[Dịch] Tài Quyết

Chương 15 : Thu hoạch lớn

Người đăng: 

.
Các quý tộc đã bắt đầu đi săn thú. Không biết nàng có cùng tham gia không nhỉ? Nghe được tiếng kèn du dương, La Y lại nghĩ đến thân ảnh xinh đẹp cầm mép váy tiến vào xe ngựa, trong lòng bỗng trở nên hoang mang rối loạn. Đầu to lão gia ta đã yêu! (DG: mới 15 tuổi đã yêu vs đương ) Thấy khóe miệng đầu to lộ ra nụ cười, Chó mập sợ hết hồn, nhìn trái rồi lại nhìn phải, trên mặt hiện lên dấu chấm hỏi to đùng giơ chân đập lên mặt thiếu niên. "Lượn!" La Y tức giận vung tay lên. Ti... Sau khi khôi phục bình thường, trong lòng bàn tay La Y bỗng truyền đến một trận đau đớn. Hắn cúi đầu xuống nhìn, tay cầm cây rìu đã bị lửa đốt bong ra một miếng da lớn, máu tươi từ đó thấm ra. La Y thầm mắng mình là đồ đần. Lúc thấy Tài Quyết tâm tình kích động, thấy cái vật màu đen này vô cùng bình thường liền dùng tay không cầm lấy. Hắn quên mất khối kim khí đó mặc dù thoạt nhìn đen nhánh, lạnh như băng nhưng nó đã xoay quanh dung nham hơn trăm năm rồi, vật thần kỳ như thế không thể tùy liện lấy tay bắt như bắt cô bé trong bộ lạc Dã Man nhân được. La Y đang định bỏ cái rìu xuống để xử lý vết thương thì trong lòng khẽ động, một loại cảm giác huyết nhục tương liên từ cái rìu truyền tới. Truyện "Tài Quyết " La Y còn chưa kịp cảm nhận thì một cổ năng lượng như dung nham từ lòng bàn tay truyền vào cơ thể hắn, dọc theo các kinh mạch chạy khắp cơ thể không ngừng thiêu đốt. Một loại đau đớn kịch liệt bỗng nhiên tập kíck La Y. Lão tử trúng chiêu rồi! Nhất thời hắn cảm thấy mỗi lỗ chân lông trên cơ thể, mỗi mạch máu đều tràn đầy một cổ năng lượng bá đạo. Cơ thế giống như sắp bị nổ tung vậy. Cùng lúc đó, trong đầu hắn bỗng xuất hiện một thân ảnh. Đó là một Ải Nhân Đấu Sĩ mặc khôi giáp, chiến đấu với vô số ma tộc đang không ngừng lao tới. Một tay cầm lá chắn, một tay cầm rìu, thân thể thẳng tắp đứng trên ngọn núi. Cái rìu lớn trong tay giống như sống lại vậy, nhanh như thiểm điện mạnh mẽ vô bì. Xung quanh ma tộc đang không ngừng leo lên núi nhưng không một tên nào có thể xông vào 20m xung quanh thân thể vị Ải Nhân Đấu Sĩ giống như Phong Ma này. Những kẻ bước vào ranh giới đó, trong nháy mắt liền tan xương nát thịt. Chỉ chốc lát sau, thi thể ma tộc đã xây thành một vòng tròn lớn xung quanh thân thể vị Ải Nhân Đấu Sĩ. Ngoài vòng tròn, ngàn vạn ma tộc chiến sĩ người trước ngã xuống, người sau tiếp bước, cứ như vậy tạo thành một cái một màn máu hình bán cầu. Máu của vô số ma tộc chay xuống tạo thành sống, nhộm đỏ cả ngọn núi. Càng về sau, những ma tộc chiến sĩ muốn xông lên cũng chỉ có thể dọn dẹp thi thể đồng đội cản đường rồi mới lội qua sông máu xông lên tấn công. Đê cấp, cao cấp, thậm chí cả tướng quân ma tộc mặc áo giáp lóe lên tia sáng lóng hay rồi cả cao thủ hoàng tộc, đều trở thành vong hồn dưới lưỡi rìu của Ải Nhân Đấu Sĩ. Từ đầu đến cuối, Ải Nhân Đấu Sĩ đều không lên tiếng. Thân hình thấp bé chắc chắn của hắn, chỉ biết mãi mê chiến đấu, đối với tiếng gào thét chiêu hàng của Ma Tộc làm như không nghe thấy. Rốt cục Ma Nguyệt trên bầu trời biết mất, phía chân trời bình minh dần ló lên, Ải Nhân Đấu Sĩ chiến đấu tròn một đêm mắt trợn tròn, râu tóc dựng đứng, gào lên một tiếng tràn đầy tức giận, tràn đầy không cam lòng... Tiếng rống giận dữ này, quét sạch cả vùng đất, xông thẳng lên trời. Vô số bùn đất, bụi bặm, máu tươi bi tiếng rống giận chấn động, thoát ly khỏi mặt đất, chậm rãi bay lên bầu trời tào thành một bầu trời máu, bào phủ toàn bộ thế giới. Một trận gió lớn thổi qua, Ải Nhân Đấu Sĩ nhe răng cười xoay tay lại, bổ một búa vào đầu mình... Tiếng rống giận đột nhiên ngưng lại, toàn bộ trời đất lâm vào một mảnh tĩnh mịch. Bụi bặm và máu trên không trung cuối cùng cũng rơi xuống, giống như một trận mưa lớn va vào khôi giáp của những Ma tộc chiến sĩ đang đứng ngốc trệ đó vang lên những tiếng 'bụp, bụp', ở chân trời mặt trời cũng đã nhô lên... Những tia sáng màu vàng từng chút một kéo dài trên đại lục. Bóng ma đêm tối không ngừng lui về sau dưới sự tiên lên của ánh sáng ban mai. Ngọn núi được những tia sáng màu vàng lóng lánh chiếu sáng. Con sông, hồ nước cũng được chiếu sáng, sóng gợn lăn tăn... Rừng rậm tươi tốt, màu xanh hoa cỏ trải trên đồi núi, bình nguyên rộng lớn mênh mông lần lượt hiện ra dưới ánh mặt trời... Một bầy chim bay khỏi ngọn cây, ngàn vạn loài động vật bắt đầu hoạt động, Liệp Báo bắt đầu đi săn, trên tảng đá Hùng Sư khẽ rung rung lông bờm, lười biếng mở nửa mắt đón ánh mặt trời. Cuối cùng ánh mặt trời cũng chiếu sáng cả cái núi bao phủ bởi màu máu. Thân ảnh của Ải Nhân Đấu Sĩ vẫn đứng sừng sững trên đỉnh núi, thần thể được vô tận hào quang bao phủ, bên dưới hàng ngàn hàng vạn ma tộc nhìn lên. Oanh! Trong thức hải vang lên một tiếng nổ lớn, La Y bị bắn trở về hiện thực. Cổ bảo, trước mặt chó mập đang giơ hai tay che đầu. Nhưng khí huyết đang sôi trào cùng dư âm của tiếng rống giận dữ vẫn còn quanh quẩn bên tai. Rất rõ ràng! Lẳng lặng đứng yên đó, không biết sau bao lâu La Y mới có thể bình tĩnh lại. Chợt phát hiện cảm giác thống khổ giống như dung nham thiêu đôt đã biến mất. Nhớ lại lời của gia gia Uy Liêm, trong lòng vừa nhảy La Y vội vàng kiểm tra thân thể của mình. Thử vận động tay chân một chút, hình như da thịt trong cơ thể rắn chắc hơn một chút, khí huyết cũng cường tráng thêm một chút, có cảm giác thân thể nhẹ như yến vậy. Nhưng ở Tinh Vân thứ nhất vẫn trống rống... Ồh, không đúng... Đây là cái gì? Hắn cảm thấy mặc dù Tinh vân thứ nhất vẫn không có đấu khí nhưng lại có một cổ năng lượng giống như là hỏa nguyên tố, bao chặt xung quanh chút ma lực nhỏ nhoi của mình tạo thành một viên giống như đấu khí nguyên lực hạch vậy. La Y nghĩ mãi vẫn không thể giải thích được, dùng cảm giác cẩn thận quan sát viên tinh hạch giống như viên đá này đang trôi nổi tại vị trí vốn là của nguyên lực hạch, Nguyên tố, ma lực... La Y đột nhiên dở khóc dở cười... Hắn từ bốn tuổi đã bắt đầu săn thú, năm tuổi đã giết một con ma thú cấp một, từ nhỏ giờ hắn đã bán hằng trăm viên Ma Thạch... Mà thứ trong cơ thể hắn chínhl à một viên Ma Thạch! Không, có lẽ nên gọi nó là Ma Hạch! Lúc còn bé La Y sống với Dã Man nhân bộ lạc đã thấy các Dã Man chiến sĩ vây giết một con Mãnh Ma (voi ma mút) cấp sáu, trong thân thể nó có một viên Ma Hạch giống hệt viên trong cơ thể hắn! Chỉ khác nhau về kích thước thôi! Đầu to lão gia biến thành ma thú rồi? La Y ngồi xuống, dựa theo tâm pháp đấu khí trước kia vận chuyển một vòng. Nguyên lực xuất hiện, đấu khí xuất hiện, đi một vong quanh kinh mạch, dừng lại... Mẹ nó, không có! Nhất thời đầu to có chút tức muốn bể phổi. Cực nhọc vất vả tìm kiếm suốt năm năm, không dễ gì mới tìm được, lại phát hiện thiếu sót không thể tu luyện đấu khí của bản thân vẫn không thể giải quyết, chưa kể trong cơ thể tự nhiên lại xuất hiện một viên ma hạch! Nếu bị người ta biết được, vậy thì xong rồi! Vừa nghĩ bản thân bị người ta đuổi giết để lấy ma hạch, hoặc là bị cắt thành tám khối để nghiên cứu, La Y cảm thấy đầu mình lại lớn thêm rồi. Truyện "Tài Quyết " Quan trọng hơn, vạn nhất để công chúa Ngả Lôi Hi Á biết được... Người thú, không đáng để ăn mừng ah! Ma hạch! Tại sao lai xuất hiện Ma hạch? Con mẹ nó! Lão tử làm gì nên tội cơ chứ! La Y có cảm giác muốn chết. Hắn nghĩ đến chuyện gì đó ánh mắt bỗng trở nên ngưng tụ, vội vàng duỗi ngón tay bắn ra! Truyện "Tài Quyết " Nhìn ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên đầu ngón tay, La Y thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trên mặt cũng lộ ra chút vui vẻ, Thu hồi ma lực, bắn ra, thu hồi lại tiếp tục bắn ra.... La Y nhìn ngọn lửa trên đầu ngón tay cẩn thận cảm thụ. Hắn phát hiện mỗi lần mình điều động ma lực thì ma hạc trong cơ thể lại xoay tròn. Dưới sự xoay tròn của ma hạch tốc độ điều động ma lực so mới trước kia tăng gấp mười lần! Ngoài ra hắn còn có một phát hiện cực kỳ quan trọng. Phải biết rằng trên thế giời này không ai có thể tích trữ nguyên tố trong cơ thể. Kể cả những ma pháp sư vĩ đại cũng không thể. Muốn phóng thích ma pháp thì phải phóng thích ma lực ra ngoài thân thể kết hợp với những nguyên tố trong tự nhiên mới cố thể điều khiển nguyên tố dựa theo ma lực sắp xếp thành các thứ tự để hoàn thành mà pháp. Tỷ như ngọn lửa nhỏ trên ngón tay này, chính là dùng bảy cái hỏa nguyên tố, xếp một cái ở giữa sáu cái còn lại xếp xung quanh rồi cùng lúc va chạm vào cái ở giữa tạo thành. Theo thường lệ thì khi tu luyện ma pháp ma lực sẽ không ngừng tăng lên, khả năng cảm nhận nguyên tố cũng càng ngày càng mạnh. Khi ma lực cùng khả năng cảm nhận đạt đến một tiêu chuẩn nhất đinh là có thể sụng thêm một cái nguyên tố, chỉ huy chúng nó sắp xếp cùng biến hóa theo các kiểu cố định trên sách ma pháp, phóng thích ma pháp uy lực càng lớn. Bất kể pháp thuật gì, đều chung một mô tuýp như vậy. Chỉ là số nguyên tố cùng độ thuần thục phóng thích khác nhau thôi. Kể cả ma pháp cấm có thể hủy thiên diệt địa trong truyền thuyết cũng không thoát khỏi khuôn khổ này. Cho nên bình thường các ma pháp sư đều vừa đọc chú ngữ vừa làm các thủ thế hơn ngửa ngày rồi mới phóng thích ma pháp. Thực ra lúc đó ma pháp sư đang dùng ma lực điều khiển các nguyên số sắp xếp. Mấy thứ như chú ngữ cùng các thủ thế đó chỉ là phương pháp để căn thời gian sử dụng ma lực chỉ huy nguyên tố. Nhìn thì thần thần bí bí, nói trắng ra chúng không đáng một đồng, giống hệt mấy tên chỉ huy dàn nhạc cung đình (mấy tên cầm cái đũa quơ qua quơ lại đó :07). Thế nhưng hiện tại La Y kinh hỉ phát hiện mình không cần phóng thích ma lực ra ngoài cơ thể. Chỉ cần dùng ma lực sắp xếp nhưng nguyên tố trong cơ thể, khi những nguyên tố này được phóng xuất tất nhiên sẽ đồng hóa những nguyên tố bên cạnh Cái loại cảm giác này giống như là sĩ quan quân đội chỉ huy vô số binh sĩ. Còn việc chỉ huy thì có thể làm trong ma hạch tại thân thể mình rồi. Phát hiện này làm La Y mừng như điên. Tuy ma lực không có tăng lên nhưng tốc độ phóng thích ma pháp so với trước đây lại nhanh hơn nhiều lắm, độ khống chế cũng chính xác hơn nhiều! Mà càng quan trọng là ma lực của hắn được các nguyên tố bao bọc, hoàn toàn không sợ bị người khác phát hiện. Ngay cả khi phóng thích ma pháp thì người khác cũng chỉ cảm nhận được nguyên tố thôi. Ma nguyên tố thì có khắp mọi nơi. Nhìn quyển sách da dê trong tay, La Y cười ha ha. Càng cười hắn càng đắc ý, quay đầu nhìn Áo Lợi Phất đang ngồi thừ ra bên cạnh. "Áo Lợi Phất, đi!" La Y bỏ quyển sách da dê vào túi săn thú rồi cắm cái rìu lên trên lưng, sửa lại trường cung bao tên cùng trường kiếm sau đó đứng dậy đi ra ngoài, "Chúng ta đi xem có phải Cuồng Bạo Hùng đã rơi vào tay của những quý tộc kia không nào!" Áo Lợi Phất liếc mắt khinh bỉ nhìn hắn rồi bước ra ngoài. Cuồng Bạo Hùng cái con khỉ gì, đi gặp cái công chúa xấu xí kia mới là thật! Khiếu thẩm mĩ của loài người thật kỳ là. Vừa mới đi được hai bước, chó mập bỗng nhiên ngã lộn nhào. Không hiểu ra sao khi chó mập mới nghiêng người bò dậy thì bị một quả cầu nước đập lên mặt. Lông trên người Áo Lợi Phất thoáng cái dựng đứng lên. Nó vừa mới vung vẩy cái đầu mở mắt ra đã thấy một đoàn hỏa diễm bay tới trước mặt. "Uông, uông" Áo Lợi Phất kêu to một tiếng, cúp đuôi chạy trối chết, nhanh như chớp lao ra khỏi tòa thành. Đầu to ở phía sau vừa mới thì nghiệm mà pháp xong, đang cười lăn lộn trên mặt đất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang