[Dịch]Tà Y Độc Phi - Sưu tầm

Chương 53 : Tiến vào Học Viện Hoàng Gia

Người đăng: 

.
Edit: Nhã Vy Dạ Nhiễm gật đầu một cái, Tập Diệt Nguyệt ném năm tên đệ tử Học Viện Hoàng Gia từ trong nhẫn trữ vật ra. Dạ Nhiễm nhìn hai nam ba nữ, khóe miệng có chút co quắp, dở khóc dở cười, chợt quay đầu cười xấu xa với Liễu Phi Tiếu cùng Tư Mạt Tiêu: “Tư Mạt Tiêu, Liễu Phi Tiếu, hai người các ngươi chơi đoán số, ai thua phải giả nữ.” Phốc… Tư Mạt Tiêu vừa trở về, còn đang uống nước, nghe câu nói này của Dạ Nhiễm, cả ngụm nước liền phun ra toàn bộ, ai oán trừng Dạ Nhiễm: “Đội, đội trưởng… Ngươi đang nói đùa hả?” Bộ dáng tươi cười của Liễu Phi Tiếu cũng cứng ngắc, giả nữ sao, nói đùa gì vậy? Dạ Nhiễm không chút để ý đến ánh mắt phảng phất muốn giết người của Tư Mạt Tiêu cùng Liễu Phi Tiếu, nhún nhún vai nói: “Các ngươi bắt ba nữ hai nam.” “Vậy hắn thì sao?” Tư Mạt Tiêu chỉ vào Khúc Thừa Trạch, vì sao không bắt hắn cùng chơi đoán số? Tập Diệt Nguyệt nhìn thoáng Tư Mạt Tiêu, cười nói: “Ngươi bị ngốc hả, ngươi nhìn ba nữ sinh kia xem, có ai béo không? Ngược lại nam sinh này lại rất béo đấy.” Khúc Thừa Trạch bỗng nhiên hắc hắc nở nụ cười, lần đầu tiên có cảm giác mình béo như vậy thật đúng là vạn hạnh. Liễu Phi Tiếu cùng Tư Mạt Tiêu liếc nhau, hai người đồng thời phi thân qua, hai tay bắt đầu chà đạp mấy khúc thịt nổi lên của Khúc Thừa Trạch, tên tiểu tử ngốc này cười đến đắc ý như vậy, thật quá vô sỉ! “Ha ha, đội trưởng, ta nói với ngươi, mấy cái người này bọn ta đều đánh cho chóng mặt hết rồi. Ba nữ sinh này, tên lần lượt là Mộng Nguyệt, Mộng Lâm, Tiêu Yêu. Hai nam sinh này, người hơi béo một chút gọi là Lưu Đông, hơi gầy một chút gọi là Vu Siêu.” “Năm người này vừa cùng nhau ra ngoài mua sắm, đã bị ta cùng Tư Mạt Tiêu theo dõi.” Tập Diệt Nguyệt lúc nói chuyện này, ngữ khí vô cùng đắc ý. Dạ Nhiễm gật đầu, ngồi xổm xuống bên cạnh năm người kia, quờ quạng một lát, năm tấm lệnh bài liền xuất hiện trên tay này, bên mặt trên có in tên năm người. Dạ Nhiễm cười cười, đã có thứ đồ chơi này, ở Học Viện Hoàng Gia chính là không cần lo lắng. “Hai người các ngươi đoán xong chưa?” Dạ Nhiễm nhìn về phía Liễu Phi Tiếu cùng Tư Mạt Tiêu đang ai oán, ra vẻ nghiêm túc hỏi. Liễu Phi Tiếu bất đắc dĩ, Tư Mạt Tiêu giận mà không dám nói gì, hai người dưới giám sát của Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt, đành phải giơ quyền ngập tràn sát khí. Một bàn thắng thua đã định, Tư Mạt Tiêu thắng khuôn mặt ngập sắc đỏ, Liễu Phi Tiếu thua trưng ra khuôn mặt tuấn tú khổ sở. Dạ Nhiễm nheo mắt lại, cười nói: “Phi Tiếu dáng người này, khuôn mặt này, giả trang thiếu nữ, còn không biết thật sự mê mẩn bao nhiêu nam nhân nha.” Khuôn mặt tuấn tú của Liễu Phi Tiếu đã sớm đen kịt rồi. Tập Diệt Nguyệt nghe xong lời Dạ nhiễm nói, lập tức cười đến run rẩy hết cả người, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy trêu tức nói: “Đúng đúng đúng, ta không chờ được nữa, thật muốn nhìn Phi Tiếu giả nữ.” Liễu Phi Tiếu không hổ là Liễu Phi Tiếu, chỉ một chớp mắt sau liền khôi phục lại bình thường, cười nhạt nhướn mày: “Dịch dung xong rồi, còn có ai nhận ra được bổn thiếu gia chứ?” Tạp Tạp ở một bên ôm bụng cười, Liễu Phi Tiếu, ngươi thật sự không cần nghiến răng nghiến lợi như vậy đâu. “Tạp Tạp, dựa vào năm người này bắt đầu dịch dung, ta với Diệt Nguyệt dịch dung thành hai người sinh đôi này, Phi Tiếu dịch dung thành thiếu nữ này, Thừa Trạch thành tên mập kia, Mạt Tiêu dịch dung thành thiếu niên cuối cùng.” Dạ Nhiễm kéo Tập Diệt Nguyệt lại ngồi lên ghế, bắt đầu nói với Tạp Tạp đang kích động bên người. Tạp Tạp cười gian gật đầu, nhìn về phía Liễu Phi Tiếu bằng ánh mắt của người bên trong, nhìn thế nào cũng thấy quỷ dị. Đầu tiên là Khúc Thừa Trạch, mấy người Tư Mạt Tiêu trơ mắt ếch ra nhìn khuôn mặt Khúc Thừa Trạch dưới bàn tay bôi bôi xóa xóa thứ đồ kì quái gì đó của Tạp Tạp, bôi một hồi liền thành khuôn mặt giống y đúc lên Lưu Đông bị đánh đến xỉu kia. Đôi mắt Tư Mạt Tiêu sáng rỡ, thuật dịch dung này, thật sự là quá trâu rồi! Sau Khúc Thừa Trạch chính là Tư Mạt Tiêu, mấy phút đồng hồ sau, một mặt Vu Siêu nữa lại xuất hiện. Ngay sau đó, Tạp Tạp dịch dung Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt thành Mộng Lâm Mộng Nguyệt, một đôi song sinh, cuối cùng mới là nam giả nữ Liễu Phi Tiếu. Bốn người tụ lại chung quanh Liễu Phi Tiếu cùng Tạp Tạp, quyết tâm muốn nhìn xem soái ca Liễu Phi Tiếu của bọn họ từng chút một biến thành thiếu nữ xinh đẹp. Liễu Phi Tiếu hít sâu một hơi, nhắm mắt này, trưng ra bộ mặt muốn chém người. Tạp Tạp cũng không giày vò Liễu Phi Tiếu nhiều, nhanh chóng dịch dung cho Phi Tiếu, sau đó đuổi năm người bọn họ về phòng thay đồ, thay quần áo xong, năm người bọn họ nhìn lại gương, lại lần nữa cảm than trình độ dịch dung cao siêu của Tạp Tạp. Dạ Nhiễm cười cười với năm người diêm dúa lẳng lơ trong gương, chậm rãi nói: “Để chúng ta khiến cho Học Viện Hoàng Gia này trở mình một phen.” Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Liễu Phi Tiếu lúc này lóe ra tia ai oán, ủy khuất, khuôn mặt xinh đẹp sau khi dịch dung đúng như hi vọng của mọi người, một bộ đồ lụa mỏng trắng, Liễu Phi Tiếu sắm vai thiếu nữ Tiêu Yêu kia quả thật còn tăng thêm vài phần lay động cốt cách. Khúc Thừa Trạch cùng Tư Mạt Tiêu liếc nhau, đáy mắt mang theo tia tà ác, Khúc Thừa Trạch cười hắc hắc với hình ảnh Liễu Phi Tiếu trong gương: “Phi Tiếu, chẳng lẽ người không biết một mỹ nữ như vậy, còn làm ra vẻ mặt thế này, sẽ khiến cho nam nhân chúng ta trong nháy mắt nhiệt huyết sôi trào sao?” “Đúng vậy a đúng vậy a, Phi Tiếu, đột nhiên cảm giác được, nếu ngươi mà là nữ nhân, bổn thiếu gia nhất định sẽ theo đuổi ngươi.” Mọi người cùng dần dần tiếp xúc với nhau nhiều hơn rồi, Tư Mạt Tiêu này trước mặt ngoài khó chịu co quắp, bây giờ cũng lộ ra bản sắc trước mặt mọi người. “Hai người các ngươi, có phải lâu rồi không được chỉnh đúng không, hả?!” Liễu Phi Tiếu giương lên nụ cười tựa có tựa không đặc trưng nguy hiểm, nắm tay cờ rắc… cờ rắc, đạp cho cái mông núc ních kia của Khúc Thừa Trạch một cước đi lên. “Ngao ngao, đội trưởng cứu mạng!” Khúc Thừa Trạch bụm mông, vẻ mặt cầu xin lách vào bên cạnh Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt. Mắt thấy chân của Liễu Phi Tiếu sắp hôn thắm thiết lên thân thể mình, Tư Mạt Tiêu sốt ruột chạy loạn, một bên quay đầu cao giọng nói: “Phi Tiếu, ngươi bây giờ đang mặc váy đó có được không, vậy mà còn làm ra động tác không thục nữ chút nào như vậy!” Dạ Nhiễm cùng Tập Diệt Nguyệt một bên ôm bụng ha ha cười, mấy người trong tiểu đội bọn họ đúng thật là mấy kẻ dở hơi. Về sau, cũng không biết Liễu Phi Tiếu dùng phương thức gì, tóm lại cũng không mất quá nhiều thời gian, tư liệu về năm người kia liền tới tay bọn họ. Dạ Nhiễm nhìn tư liệu năm người này, nhịn không được hung hăng ôm lấy Tập Diệt Nguyệt cùng Tư Mạt Tiêu một cái, năm đệ tử Học Viện Hoàng Gia này không chỉ đơn thuần là năm đệ tử năm nay, dường như còn có chút uy vọng đấy. Có thân phận này, năm người Dạ Nhiễm muốn tiến vào Học Viện Hoàng Gia chính là chuyện quá dễ dàng rồi. Thời gian cơm trưa đi qua. Năm người Dạ Nhiễm tìm hiểu kĩ tính cách thân phận của bản thân xong, nghênh ngang ra khỏi khách sạn, đi về phía Học Viện Hoàng Gia. Ngoài cửa Học Viện Hoàng Gia. Dạ Nhiễm ngửa đầu nhìn cửa lớn Học Viện Hoàng Gia, khóe môi cong lên, nếu nói cổng lớn Học Viện Quân Sự đầy khắc nghiệt nghiêm trang, vậy thì cổng lớn Học Viện Hoàng Gia tràn đầy vẻ xa hoa tôn quý. Trên người mang theo lệnh bài Học Viện Hoàng Gia, năm người dễ dàng đi vào bên trong học viện. Trên đường đi, có không ít người cung kính gật đầu với Tiêu Yêu thiếu nữ mà Liễu Phi Tiếu đang dịch dung: “Chào Tiêu học tỷ.” Liễu Phi Tiếu nhân lúc mọi người không nhìn thấy, khóe mắt run rẩy, bề ngoài lại vẫn nước chảy mây trôi như cũ, đem tính cách bình dị gần gũi của Tiêu Yêu phát huy vô cùng tinh tế. “Đội trưởng, chúng ta làm sao tìm thấy đội Mộng Huyễn Thần bây giờ?” Tập Diệt Nguyệt đi bên cạnh Dạ Nhiễm, hạ giọng hỏi. Khóe miệng Dạ Nhiễm cong lên, nháy mắt mấy cái: “Đương nhiên là trực tiếp hỏi rồi.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang