[Dịch]Tầm Đạo Ký- Sưu tầm
Chương 17 : Thu phục
.
Thiên Ma huyễn hoá lại thành hình dáng khác, lần này thì bộ dáng có chút giống Tô Thiên.
“Sao lại huyễn hoá thành hình dạng này.” Tô Thiên nhìn thấy vậy cũng ngớ ra.
“Là nô bộc của chủ nhân thì đương nhiên phải có bộ dạng giống ngài 1 chút chứ ạ ! “ Thiên Ma cười nịnh bợ, nhưng trong tâm thì lại cảm thấy thật nhục nhã vì phải mang hình dáng gầy gò, ốm yếu không chút nam tính này. Hừ, ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì mà được bản ma biến thành chứ, vì mạng sống ta có thể nhẫn nhục nhưng sau này sẽ đòi lại ngươi ngàn lần, Thiên Ma nghĩ thầm.
Nhưng nó đột nhiên phát hiện ra sát khí trong mắt Tô Thiên không hề giảm mà ngày càng đậm.
“Chủ nhân, người định làm gì ?”
“Ta nói tha cho ngươi khi nào, con mẹ nó chứ, mày chết đi !”
Tô Thiên lại hung hổ xông vào đánh giết Thiên Ma.
“A, ngươi nói lời không giữ lời, chẳng phải nói ta biến thành hình dạng khác thì sẽ tha cho ta sao?”
“Có nói à ?” Câu nói của Tô Thiên làm nó muốn tức đến bể phổi, nhưng thân hình vẫn nhanh nhẹn tránh né các đòn đánh của Tô Thiên.
“Ngươi không phải muốn biết âm thanh bí ẩn kia là từ đâu vang lên sao? Chẳng lẽ không muốn biết tên điên ngoài kia là ai sao? A ! Tha cho ta !”
Nắm đấm vừa đến sát mặt Thiên Ma thì dừng lại. Tô Thiên nhíu chặt đôi lông mày, những lời nói của Thiên Ma quả nhiên là đụng tới chỗ ngứa của hắn.
Đứng thẳng lên hít vào 1 hơi lấy lại sự bình tĩnh, Tô Thiên nói:
“Nếu gạt ta thì có biết sẽ có hậu quả gì không?”
“Dạ biết ạ !” Thiên Ma nghe vậy thì kinh hãi dập đầu lia lịa.
“Nói ! Những âm thanh kia thật ra là xuất phát từ đâu ?”
“Dạ là từ Tuyệt Vọng ma uyên.” Thiên Ma vội vã trả lời.
Tuyệt Vọng ma uyên ? Nhíu chặt đôi lông mày đăm chiêu lại ra chiều nghĩ ngợi, hình như trong trí nhớ hắn thì cuốn Võ Cảnh Nội Tạp Lục chẳng có nhắc đến nơi nào gọi là Tuyệt Vọng Ma Uyên cả.
“Nói hết ra xem nào, Tử Trúc Lâm này thật ra là ẩn chứa bí mật gì ? Nói tường tận ra hết cho ta.”
“Tử Trúc Lâm nào?” Trái lại Thiên Ma đối với câu hỏi của Tô Thiên thì bày ra dáng vẻ ngơ ngẩn.
“Mẹ nó chứ! Ngươi đùa với ta à !” Nét mặt tức giận Tô Thiên lại tung ra 1 quyền đánh tan mất một mảng sương trắng nơi bụng Thiên Ma.
“A ! Ta nói thật mà, trong kí ức của chúng ta thì nơi này được gọi là Trấn Ma chi địa, chẳng hề biết nơi nào được gọi là Tử Trúc Lâm cả.” Thiên Ma hét lên 1 tiếng rồi vội vàng thanh minh.
“Nói nhanh, lề mề quá”
Thiên Ma nghe vậy thì như được đại xá lập tức nói lại những điều mình biết không bỏ xót 1 chi tiết nào cả.
Theo lời nó kể, Trấn ma chi địa chính là khoảng không gian ẩn chứa ma khí ở trong Tử Trúc Lâm. Rồi từ vô vàn năm trước, lúc nó còn là một đám ma khí hỗn độn chưa thành hình thì đột nhiên có 1 vị đại nhân bạch y từ trên trời giáng xuống đuổi giết 1 đại ma đầu. Cả 2 đấu pháp đến long trời lở đất, cuối cùng vị đại nhân bạch y kia chiến thắng, vung tay 1 cái tạo nên Tuyệt Vọng ma uyên rồi phong ấn Đại Ma đầu dưới đó. Cuối cùng trước khi đi còn tạo ra 3 vị Thiên Ma đế để ngày đêm trông coi phong ấn kia.
Những lời này của Thiên Ma làm Tô Thiên cảm thấy vô cùng mờ mịt vì theo nó mô tả, tên đại ma đầu kia mặc chiến khải hoàng kim, toàn thân toả ánh nắng chói chang, nếu xem ra thì quả thật giống thiên thần hơn là 1 đại ma đầu. Bất quá Tô Thiên vẫn tin tưởng nó vì mỗi lần nhắc đến đại ma đầu kia thì nó luôn thể hiện sắc mặt giận dữ, khoa chân múa tay không ngừng. Hiển nhiên là tư tưởng phải trấn áp đại ma đầu kia đã in sâu vào trong tiềm thức nó.
“Nói xem Thiên Ma Đế có tu vi gì?” Tô Thiên hỏi.
“Ta cũng không rõ lắm, vì đường lối tu hành của Thiên Ma chúng ta hoàn toàn khác với nhân loại. Chia làm 4 cấp bậc: Thiên Ma sĩ, Thiên Ma Tướng, Thiên Ma Vương, Thiên Ma đế. Theo ta nhận xét thì Thiên Ma sĩ có thể so với nhị giai tu luyện giả, Thiên Ma tướng tương đương với tứ giai……Cứ theo cách này tính lên thì Thiên Ma đế có thể so với bát giai tu luyện giả. Nhưng mà đây cũng là ước lượng phỏng đoán bởi vì thậm chí có Thiên Ma sĩ cũng không đánh lại nhất giai tu luyện giả. Ví dụ như ta chẳng hạn.”
Thiên Ma thểu não nói.
-Ngươi đã gặp tu luyện giả sao? Tô Thiên nghe Thiên Ma có vẻ hiểu rõ về tu luyện giả như vậy thì cực kì kinh ngạc.
-Hắc hắc, ta biết người đang nghĩ gì! Thiên Ma cười lên nham hiểm.
-Tu luyện giả xâm nhập vào Trấn Ma chi địa vô số, nhưng để tiếp cận tới ma khí dày dặc ở đây thì trừ 1 số lão quái ngàn năm thì chỉ còn 1 số người có khả năng đặc biệt.
Nói đến đây Thiên Ma đưa mắt sang nhìn Tô Thiên đầy ẩn ý.
Tô Thiên tất nhiên cũng biết về điểm dị thường của cơ thể mình nên cũng không phản ứng nhiều lắm với câu nói của Thiên Ma. Hắn bây giờ đang suy nghĩ về vị đại nhân bạch y trong truyền thuyết kia. Có thể dễ dàng tạo ra 3 Thiên Ma Đế như vậy, tu vi chắc hẳn là siêu phàm nhập thánh. Điều này càng làm sự tò mò của hắn với Trấn Ma chi địa này càng lớn hơn, nhất là kho tàng động phủ của Bàn Võ Tiên Tôn gì đó, có chữ Tiên Tôn thì hẳn là phải là tiên rồi, hắc hắc.
Nghĩ đến đây Tô Thiên nhìn sang Thiên Ma, lòng đã đánh chủ ý. Nếu muốn cho con Thiên Ma này ngoan ngoãn khai ra sự thật thì không thể nào không mạnh tay với nó 1 chút.
-Vừa nãy ta nghe ngươi nói có kho tàng bí bảo gì đó phải không? Nắm lấy cổ của Thiên Ma làm nó kêu lên sợ hãi, Tô Thiên lạnh lùng hỏi.
-Có, có, ta sẽ dẫn chủ nhân đi ngay lập tức ! Thiên Ma vội vàng trả lời. Nó hiểu ra được tên nhân loại trước mắt đang muốn làm ra hành vi cướp của giết người. Nếu không đáp ứng hắn thì không biết hậu quả sẽ thành như thế nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện