[Việt Nam] Ta Là Đấng Không Toàn Năng
Chương 49 : Đức Tin
Ngày đăng: 19:58 15-12-2018
.
Đã một tháng trôi qua kể từ khi bọn họ đến Thánh Quốc Elazeal, trừ thời gian đầu còn chút bỡ ngỡ và choáng ngợp vì sự tinh tế sạch sẽ đến mức xa hoa của Thành Phố Cảng Rokenstein, bọn họ rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình, bình tĩnh tiến hành tìm hiểu về những thế lực tiêu biểu chi phối nơi đây.
Mà thời điểm ban đầu khi mới bước chân lên đất liền chưa bao lâu, Janica sảng khoái giao trước một phần tiền thưởng vì đã hoàn thành nhiệm vụ “hộ tống đến Thánh Quốc” cho nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa”, nhưng Hiệp sĩ Adein đại diện bọn họ khước từ. Lời giải thích đại ý là: Được đồng hành cùng Cửu Hoàng Tử đã là vinh dự lớn lao, đây cũng là một cơ hội để khảo nghiệm và nâng cao thực lực, quan trọng nhất, mọi người được Bá Tước Thung Lũng Rồng trao thưởng đã rất hời rồi… dù gì, toàn là thần thú, ma thú huyền thoại. Huống hồ, nhiệm vụ ban đầu là “hộ tống đến Thánh Quốc và tìm được Bậc Thầy Kết Giới Sư Karano Akilin”, bọn họ không muốn nhận trước tiền thưởng khi chưa xong hết mục tiêu cần làm.
Đương nhiên, anh bày tỏ bản thân là người sòng phẳng công bằng đến nhường nào, phải đến lần thứ ba nhất định ép bọn họ nhận tiền mà không thành mới đành thở dài, một bộ tiếc nuối, áy náy vô cùng:
- Nếu mọi người vẫn khăng khăng không chịu nhận thì… đành vậy. Nhưng chúng ta sắp tới có thể còn phải ở đây lâu dài, tôi muốn được gánh vác phí tổn, không thể cứ lợi dụng lòng tốt của các vị mãi như thế!
Thấy đôi mắt lóe sáng ngưỡng mộ của nữ Ma pháp sư Hậu Cần Elisa, thái độ gật đầu thưởng thức của Hiệp Sĩ Adein cùng với vẻ nể phục trên mặt Trinh sát Klen, Janica trong lòng thầm nhủ: Những mạo hiểm giả này xem ra không phòng bị mình, hẳn là nghĩ “tác phong hành xử của Hoàng tử trẻ tuổi trước mắt thật đúng đắn, là người đáng kính trọng”?
Anh không khỏi âm thầm nở nụ cười tự giễu. Rõ ràng những việc bản thân làm là điều căn bản, đều là hiển nhiên giữa người trao tiền và bên cung cấp dịch vụ, chẳng qua thêm vài cử chỉ lịch thiệp, lại ít nhiều tô đậm thêm vẻ “công chính, hào sảng, tao nhã quý tộc”… liền được người khác gắn cho cái mác “người tốt”. Không biết, nếu bọn họ hiểu được tâm tư âm u, suy nghĩ vặn vẹo của anh, có còn đối xử thân thiện quý mến như thế này?
Nhưng khi dư quang khóe mắt đảo qua gương mặt không biểu cảm mà xinh đẹp như thiên thần của nữ Chiến Binh Elain, Janica bỗng có cảm giác kỳ lạ. Dường như từ lúc rời Vịnh Bán Nguyệt, thái độ của cô với anh xảy ra biến hóa, chỉ là đến giờ vẫn chưa nắm bắt được rõ ràng là gì. Đôi mắt đen láy sáng ngời kia giống như nhìn thấu tất cả, sâu thẳm và yên tĩnh như mặt hồ không gợn sóng, lấp lánh như sao trên trời đêm…
Âm thanh xôn xao ồn ào truyền đến từ đám đông cách bọn họ không xa cắt ngang suy nghĩ của Janica. Anh khẽ nhíu mày, nhìn về phía Trinh sát Klen, thấy được hành vi bối rối gãi đầu của người nam nhân trung niên kia.
Không chờ anh đặt ra câu hỏi, Klen đã thành thật cất lời: “Là người của Giáo Hội Quang Minh” – Cho nên, không nghi ngờ việc “Hắc Ảnh”, bản chất là sinh vật của “bóng đêm” không thể tiếp cận mà tra xét thông tin về đám người đó.
Klen từ sau khi được Bá Tước Thung Lũng Rồng tặng “Hắc Ảnh”, đã sử dụng nó một cách triệt để, biến nó thành tai mắt của bọn họ, luồn lách khắp mọi nơi thu thập tin tức. Đại khái, tình hình các thế lực ở Thánh Quốc không hề kém phức tạp hơn Vương Quốc là bao, thậm chí theo Janica đánh giá, có phần rối rắm hơn.
Quốc gia này có năm thế lực lớn nhất chi phối: Hiệp Đoàn Kết Giới Sư; Hội Kỹ Sư Ma Pháp; Giáo Hội Quang Minh; Giáo Hội Nữ Thần Sinh Mệnh; Giáo Hội Tử Thần. Trong đó đã có ba thế lực được xây dựng dựa trên “đức tin”. Mà không như Hoàng Quyền hoặc những tổ chức lấy thực lực làm đầu, dùng sức mạnh để duy trì kỷ luật trật tự, “đức tin” dùng Thần quyền để kiểm soát tín đồ, sự lợi hại của nó ở chỗ: Người ta sẵn sàng điên cuồng mù quáng hiến dâng tất cả cho Giáo Hội, đổi lấy một lời hứa rằng “kiếp sau sẽ tươi đẹp” hay “sau khi kết thúc thống khổ trên trần thế, Thiên Đường chính là đích đến cuối cùng nếu bạn cống hiến cho Giáo Hội”…
Mà thành phố Rokenstein thuộc Tây Nam Thánh Quốc bọn họ hiện đang ở, thuộc phạm vi quản lý của Giáo Hội Quang Minh – Những người thờ phụng Ánh Sáng. Thế nên cứ cách một vài dãy phố sẽ có một Điện Thờ cỡ trung hoặc nhỏ, tỏa ra ánh sáng trắng nhu hòa ấm áp, rực rỡ mà thuần khiết, luôn mở rộng cửa cho tín đồ nườm nượm ra vào, dâng lễ cầu xin các vị Cha Xứ ban phước hay gột rửa linh hồn.
Trung tâm thành phố cảng phồn hoa bậc nhất Tây Nam Thánh Quốc chính là Quảng Trường Thánh. Nơi đó tọa lạc niềm kiêu hãnh và cũng là một trong những trụ sở tượng trưng cho uy quyền tối thượng của Giáo Hội Quang Minh – Tòa Thánh Frankze Thông Tuệ. Mười ba tháp ngọc trắng tinh cao xuyên qua tầng mây, điêu khắc hoa văn tinh tế trang nhã, trang trí vô số bảo thạch châu báu trân quý tột đỉnh đều tôn lên vẻ đẹp thánh khiết… Đó là công trình vĩ đại, chỉ một mảng tường thành của nó là đủ cho tiểu quốc phụ thuộc tiêu xài trong năm năm.
Cái gì là “Cha Xứ” chứ? Nực cười… chẳng qua là những Ma Pháp sư cấp 4 chuyên về Ma pháp hệ Ánh sáng mà thôi – Janica nhếch môi cười lạnh khi nghĩ đến phân hạng địa vị của Giáo Hội Quang Minh từ thấp đến cao: Cha Xứ; Giám Mục; Tổng Giám Mục; Hồng Y Giáo Chủ; Giáo Hoàng. Đó là những chức danh do Giáo Hội tự đặt ra dựa vào Thần quyền, hay nói cách khác, là những người quản lý đức tin của tín đồ. Luận về thực lực Ma pháp, đơn giản có thể hiểu: Cha Xứ tương đương tầng 4; Giám Mục là cấp 5; Tổng Giám Mục là những Ma pháp sư cấp 6 và Hồng Y Giáo Chủ là Ma pháp sư Cao cấp từ tầng 7 trở lên. Hiện tại, Thánh Quốc có tổng cộng 9 vị Ma pháp sư Cao cấp. Ba trong số đó đều thuộc thế lực Giáo Hội Quang Minh.
“Chúng ta có nên tiến lên xem thử rốt cuộc là chuyện gì không?” – Elisa phát huy bản tính tò mò đến cực hạn, đôi mắt long lanh ngây thơ như thiếu nữ nhìn về phía Janica và Đội trưởng Adein. Thanh âm huyên náo phía trước không những giảm xuống mà dần tăng lên đã kích thích tính hay hóng hớt của Trinh Sát Klen, nên anh đồng tình với thiếu nữ Hậu Cần đội bọn họ, gật đầu liên tục. Bỏ lại một câu: “Chúng tôi lên xem một chút trở lại ngay”, xong liền kéo tay Elisa lao vút đi về hướng đám đông xôn xao kia, không đợi Đội trưởng Adein kịp mở miệng ngăn cản.
Tuy Janica chỉ khẽ nhíu mày, rất nhanh đã giãn ra, nhưng nữ Chiến Binh với mái tóc đỏ rực như lửa bên cạnh vẫn kịp chú ý, cô cất lời: “Yên tâm, bọn họ biết chừng mực”. Elain thoáng dừng một chút, sau đó chậm rãi bước theo hai người kia.
Nếu vậy cô có thể giải thích vì sao bản thân nói ra lời kia mà cũng không chút nào tin tưởng chứ? Trong túi áo tôi là Thiên Đạo Thánh Thú có thể xác định lời nói dối đấy... – Khóe miệng anh không tự chủ co rút, tay nhẹ nhàng vỗ về khối cầu trắng mềm đang phát ra tiếng “ri… ri” đầy bất an trước ngực. Hy vọng bọn họ không phải sắp đắc tội với một trong năm thế lực hùng mạnh nhất Thánh Quốc đi… Tin tức về vị Bậc Thầy Kết giới sư Karano Akilin vẫn còn mờ mịt, trong khi trước mặt chính là con quái vật khổng lồ mang tên Giáo Hội Quang minh đó!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện