cơ để đặt chân của mình ở thế giới này a. Bổ nhiệm Đại Ngưu làm Thống soái, cộng thêm 10 đặc cấp võ tướng, suất lĩnh 7000 thất giai binh và 5000 tứ giai đến lục giai binh tới Bạo Phong thành. Vốn Dương Thiên cũng không có ý định để đám binh lính cấp thấp này xuất chiến, nhưng cân nhắc đến nội thành lớn như vậy, nhân số quá ít, căn bản phòng thủ không nổi. Dù sao cũng là thủ thành chiến, để đám binh lính cấp thấp này đứng trên tường thành bắn cung, như vậy kể cả có thương vong cũng không lớn. Cùng lắm thì đến lúc chiến đấu kịch liệt, để bọn hắn rút về nội thành là được rồi. Về phần phái Đại Ngưu đi Bạo Phong thành, chỉ là để đề phòng tên thủ lĩnh của đối phương. Mà Dương Thiên chính mình thì cùng Ô Ma, Tôn Miễu, Việt Đan và hơn mười vị võ tướng suất lĩnh 2700 tên bát giai binh gấp rút hành quân đến cư điểm dị tộc khổng lồ của Hô Thông kia. Tốc độ bát giai binh xác thực cực nhanh, lúc chạng vạng tối, tất cả nhân mã đều đã toàn bộ đến nơi. Dương Thiên mệnh lệnh cho tất cả mọi người tại chỗ nghỉ ngơi, đợi trời tối.. Hôm nay đêm ngày 29, ánh trăng sớm đã không biết trốn đi chỗ nào. Đất trời chìm trong màn đen vô tận. Bởi vậy Dương Thiên cũng an tâm hành động, không hề lo việc bị phát hiện. Giờ tí, Dương Thiên bắt đầu triển khai hành động. Cái cư điểm dị tộc khổng lồ của Hô Thông thế nhưng là thành trì cấp bậc trọng thành, Dương Thiên không cho rằng quân của hắn có thể bay như chim, vượt qua tường để vào thành. Do đó Dương Thiên chỉ có thể dựa vào Tiểu Bạch, chuyển từng người từng người đi vào. Mà Tiểu Bạch mỗi lần cũng chỉ có thể để cho hai binh lính võ trang đầy đủ cưỡi lên. Cho nên Dương Thiên cũng không có ý định để Tiểu Bạch đưa hết thảy mọi người đi vào, đó là nhiệm vụ không thể hoàn thành. Tiểu Bạch bay gần hai trăm chuyến, cũng đã qua nửa đêm. Trong nội thành, đèn đuốc đều đã tắt. Ngẫu nhiên có vài đội tuần tra qua lại trên đường. Ngoại trừ Ô Ma còn ở bên ngoài, đám võ tướng khác toàn bộ đã được đưa vào trong thành. Hơn mười võ tướng và một đống bát giai binh, muốn lặng yên không một tiếng động giải quyết hết những binh lính tuần tra này không phải chuyện khó. Dù sao hiện tại đã là nửa đêm, hơi có chút tiếng vang cũng chẳng ai thèm để ý, chỉ cần không cho những binh lính tuần tra này kịp hô lên là được. Để toàn bộ bát giai binh đi nhẹ nói khẽ cười duyên, tận lực không phát ra âm thanh. Gặp được binh lính tuần tra, toàn bộ do võ tướng giải quyết. Rất nhanh, tiểu đội bốn trăm người này đã đột tiến đến cửa Nam, cũng là nơi Ô Ma và đám binh sĩ còn lại đang đợi. Lặng yên không, đám binh sĩ thủ thành đã nhanh chóng bị giải quyết, vì tránh cho lúc mở thành phát ra tiếng vang quá lớn, kinh động quân lính trong thành, từ đó tạo ra phiền toái không cần thiết. Dương Thiên bất đắc dĩ đành phải lệnh cho quân lính trong phạm vi trăm mét, giết sạch không lưu người sống. May mắn khu phụ cận tường thành này cũng không cho phép xây dựng phòng xá, bởi vậy cũng chỉ có số ít người mất mạng oan...... Xử lý xong hết thảy sự tình, Dương Thiên mới phái người mở cửa thành, để Ô Ma suất lĩnh binh lính tiến vào. Mà Dương Thiên tức thì mang theo 400 tướng sĩ đã tiến nhập thành lúc ban đầu lập tức chạy tới phủ thành chủ, mục đích của bọn hắn chỉ có một, chính là đánh nát tấm bia đá của thành thị...... Trong lúc đó, nhiệm vụ của đám Ô Ma là sử dụng 2300 bát giai binh, cố ghắng gây ra hỗn loạn đến mức lớn nhất trong thành. Giết chết địch quân có sức chiến đấu, giảm bớt Dương Thiên cái này phương áp lực cho bên Dương Thiên. Nếu Dương Thiên đoán không sai, trong thành số người có thể chiến đấu còn khoảng gần mười vạn, nếu như để toàn bộ mười vạn người này vây giết Dương Thiên và 400 tướng sĩ, hắn sẽ rất khó sống sót thoát ra. Dù sao đây cũng không phải dã ngoại, độ khó của việc phá vòng vây là cực lớn. Lúc ban ngày, Dương Thiên đã nhắm chuẩn vị trí phủ thành chủ, bởi vậy trên đường đi cũng không có bao nhiêu khó khăn. Thoáng cái phủ thành chủ đã hiện ra trong tầm mắt. 1 giây khi Dương Thiên vừa đến nơi, chiến hỏa bắt đầu nhen nhóm. Dương Thiên, Tôn Miễu và toàn bộ mười võ tướng có lực công kích cường đại nhất phụ trách phá hủy tấm bia đá thành thị. Dù sao thể tích thứ này cũng quá bé, đông quá lại thành ra không công kích được. Hiệu suất cao nhất có lẽ khoảng 10-15 người. Do đó, những người khác tức thì quây quanh bảo vệ đám Dương Thiên, ngăn trở đám binh lính của địch tiến vào phủ thành chủ. Để đảm nhiệm công việc này, Dương Thiên còn đặc cách phân phối hơn bốn trăm bộ đao thép và thuẫn thép. Khả năng phòng ngự và công kích được tăng lên rất nhiều. Toàn bộ thành thị bắt đầu sôi trào, khắp nơi đèn đuốc liên tục được đốt lên. Cái này cũng là chỗ tốt trong chính sách toàn dân giai binh của dị tộc. Chỉ cần có chiến tranh, toàn bộ thanh niên trai tráng đều có thể đầu nhập chiến đấu. Nhưng đồng dạng, chính sách này cũng có chỗ hỏng, đó là sau khi thành thị bị chiếm lĩnh, đám tạm thời được gọi là binh lính này phần lớn sẽ đều đầu hàng, sức chiến đấu lập tức bị tan rã. Trong khi đó, quân đội của triểu đình sẽ không xảy ra vấn đề này. Binh lính đều là chuyên trách, thành thị nếu có bị chiếm lĩnh, tuy cư dân sẽ phát sinh chuyển biến, nhưng binh lính vẫn là trung thành với thủ lĩnh cũ. Trừ phi bọn hắn bị bắt làm tù binh hoặc là sau khi thủ lĩnh bị giết, lựa chọn đầu hàng. Bên này Dương Thiên cắm đầu vào húc bia tạm thời không nói. Phía chiến trường bên kia, Ô Ma suất binh chia làm hai đội, một đội do hắn dẫn đầu, một đội do một võ tướng loại hình thống soái khác thống lĩnh. Bọn hắn từ cửa Nam, phân biệt dọc theo hai hướng đẩy về phía trước. Ven đường, có rất nhiều binh sĩ dị tộc vừa mới chui khỏi phòng, lập tức mang theo nghi hoặc đi gặp Diêm Vương. Bọn hắn phi thường khó hiểu, địch nhân chạy vào nội thành như thế nào? Nhưng càng tiến về phía trước, đám binh sĩ dị tộc lại càng có chuẩn bị đầy đủ, phản kích cũng càng ngày càng kịch liệt. Chỉ là thực lực bát giai binh xác thực vô cùng cường đại, huống chi còn có võ tướng loại hình thống soái dẫn đội, sức chiến đấu được tăng thêm, bọn hắn giống như một cỗ máy móc chiến đấu, những này dị tộc căn bản không thể ngăn trở, lên bao nhiêu chết bấy nhiêu. Vì vậy trên đường phố xuất hiện một màn quỷ dị. Hơn một ngàn binh lính nhỏ nhoi chiến đấu với một dòng suối dị tộc tiến đến. Nhưng một ngàn binh lính này lại như mũi giáo, dễ dàng xuyên thủng dòng suối dị tộc. Tiến đến đâu, đám dị tộc hoặc là trong khoảnh khắc bị giết chết, hoặc là trực tiếp chạy trốn, tựa hồ bọn hắn không phải ngăn cản địch nhân, mà là đang dẫn đường. ...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang