[Dịch] Tà Phượng Nghịch Thiên - Sưu tầm
Chương 33 : Hạ Như Phong ra tay
                                            .
                                    
             "Dong Binh Đoàn Thử Lãng?"
Sắc  mặt Qua Lạc chợt biến đổi, tầm mắt quay về nơi tiếng nói truyền đến,  nhìn thấy phía trước đi tới mười mấy bóng người, một giây đó, khuôn mặt  hắn trắng bệch không còn chút máu, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, cho  dù là lúc gặp phải Huyết Sư Tử, hắn cũng không có vẻ mặt giống như bây  giờ.
"Bọn hắn là ai?"
Hạ Như Phong cũng nhìn thấy đám  người đi tới, mà trong những người đó, dẫn đầu là một nam tử dáng người  thấp bé, vẻ mặt lấm la lấm lét. "Đó là đội trưởng Dong Binh Đoàn Thử  Lãng: Chuột Hoang, là Đại Linh Sư không phân cao thấp với đội trưởng Qua  Lạc, bởi vì muốn tranh đua hơn thua với đội trưởng, hắn khắp nơi đối  đầu với Dong Binh Đoàn chúng tôi..." Lý Thanh nhăn mặt, bàn tay cầm kiếm  siết chặt.
"A, thì ra là như vậy!" Trên mặt Hạ Như Phong cũng  không hiện lên bất kỳ lo lắng gì, khóe miệng chứa ý cười yếu ớt nhìn  biến cố đột nhiên xảy ra.
"Ha ha, đội trưởng Qua Lạc, đã lâu  không gặp, gần đây khỏe không? Không nghĩ tới lần này gặp mặt còn đưa  tới cho ta lễ vật lớn như vậy, vậy ta đây xin cảm tạ đội trưởng Qua Lạc  thật nhiều!" Chuột Hoang vuốt hai chòm râu, đôi mắt vốn bén nhọn híp  thành một đường thẳng, khi nói chuyện mang theo một tia đắc ý.
Đám  người phía sau Chuột Hoang đã muốn lột da Huyết Sư Tử, mặc dù Huyết Sư  Tử chỉ là Linh Thú nhị phẩm nhưng toàn thân đều là bảo vật, nhất là móng  vuốt và răng nanh, có thể bán được giá cao. Hơn nữa thú tinh của Linh  Thú nhị phẩm, trên thị trường cũng vô cùng quý giá.
"Dừng tay!!!"  Toàn bộ người Tuyết Lang đều nổi giận, bọn hắn liều chết hợp lại mới  đánh chết Huyết Sư Tử, lại bị người Thử Lãng đoạt đi, có thể để yên được  sao?
Qua Lạc nắm chặt nắm đấm, bỗng nhiên có một loại cảm giác rất vô lực.
Chuột  Hoang cười ha ha, tiến lên vài bước, dùng chân đá đá Qua Lạc, đắc ý  nói: "Qua Lạc, ngươi phế vật này, có bản lĩnh thì đứng lên đi, ha ha, từ  nay về sau, Dong Binh Đoàn Tuyết Lang sẽ không tồn tại, nhưng ngươi là  đối thủ cũ của ta, ngươi nói ta đối với ngươi thế nào mới tốt? Ta rất  muốn chậm rãi tra tấn, nhưng mà không thể đợi cho ngươi khôi phục linh  lực, cho nên, ngươi chỉ có thể chết. Ha ha, ngươi yên tâm, sau khi ngươi  chết, ta sẽ cẩn thận ‘chăm sóc’ con gái ngươi..."
Chuột Hoang  đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “chăm sóc”, ai cũng có thể nghe ra ý tứ trong  lời nói của gã, sắc mặt Qua Lạc một lần nữa biến đổi.
"Đội  trưởng Qua Lạc, hiện tại, ngươi đi chết đi!" Trên mặt Chuột Hoang mang  theo nụ cười tàn nhẫn, tiểu đao màu đen trong tay không chút lưu tình  đâm vào cổ Qua Lạc, một đao này, Qua Lạc tuyệt không còn khả năng sống  sót.
"Đội trưởng..." Thành viên Dong Binh Đoàn Tuyết Lang rất  muốn lập tức xông lên phía trước, nhưng rõ ràng không còn kịp rồi, chỉ  có thể trơ mắt nhìn chuyện sắp xảy ra. Mọi người chân đều mềm nhũn, vẻ  mặt bi thương, chẳng lẽ hôm nay Tuyết Lang thật sự chạy trời không khỏi  nắng sao?
"A!"
Tiếng hét trong dự kiến vang lên, cơ thể  những người có mặt run lên một cái, chờ bọn hắn nhìn lại, lại phát hiện  kêu to không phải Qua Lạc mà là Chuột Hoang.
"Lạch cạch."
Chủy thủ rơi trên mặt đất, Chuột Hoang ôm bàn tay, hung ác gào hét: "Kẻ nào? Vừa rồi kẻ nào đánh lén lão tử?"
"Là ta, thế nào? Ngươi có ý kiến sao?"
Lúc  tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, có chút không rõ chuyện gì đang xảy  ra, giọng nói thản nhiên từ phía sau truyền đến, một thiếu nữ xinh đẹp  tung hứng mấy viên đá trong tay, chậm rãi bước ra.
"Ngươi..."
Dong Binh Đoàn Tuyết Lang ngây ngẩn cả người, ai cũng không thể ngờ rằng, ra tay cứu đội trưởng bọn họ sẽ là thiếu nữ này.
"Ô,  vẫn còn còn có một tiểu mỹ nhân ở đây?" Chuột Hoang chú ý tới khuôn mặt  tuyệt mỹ của Hạ Như Phong, thèm nhỏ dãi nuốt nước miếng. "Ha ha, tiểu  mỹ nhân, ngươi là người Tuyết Lang sao? Yên tâm, ta sẽ không thương tổn  ngươi, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta bảo đảm sẽ thương yêu chiều chuộng  ngươi."
Lúc nói lời này, đôi mắt hắn tùy tiện đánh giá Hạ Như Phong, không chút nào nhìn đến sắc mặt đã tối sầm của nàng.
"Chuột  Hoang, Như Phong cô nương không thuộc Dong Binh Đoàn chúng ta, ngươi  không được phép động tới nàng!!!" Qua Lạc dùng sức chống đỡ đứng lên,  kiên định chắn trước mặt Hạ Như Phong.
"Ha ha, không phải càng  tốt, một khi đã như vậy, tiểu mỹ nhân, ngươi mau theo ta trở về đi!"  Chuột Hoang xoa bàn tay, vẻ mặt đáng khinh, ánh mắt tham lam nhìn chằm  chằm Hạ Như Phong.
"Chỉ bằng ngươi sao?" Khóe miệng Hạ Như Phong  nâng lên tươi cười thản nhiên, vươn ngón tay thon dài vạch nhẹ trong  không khí một chút, chung quanh ngón tay giống như mặt hồ sinh ra rung  động, sau đó, một quyển sách xuất hiện trong tay nàng.
"Triệu Hồi Thư? Trời ạ, nàng ta là Triệu Hồi Sư sao?"
Chuyện xảy ra quá đột ngột, mọi người lập tức trợn mắt há hốc mồm, sững sờ nhìn thiếu nữ đang cười nhạt.
Ánh  sáng chiếu rọi, gương mặt thiếu nữ càng thêm xinh đẹp, tóc đen bay bay,  nàng nâng Triệu Hồi Thư, nhẹ giọng gọi: "Xuất hiện đi, Hỏa Nhi, Vật  Nhỏ."
Tiếng gọi vừa dứt, Triệu Hồi Thư bắn ra hai luồng sáng,  những người có mặt đều thấy hai con Triệu Hồi Thú rơi xuống mặt đất. Khi  nhìn đến hai con Triệu Hồi Thú, tất cả lại sửng sốt.
Con sói kia  có vẻ rất uy mãnh, nhưng tiểu sâu bên cạnh, nhìn thế nào cũng thấy nó  không có lực công kích. Nhưng sau đó mọi người đã biết ý nghĩ của mình  sai lầm rồi.
Tiểu sâu tuy nhỏ nhưng lại rất khủng bố, bất cứ lúc  nào cũng có thể phun ra mấy quả cầu lửa, rõ ràng chỉ là Linh Thú nhị  phẩm, lại cùng nhiều Linh Sư như vậy giữ thế cân bằng. Càng làm cho  người ta để ý là, nó có thể hoàn toàn biến vóc dáng nhỏ bé của bản thân  thành ưu thế, chờ công kích đánh tới, nó sẽ trực tiếp né tránh, người  khác vừa dừng, nó lại liên tiếp công kích ngược lại.
"Một con tiểu sâu thông minh!!!" Rốt cục có người cảm thán một tiếng, ánh mắt nhìn về Hạ Như Phong đã thay đổi.
Là  Triệu Hồi Sư đấy! Nghề nghiệp trân quý gần với Luyện Dược Sư của đại  lục, không ngờ rằng bọn họ lại có thể gặp được. Hình như vừa rồi, bọn  hắn còn coi nàng là gánh nặng.... ......
Có hai con Triệu Hồi Thú  nhị phẩm, khó trách nàng dám xông vào sơn mạch, so sánh với người ta,  hình như chính mình mới là gánh nặng? Nhưng bọn hắn cũng không nguyện  làm trói buộc, cho nên lúc này, bọn hắn cũng xông lên đánh cùng đám  người Thử Lãng.
Chỉ tiếc bọn hắn không mạnh như Hỏa Nhi, chiến đấu với Dong Binh Đoàn Thử Lãng, không ít người đều bị thương.
So  sánh với mọi người, sắc mặt Thương Mộc Đại Sư tốt hơn, bởi vì cho dù  Triệu Hồi Sư cao quý vẫn không thể sánh với Luyện Dược Sư, dù sao Triệu  Hồi Sư cũng có lúc phải cầu đến Luyện Dược Sư. Nhưng Tiết Tử Tình vẫn  châm chọc Hạ Như Phong, khuôn mặt vặn vẹo, trong mắt là ghen tị quyết  liệt trần trụi... 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện