[Dịch]Ta Là Một Tên Trộm- Sưu tầm
Chương 35 : Quỷ Cốc Kinh Hồn
.
10 phút sau, HP cùng MP của nhóm khôi phục đầy. Ai cũng hi vọng nhìn về phía Mộ Dung Tiểu Thiên.
- Kẻ Trộm đại ca, bắt đầu đi thôi.
Lôi Đình Khí Phách lắc mạnh cánh tay Tiểu Thiên:
- Mau liên lạc với người anh cài trong Liên Minh Gia Tộc đi, em muốn sửa lưng bọn này lắm rồi, bị bọn chúng đuổi ra ngoài, đến bây giờ còn không có vui đâu!
- Người cái gì cài?
Mộ Dung Tiểu Thiên không hiểu.
- Tam muội muốn nói đến bằng hữu của anh trong Liên Minh Gia Tộc đó mà.
Lôi Đình Phá giải thích.
- Thì ra là thế.
Mộ Dung Tiểu Thiên cười sau đó lắc đầu.
- Không có!
- Được rồi, mọi người không cần hỏi nữa, Kẻ Trộm đại ca đã khẳng định như vậy hắn chắc chắn có biện pháp.
Lôi Đình Hiên thâm ý nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên.
- Ha ha, mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, hẹn gặp lại nhau trong cốc.
Mộ Dung Tiểu Thiên nói rồi chậm rãi nhắm mắt thực hiện Mị Ảnh Phiêu Di, hắn hướng đến 5% cơ hội thuần di.
- Thuần Di thất bại …
- Thuần Di thất bại …
- Thuần Di thất bại …
Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm kêu khổ, lần trước chỉ 1% cơ hội mà vẫn có thể thành công, lần này đã là 5% rồi mà vẫn không được sao? Hắn vừa không ngừng thử vừa mắng thầm trong bụng:
- Lão tặc thiên, định chơi ông hả, không thành công nữa ông tức đó!
- Anh ta làm gì thế?
Sau nửa ngày chờ đợi, Lôi Đình Cuồng Chiến là người đầu tiên không thể chịu được nữa, mở miệng hỏi.
Thiên Nhai Vắng Khách tự cho mình là đúng:
- Cầu nguyện trước chiến đấu?!
- Cầu cái đầu ngươi.
Khí Phách lườm Thiên Nhai Vắng Khách, nói như đúng rồi:
- Tui thấy anh ý đang liên hệ với cao cấp phi hành thú cưng đến hỗ trợ.
Theo cô cách này là khả dĩ nhất.
- Em lại nghĩ khác, Kẻ Trộm đại ca đang cầu Ngọc Hoàng đại đế phải vài tên thiên binh thiên tướng xuống trần.
Lôi Đình Bách Hợp nhìn chăm chú Mộ Dung Tiểu Thiên, bắt đầu YY ảo tưởng.
- Ngớ ngẩn!!!
Tất cả đồng thanh gào lên, kỳ thị nhìn Bách Hợp.
….
- Ặc, đâu rồi? Kẻ Trộm đại ca??
Mộ Dung Tiểu Thiên trong nháy mắt biến mất, Lôi Đình Phá là người đầu tiên phát hiện ra, hắn la hoảng.
- Mọi người nhìn kìa, hắn ở kia.
Thiên Nhai Vắng Khách rất nhanh nhậy, trong thời gian ngắn nhìn ra được dị động của đội ngủ ma pháp sư trong Quỷ Cốc.
- Chém, là thuần di!!!
Tràng cảnh Mộ Dung Tiểu Thiên ung dung di chuyển giữa đám ma pháp sư khiến cho cả Lôi Đình Hiên cũng phải động dung, miệng rên rỉ, khuôn mặt biến sắc.
- Giết.
Lôi Đình Phá chiến khí bừng bừng.
- Xung Phong.
Lôi Đình Bách Hợp kêu lanh lảnh, thân thể mập mạp nhún nhẩy vài đã xuống đến đài quan sát.
- Gào.
Người tiếp ngay phía sau là Lôi Đình Cuồng Chiến, trong miệng gã gầm rú:
- Kẻ nào chắn ở cửa vào cút hết cho ông mày!
Thân hình cao lớn linh hoạt tiến về phía trước.
3 người còn lại đều nhanh chóng xuống đài tiến về cốc khẩu.
- Chờ, chờ tui với.
Thiên Nhai Vắng Khách cuống quít gọi với theo Khí Phách, chém thôi, lúc này không đi thì đợi đến khi nào? Tán gái đánh Huy Chương, nhất tiễn song điêu sao có thể bỏ qua …
Mộ Dung Tiểu Thiên đang mong Thuần Di lại nghe mấy câu điên điên của bọn Lôi Đình, hắn xấu hổ lắm, may mắn, trời không phụ lòng người, thuần di cuối cùng cũng đã thành công. Mộ Dung Tiểu Thiên thở ra một hơi nhắm về vị trí có tên đội trưởng mà tới.
Nháy mắt, Mộ Dung Tiểu Thiên đã ở giữa bầy pháp sư. Tiếp đó hắn chớp chớp mắt sửng sốt, mịa nó, không ngờ lại đang đứng trên đầu một gã. Hắn thấy rất tiếc, biết thế chọn người chơi là hot girl thì đã được cưỡi lên đầu lên cổ người ta rồi, như vậy thì thật là đã.
Nghĩ thì nghĩ thế thôi, Mộ Dung Tiểu Thiên hành động rất nghiêm túc. Tán Hồn Thiết Trảo ra tay, hồ quang nhàn nhạt đập lên đầu tên người chơi xấu số.
- Oành.
Kẻ kia còn chưa hiểu ra sao đã bị bắn lăn ra mặt đất. Mộ Dung Tiểu Thiên vừa đứng vững liền rút ra trường kiếm. Hắn truy đuổi tên xui xẻo còn đang nằm đất kia, tiễn hắn ngồi máy bay về thành…
Mộ Dung Tiểu Thiên tiễn tên xui xẻo kia đoạn đường về thành. Khi các ma pháp sư có phản ứng thì Mị Ảnh Phiêu Di đã toàn lực thi triển, hắn di động như con thoi chém giết giữa đội ngũ Liên Minh Gia Tộc.
Thoáng cái các ma pháp sư đã lâm vào cảnh hỗn loạn. Kỳ thực bằng vào khả năng một mình Tiểu Thiên nếu nhóm người trấn tĩnh một chút thì hoàn toàn có thể ứng phó được. Chủ yếu là Mộ Dung Tiểu Thiên thình lình xuất hiện tạo nên một áp lực rất lớn trong lòng bọn họ.
Thứ nhất, Mộ Dung Tiểu Thiên vừa ra tay đã giết tên chỉ huy, biến nhóm người thành rắn mất đầu. Thứ hai, tốc độ của Mộ Dung Tiểu Thiên quá nhanh, vừa dùng Thạch Nham Thuật vừa lấy kiếm chặt chém, thỉnh thoảng lại là Tán Hồn Thiết Trảo. Làm cho người của Liên Minh Gia tộc chả thể hiểu được, tưởng có một đống người tấn công. Làm cho lòng người càng thêm hoảng loạn chính là địch nhân quỷ dị xuất hiện giữa đội ngũ. Một người đi đầu ắt hẳn có kẻ theo sau chứ?!
Lúc này, anh em Lôi Đình cũng bắt đầu nhào vào chiến tuyến. Không còn ma pháp đầy trời tấn công, Lôi Đình tiểu đội chẳng còn lo lắng mà mặc sức chém giết. Lôi Đình Khí Phách là Trọng Kích, Lôi Đình Hiên là Lôi Đình Kiếm Khí, Lôi Đình Cuồng Chiến là Lôi Đình Trảm, Lôi Đình Bách Hợp là Lôi Đình Lược Ảnh, Lôi Đình Phá lại có khả năng khống chế rất tốt, phối hợp ăn ý với mấy người chơi phía sau, thế tiến không thể chống đỡ, Liên Minh Gia Tộc phải liên tiếp thối lui.
Ma pháp sư của Liên Minh Gia Tộc cũng phát hiện ra tình huống không ổn ở tiền phương, muốn tiến hành trợ giúp chiến sĩ. Thế nhưng Mộ Dung Tiểu Thiên sao có thể làm bọn họ toại nguyện. Hắn chuyên chọn những kẻ có ý đồ chi viện mà hạ thủ. Xa thì Thạch Nham Thuật, gần thì dùng kiếm mà chém. Đặc sắc nhất chính là Tán Hồn Thiết Trảo chuyên nện từ trên xuống, đập không chết cũng đem kẻ địch bắn bay ra đất.
Nhóm Lôi Đình Hiên bọn họ sẽ chọc thủng phòng tuyến rất nhanh nữa thôi, bỗng có một nhóm chi viện trong Quỷ Cốc tuôn ra. Đi đầu là một người thân pháp cực mau lẹ. Mộ Dung Tiểu Thiên tâm thần khẽ động, bật người nhanh chóng đón tiếp. Hiện giờ chính là thời khắc mấu chốt.
Mộ Dung Tiểu Thiên một kiếm đánh tới. Vậy mà kẻ kia thập phần linh hoạt, khẽ điểm mũi chân cơ thể đã tránh thoát một cách dễ dàng. Rất hiển nhiên hắn không muốn lãng phí thời gian với Kẻ Trộm.
Mộ Dung Tiểu Thiên giật mình. Từ khi có Mị Ảnh Phiêu Di đến giờ thì đây là lần đầu tiên đánh trượt mục tiêu. Sự kinh ngạc đi qua kích phát sự cuồng dã trong lòng. Thân thể không có chút động tác dư thừa, trong chớp mắt đầu ngón chân khẽ điểm, hét lớn một tiếng, cả người lộn về phía sau. Tán Hồn Thiết Trảo hướng phía đầu đối thủ mãnh liệt chém ra.
Kẻ kia không thể không dừng bước, thân thể xoay lại, quét ra một cước trùng trùng hư hảnh hướng về Mộ Dung Tiểu Thiên.
Mộ Dung Tiểu Thiên một trảo đánh trúng đối phương, tiếp đó thân thể thiểm động liên tục nghĩ muốn tránh thoát cú đá. Không nghĩ đến đòn tấn công của kẻ địch tung ra cực nhanh, đã thế còn sinh ra huyễn ảnh làm cho hắn không phân biệt được đâu là giả đâu là thật.
“Binh!”
“Binh!”
Hai tiếng nổ vang lên, người mới đến bị đánh bay còn Mộ Dung Tiểu Thiên hít đất cách vị trí ban đầu 6 mét.
Gã trai buồn bực đứng lên, cười khổ không thôi. Một cước của đối phương làm mình mất 75% HP.
Mà lúc này, bên nhóm Lôi Đình, Khí Phách đã phát ra tiếng hoan hô vang trời. Cô là người đầu tiên đi qua tường thịt của Liên Minh Gia Tộc, xông vào đội ngũ pháp sư như sói giữa bầy cừu. Lỗ hổng như Hoàng Hà vỡ đê, không thể cứu vãn được nữa. Theo nhóm Lôi Đình Hiên đột nhập, người chơi phía sau bắt đầu ầm ầm tiến vào. Các loại ma pháp không chút nể tình tung về phía Liên Minh Gia Tộc. Lúc đầu còn nhỏ lẻ nhưng dần dần ma pháp trong cốc đã đầy trời.
- Lôi Đình lão đệ, đi mau, chúng ta cùng tiến vào Quỷ Cốc, còn ở nơi này thì hi sinh sớm.
Mộ Dung Tiểu Thiên thình lình xuất hiện trước mặt Lôi Đình Hiên.
Gọi với theo nhóm người Lôi Đình Khí Phách, rồi kéo Lôi Đình Hiên đi. Vẫn còn ở trong trạng thái hưng phấn điên cuồng, nhóm Lôi Đình Phá nhờ Mộ Dung Tiểu Thiên nhắc nhở mới quay lại hiện thực, nhanh chóng tách ra đấu thủ, theo sau Mộ Dung Tiểu Thiên chạy về phía Qủy Cốc.
Hiện giờ tràng diện đã thành một mảnh hỗn chiến. Lúc mới bắt đầu Liên Minh Gia Tộc và người chơi còn phân ra tương đối rõ ràng. Chiến sĩ vọt vào miễn là thấy tiêu chí ở cánh tay trái của Liên Minh thì đều đánh được, ma pháp sư cũng không kém dùng viễn trình công kích: hỏa cầu, băng tiễn, cự thạch hướng người chơi đối diện phóng tới. Thoáng cái thì đã rối loạn không thể phân biệt đâu là quân địch đâu là quân ta.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, bởi vì còn chưa mở ra chức năng Guild, không được có Guild thì không có cách nào chiến đấu với số lượng đông đảo được. Đánh theo tổ quá ít chỉ có 10 người. Ma pháp sư không cẩn thận phóng ma pháp về phía quân mình, cũng sẽ tạo thành thương tổn. Những người bị đánh oan há có thể chịu được??? Mày đánh tao vậy tao sẽ không khách khí nữa.
Toàn bộ Quỷ cốc chẳng phân biệt địch ta, gặp người thì chém, nhìn không vừa mắt thì đập. Hỏa cầu, băng tiễn, cự thạch bay khắp trời. Các loại vũ khí va chạm, tiếng la hét đầy trời biến nơi thành một mảng hỗn loạn.
Mộ Dung Tiểu Thiên cũng hiểu không thể lấn lá lâu hơn nữa. Khi nãy mất 75% máu cho tên kia, mà bản thân hắn lại không có thuốc hồi HP. Dường như hắn vào [ Vận Mệnh ] đến giờ vẫn chưa biết mùi vị thuốc hồi máu thế nào, hồi xưa được Trường Không Vô Phong cho một bình nhưng bị hi sinh rơi mất.
Từ cửa vào Quỷ Cốc có thể đi về ba hướng, địa hình rộng rãi dạng bậc thang, tuy vậy vẫn có thể chia làm 3 tầng. Nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên chạy tới tầng một thì ngừng lại.
- Ôi ngất thôi, vừa nãy thật là rối loạn.
Lôi Đình Phá thở hổn hển.
- Không quản việc đó nữa, đánh huy chương vẫn quan trọng hơn.
Mộ Dung Tiểu Thiên thấy xe tăng hạng nặng Lôi Đình Khí Phách đã chạy tới, mới cười nói:
- Cho ta tổ đội với Hiên, ta chỉ có một thân một mình đành phải chạy theo các cậu thôi.
Lôi Đình Hiên xua tay cắt ngang, nói thành thật:
- Kẻ Trộm đại ca, anh nói quá lời rồi, lấy thực lực của anh gia nhập tổ đội với chúng em đã là nể mặt lắm rồi, Lôi Đình Hiên này tuy người thô nhưng tâm không thô, ai mạnh ai yếu em vẫn có thể phân biệt được.
- Được rồi, được rồi.
Lôi Đình Khí Phách đeo đại đao lên lưng nói ầm ầm:
- Hai tên này không cần phải ghen tị lẫn nhau, chẳng qua là ngưu tầm ngưu mã tầm mã thôi, còn nói tốt cho nhau như vậy làm gì?
Ba anh em Lôi Đình còn lại đều không khỏi cười trộm, nhất là Lôi Đình Bách Hợp, tiếng cười của cô đặc biệt quyến rũ, làm người ta nghe thấy không khỏi thấy kỳ kỳ.
- Anh xem, he he, muội muội tính cách luôn như vậy.
Lôi Đình Hiên xấu hổ cười ngượng.
Mộ Dung Tiểu Thiên sảng khoái:
- Khí Phách nói rất đúng, chúng ta đều là trâu bò với nhau, chẳng phải phải Lưu Bị Quan Vũ Trương Phi vì thấy hợp mà kết thành huynh đệ, danh lưu sử sách sao?
Mọi người sửng sốt một chút rồi cười to. Vô hình Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Lôi Đình tiểu đội lại gần nhau hơn.
- Đi thôi, đi đánh quỷ.
Mộ Dung Tiểu Thiên thấy mọi người đã sẵn sàng hắn là người đầu tiên tiến vào Quỷ Cốc.
Không gian phía trước âm u, ánh sáng trong Quỷ Cốc này rất ít ỏi, chỉ có vài luồng lửa ma trơi lập lờ bay trên mặt đất. Quỷ Nô lv 10 lởn vởn khắp nơi xung quanh.
Quỷ Cốc chia làm 3 tầng, được gọi là Tiền Trung Hậu tầng. Nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên đang ở Tiền Cốc.
Khu vực này rộng bằng một sân bóng rổ, từ chỗ của Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn thẳng sang là lối vào tầng 2. Tuy nhiên nếu không tiêu diệt hết Quỷ Nô ở tầng 1 thì cánh cổng lên tầng 2 sẽ không mở ra.
Thấy có người tiến đến mấy trăm Quỷ Nô giương nanh múa vuốt xông lại đây.
- Aaaaaaaaa!
Tiếng thét mạnh mẽ cắt qua không gian âm trầm làm tim mọi người đập bình bịch.
- Tam tỷ, chị làm cài trò gì thế, định hù chết mọi người à??
Lôi Đình Cuồng Chiến trừng mắt với Khí Phách, cô vốn ở sau cùng đứng ở cửa vào.
- Đại ca!
Mũi nhỏ của Khí Phách phập phồng, thần tình ủy khuất với Lôi Đình Hiên:
- Tiểu đệ khi dễ em, ý tứ của nó là gì, chẳng nhẽ em còn đánh sợ hơn so với Quỷ Nô?
- Hơ hơ.
Lôi Đình Hiên nhức đầu:
- Đương nhiên em so với Quỷ Nô đáng yêu hơn, chỉ là thanh âm vừa rồi thật sự, thật sự đáng sợ, à ờ không phải là âm lượng quá lớn, lớn một chút.
Thấy bộ dạng đáng thương của Khí Phách Hiên đành sửa miệng.
- Aaaaa!!!!
Lại một tiếng thét kinh tâm động phách, tim mọi người vừa bình ổn lại nhẩy phốc lên.
Vẫn là Khí Phách đang chầm chậm đi lên đầu tiên, bây giờ không chỉ Lôi Đình Cuồng Chiến mà tất cả mọi người đều không vừa lòng.
Lôi Đình Cuồng Chiến hét lớn.
- Tam tỷ, chị không ngồi yên một lúc được hả?
- Tam tỷ, trái tim của em sắp vỡ rồi!
Lôi Đình Bách Hợp vỗ ngực.
Lôi Đình Phá trau mày.
- Tam muội, em bị thần kinh hả!
- Tam muội, em có cần phải lúc nắng lúc mưa thế không?
Lôi Đình Hiên lắc đầu.
Mộ Dung Tiểu Thiên cười đau khổ.
- Tiểu thư Khí Phách, em muốn hét thì cũng phải thông báo một tiếng, để mọi người còn chuẩn bị.
- Không thể trách em, vừa rồi có quỷ chộp lấy vai em mà.
Mắt cô nàng đã ngập nước, càng thêm ủy khuất.
- Cậu ơi, cậu đừng có mà nhìn tớ không hợp mắt mà coi tớ là quỷ nha!
Theo câu nói, Thiên Nhai Vắng Khách xuất hiện.
- Hóa ra là mày, người ta sắp bị dọa chết rồi!
Khí Phách chạy lại gần, tay nhéo lỗ tai Thiên Nhai.
- Mày có vấn đề gì sờ lưng ta?
- Tớ không đẩy cậu ra thì vào làm sao được! Cậu đứng chặn cửa mà lỵ!
Thiên Nhai đau quá, miệng méo xệch
Mọi người cười xòa, tâm tình đang khẩn trương cũng dịu đi.
- Được rồi, Quỷ Nô đã thiết lập vòng vây, chúng ta cũng đánh đi thôi.
Bỏ Thiên Nhai Vắng Khách vào party, mọi người bắt đầu rút vũ khí xông lên, đối phó với Quỷ Nô không cần phối hợp gì, chỉ đơn giản là một phương đồ sát, một chút khởi động.
Mộ Dung Tiểu Thiên vừa hô xong, Lôi Đình Khí Phách là người quơ đại đao nhanh nhất, trong nháy mắt mười mấy tên Qủy Nô đi đầu bị đánh bay.
- Tam tỷ, chị có thể nhường người khác một chút được không? Đối phó với tiểu quỷ như thế này mà còn muốn dùng Trọng Kích, bọn nó bị đánh bay hết mọi người đánh thế nào được a!
Lôi Đình Cuồng Chiến cầm đao mà đứng như trời trồng, bất mãn với Khí Phách.
- Em thấy hơi sợ bọn chúng!
Lôi Đình Khí Phách lùi lại hai bước, xấu hổ.
- Dũng khí của Khí Phách hôm nay đi đâu hết rồi a!
Mộ Dung Tiểu Thiên Cười vui vẻ, thân ảnh vọt lên.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện