[Dịch]Ta Là Một Tên Trộm- Sưu tầm
Chương 23 : Lặn lội đường xa
.
Hix, sao mà xa dữ vậy. 100 kí lô mét.
Mộ Dung Tiểu Thiên đang nâng nâng vui vẻ bỗng chốc tiu nghỉu. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ còn cách 1 cách – Chạy Bộ.
Nhìn tiểu Huyết Lang trong lòng hắn nói:
- Chú mày tốt nhất lại vào nhẫn Hỗn Độn đi thôi, ta phải “Căng Hải” về ôm mày không tiện.
Nói xong định hành động thì tiểu Huyết Lang nghe hiểu tiếng người, nó ngoạm chặt vào quần áo Tiểu Thiên không chịu nhả, trong miệng cứ ngao ngao mãi.
- Phiền chết mất!
Mộ Dung Tiểu Thiên buồn bực niết đầu Tiểu Huyết Lang:
- Được rồi, không vào thì thôi, anh đành ôm chú chạy về vậy.
Mộ Dung Tiểu Thiên cộng 24 điểm thuộc tính hết cho nhanh nhẹn sau đó vắt chân mà chạy hướng Tân Thủ Thôn.
[ Vận Mệnh ] không có quyển trục hồi thành. Ngoại trừ truyền tống trận giữa các thành lớn ra, muốn đi đâu đều phải dựa vào bản thân cuốc bộ. Tất nhiên nếu người chơi lên cấp 10 chuyển chức làm kỵ sĩ, bạn có ngựa để cưỡi. Nếu làm triệu hoán sư trình độ có thú nuôi bay lượn vậy thì có thể phi hành được rồi.
Giữa các chức nghiệp có quy định rất chặt chẽ và cũng không có chức nghiệp nào tốt nhất. Triệu hoán sư có thể mượn sức của thú nuôi. Nhưng bản thân chỉ có một skill khi chuyển chức ra thì chỉ có thể tự nghĩ cùng kiếm sách skill học thêm.
Ma pháp sư có công kích phạm vi lớn nhưng Hp và Dam tay nhỏ. Kỵ sĩ máu trâu lại có ngựa cưỡi, nhưng skill phần lớn đều là trên lưng ngựa thích hợp quần ẩu. Chiến sĩ thích hợp nhất PK, có skill tấn công trong phạm vi nhỏ nhưng tốc độ lại kém nhất. Bởi vậy người chơi lựa chọn chức nghiệp tương đối đồng đều.
Mộ Dung Tiểu Thiên lên đến cấp 4 là nhờ Mị Ảnh Phiêu Di, nhưng lại tiêu hao MP nhiều cho nên hắn mới cộng dồn hết lên Trí Lực. Nhưng do buồn bực lại vứt hết vào nhanh nhẹn. Bây giờ chỉ cần mấy lần Mị Ảnh Phiêu Di nữa là hắn cũng chạy được nửa quảng đường rồi. May mắn không gặp quái lv cao.
Mặt đất cùng những vì sao làm bạn. gió mát trăng thanh trải kiếp đời.
Mồ hôi nhỏ giọt giống như vừa mới bước từ dưới sông lên, thế mà tiểu Huyết Lang vẫn cuộn tròn trong lòng ngực Tiểu Thiên, nó ngủ ngon, miệng lại còn nhấm nháp đầu ngón tay hắn.
- Tao chạy kiệt lực, mày lại ngáy pho pho.
Mộ Dung Tiểu Thiên tức giận nhìn Tiểu Huyết Lang vương mà nghĩ.
- Bọn họ chắc cũng sớm log in rồi.
Mở bộ đàm kênh của Dương Tùng hắn lớn tiếng gào thét:
- Trường Giang, Trường Giang, đây là Hoàng Hà, là Hoàng Hà rõ chưa, nghe được mau trả lời … có trả lời không thì bảo?
Hô liên tục mà bộ đàm vẫn im thin thít, chẳng nhẽ chưa log in? Mọi khi tên Dương Tùng đúng giờ lắm cơ mà, sao tối nay lại lên muộn? Xem ra hắn cắm rễ bên Phiêu Tuyết lâu quá. Mộ Dung Tiểu Thiên cười he he tưởng muốn tếu một chút ai ngờ gặp tên chẳng thú vị chút nào!
Mộ Dung Tiểu Thiên chuyển sang Vô Phong:
- Trương Quân Trường, nể mặt Quốc Dân Đảng, nhận điện của anh đê.
(Trương Quân Trường – Nhân vật phản diện trong phim Nam Chinh Bắc Chiến, vốn là tướng lĩnh phe Quốc Dân Đảng những năm 1945 -1947)
- Ha ha, anh Thiên sáng sớm anh đã bay bổng thế!
- Anh còn đâu bụng dạ nào để bay với bổng, đang muốn kiệt sức chết đây.
- Nghe nói anh gặp vận, một phát nhẩy lên cấp 10, đang đi chuyển chức? Chúc mừng, chúc mừng!
- Hix, Đại thành còn chưa đến đừng nói đến làm nhiệm vụ chuyển chức.
- Vậy anh đang làm cái gì thế?
- Thần Luyện, anh chú đang trải nghiệm cuộc trường chinh hai vạn năm nghìn dặm của cách mạng vô sản.
- Hả?!
Mộ Dung Tiểu Thiên buồn bực:
- Anh bị một con tuần lộc vứt cách Tân Thủ Thôn 110 hơn trăm km, hiện đang “căng hải” trở về.
- Hố hố
Bên kia bộ đàm truyền đến tiếng cười càng đặc sắc:
- Hóa ra kẻ dẫn sói chém giết người chơi hôm qua là anh á, em đã nói rồi mà, trừ anh Thiên ra, có ai tài giỏi như thế chứ!
- Ai dẫn sói về nhà, rõ ràng bọn nó đuổi theo ta mà!
- Được rồi được rồi, dù sao Thiên ca cũng thành danh nhân rồi. Anh tìm em có chuyện gì đừng có bảo đồng hành với anh hai vạn năm nghìn dặm đấy nhá.
Mộ Dung Tiểu Thiên thở dài:
- Ta bó tay với chú rồi, đừng có mỉa anh nữa. Được rồi, anh đang chạy vất vả không dài dòng nữa, chú nói với Dương Tùng đi mua đồ ăn thú nuôi nhá. Sau đó tới Truyền Tống Trận chờ, nhiều nhất 1 tiếng nữa ta về.
- Thú nuôi? Con gì? Cấp Mấy?
Vô Phong kinh ngạc.
- He he, rồi chú sẽ biết.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện