[Dịch]Tà Y Độc Phi - Sưu tầm

Chương 57 : Oanh tạc Học Viện Hoàng Gia!

Người đăng: 

.
Edit: Tiểu Linh Beta: Nhã Vy Giương đông kích tây. Dạ Nhiễm muốn làm đúng là bốn chữ này. Gần đây Học Viện Hoàng Gia nhất định bởi vì Học Viện Quân Sự đến mà ra sức phòng bị, làm Dạ Nhiễm mấy lần không nắm chắc sẽ toàn thân ra khỏi Tàng Bảo Các, cho nên nhất định phải cam đoan Tạp Tạp nguyên vẹn trở ra. Dạ Nhiễm đem đan dược trong tay, mỗi người ném cho một lọ, vui tươi hớn hở nói: “Viện trưởng hạ lệnh, trong tình trạng tất yếu thì cho nổ!” Lúc trước Tư Mạt Tiêu nhưng là đã được chứng kiến đan dược lợi hại của Dạ Nhiễm, nhất thời không bình tĩnh: “Đội trưởng, Học Viện Hoàng Gia này không biết là trải qua giày vò đêm nay rồi có trả đũa hay không.” Dạ Nhiễm tà ác cười cười, từ trong lòng lấy ra thư tín mà viện trưởng vừa đưa tới, híp lại con mắt: “Viện trưởng đại nhân nói, hết thảy hậu quả hắn sẽ chịu trách nhiệm.” “Đội trưởng, đan dược này…” Tập Diệt Nguyệt mở ra rồi liếc mắt nhìn, nhất thời một cỗ mùi thơm ngát xông vào mũi. “Đây là bạo phá đan, một viên đan dược đại khái có thể hủy đi một gian phòng.” Tư Mạt Tiêu nuốt nuốt nước miếng, lúc trước may mắn đã được chứng kiến sự lợi hại của bạo phá đan này. Tập Diệt Nguyệt cùng Khúc Thừa Trạch nhìn quanh một phen một nơi có ít nhất ba gian phòng mười mét vuông, như vậy một viên đan dược nhỏ bằng ngón cái, có thể đơn giản hủy diệt? “Cho các ngươi chính là phiên bản đã được tăng cường của bạo phá đan.” Bộ dạng tươi cười của Dạ Nhiễm thấy như thế nào tà ác. “Năm người chúng ta đêm nay phân ra hành động, Phi Tiếu, ngươi đến nơi dạy học của Học Viện Hoàng Gia, Mạt Tiêu đến khu dừng chân, Diệt Nguyệt đến khu tu luyện, Thừa Trạch đến khu dùng cơm, ta đi vùng lân cận Tàng Bảo Các. Ẩn nấp tốt chính mình, không nên để bị bắt, nếu không phải chuyện tất yếu thì đừng đả thương người. Từng người đến khu vực phụ trách của mình mà bắt đầu cho nổ, hiểu rõ chưa?” Dạ Nhiễm lấy địa đồ của Học Viện Hoàng Gia ra, từng câu từng chữ phân phối nhiệm vụ. “Hiểu rõ.” Bốn người Liễu Phi Tiếu ngay ngắn gật đầu, buổi tối hôm nay bọn hắn chính là muốn phách lối khiến cho Học Viện Hoàng Gia chú ý, từ đó khiến cho Tạp Tạp hoàn mỹ hành động. “Tốt, thay trang phục dạ hành, xuất phát!” Dạ Nhiễm vỗ bàn một cái, mặt mày tà tứ. Năm người Dạ Nhiễm một bộ hắc y che mặt, biến mất trong tửu điếm. Dạ Nhiễm khinh công tốc độ cực nhanh, trên đường đã được Tạp Tạp truyền âm, Tạp Tạp đã thành công lẻn vào trong Tàng Bảo Các, chỉ là còn chưa tìm thấy mấy cái bản bí tịch của Học Viện Quân Sự. Dạ Nhiễm mang theo lệnh bài, một đường không bị tầng phòng hộ của Học Viện Hoàng Gia ảnh hưởng, thuận lợi đến bên ngoài Tàng Bảo Các. Dạ Nhiễm cảm thụ một phen, các vùng phụ cận Tàng Bảo Các vậy mà lại ẩn nấp ít nhất mười tên Hậu Thiên đỉnh phong cao thủ. Tâm niệm vừa động, một viên bạo phá đan xuất hiện trong tay, lúc này Dạ Nhiễm còn chưa động, đợi thời cơ tốt nhất. “Phanh!” Một tiếng vang thật lớn xen lẫn hỏa quang từ bên trái phía trước ầm ầm vang lên. Dạ Nhiễm câu dẫn khóe môi, tốc độ của Phi Tiếu thật đúng là rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, Dạ Nhiễm cảm giác được mười tên Hậu Thiên cao thủ ẩn nấp chung quanh nơi này đã đi ra năm tên. Chỉ còn lại năm tên Hậu Thiên cao thủ, Dạ Nhiễm cũng không chờ đợi, nháy mắt bóp nát viên bạp phá đan ném tới chung quanh mình. Phanh! Phanh! Liên tục hai tiếng phá hủy, vốn là bên này Dạ Nhiễm, sau đó một tiếng là khu tu luyện mà Tập Diệt Nguyệt phụ trách. Năm đạo thân ảnh lập tức hướng vị trí Dạ Nhiễm vọt tới, con ngươi đen nhánh lóe ra tia vui vẻ, Dạ Nhiễm vận khinh công hướng bên ngoài chạy ra xa! Năm Tiên Thiên cao thủ cũng không chút nào buông tha Dạ Nhiễm, theo sát phía sau. Thân ảnh Dạ Nhiễm bỗng nhiên ngưng lại trên không trung, quay người nhìn năm người, tà ác cười cười, lần nữa bóp nát một viên bạo phá đan! Phanh! Ánh lửa cực lớn khiến cho năm tên Hậu Thiên đỉnh phong không thể không dừng bước chửi ầm lên! “Đáng chết, con mẹ nó đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?!” Long viện trưởng của Học Viện Hoàng Gia đang trong phòng cùng nương tử thân yêu của mình ấy ấy, bỗng nhiên ngoài cửa gian phòng mình vang lên tiếng nổ mạnh kịch liệt! Long viện trưởng không bình tĩnh muốn đứng lên đi ra cửa nhìn xem đến tột cùng là thằng ranh con nào dám trên địa bàn của Học Viện Hoàng Gia gây rối, bỗng nhiên máy truyền tin trên mặt bàn vang lên. Long viện trường cầm lấy máy truyền tin, một đạo nội lực truyền vào, nổi giận chửi bậy: “Đồ con rùa nào tại thời điểm này còn liên hệ lão tử?” “Ha ha ha…” Lưu Dược viện trưởng hiển nhiên đã nghe được tiếng phá hủy khói lửa của Học Viện Hoàng Gia, cười đến rất là đắc ý, “Ô ô ô!!! Long tiểu tử, Học Viện Hoàng Gia của ngươi thật là đắc chí đó a, hơn nửa đêm còn phóng pháo hoa nữa sao?” Long viện trưởng nghe được chính là âm thanh của Lưu Dược mà mình đối đầu, lửa giận của hắn vốn đã to, lúc này càng thêm phẫn nộ rồi: “Mẹ kiếp, lão tiểu tử Lưu Dược, nếu để cho lão tử bắt được mấy thằng nhãi con của Học Viện Quân Sự ngươi, lão tử không thể không làm thịt bọn hắn!” Ở trong phòng Lưu Dược lão đầu cười đến một cái đắc ý a: “Ôi!!! Long viện trưởng ngài muốn là mình không biết xấu hổ đi động thủ bắt về mấy đệ ngũ tiểu gia hỏa, lão đầu tử ta thực cam bái hạ phong rồi, chí ít bổn viện trưởng còn giữ được mặt mũi.” “Lưu Dược, lão tử ngươi con mẹ nó chờ đi! Chờ lão tử đi đốt oanh Học Viện Quân Sự của ngươi!” Sau khi Long viện trưởng nghiến răng nghiến lợi nói xong thì trực tiếp cắt đứt khí truyền tin! Long viện trưởng hiện tại không chỉ không thể ra tay, còn muốn đi thông báo cho lão sư của tất cả học viện sở hữu đều không được ra tay, nói cách khác, bọn họ chính là không biết xấu hổ! Làm viện trưởng đến mức này, thật đúng là nghẹn chết rồi! Một trận đưa tin của Lưu Dược viện trưởng, khiến cho năm người Dạ Nhiễm hôm nay tiến hành liên hoàn ném pháo ở Học Viện Hoàng Gia càng thêm thuận lợi. Giờ này khắc này, Dạ Nhiễm thành công dẫn năm tên Hậu Thiên đỉnh phong ra cách Tàng Bảo Các vài trăm mét, nhận được tin tức Tạp Tạp truyền âm đã hoàn thành, Dạ Nhiễm một tay ném ba viên bạo phá đan, thân ảnh lập tức biến mất ngay tại chỗ! Trước đó bọn người Dạ Nhiễm đã giao hẹn tốt, thời điểm nhìn thấy Dạ Nhiễm bên này ném ra ba viên, liền lập tức rút lui. Bọn người Liễu Phi Tiếu lúc này đang còn chưa tận hứng, đắc ý cười ha ha, năm người vô địch thần đội giống như đã ước định tốt, ngay ngắn hướng phía không trung bên ngoài ném ra hai viên bạo phá đan cuối cùng! Năm người mười viên đan dược, ở trên không Học Viện Hoàng Gia ầm ầm nổ tung, ngay sau đó hỏa đoàn cực lớn ở bên trên hợp thành một cái hoa văn. Hầu như tất cả thầy trò của Học Viện Hoàng Gia đều ngẩng đầu thấy được hoa văn trên không, sau khi nhìn thấy, nguyên một đám toàn bộ sắc mặt đều tái nhợt! Hoa văn kia, dĩ nhiên là một cái tay, mà cái tay kia không biết sống chết giơ lên ngón giữa! (Nhã Vy: =))))))). Đúng phong cách của Nhiễm tỉ luôn.) Lúc trước đội ngũ tân sinh của Học Viện Hoàng Gia, Mộng Huyễn Thần Đội đi một chuyến Học Viện Quân Sự, hung hăng khinh bỉ Học Viện Quân Sự một phen, bọn hắn còn chưa kiêu ngạo được vài ngày, Học Viện Quân Sự đã trần trụi trả thù đã tới rồi! Nhìn hoa văn khinh bỉ trên không trung, toàn thể người của Học Viện Hoàng Gia đều phẫn nộ. Long viện trưởng của Học Viện Hoàng Gia, còn chưa chửi ầm lên một tiếng, bỗng nhiên một đạo thân ảnh vọt tới trước mặt Long viện trưởng: “Viện trưởng, không tốt rồi! Tàng Bảo Các bị trộm, bí kíp của Học Viện Quân Sự không thấy, hơn nữa mất đi năm kiện vũ khí tốt cùng năm bộ áo giáp phòng ngự!” Long viện trưởng một ngụm khí thở không nổi, thiếu chút nữa thì hộc máu! Đáng giận! Thật đúng là quá đáng giận! Học Viện Hoàng Gia bọn hắn, cả một học viện, cứ như vậy bị năm cái ranh con đệ ngũ võ giả của Học Viện Quân Sự làm cho gà bay chó chạy! Quả thực, quả thực chính là sỉ nhục a! “Đem Mộng Huyễn Thần Đội tìm đến cho lão tử!” Long viện trưởng nghiến răng nghiến lợi giống như muốn một ngụm cắn chết Lưu Dược hiện tại đang đắc ý tươi cười của Học Viện Quân Sự! Chỉ là, nhất định, hôm nay Long viện trưởng tìm không đủ Đội Mộng Huyễn Thần rồi. Đội phó Quân Mặc Ca, bây giờ con đang nằm ngáy o..o.. trong luyện tác tháp, mà đội trưởng của Mộng Huyễn Thần Đội, kỳ tài Bắc Thần Linh, giờ phút này đang thẳng tắp đứng ở không trung phía ngoài Học Viện Hoàng Gia. Một đôi mắt vàng thanh tịnh bức người, hai tay sau lưng, lạnh nhạt đứng trên không trung, nhìn thân ảnh màu đen cách hắn càng ngày càng gần kia, môi mỏng giương nhẹ: “Dạ Nhiễm, ta đợi ngươi đã lâu rồi.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang